"Lâm Hạo Thanh muốn liên kết với những ngự yêu sư tấn công cõi Bắc?"
Kỷ Vân Hòa nghe được tin tức này từ Lạc Cẩm Tang, đầu tiên là chấn kinh sau đó lại khó hiểu.
Mấy năm trước, đám người Trường Ý vừa đến cõi Bắc, triều đình không thể lập tức tiêu diệt được bọn họ, may nhờ có các vùng đất ngự yêu "bằng mặt không bằng lòng*", khó có thể thống nhất, thế nên mới cho họ có cơ hội phát triển lớn mạnh.
(* nguyên văn貌合神离 [mạo hợp thần li])
Lâm Hạo Thanh cũng dùng khoảng thời gian này để củng cố địa vị của bản thân khiến cho bốn vùng đất ngự yêu đều tin phục hắn.
Mà nay Kỷ Vân Hòa nói không nên lời với Lâm Hạo Thanh, nhưng dựa vào việc phân tích tin tức nàng nghe được, có thể Lâm Hạo Thanh không phải là một người tài giỏi nhưng hắn lại là một kẻ giỏi "lãnh đạo*". Sau khi ngự yêu đài phương bắc bị Trường Ý chiếm lĩnh, một phần ngự yêu sư ở lại nương nhờ cõi Bắc, một số lui về phía nam đi về ngự yêu cốc.
(*nguyên văn 掌舵人: thuyềntrưởng)
Lâm Hạo Thanh tiếp nhận người của ngự yêu đài, nhân lúc triều đình cùng cõi Bắc tranh đấu, ẩn mình chờ đợi, liên kết với hai vùng dất ngự yêu đông tây, chung tay bồi dưỡng không ít nhân tài, cũng tích lũy được không ít thực lực.
Nàng vốn cho rằng dựa theo tình hình này, tương lai, giữa triều đình, ngự yêu cốc và cõi Bắc có thể hình thành thế đỉnh ba chân.
Nhưng vạn lần không nghĩ đến Lâm Hạo Thanh cư nhiên lại đáp ứng triều đình, chống Bắc......
Kỷ Vân Hòa trầm tư: "Có chút quái lạ......"
Nàng thì thầm ra tiếng, Lạc Cẩm Tang nghe xong, nhìn nàng một cái: "Có gì kì lạ đâu, muội cảm thấy, cách làm của người cá mới quái lạ đó." Nàng ta tiếp: "Y cư nhiên thực sự đưa giao châu cho tỉ hả? Trong người tỉ cũng đã khỏe rồi ư?"
Lạc Cẩm Tang vừa nhắc đến chuyện này, Kỷ Vân Hòa lập tức trầm mặc, cộng với lúc nãy vừa nghe tin tức Lâm Hạo Thanh muốn chống lại cõi Bắc, trong lòng nàng lại càng rầu hơn.
Trường Ý không có giao châu, lấy gì đấu với ngự yêu sư chứ?
Thanh Cơ bên cạnh vừa uống trà vừa ăn mứt khô, tiếp lời Lạc Cẩm Tang: "Nếu nội đan của yêu quái có thể kéo dài sinh mạng cho con người, thì tình thế của thế đạo ngày nay e rằng yêu quái sớm đã bị ngự yêu sư bắt đi đem luyện thuốc cho vương công quý tộc uống rồi."
Lạc Cẩm Tang quay đầu nhìn nàng ta: "Kia là ý gì? Vậy giao châu này, không thể kéo dài mạng sống cho Vân Hòa sao?"
Thanh Cơ đổ tách trà trên bàn xuống, nước trong tách đổ vơi một nửa, nàng ta chỉ vào nước trà lay động, tiếp: "Sức khỏe của Vân Hòa nhà ngươi cũng giống như tách trà này, tính đi tính lại cũng chỉ có chút nước trà thôi. Mứt khô trên tay ta cũng giống như giao châu." Thanh Cơ bỏ mứt khô vào trong nửa tách trà, nước trà trong tách lập tức đầy lên "Giống như thế này, nước trà trông đã nhiều lên nhưng thực tế không hề thay đổi."
Lạc Cẩm Tang nhìn nhìn tách trà lại nhìn nhìn Thanh Cơ, cuối cùng ánh mắt rơi trên người Kỷ Vân Hòa: "Nếu nói như thế, có phải là Vân Hòa chỉ trông tinh thần tốt hơn hay không? Nhưng thực tế giao châu này không có tác dụng?"
"Tác dụng thực tế chính là trông có vẻ khỏe hơn đấy." Thanh Cơ đem nước trà cùng mứt khô đổ vào trong miệng, nuốt nước xuống, nhai mứt khô, "Trước khi rời đi, cũng chịu ít mệt mỏi."
"Hả?" Lạc Cẩm Tang đứng dậy "Chuyện này......" Nàng ta nhìn Kỷ Vân Hòa "Chuyện này tỉ cũng biết?"
Kỷ Vân Hòa gật đầu: "Ta đã nói với y rồi......" Nàng lại thở dài một tiếng, giận dỗi nói "Cá đuôi to này càng lớn càng không biết nghe lời!"
"Nói như vậy, người cá cũng biết ư?"
Thanh Cơ đại diện Trường Ý đáp: "Y đương nhiên cũng biết."
"Vậy y điên rồi sao? Còn làm thế để làm gì chứ? Bọn ngự yêu sư bây giờ hung hăng đánh đến, y không có giao châu......."
Thanh Cơ lườm Lạc Cẩm Tang một cái: "Sao đến hôm nay ngươi mới hỏi câu này chứ? Theo ta thấy, y sớm đã điên rồi." Dứt lời nàng ta lại lườm Kỷ Vân Hòa một cái, "Chẳng qua cũng tốt, bây giờ, ta muốn vì một người mà thử điên một lần cũng không tìm được người đó nữa."
Lời này của Thanh Cơ khiến Kỷ Vân Hòa khẽ ngẩn người, nàng đột nhiên nghĩ đến bạch y nữ tử trong mộng, còn có tướng mạo ban đầu của Trữ Nhược Sơ.
Kỷ Vân Hòa nhìn Thanh Cơ, khóe môi khẽ động, nàng có chút do dự, không biết có nên kể giấc mộng kia với nàng ta hay không.
Suy nghĩ một lúc, nàng quyết định dùng phương pháp khác vòng vo một phen: "Đúng rồi, Thanh Cơ, ta nghe nói, Trữ Nhược Sơ......có quan hệ sư huynh đệ với đại quốc sư ngày nay."
Thanh Cơ uống trà đáp một tiếng: "Ừ."
"Ta rất tò mò, quan hệ của bọn họ thế nào?"
Thanh Cơ hiếu kì hỏi: "Ngươi tò mò chuyện này làm gì?"
"Đại quốc sư từng nói, hắn muốn vì thiên hạ bán tang, mà thiên hạ ngày nay thực sự rơi vào thế cục đại loại, theo ta thấy, tất cả đều là một tay hắn tạo nên, ta muốn biết vì sao hắn vì gì mà ghét người trong thiên hạ." Nàng cố ý nói "Là bởi vì cái chết của Trữ Nhược Sơ ư?"
Thanh Cơ bật cười: "Đương nhiên không phải. Tình cảm sư huynh đệ bọn họ tuy tốt nhưng không thể tốt đến mức đó, nói ra chuyện liên quan đến đại quốc sư này ta cũng không hiểu, ta bị phong ấn một trăm năm, vừa ra ngoài, vì sao hắn đã biến thành kẻ xấu thế này rồi."
Lạc Cẩm Tang cũng nổi lên hiếu kì, nhân vật đại quốc sư trong truyền thuyết này, tất cả mọi người trên thế gian đều tò mò về hắn.
"Sao vậy?" Lạc Cẩm Tang hỏi "Hắn trước đây vẫn là một người tốt sao?"
"Ít nhất là một người bình thường."
Lời này của Thanh Cơ ngược lại khiến Kỷ Vân Hòa có chút mơ hồ.
Theo như cách nói của người trong mộng, đại quốc sư tính kế Trữ Nhược Sơ, hại hắn cùng Thanh Cơ âm dương tách biệt, nhưng từ miệng Thanh Cơ, đại quốc sư này chỉ đơn giản là đại sư huynh của Trữ Nhược Sơ.
Trừ phi là......năm đó đại quốc sư lừa cả Trữ Nhược Sơ cùng Thanh Cơ.
Thế lại vì sao nhỉ?
Hắn vì sao muốn hại cả Trữ Nhược Sơ và Thanh Cơ, vì sao sau đó lại "biến thành kẻ xấu", xấu đến mức bán tang thiên hạ? Nữ tử trong lòng hắn, lại là ai?"
"Vậy tại sao bây giờ lại thay đổi thành như vậy?" Lạc Cẩm Tang cũng hiếu kì, dường như nghĩ ra gì đó, mắt sáng lên, hỏi "Trữ Nhược Sơ kia lợi hại như thế, đại quốc sư kia cũng rất lợi hại, sư phụ bọn họ rốt cuộc là thần thánh phương nào? Vẫn còn sống chứ? Có thể để ta cũng đi bái sư học nghệ không?"
Đúng vậy, nàng sao lại không để ý đến chuyện này, có thể cùng lúc dạy ra hai đệ tử thế này, vị sư phụ kia thật không đơn giản.
"Sư phụ của bọn họ ta chưa từng gặp qua, Trữ Nhược Sơ không thường liên lạc với sư phụ của hắn, chỉ liên lạc với sư huynh hắn......à chính là đại quốc sư trong miệng các ngươi đấy, hai sư đồ bọn họ cùng vân du thiên hạ. Sau đó, không biết vì sao, sư huynh hắn vân du trở về, vị sư phụ kia vẫn không có tin tức gì, sau cùng thì chuyện gì ta cũng không biết nữa rồi."
Sư đồ hai người......vân du thiên hạ......
Trong đầu nàng đột nhiên lóe sáng......
Những du kí trong địa lao kia!
Khó trách!
Dường như mở ra một bí mật lớn, trong lòng nàng đột nhiên đập nhanh hơn chút: "Sư phụ của bọn họ, là nam hay nữ?"
"Là một nữ tử."
Kỷ Vân Hòa nín thở hỏi: "Thích mặc bạch y?"
Thanh Cơ nhíu mày: "Sao ngươi lại biết?"
Nàng hít một hơi thật sâu.
Người đại quốc sư yêu sâu đậm nhiều năm như thế, canh cánh trong lòng cư nhiên lại là......