Nghĩa Vụ Của Người Nhiều Tuổi

Chương 17: Bẩm sinh



"Trò Thu Hạ thực sự quá xuất sắc! Thành thật mà nói, năng lực như thế ở trường học tại địa phương nhỏ như này có chút lãng phí, chỉ cần trò Thu Hạ nguyện ý, hoàn toàn có thể đi trường học tại thành phố lớn, năng lực mới bắt đầu như vậy vô luận là ở đâu đều có thể được đãi ngộ tốt, phí dụng cả gia đình di chuyển tới thành phố mới cũng không cần lo lắng, chỉ dựa vào học bổng đã có thể giải quyết dễ dàng..." Viện trưởng cũng bị kinh động, cố ý đi ra tiếp đãi Cung Tứ.


Ông cũng không dấu vết hỏi thăm tuổi Cung Tứ, biết Cung Tứ đã tròn mười tám tuổi, thanh âm cũng có chút mất mác. Bất quá cùng Kiều Nam khác nhau, ông giải thích một chút với Cung Tứ:


" Tình hình chung, nếu như trong các anh em có người có năng lực cao cấp, như vậy anh em cùng huyết thống có khả năng có năng lực là rất nhiều."


"Đương nhiên, còn có một loại khác, chính là năng lực toàn gia hội tụ đến trên một người."


Đại khái là sợ Cung Tứ mất mát, nói những lời này xong, ông còn thận trọng nhìn Cung Tứ một chút.


Viện trưởng là một người sẽ xem xét tâm trạng người khác như vậy, Cung Tứ đột nhiên có chút yên tâm, mặc dù đối phương lo lắng hoàn toàn không cần thiết...


Trong lòng nghĩ như vậy, Cung Tứ mỉm cười: "Để Thu Hạ quyết định đi, thằng bé muốn ở chỗ này học tập thì liền ở đây, muốn đi trường học khác chúng cháu liền dọn nhà."


"Em muốn học ở đây." Không chút nào lo lắng, Thu Hạ nói thẳng ra đáp án của mình: "Trước kia, em vẫn sinh hoạt ở đây với thân phận là người bình thường trải qua, thân phận giờ có chút biến hóa, em nghĩ chí ít hoàn cảnh không nên thay đổi."


Thu Hạ còn đưa ra lý do của mình.


"Như vầy đúng không? Chúng ta đương nhiên là hoan nghênh đến tột cùng, thế nhưng đến lúc cậu tìm kiếm khí ghép đôi vẫn còn phải đi ra ngoài... Trước đó... trước tiên ở chỗ này học tập các loại tri thức để trở thành một Người sử dụng cũng không sai, chúng ta sẽ tận lực cung cấp một điều kiện học tập tốt cho em." Vuốt ve chòm râu dê trên cằm, viện trưởng cười nói.


"Kế tiếp trò Thu Hạ còn cần phải ở chỗ này chờ một chút phải ở chỗ này, phối hợp làm thẻ học sinh, anh của trò Thu Hạ có thể đi nhìn bên ngoài, nhìn hoàn cảnh Thu Hạ sau này học tập."


Gật đầu, Cung Tứ nói: "Cháu hiểu, không cần quan tâm cháu, cháu ở ngoài cửa chờ."


Nói xong cậu liền đẩy cửa chính ra ngoài.


Cả khu vực này đều là khu dạy học, Cung Tứ ở ngoài cửa chờ một lúc, nhân viên giáo viên đi ngang qua đều liếc mắt nhìn cậu một cái, những ánh mắt này tuy rằng không phải ác ý, thế nhưng làm cậu luôn thấy không quá thoải mái.


Cậu không phải người có thói quen bị mọi người chú ý.


Vì vậy, thấy cuối hành lang có cánh cửa, cậu liền trực tiếp đi tới.


Đẩy cửa ra nhìn, bên ngoài chính hoàn cảnh cậu rất quen thuộc : Hàng lang tòa nhà dạy học thông thường.


Cũng đúng, đây là tòa nhà giảng dạy chính của cấp ba, địa phương bọn họ vừa đến là khu làm việc của giáo viên viên chức, tự nhiên bên cạnh có thể là địa phương đi học.


Chỉ cách một cánh cửa mà thôi, hoàn cảnh phía ngoài với bên trong hoàn toàn bất đồng, hiện tại chắc là trong thời gian nghỉ giải lao, khắp nơi trên hành lang là người, ồn ồn ào ào, cười cười nói nói, cãi nhau ầm ĩ, thoạt nhìn cùng học sinh trường học phổ thông cũng không có gì khác nhau.


Ở đây chắc là khu phòng học lớp mười một, Cung Tứ thấy không xa một gian phòng học treo chữ "Lớp mười một số ba" .


Ở giữa các học sinh cậu có chút thoải mái, tuy rằng mặc trên người rõ ràng không phải đồng phục, thế nhưng cậu cũng không đi xa, đi ra ngoài cửa tìm ô cửa sổ thủy tinh đứng đó, cứ như vậy có thể thấy cảnh phía dưới.


Thế nhưng cậu không tìm phiền toái không có nghĩa là phiền toái không tìm đến cậu, không bao lâu, cậu chợt nghe bên cạnh có người lớn tiếng nói:


"Lớp phó!"


Cung Tứ sửng sốt một chút, suy cho cùng cậu chính là lớp phó trong lớp, thế nhưng ở đây không phải là trường học cậu, cho dù có cho dù có người gọi khẳng định cũng không phải gọi cậu.


Trong lòng nghĩ như vậy, cuối cùng cậu vẫn hướng phương hướng phát ra thanh âm nhìn thoáng qua.


Chỉ liếc mắt, cậu liền thấy một người quen.


Đó là một nam sinh tóc quăn, thân cao to, vai rộng lớn, tóc điểm chút màu vàng còn là chọn nhuộm vài sợi, thời kỳ trưởng thành trên mặt của có mấy nốt mụn thanh xuân.


Thoạt nhìn cà lơ phất phơ.


Quả thực nhìn rất quen mắt, thế nhưng...


Cậu ta tên gọi là gì ấy nhỉ?


Cung Tứ nhíu mày khổ não nghĩ.


"Lớp phó cậu tới làm cái gì vậy? Sẽ không phải là cũng như tôi bỗng nhiên biến thành người năng lực cho nên đến kiểm tra nhập học? Thế nào? Ngài là Người sử dụng hay là khí vậy? Tôi hoàn toàn không cảm giác được năng lượng ngài đâu ~ là quá thấp sao? Ngày hôm nay viáo viên chúng tôi đã dạy, dưới tình huống người năng lực có năng lực quá thấp, người có năng lực cao hơn năng lực của người đó sẽ không nhận thấy người đó là người năng lực, chúng ta chính là tình hình như thế à?" Nam sinh vênh váo tự đắc nói với cậu.


A... Giọng nói đáng ghét này cũng rất quen thuộc...


Cung Tứ nghiêng đầu, cậu dứt khoát không biết liền hỏi:


"Tớ biết cậu, cậu chính là người trong học kỳ này bởi vì phát hiện mình là Khí nên chuyển trường đúng không? Thế nhưng cậu tên là gì ấy nhỉ?" Thực sự không trách cậu được, thường thường người này trốn học, chính là khi dễ học trò không giao bài tập, có chút cảm giác giống như côn đồ, cậu ta không chỉ đối nghịch cùng giáo viên,mà cũng cùng bọn họ - những người thuộc ban cán sự của lớp - cũng đối nghịch, đặc biệt là nhìn cậu không thuận mắt, nguyên nhân... Nguyên nhân đại khái những người khác thuộc ban cán sự không dám quản, nhưng Cung Tứ lại hoàn toàn không sợ.


Hỏi xong những lời này, Cung Tứ liền thấy đối phương đỏ bừng mặt, trên mặt lộ ra tức giận rõ ràng.


Không để ý đến cậu ta tức giận, Cung Tứ tiếp tục trả lời vấn đề trước: "Tôi không phải năng lực thấp mà căn bản là không có, cậu không cảm giác được là bình thường."


Đối phương liền "Hừ" một tiếng: "Không phải là cậu, vậy thì chính là em trai cậu? Tôi nhớ kỹ cậu có mấy người em trai mà."


"Thế nào? Là người em trai nào của cậu? Tên gì? Ban đầu, tôi ở trường học không thể chiếu cố cậu, hiện tại lại bất đồng, vừa vặn có thể chiếu cố em trai cậu một chút. Cậu biết tôi là Khí cấp bậc gì không?"


Nhìn mặt của Cung Tứ, người nọ lộ ra tươi cười phách lối quen thuộc: "Tôi thế nhưng là Khí tiềm lực thượng phẩm, Người sử dụng ở toàn bộ học viện muốn tôi có rất nhiều, nếu như tôi muốn thu thập một người, thậm chí không cần tôi tự mình động thủ tự mình động thủ nha ~"


Loại dáng vẻ thiế nợ này, người này là.... Cung Tứ còn đang suy nghĩ tên của đối phương.


"A, đúng rồi, Vương Công Minh, cậu là Vương Công Minh." Cuối cùng Cung Tứ nhảy ra khỏi trong đầu tên của đối phương.


Mặt của đối phương lại nghẹn đến đỏ bừng.


Nguyên bản vài người phía sau cậu ta vừa nhin sẽ xông tới, bỗng nhiên, cánh cửa phía sau lưng Cung Tứ mở ra: Thu Hạ đi ra từ bên trong.


Thiếu niên gầy teo, vóc dáng không cao, tướng mạo tuấn tú, một bộ dáng vẻ văn nhược.


Ngoại trừ bên ngoài tướng mạo vô cùng dễ nhìn một chút, thoạt nhìn không có gì đặc biệt, thế nhưng trong nháy mắt đó xuất hiện, Vương Công Minh lại lập tức quỳ xuống.


Những người bên cạnh Vương Công Minh cũng lập tức thu tay lại, từng giọt mồ hôi hột từ trên trán họn họ rơi xuống, bọn họ nhìn Thu Hạ, phảng phất thấy một quái vật.


Nguyên bản hàng lang vô cùng náo nhiệt thoáng cái yên tĩnh lại, ánh mắt mọi người đều nhìn lại, tầm mắt của bọn họ điểm cuối cùng là---


Thu Hạ!


Trong lúc nhất thời toàn bộ hàng lang dùng lặng ngắt như tờ để hình dung cũng không quá đáng.


Chỉ có thanh âm Thu Hạ nhẹ nhàng đóng cửa.


"Sao vậy anh? Anh..." Thanh âm nhu hòa, cũng không cao.


Nhưng mà--


"Phịch", "phịch"... Liên tiếp vài tiếng, Cung Tứ thấy trên hành lang người liên tiếp quỳ xuống.


Tất cả người của quỳ xuống đều là sắc mặt tái nhợt, một dáng vẻ sắp hôn mê, người không có quỳ xuống thì trên trán mồ hôi chảy ròng ròng, giống như khó có thể chịu được.


"Ha ha, Thu Hạ, em vừa thức tỉnh, còn không cách nào khống chế năng lượng của mình, cỗ năng lượng này quá lớn, vô luận là Khí hay Người sử dụng, chỉ cần có năng lượng thấp hơn em cũng sẽ không chịu nổi thế nên vô pháp phụ tải, vừa quên nói với em, thế nhưng cũng là trường học của chúng ta trước giờ chưa từng tiếp nhận Người sử dụng ưu tú như em."


Thanh âm Viện trưởng từ phía sau cửa truyền tới, đại môn lần thứ hai mở, viện trưởng đi ra từ bên trong, xem tình hình bên ngoài cũng không thèm để ý, chỉ là cười ha ha với Thu Hạ.


"Thế nhưng em đã tự mình đi ra, đơn giản gặp mặt cùng các bạn học trong thời gian tới của em luôn nhé."


Phía trước những người này là học trưởng cao hơn cậu một cấp, thế nhưng chỉ là phương diện việc học, chương trình học người năng lực căn cứ vào tiến độ bất đồng mà tính toán, bởi vậy chỉ cần ở trong trường, các ngươi đều là học sinh."


Trước tiên, Viện trưởng hướng Thu Hạ giới thiệu một chút học sinh phía ngoài, sau đó mới hướng mọi người giới thiệu Thu Hạ:


"Vị này chính là trò Cung Thu Hạ, ngày hôm nay cùng anh mình đi làm thủ tục nhập học."


"Năng lực mới bắt đầu thành tích khảo nghiệm là người chi phối cấp A đặc biệt, muốn trở thành khí hợp tác với cậu ta, mọi người phải cố gắng lên ~"


Cung Tứ bỗng nhiên cảm giác mình có thể phân biệt khí và người sử dụng.


Bao quát Nhìn Vương Công Minh ở bên trong, một số người trong mắt toát ra thần sắc vừa sợ lại vừa hướng tới, lại nhìn trên vẻ mặt kính nể của một số người, lần đầu tiên Cung Tứ ý thức được bên ngoài cái thế giới người thường kia khả năng thực sự tàn khốc.


Cùng giai cấp liên quan, cùng bẩm sinh đến tàn khốc.