Trái tim đàn bà khi yêu, mỗi nhịp đập luôn dành cho người mình yêu thương. Nhưng khi đã quyết định buông bỏ, trái tim đàn bà bỗng hóa thành sỏi đá.
Đàn bà khi yêu ngộ lắm. Họ có thể quên tất cả mọi thứ xung quanh, dẹp bỏ ngoài tai những lời gièm pha của nhiều người để trong tim duy nhất chỉ còn lại hình ảnh của người họ yêu thương mà thôi.
Dù ai đó có nói người đàn ông không tốt, lăng nhăng, không thật lòng. Nhưng, đàn bà khi yêu thường không tin vào bất cứ câu nói của ai hết, họ chỉ nhất nhất vào niềm tin của chính mình dành cho người đàn ông ấy. Mà có nhiều khi, họ biết luôn, biết tất cả về bản chất của đàn ông. Nhưng họ không thể nào từ bỏ. Vậy mà một khi họ buông, thì dù cho người đàn ông kia có níu kéo bao nhiêu cũng bất lực. Trái tim đàn bà khi yêu, mỗi nhịp đập luôn dành cho người mình yêu thương. Nhưng khi đã quyết định buông bỏ trái tim đàn bà bỗng hóa thành sỏi đá.
Đàn bà họ chịu đựng giỏi lắm, nhất là khi đã có con. Họ làm việc gì cũng đều nghĩ đến con, mong con được ấm no, hạnh phúc. Thậm chí, họ biết tất tần tật về người đàn ông đêm đêm chung chăng cùng họ đang mơ tưởng đến cô nhân tình. Họ khóc nhiều lắm. Nhưng. Họ lặng im. Bạn biết vì sao không? Vì họ biết được giá trị của hai từ "mái ấm" nó quan trọng đến nhường nào.
Người đàn ông đi làm về trễ, ăn qua loa vài đũa cơm, nép sau cánh cửa nhà tắm để nói chuyện với nhân tình. Đàn bà đâu phải sỏi đá. Cũng có lúc đàn bà muốn bung nổ như quả bom bị nghẹt lại lâu ngày. Vậy mà khi nhìn vào mắt bọn trẻ, mọi lỗi lầm của người đàn ông tan biến hết. Tại sao? Bạn biết không? Vì họ là đàn bà.. mà, đàn bà thì ngộ lắm!