Điện thoại và wifi chùa cũng không còn làm Tịnh Nhi cảm thấy hạnh phích như lúc đầu nữa. Cô rã rời nằm vật xuống.. À, không. Nãy giờ Tịnh Nhi vốn cũng đang nằm, có điều giờ phút này cô không còn nằm với dáng vẻ thục nữ nữa, thay vào đó là tư thế cóc chết kinh điển.
Giời ơi là giời!
Giờ phút này còn để ý hình tượng làm cái khỉ gì nữa chứ???
Cô bặm môi, nhắm mắt dưỡng thần. Trong đầu có hàng vạn suy nghĩ đang lao đi như tên bắn, phải cố gắng lắm mới kìm giữ lại được. Từ đêm qua đến giờ thật sự mệt mỏi quá mức, cả cuộc đời 15 năm làm Vi đại tiểu thư của cô chưa bao giờ nơ ron thần kinh não của Tịnh Nhi phải tăng ca nhiều như thế này. Kể cả lúc cô viết truyện tâm huyết như vậy cũng không hề có..
Vậy mà giờ đây, cô nằm vật vã trong một căn phòng xa lạ, ôm trong mình mối nghi ngờ đáng sợ là bản thân đã bị xuyên qua một nhân vật ảo tưởng chỉ có ở trong truyện. Đã thế nhân vật này còn vừa xấu vừa nghèo, làm cô chưa kịp chơi bời gì đã lỗ vốn mất 9 tuổi thanh xuân, 100kg mỡ xinh đẹp... Không! Đời thật bất công!!
Bỏ qua những than vãn đó, đầu óc sáng sủa thông minh của Tịnh Nhi còn đọng lại nội dung của một câu chuyện. Theo cô nhớ, năm đó cô mới có 13 tuổi, tập tành bắt tay vào viết truyện cho bằng bạn bằng bè nên kinh nghiệm còn non kém. Tịnh Nhi 13 tuổi sống trong nhung lụa đã quen nên thèm khát trải nghiệm những thứ khác lạ bên ngoài. Có điều vì cô quá lười nên đành phải để việc đó cho đám "con ruột" trong truyện của mình.
Đời cô thiếu nhất chính là nghèo đói, thứ hai chính là nguy hiểm giật gân.. Đã vậy thời đó còn đang mốt ngôn lù hắc bang nữa chứ. Vậy là chẳng phải day dứt gì nhiều, Tịnh Nhi liền cho nam chính trong truyện làm trùm hắc đạo còn nữ chính làm con gái lớn của một gia đình giàu có mới bị phá sản.
Nhưng sau đó cô phát hiện bản thân mô tả cảnh đánh nhau rất kém, lại thêm chuyện tình hắc bang toàn chém giết máu me.. Việc này làm trái tim thíu lữ của Tịnh Nhi vô cùng không ổn, nên cô quyết định sửa lại cho nam chính làm lão đại hắc bang, nhưng hắc bang này đang trong quá trình tẩy trắng.
Tịnh Nhi có một thói quen, đó là trước khi viết một truyện nào đó là phải phác thảo trước toàn bộ diễn biến. Nội dung câu chuyện này cũng như vậy. Mặc dù cô mới viết dang dở vài ba chương nhưng mọi thứ đều được lên danh sách cả rồi. Mô típ câu chuyện này cũ vô cùng, nhưng cô vẫn phải kể đại khái nó ra cho mọi người dễ hình dung để tiện bề phỉ nhổ. Dù sao cũng chỉ là con nhóc 13 tuổi định viết, làm sao mà hi vọng quá nhiều được cơ chứ??
Nữ chính Thanh Thúy - một cô gái được ví là trong sạch, thanh cao như thể đóa Bồ Công Anh. Sinh trưởng trong một gia đình giàu có nên từ nhỏ đến giờ đều coi tiền bạc như gió thoảng mây bay. Cô nàng có đủ mọi đặc điểm để mọi người gọi là hoa khôi hoàn hảo: khuôn mặt xinh đẹp, dáng người hoàn mỹ số đo ba vòng giống hệt siêu mẫu!
Bởi vì có hào quang bàn tay vàng nên mỹ nhân này không thể não phẳng được. Mặc dù người sáng tạo ra cô nàng là một Tịnh Nhi 13 tuổi, song Tịnh Nhi 13 tuổi này bị ảo tưởng sức mạnh nên buff cho nữ chính cực kì mạnh: IQ siêu cao, học môn nào làm trùm môn đó, cách hành xử thông minh, nói chuyện đĩnh đạc làm ai gặp qua một lần đều không thể quên được.
Đến năm Thanh Thúy 18 tuổi gia đình cô xảy ra một biến cố lớn. Công ti của bố vì bị gài bẫy mà phá sản, bố cô cũng vì vậy mà nhảy lầu tự sát. Mẹ ốm yếu, em trai nhỏ đều không có khả năng lao động nên Thanh Thúy phải một mình gánh vác toàn bộ. Cô chuyển đến khu ổ chuột sinh sống, cũng đi làm thêm nhiều nơi vừa để trang trải cuộc sống, lại tích cóp trả nợ và ước mơ được vào đại học đang còn dang dở.
Chính trong quá trình làm việc gian khổ này Thanh Thúy đã gặp được nam chính soái ca của đời mình: Đại Thần sama!Vâng, chính xác là không nhầm đâu ạ, bạn nam chính tên ĐẠI THẦN! Chính là Đại Thần trong truyền thuyết của chúng ta đó!
Siêu soái Đại Thần được mô tả theo đúng chuẩn nam chính ngôn lù: đẹp-độc-lạ. Vẻ bề ngoài của anh ấy thì khỏi bàn cãi rồi, nào là khuôn mặt tuyệt mỹ, thân thể với cơ bụng n múi căng đét, gái nào nhìn cũng mê. Rồi thì đầu óc nhanh nhạy với tính toán như thần không ai sánh nổi, sau đó là cách nói chuyện lúc nóng lúc lạnh, khi xa khi gần giống như sóng wifi trong ngày mưa bão... Và quan trọng hơn chính là xuất thân của anh ấy: Đại Thần là trùm hắc bang, bang của ta anh ta chính là bang lớn mạnh nhất châu lục, đáng tiếc Đại Thần không muốn ganh đua nữa nên phải tẩy trắng toàn bộ cơ nghiệp.
Gia sản của anh ta có không ít ở khu ổ chuột, chính vì vậy nên việc vô tình đụng mặt nữ chính ở quán cafe là một điều không hề khó đoán. Nam nữ chính gặp mặt tóe lửa tình, và ngọn lửa ấy được thắp lên nhờ một cốc cafe vôýbị đổ lên áo vest của Đại Thần. Vô tình thế nào áo vest lại là loại có hạn trên thế giới, giá trị trên trời.. bla bla .. và hơn hết là anh ta vừa gặp đã thấy nữ chính Thanh Thúy thú vị nên tìm cách lại gần.
Nhưng người quanh năm suốt tháng chỉ biết làm ăn lấy đâu ra kinh nghiệm yêu đương, Đại Thần chỉ có cách giữ Thanh Thúy sát bên mình làm người giúp việc. Sau đó hai người ở lâu sinh tình, trải qua mưa bom bão đạn của N nữ phụ khác ví dụ như: vị hôn thê của Đại Thần, thanh mai trúc mã của nam nữ chính, con gái trùm buôn ma túy xuyên quốc gia.. cuối cùng đã tới được kết thúc viên mãn là dắt tay nhau êm đềm tới thánh đường.
Lễ cưới diễn ra linh đình với sự lót đường của vài cái xác, những cái xác ấy không ai khác chính là những vị nam nữ phụ đáng thương của chúng ta ..
Nội dung về cơ bản chỉ có như vậy mà thôi. Một câu chuyện đậm chất máu chó thường thấy, không có bứt phá càng không có nét riêng biệt.
Lại nói, nhân vật Vi Ái Nhi này chỉ là đá ven đường, nhân tố bí ẩn xuất hiện chớp nhoáng. Lần đó Tịnh Nhi điên tiết vì Ngọc Nhi- đứa con gái của mẹ kế cô, không biết nó dùng cách gì nịnh hót được ông già đổi cho nó sang họ Vi, đường đường chính chính trở thành tiểu thư thứ hai của Vi gia.
Tịnh Nhi bực bội không biết trút vào đâu nên đành lấy tên cô ta làm tên của nhân vật phụ phản diện ngu ngốc. Đã định là Vi Ngọc Nhi rồi, nhưng lại lo lắng cô ta đọc được sau đó phát hiện ra mình đứng sau sáng tác nên lại phải đổi một chữ đệm ở giữa: từ Ngọc thành Ái.
Vi Ái Nhi theo đúng nguyên tác chỉ là một cô gái xấu xí bị bố mẹ bỏ rơi, sống mấy chục năm trời ở cô nhi viện, chịu đựng đủ mọi đói khát và ghẻ lạnh của cuộc đời. Cứ tưởng sau khi ra khỏi đó sẽ tìm được hạnh phúc, ai ngờ ông trời thấy cô chưa đủ thảm còn châm một mồi lửa đốt rụi cô nhi viện, hào phóng đưa cho cô một vết sẹo bỏng kinh dị bên má.
Ái Nhi thích sạch sẽ nhưng sợ hãi cô đơn nên không bao giờ quét mạng nhện. Cô coi loài vật nguy hiểm thích ẩn mình ấy giống như bạn bè thân thiết nhất của mình.
Ái Nhi ham mê cái đẹp, thích những thứ mang đậm tính nhân văn thế nhưng khuôn mặt cô lại là một tội lỗi của tạo hóa. Chính vì lí do này mà cô không bao giờ lau gương trong nhà tắm, cũng hạn chế ít nhất số lần soi gương của bản thân..
Ái Nhi này ..
Ai, nhân vật đáng thương như vậy sao cô cũng đang tâm nghĩ ra được chứ? Nhớ lại đoạn này làm Tịnh Nhi có chút đau lòng, cmn, đúng là trời trêu người mà! Bây giờ thì hay rồi, rốt cuộc cô đã hiểu thế nào là tự làm tự chịu rồi!
Vi Ái Nhi và nữ chính Thanh Thúy làm chung một chỗ, cô còn là người tốt bụng giúp đỡ nữ chính cùng gia đình cô nàng khi họ bị đuổi vì thiếu tiền thuê trọ. Đáng tiếc sau này khi gặp nam chính Đại Thần, Vi Ái Nhi mê nam sắc nên hoàn toàn đắm chìm, bỏ bê thậm chí còn hãm hại nữ chính.. Những trò trẻ con này không thể qua nổi đôi mắt sáng tựa sao của Đại Thần nên cô nhanh chóng bị lật mặt nạ, ném khỏi sân khấu!
Vậy đó.. Đáng lẽ câu chuyện sẽ như vậy, có điều khi viết đến đoạn Vi Ái Nhi xuất hiện, tô đen nhân vật nữ phụ đáng thương và ngu ngốc này Tịnh Nhi chợt giật mình nhận ra rằng .. CMN, cô và tên của nữ phụ này cũng trùng khớp đến đáng sợ, khác mỗi chữ đệm mà thôi!!!