Nàng bước đi nhẹ nhàng tao nhã, mỉm cười dịu dàng, nắm tay Bách Lý Tử Loan, hai người đi về phía bên này rất thân mật.
Lúc này, Bách Lí Văn Dương cảm giác như đang nhìn thấy một nàng tiên giáng trần, xinh đẹp đến mức không thể rời mắt.
Mà Thẩm Trí Hằng lại một lần nữa nhìn thấy Chu Quân Ngọc đang đi về phía mình.
Không chỉ có hắn, mà cả Chu Quân Nguyệt dường như cũng nhìn thấy Chu Quân Ngọc trong giây lát.
Trong mắt bà ta lóe lên thứ gì đó, bao gồm hoảng sợ, ghen tị, không cam lòng và thậm chí còn có chút áy náy. Chỉ là bà ta che đậy nó rất tốt.
"Tiểu thư, tiểu thư! Xin cứu mạng, xin người cứu nô tỳ!" Đình Lan vùng ra khỏi tay Hà mama và chạy về phía Thẩm Nhược Kiều, cô quỳ xuống trước mặt nàng, liên tục dập đầu: "Nô tỳ cầu xin người, người cứu nô tỳ với!"
Thẩm Nhược Kiều lạnh lùng liếc cô ta một cái, sau đó quay đầu nhìn Bách Lý Văn Dương, thanh âm không nhanh không chậm của nàng lại vang lên: "Bạch Lý đại thiếu gia, ngươi lúc nãy mới nói cái gì? Ngươi cùng ta lưỡng tình tương duyệt? Không kìm nén được bản thân? Ái mộ ta đã lâu?"
"Ta.." Bách Lí Văn Dương ngơ ngác nhìn nàng, nhất thời không biết nên nói cái gì.
"Sao thế, ngày ngươi bị bắt gian cùng Ngữ Yên muội muội của ta, ngươi đã nói gì? Bách Lý đại thiếu gia quên rồi sao? Có cần ta tiến cung thỉnh Huệ phi nương nương tới nhắc lại cho ngươi nhớ không?"
"Hay là nói, ngươi coi chiếu chỉ ban hôn của hoàng thượng không ra gì? Hơn nữa, nếu ngươi muốn chịu trách nhiệm thì phải chịu trách nhiệm với Đình Lan. Tại sao lại kéo ta vào chuyện này? Ta là Tần vương phi được Hoàng thượng ban hôn cho Tần vương, ta sẽ không coi thường thánh chỉ của Hoàng thượng. Ta không chỉ lo cho thể diện và danh dự của mình, mà còn là thể diện và danh tiếng của Tần vương, hơn nữa ta còn phải lo cho 122 mạng sống của toàn bộ Thẩm gia!"
Nàng trực tiếp đề cập đến Tần vương phủ trước Thẩm phủ, cũng thể hiện rõ nàng đang lấy Mộ Dung Vũ để trấn áp Thẩm Trí Hằng, Thẩm lão phu nhân và Chu Quân Nguyệt.
"Muội.. muội.. muội.. rõ ràng người đầu tiên xuất hiện trong phòng của ta là muội.." Bách Lý Văn Dương tức giận nói.
Sau đó Thẩm Nhược Kiều cười rạng rỡ, nhìn về phía Bách Lý Tử Loan, chậm rãi nói: "Tử Loan biểu muội, sao muội không nói cho đại thiếu gia biết, ta đã ở đâu?"
Bách Lý Tử Loan hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: "Huynh trưởng, huynh đừng vu khống biểu tỷ, biểu tỷ từ đầu tới cuối luôn ở cùng ta, an ủi ta. Làm sao nàng có thể xuất hiện trong nhà của huynh?"
"Đúng vậy!" Xuân Bạch tức giận nói: "Bách Lý đại thiếu gia, ngài không thể làm tổn hại danh tiếng tiểu thư của chúng ta như vậy. Tiểu thư nhà chúng ta là hôn thê của Tần vương gia, ngài cũng là hôn phu của nhị tiểu thư, sao có thể vô lễ với tiểu thư của chúng ta như vậy?"
"Rõ ràng là Xuân Phân đã dẫn đường cho tiểu thư, nô tỳ và Đình Lan đến phòng của biểu tiểu thư. Sau khi đưa chúng ta tới tiểu viện của biểu tiểu thư, Xuân Phân liền quay về, nói là còn phải hầu hạ An Hầu phu nhân. Sau đó Đình Lan cũng nói muốn quay về hầu hạ bên cạnh lão phu nhân nên quay trở về, nô tỳ liền hầu hạ tiểu thư tới phòng của biểu tiểu thư nói chuyện."
"Ai ngờ Đình Lan tự mình đến phòng của Bách Lý thiếu gia, còn.. còn.." Xuân Bạch vẻ mặt tức giận, nhìn chằm chằm Đình Lan, "Đình Lan, ngươi thật sự làm tiểu thư thất vọng. Dù có chung tình với Bách Lý thiếu gia, ngươi cũng không thể làm ra chuyện vô sỉ như vậy. Tiểu thư đã nói rồi, đợi ngươi hai mươi mốt tuổi, người sẽ tìm cho ngươi một mối hôn sự tốt đẹp.
" Ta biết ngươi không muốn gả cho một gia đình nghèo khó, ngươi chỉ muốn làm thiếp của một gia tộc quyền quý. Nhưng, dù thế nào đi nữa, bạn cũng không thể ngay khi Hoàng thượng vừa ban hôn Nhị tiểu thư cho Bách Lý đại thiếu gia lại.. lại.. như thếa! "
" Ta.. ta.. nô tỳ không có, tiểu thư.. "Đình Lan nhìn Thẩm Nhược Kiều với ánh mắt cực kỳ bất bình. Truyện Tổng Tài
Mà những gì Thẩm Nhược Kiều và Xuân Bạch nói trùng khớp với những gì Xuân Phân lúc nãy đã nói.
Ngoài ra Bách Lý Tử Loan cũng đã nói như vậy, còn có ai dám nghi ngờ?
" Tiện nhân này! "Thẩm Ngữ Yên trừng mắt đỏ hoe nhìn Đình Lan, như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
" Dì. "Thẩm Nhược Kiều đi tới trước mặt Chu Quân Nguyệt, cười ngọt ngào, trìu mến nắm lấy cánh tay của bà ta, chậm rãi nói:" Con biết nha đầu Đình Lan kia làm vậy là không đúng, nhưng con tin cô ta là không thể tự chủ được. "
" Dù sao thì trước đây mỗi lần con đến phủ làm loạn đều sẽ mang theo cô ta, hơn nữa Bách Lý biểu ca là người có tài, nên cô ấy ngưỡng mộ cũng là điều đương nhiên. Dù có thế nào, Đình Lan cũng là đại nha hoàn của con, để cô ta làm thông phòng cho Bách Lý đại thiếu gia, cũng không tính là mất đi thân phận. "
" Dì, Nhược Kiều hôm nay cầu xin thay nha đầu này, người thành toàn cho phần tư tình này của cô ta đi. Con biết, chuyện này phát sinh, đánh chết cô ta cũng không hết tội. Nhưng cứu một mạng còn hơn là xây bảy tầng tháp. Người và tổ mẫu vừa mới từ Thành Hoàng miếu trở về, coi như là nể mặt Bồ Tát một chút, có được không? "
Nàng nhẹ nhàng ôm tay Chu Quân Nguyệt, lắc qua lắc lại, ánh mắt nũng nịu nhìn Chu Quân Nguyệt.
Chu Quân Nguyệt chỉ lặng lẽ nhìn nàng.
" Không được, ta không đồng ý! "Thẩm Ngữ Yên hét lên:" Đồ tiện tì như ả, sao có thể ngang vai ngang vế với ta? "
Thẩm Nhược Kiều lại cười nhẹ với cô:" Muội muội, Đình Lan không hề ngang vai ngang vế với muội! Cô ta chỉ là người thông phòng cho Bách Lý đại thiếu gia, muội là thiếp thân do Hoàng thượng ban hôn, cậu có thể chừa cho cô ấy một con đường sống sót, nếu không thì cứ để Đình Lan ở bên cạnh hầu hạ muội cũng được. Tỷ muội chúng ta quan hệ trước giờ tốt như vậy, thói quen sinh hoạt của muội Đình Lan cũng biết. "
" Không.. "
" Được rồi! "Thẩm lão phu nhân lạnh lùng ngắt lời cô, nói" Làm theo Nhược Kiều nói là được. Đình Lan sau này hãy ở lại Hầu phủ, không cùng chúng ta hồi phủ nữa. "
Sau đó bà ta quay sang Chu Quân Nguyệt," Quân Nguyệt, con nghĩ sao? "
Chu Quân Nguyệt mỉm cười hiểu biết:" Nếu Nhược Kiều và lão phu nhân đã nói như vậy, vậy ta đương nhiên cũng không có ý kiến, dù sao cũng chỉ thêm một đứa thông phòng thôi, nếu đã được Văn Dương nhìn chúng, hẳn cũng là một đứa thông minh lanh lợi. "
Nghe vậy, Bách Lý Văn Dương khóe miệng giật giật dữ dội.
Hắn không ngờ rằng chỉ trong hai ngày, hắn không chỉ có thêm một người thiếp mà còn có thêm một người thông phòng. Hơn nữa, hai nữ nhân này đều là do Thẩm Nhược Kiều sắp xếp cho hắn.
Thẩm Nhược Kiều!
Bách Lý Văn Dương cay đắng cắn cái tên này, sau đó quay đầu nhìn về phía Bách Lý Tử Loan.
Lúc này, hắn nhìn thấy trong mắt Bách Lý Tử Loan có chút đau đớn cùng mất mát.
Mà Đình Lan cũng không kịp phản ứng gì, cô ta còn chưa kịp làm gì, sự tình cứ như vậy giải quyết. Cô ta.. có thể ở lại bên cạnh Bách Lý thiếu gia rồi?
" Hà mama, tháo chiếc vòng tay trên tay Đình Lan ra. "Thẩm phu nhân lạnh lùng nói với Hà mama.
" Đình Lan, tại sao chiếc vòng tay này lại ở trong tay ngươi? Ngươi.. trộm chiếc vòng tay của tiểu thư?"Giọng nói vừa ngạc nhiên vừa tức giận của Xuân Bạch vang lên