Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sửng sốt một chút, người phía sau cũng chưa đuổi kịp, Tô Quỳnh Thy chạy thẳng đến khách sạn nghỉ dưỡng cách đó không xa nhưng trong bụng lại không cố gắng, qua một hồi vận động cuối cùng vẫn bị ảnh hưởng. Mặc dù hiện tại không chảy máu nhưng vẫn cản trở tốc độ chạy của cô.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Ngoài cửa kho, lúc này Đinh Tiến Đạt đang ung dung dựa vào cạnh cửa, trong miệng ngậm nhánh cỏ không biết lấy từ đâu ra, ý cười trên mặt không giảm, hiển nhiên tâm tình rất tốt.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trần Mộc Châu vuốt ve những đường nét không đồng đều trên thanh gỗ, nhìn Đinh Tiến Đạt, cười rạng rỡ như gió xuân: “Hôm nay là hôn lễ của tôi, hãy để Tô Quỳnh Thy làm tế phẩm cho cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn của tôi sau này!"Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đinh Tiến Đạt nhổ cây cỏ trong miệng ra, nụ cười trên mặt cứng đờ, cảnh giác nheo mắt lại, ánh mắt nhìn cô ta như đang nhìn ác ma vậy. Ngay cả Đinh Tiến Đạt cả năm đều làm những chuyện này cũng không nhịn được rùng mình, người phụ nữ trước mặt thật đáng sợ.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Khi trời vừa rạng sáng, Hoắc Hải Phong đã bị ông cụ Chánh kéo đến từ đường thắp hương.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
"Cậu chủ, ông chủ mời cậu vào trong."Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mặc dù cửa lớn đã mở nhưng bên trong từ đường vẫn tối om, thậm chí khi gió nhẹ thổi tới còn có cảm giác lạnh buốt thấu xương. Cách nhau một khoảng cách, còn có thể nhìn thấy đường nét mơ hồ của ông cụ Chánh bên trong.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Bóng người bên trong lay động, dường như chuẩn bị bước ra.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Giọng nói trầm thấp xuyên qua khoảng không, đầy vẻ bất mãn:Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Từ đường nồng nặc mùi hương đèn nến lướt qua chóp mũi, Hoắc Hải Phong theo phản xạ có điều kiện nhấc chân muốn đi nhưng lại cau mày như có điều suy nghĩ, cuối cùng kìm bước chân lại, chậm rãi đi vào trong.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Cho nên mặc dù từ đường không phải là nơi tốt đẹp trong lòng anh nhưng lại tràn đầy ký ức ấm áp.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hai mắt không có cảm xúc đi theo phía sau ông cụ Chánh, loại chuyện này từ mười mấy tuổi anh đã rất thành thạo, bản lĩnh vui giận không lộ cũng luyện đến mức vô cùng hoàn hảo.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Bên ngoài trời dần sáng, đến khi mặt trời hoàn toàn chiếu rọi lên người Hoắc Hải Phong mới có thể bước ra khỏi cửa từ đường.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đó là một số điện thoại xa lạ. Hoắc Hải Phong cau mày lại, người biết số điện thoại riêng của anh rất ít, lúc này có thể gọi cho anh lại càng không có mấy người. Trong lòng anh đang phiền muộn, tưởng gọi đến đùa giỡn nên không hề nghĩ ngợi mà từ chối, thuận tiện kéo vào danh sách đen.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lúc cô lo lắng đến mức run rẩy, trong đầu chỉ còn lại một mình Hoắc Hải Phong. Cô không hề nghĩ ngợi gọi điện cho anh, lòng tràn đầy hi vọng anh có thể nhấc máy. Quả nhiên hi vọng lớn bao nhiêu, thất vọng cũng lớn bấy nhiêu. Sau khi âm thanh cuộc gọi bị ngắt vang lên, Tô Quỳnh Thy đột nhiên cảm thấy mình như bị hút vào bóng tối vô tận, nguồn sáng duy nhất có thể cứu được cô đã bị mạnh mẽ cắt đứt.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
"Anh là ai, thả tôi ra!" Nước mắt chảy dài trên mặt, cho dù chật vật cũng không muốn từ bỏ hi vọng.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
"Chậc chậc chậc!” Nhếch khóe miệng, Đinh Tiến Đạt nhìn người phụ nữ trước mặt vẫn tương đối vừa lòng: "Không hổ là cô chủ nhà họ Tô, nhìn gương mặt này xem, thật mềm mịn nha. Tuy không biết cô đã bị tên họ Hoắc chơi bao nhiêu lần nhưng chỉ cần cô biểu hiện tốt làm tôi hài lòng, nói không chừng tâm trạng tôi tốt sẽ giúp cô sắp xếp một cách chết thoải mái hơn. "Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đinh Tiến Đạt người này cái gì cũng tốt, chỉ có một điểm là tương đối háo sắc, vừa nhìn thấy mỹ nữ thì không đi nổi.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nỗi đau rỉ rả liên tục nhắc nhở cô phải nhanh chóng thoát khỏi nơi này. Tô Quỳnh Thy nhìn quanh một lần, cách có thể nghĩ ra đều đã nghĩ, giờ thật sự gần như không thể tìm ra lối thoát, bị bức tới đường cùng.Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Dùng tay phải dùng hết chút sức lực cuối cùng, cô thô bạo đẩy xe lăn chặn bước chân của người đuổi tới. Từng đợt gió xốc vạt áo tung bay, giống như một chú én nhỏ, cô vút mình nhảy xuống biển khơi.Đọc truyện hay nhất trên Truyen88.net