- Vậy cũng có thể nói, đá hiền giả đối với thiên khởi giả nhất tộc mà nói là vật vô dụng! Không biết tại hạ hiểu vậy có đúng hay không?
Tử Y nghe Hàn Phong nói xong, lờ mờ hiểu ra ý tứ của hắn, nói tiếp:
- Đúng là như vậy, nhưng ta vẫn không thể giao nó cho ngươi, nếu không chẳng may tiết lộ ra ngoài, di khí giả nhất định sẽ điên cuồng truy sát ngươi và hành tung của sư phụ ngươi, từ đó bắt giam sư phụ ngươi, lấy đá hiền giả từ người ông ấy, và đại họa bắt đầu.
Hàn Phong đương nhiên biết tại sao Tử Y lại lo lắng vậy, nhưng những lời tiếp theo hắn nói thực sự khiến Tử Y phải mất một lúc lâu mới hồi lại thần.
- Nếu như nói, taik hạ sẽ giúp đỡ thiên khởi giả nhất tộc, giết chết hết di khí giả, cho đến khi thế gian này không còn một tên di khí giả nào nữa, liệu có thể giao đá hiền giả cho tại hạ được không?
Hàn Phong nói xong, chăm chú nhìn Tử Y, đợi Tử Y phản ứng.
Tử Y rõ ràng bị Hàn Phong làm cho chấn động, mặt đầy vẻ ngỡ ngàng.
Ông không ngờ Hàn Phong lại có khẩu khí lớn đến vậy, mặc dù trải qua trận chiến với thiên khởi giả nhất tộc mấy ngàn năm trước nhưng đám di khí giả đó vẫn chưa bị giết hết.
Điều đó chứng tỏ chúng rất có bản lĩnh.
Bây giờ Hàn Phong lại nói sẽ tiêu diệt hết di khí giả, hình như có chút khoác lác quá.
Tử Nhược đứng bên cạnh nghe vậy, tiến lên kéo kéo cánh tay Hàn Phong, thì thầm nói:
- Ngươi đang nói linh tinh gì vậy, di khí giả không dễ đối phó vậy đâu, đừng có nói khoác trước mặt phụ thân ta, cẩn thận không bị phụ thân ta ghét đó.
Tử Nhược không muốn Hàn Phong làm cho cha mình khó chịu, còn lý do tại sao thì bản thân cô cũng không rõ.
Nhưng, Hàn Phong lại dành cho Tử Nhược một cái nhìn chắc chắn, tiếp tục nói với Tử Y:
- Tử Y tộc trưởng, có thể ông đang nghĩ ta không biết tự tượng sức mình. Nhưng ta không nói ta có năng lực đánh bại di khí giả.
Dừng lại một lúc, Hàn Phong giải thích:
- Ta chỉ hi vọng, với khả năng của mình, tận lực giúp thiên khởi giả nhất tộc chiến đấu với di khí giả, nếu như đến lúc đó có cơ hội giết hết di khí giả, vậy thì mời tộc trưởng đồng ý giao đá hiền giả cho ta!
Tử Y lúc này mới kịp phản ứng. Ông đương nhiên biết ý đồ của Hàn Phong, nhưng ông không nghĩ di khí giả dễ đối phó như vậy nên lời hứa này có thể coi như không có.
Dùng một lời hứa không thể hoàn thành đổi lại một trợ thủ đắc lực, Tử Y đương nhiên đồng ý.
Hơn nữa, theo như Hàn Phong nói, nếu như có thể giết hết di khí giả, vậy thì đối với thiên khởi tộc mà nói, chẳng có gì nguy hại, đến lúc đó không hẳn không thể giao đá hiền giả cho Hàn Phong.
Nên, sau một hồi suy nghĩ, Tử Y vui vẻ đồng ý yêu cầu của Hàn Phong.
Thấy Tử Y nhận lời, Hàn Phong thở phào nhẹ nhõm, mặc dù biết hoàn thành được yêu cầu này vô cùng khó khăn nhưng đây là cách tốt nhất mà hắn nghĩ ra lúc này.
Trừ phi hắn có sức mạnh đối phó với cả thiên khởi giả, nếu không căn bản không có cách gì lấy được đá hiền giả.
Tử Y sau khi đáp ứng yêu cầu của Hàn Phong, tiếp tục nói:
- Được rồi, nếu như ngươi đã nhận lời đề nghị, giúp thiên khởi giả nhất tộc ta vậy thì có chuyện này ngươi nhất định phải biết.
Hàn Phong nghe vậy, một lần nữa chuyển sự chú ý lên người Tử Y.
Nhưng, điều Tử Y nói ra sau đó nhất thời khiến Hàn Phong có chút kinh ngạc, đồng thời hiểu ra những đồng tĩnh gần đây trong thành chủ phủ từ đâu mà có.
Thì ra, mấy ngày nay, Tử Y nhận được thông tin, Ngân Nguyệt Thành đã bị di khí giả khống chế triệt để.
Hàng ngàn hắc ám thuật sĩ sống trong Ngân Nguyệt Thành bị giết chết hết.
Trước đó, bọn Tử Y không hề nhận được thông tin gì.
Có thể nói, đây là kế hoạch đã được di khí giả chuẩn bị từ rất lâu.
Ngân Nguyệt Thành mặc dù nhỏ hơn Thiên Khởi Thành mấy lần, nhưng cũng là thành trấn là thiên khởi nhất tộc phải nỗ lực lắm mới phát triển được.
Đối với Ngân Nguyệt Thành mà nói, thiên khởi nhất tộc vô cùng quan trọng.
Nhưng, không ngờ, thành trấn khó khăn lắm mới kiến lập được ấy, trong chớp mắt đã rơi vào tay di khí giả.
Bảo thiên khởi giả nhất tộc sao có thể khoanh tay đứng nhìn được.
Bởi vậy, mấy ngày trước Tử Y rời khỏi thành chủ phủ là để đi đến chỗ các vị trưởng lão thương lượng đối sách.
Hôm nay, sau khi thương lượng, Tử Y quyết định phát động công kích đối với Ngân Nguyệt Thành, nhất định phải đoạt lại Ngân Nguyệt Thành từ tay di khí giả.
Nghe Tử Y báo tin, Hàn Phong nhất thời trở nên linh hoạt.
Nếu như lúc nãy Hàn Phong chưa biết làm thế nào tiêu diệt di khí giả thì thông tin mà Tử Y vừa nói khiến Hàn Phong nhất thời có một ý tưởng tuyệt diệu.
Hoặc là, dựa vào cách này, có thể một lần tiêu diệt hết di khí giả.
Liền sau đó, Hàn Phong nói ra suy nghĩ của mình với Tử Y.
Tử Y nghe xong, cúi đầu trầm tư.
Tử Y suy nghĩ một lúc rồi mới ngẩng đầu nhìn Hàn Phong cười nói:
- Được! Hàn Phong quả nhiên thông minh, lão phu mấy hôm nay cứ vì chuyện di khí giả chiếm cứ Ngân Nguyệt Thành cảm thấy khó chịu, không ngờ bây giờ nghe ngươi nói vậy, lại thấy nó là chuyện tốt!
Hàn Phong nghe vậy, biết Tử Y đã hiểu ra vấn đề, cũng cười cười gật đầu.
Kì thực, Hàn Phong chỉ nhắc nhở Tử Y, di khí giả mấy ngàn năm nay hành tung khó đoán, mấy lần hành động trước đây chỉ đủ làm xước da căn bản không chấn động được căn cốt bên trong.
Bây giờ không còn như vậy nữa, di khí giả công chiếm Ngân Nguyệt Thành, phát động công kích bất ngờ mà không ai phát hiện.
Nhưng, thân là tòa thành trì thứ hai mà thiên khởi giả phải mất rất nhiều sức lực, thời gian và nhân lực mới kiến lập được, sao có thể dễ dàng bị chiếm lĩnh như vậy.
Nên, muốn triệt để chiếm lĩnh Ngân Nguyệt Thành, đám di khí giả đó phải vạch kế hoạch từ rất lâu, hơn nữa phát động cực lớn mới có thể bít hết được tai mắt của Ngân Nguyệt Thành.
Như vậy, Ngân Nguyệt Thành bây giờ đã là lãnh địa của di khí giả.
Như vậy, di khí giả chắc chắn phải đưa một lượng lớn nhân lực đến Ngân Nguyệt Thành để đảm bảo phòng ngự.
Hàn Phong chỉ nhắc nhở Tử Y nếu như di khí giả đã tung một phần lớn thực lực đến Ngân Nguyệt Thành, vậy thì chỉ cần bố trí công phu, bao vây triệt để Ngân Nguyệt Thành, là sẽ có thể tiêu diệt sạch đám di khí giả trong đó.
Đó sẽ là một đòn đau với di khí giả.
Cũng không biết là di khí giả quá tự tin, hay là không nghĩ đến ưu thế của mình mà lại từ bỏ ưu thế hành tung bất định vốn có, từ nơi tối chuyển sang nơi sáng.
Như vậy, địa vị giữa thiên khởi giả nhất tộc và di khí giả nhất tộc sẽ triệt để vẽ lên một dấu bằng.
Mặc dù rất nhiều pháp thuật đen mà di khí giả tu luyện là bí thuật lưu truyền từ thượng cổ, cao thâm hơn những thuật pháp đen bình thường truyền thừa trong thiên khởi giả nhất tộc nhiều, nhưng nhân số bên thiên khởi giả lại chiếm ưu thế gấp mấy lần.
Cứ như vậy, bên nào thắng bên nào bại rất khó nói.
Hàn Phong chỉ biết dùng hết sức mình giúp thiên khởi giả giành thắng lợi.
Tử Y sau khi được Hàn Phong nhắc nhơt, ngộ ra vấn đề, không lưu lại lâu nữa mà cáo biệt Hàn Phong vội vàng rời đi.
Hàn Phong biết, Tử Y đi tìm các trưởng lão trong tộc bàn bạc đối sách.
Nên mấy ngày tiếp theo, Hàn Phong rất rảnh rỗi và cũng chỉ ở trong thành chủ phủ.
Vốn dĩ Tử Nhược mấy ngày này cũng đến rủ Hàn Phong đi chơi, nhưng Hàn Phong biết tình thế nghiêm ngặt, thân là con gái tộc trưởng, thân phận Tử Nhược càng thêm nhạy cảm, nên vì sự an toàn của cô, hàn Phong không những từ chối mà còn khuyên cô không nên rời khỏi thành chủ phủ.
Tử Nhược mặc dù có chút không vui, nhưng cũng không phải là đứa trẻ không hiểu chuyện, sau khi nghe Hàn Phong khuyên, cũng vui vẻ từ bỏ suy nghĩ đó.
Nhưng, điều đó càng khiến Lục Hạo thêm ghét Hàn Phong.
Vốn dĩ, hắn muốn cải thiện mối quan hệ với Tử Nhược, định rủ cô đi chơi, nhưng bây giờ bị Hàn Phong phá hoại, đương nhiên không thể hoàn thành.
Hàn Phong đương nhiên không để tâm mấy, nhưng trong thời điểm nhạy cảm này, Hàn Phong sợ Lục Hạo sẽ làm điều gì kích động, nên cũng lưu ý nhiều hơn.
Hôm đó, rất nhiều ngày sau khi vội vã rời đi, Tử Y vừa quay về đã vội vàng đi tìm Hàn Phong để nói cho hắn biết, sau khi cùng các trưởng lão trong tộc thương lượng, nhận thấy biện pháp của Hàn Phong có thể thực hiện được.
Hơn nữa, Tử Y còn tiện thể nói luôn yêu cầu của Hàn Phong, sau một hồi thương thảo, các trưởng lão đồng ý nếu như di khí giả bị tiêu diệt hết sẽ giao lại viên đá hiền giả duy nhất mà họ còn lưu lại cho Hàn Phong, nhưng phải sử dụng dưới sự giám sát của họ.
Hàn Phong nghe được thông tin này, mừng lắm, còn về yêu cầu cuối cùng Tử Y đưa ra, Hàn Phong căn bản không suy nghĩ.
Cứ lấy được đá hiền giả trước đã, đó mới là điều quan trọng nhất.
Trong lúc cả Thiên Khởi Thành chiêng trống rùm beng điều động, chuẩn bị tiêu diệt di khí giả thì thành chủ phut truyền đến một tin tức động trời.
Tử Nhược mất tích!
Nói một cách chính xác là Tử Nhược và Lục Hạo cùng mất tích!
Con gái tộc trưởng mất tích, đối với cả thiên khởi giả nhất tộc mà nói là một chuyện đại sự.
Huống hồ Tử Nhược là nhân vật nổi bật trong giới thanh niên, lại mất tích ở thời điểm then chốt, mục đích ẩn giấu sau chuyện này không cần nói chắc ai cũng biết/
Chín mươi phần trăm là đám di khí giả đó gây chuyện.
Nhưng, di khí giả đâu có thể lọt qua vòng phòng ngự nghiêm ngặt của thành chủ phủ? Thực sự khiến người ta không sao hiểu nổi.
Chỉ có một ngoại lệ duy nhất đó là Hàn Phong.
Lúc nghe nói Tử Nhược mất tích, phản ứng đầu tiên của Hàn Phong là Lục Hạo.
Hơn nữa, Lục Hạo cũng cùng mất tích, điều đó càng khiến Hàn Phong liên tưởng nhiều hơn.
Nhưng, tất cả chỉ là phỏng đoán của Hàn Phong, đương nhiên chưa thể khẳng định chắc chắn. Nên Hàn Phong vẫn chưa nói lại với Tử Y.
Tử Y sau khi nghe thấy con gái mình mất tích, nổi giận lôi đình, khuôn mặt già nua càng thêm u ám đáng sợ.
Chỉ có điều, thân là tộc trưởng, Tử Y biết nhất cử nhất động của mình đều liên quan đến vận mệnh của cả thiên khởi giả nhất tộc, nên ông bắt buộc phải bình tĩnh.
Hàn Phong một mình suy trước tính sau, Tử Nhược rất có khả năng đã bị Lục Hạo dùng phương pháp gì đó lừa ra khỏi phủ thành chủ, sau đó vận dụng mưu kế bắt cóc, rõ ràng là muốn cho di khí giả biết hành động của thiên khởi giả nhất tộc.
Và định dùng thân phận của Tử Nhược uy hiếp Tử Y.
Nên, thời gian này, Tử Nhược có lẽ không gặp nguy hiểm.
Nói lại những phân tích của mình cho Tử Y nghe, Hàn Phong đương nhiên giấu đi phần Lục Hạo.
Tử Y nghe xong, sắc mặt mặc dù vẫn còn u ám, nhưng rõ ràng là đã bớt lo đi rất nhiều.
Hàn Phong nghĩ, bây giờ tất cả hắc ám thuật sĩ của thiên khởi giả nhất tộc đều đã điều động xong, những người mai phục quanh Ngân Nguyệt Thành cũng đã vào vị trí.
Có thể nói là cung đã giương, không thể không bắn.
Tử Y đương nhiên cũng biết điều này, nhưng trong lòng thì vẫn lo lắng cho sự an nguy của Tử Nhược.
Bởi vậy, Hàn Phong quyết định, hắn sẽ phụ trách đi cứu Tử Nhược.
Nói quyết định của mình với Tử Y, Tử Y rõ ràng có chút kinh ngạc, sau đó lắc đầu nói:
- Hàn Phong, ta hiểu ý của ngươi, nhưng Tử Nhược nha đầu đã mất tích một ngày, hơn nữa đến bây giờ vẫn chưa điều tra ra là ai ra tay, dù ngươi có muốn cứu, cũng không biết tìm ở đâu?
Quyết định này của Hàn Phong đương nhiên không phải tùy tiện nói ra, nếu như không chắc chắn, sao hắn có thể lỗ mãng như vậy.
Trước đây, Hàn Phong đã từng cảm thấy nghi ngờ Lục Hạo nên sớm âm thầm động một chút thủ thuật trên người hắn. Như vậy Hàn Phong có thể lần theo khí tức của Lục Hạo bất cứ lúc nào và tìm ra nơi hắn trốn.
Tử Nhược và Lục Hạo cùng mất tích, cho dù chuyện Tử Nhược bị bắt cóc không liên quan đến Lục Hạo thì chắc chắn hai người vẫn đang ở cùng nhau.
Nên Hàn Phong tin bảy mươi phần trăm là mình có thể tìm được Tử Nhược.
Nhưng, Hàn Phong chỉ thay đổi một chút tình huống, nói là hai tộc đại chiến, Tử Nhược lại ham chơi, sợ cô xảy ra chuyện gì nên lưu lại dấu vết trên người cô, như vậy có thể xác định được vị trí Tử Nhược.
Nên, sau khi nghe Hàn Phong nói xong, Tử Y mừng rỡ, cho phép Hàn Phong hành động mà không nghi ngờ gì.
Tử Y nghĩ, hắc ám thuật sĩ trong thiên hạ này kiểu gì cũng có, Hàn Phong có sở hữu một vài thuật pháp đen kì lạ cũng không có gì ngạc nhiên.
Bây giờ Hàn Phong nói vậy, đối với ông mà nói là một tin quá tốt.
Bởi vậy, sau khi suy nghĩ, Tử Y đồng ý để Hàn Phong đi cứu Tử Nhược.
Hàn Phong thì đang tính, sau khí cứu Tử Nhược sẽ lập tức quay trở về hàng ngũ, dùng một phần sức lực của mình cùng thiên khởi giả nhất tộc đối phó di khí giả.
Bởi vì thời gian gấp gáp, Hàn Phong và Tử Y cũng không nói nhiều, sau khi nghe Tử Y dặn dò vội vã, Hàn Phong lập tức động thân rời khỏi thành chủ phủ.
Lúc nãy đứng nói chuyện với Tử Y, Hàn Phong đã cảm nhận được một luồng khí tức rất nhỏ, đó chính là dấu hiệu mà hắn lưu lại trên người Lục Hạo.
Dựa vào sự mạnh yếu của luồng khí tức đó, Hàn Phong có thể phán đoán lúc này Lục Hạo đang ở trong lòng người, vừa rời khỏi Thiên Khởi Thành.
Bởi vậy, Hàn Phong cũng có chút lo lắng, dấu hiệu hắn để lại trên người Lục Hạo không phải vạn năng, nếu như khoảng cách giữa hai bên quá lớn, sợ dây liên hệ rất dễ bị đứt.
Bởi vậy, sau khi rời khỏi thành phủ chủ, Hàn Phong không dừng lại mà nhắm chuẩn phương hướng di chuyển của luồng khí tức đó, không hề do dự vận đấu khí, nhanh chóng đuổi theo.
Đương nhiên để tránh có người phát hiện ra hắn sở dĩ đấu khí chứ không phải thuật pháp đen, Hàn Phong cố gắng tránh những chỗ đông người.
Cũng bởi vậy, cho đến khi Hàn Phong xuất thành, bọn Lục Hạo càng cách hắn xa hơn.
Nhưng, lúc này, Hàn Phong không phải kiêng kị điều gì nữa, dồn tiên thiên đấu khí cường đại vào hai chân, di hình hoán ảnh khởi động.
Thân hình Hàn Phong trong nháy mắt biến thành một đường lưu quang, nhanh chóng đuổi theo Lục Hạo.
Nhưng, chỉ đuổi được một lúc, Hàn Phong đã gặp phải rắc rối.
Mặc dù tốc độ của Lục Hạo không nhanh, nhưng Hàn Phong rời khỏi Thiên Khởi Thành chưa được bao xa thì đã gặp kẻ thù mai phục.
Nhưng người này không cần nghĩ cũng biết là di khí giả đến tiếp ứng Lục Hạo.
Nhưng, Hàn Phong có thiên giai thất phẩm tu vi, đám hắc ám thuật sĩ tầm thường này đâu có thể chặn được.
Chỉ có điều, đám hắc ám thuật sĩ này mặc dù không thể đánh lại, nhưng thuật pháp đen kì dị mà chúng sử dụng mang đến cho Hàn Phong không ít phiền phức.
Mặc dù không thể làm hại Hàn Phong, nhưng vẫn tạo thành rào cản.
Cho nên, dù đuổi suốt một ngày nhưng cuối cùng vẫn chỉ kéo gần được một phần ba khoảng cách.
Lúc này, số lượng di khí giả trên đường mỗi lúc một nhiều.
Ba ngày liền, Hàn Phong không biết đã giết bao nhiêu hắc ám thuật sĩ do di khí giả phái đến.
Rõ ràng, đám hắc ám thuật sĩ mai phục ven đường này cũng không biết thực lực Hàn Phong lại cường đại đến vậy, hơn nữa sức lực hoàn toàn vượt qua phạm vi nhận thức của chúng.