Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 489: Vị trí chi địa


Cho nên đối với tin tức Hàn Phong đã chết thì bọn họ cũng không có cảm giác bi thương. Đó cũng chỉ là chuyện thường tình, cũng không thể nói những người này lãnh huyết.
 
Bởi vì sự tình của Hàn Phong mà liên minh đại hội lần này cũng phải triệu tập trước thời hạn.
 
Tuy rằng, tin Hàn Phong chết đối với đông đảo các thế lực thì là một sự đả kích không nhỏ. Có thể nói trong những người ở đây bất kỳ ai đối với thực lực của Võ Hoàng điện thì càng thêm sợ hãi. Do đó trong lòng cũng sản sinh ra ý nghĩ thối lui.
 
Nhưng đại bộ phận đều rõ Võ Hoàng điện từ trước tới nay đều chỉ động thủ đối với những thế lực lớn, còn lại phần lớn là không có đả động gì.
 
Bọn họ cũng được thủ đoạn của Võ Hoàng điện. Cho nên để có thể cam đoan tông môn không bị diệt thì tự nhiên ai cũng sẽ lựa chọn việc gia nhập liên minh, cùng đối kháng với Võ Hoàng điện
 
Bất quá Hàn Phong chết, có thể khiến cho việc mọi người đối đãi với Huyền Thiên tông bất tri bất giác sản sinh ra một tia biến hoá rất nhỏ.
 
Dù sao thì Hàn Phong cũng là một mãnh hổ toạ trấn ở Huyền Thiên tông. Mặc dù bản thân Huyền Thiên tông hôm nay thực lực cũng rất cường đại nhưng hiển nhiên ở trong lòng mọi người ấn tượng về Hàn Phong là vô cùng sâu sắc.
 
Cho nên bây giờ có một nhóm người trong lòng bắt đầu nảy sinh ý xấu. Nghĩ lại như vậy thì làm sao mà liên minh lần này có thể đạt được lợi ích lớn được.
 
Còn về phần Huyền Thiên tông thì vẫn còn một người khác cường đại hơn của Hàn Phong và Triệu Vô Cực. Nhưng mọi người cũng từ Võ Hoàng điện biết được Triệu Vô Cực bây giờ trọng thương chưa lành. Chỉ sợ trong thời gian ngắn cũng không thể nào tạo thành uy hiếp.
 
Kể từ đó đã có rất nhiều thế lực ào ào để mắt tới vị trí minh chủ.
 
Về phần liên minh thì những người ở đây ai cũng hiểu được tầm quan trọng của nó. Mà vị trí minh chủ dựa theo ý mọi người ban đầu là để cho Hàn Phong hoặc Triệu Vô Cực đảm nhiệm. Rất có thể sẽ để Huyền Cơ Tử lên làm minh chủ vì dù sao sau lưng Huyền Cơ Tử cũng có cường giả chống đỡ, cho nên chỉ sợ bọn họ cũng không có ý kiến.
 
Ai bảo phía sau Huyền Thiên tông lại có một Thiên giai thất phẩm và bát phẩm.
 
Tồn tại hai cường giả như vậy toạ trấn thì Huyền Thiên tông xứng đáng vào vị trí minh chủ.
 
Chỉ tiếc là hôm nay hai đại cường giả của họ một chết, một bị thương. Vài nhất lưu thế lực khác so với Huyền Thiên tông cũng không kém, tự nhiên cũng không muốn bỏ qua vị trí minh chủ này.
 
Dù sao có thể trở thành minh chỉ, thống lĩnh bốn mươi mấy thế lực, đối với mỗi tông môn mà nói đều là quang vinh vô thượng.
 
Mà lần này chuyện liên minh vô cùng trọng yếu nên không thể xảy ra bất kỳ sai sót nào.
 
Trong thấy mọi người đều mang ý xấu như vậy thì trong lòng Huyền Cơ tử cũng chỉ biết được nhạt. Hắn cũng không định mở miệng nói câu nào.
 
Đối với vị trí minh chủ, Huyền Cơ Tử tự nhiên không có quan tâm. Mà nếu như có thể đoạt được vị trí đó thì với một thân tu vi của mình Huyền Cơ Tử cũng không tin rằng tất cả mọi người ở đây đều tin phục, thực hiện theo mệnh lệnh của hắn. Cho nên sau khi nghĩ thoáng qua, Huyền Cơ Tử cũng không có ý định tranh đoạt cái ghế minh chủ này làm gì.
 
Tiếp đó, Thiên môn Môn chủ Bộc Dương Mưu Trọng lúc trước cũng từng có giao tình với Hàn Phong, lúc này đột nhiên mở miệng đánh võ sự yên lặng:
 
- Nếu ở đây các vị đều có chung một sự nhận thức, quyết định đoàn kết đối pho với Võ Hoàng điện thì tại hạ cho rằng phải tuyển chọn ra một minh chủ để dẫn dắt mọi người tác chiến.
 
Bộc Dương Mưu Trọng nói xong, nhất thời ở phía sau cũng có người phụ hoạ.
 
Huyền Cơ Tử hướng mắt nhìn lại thì trong lòng tự nhiên biết rõ mấy người này bất quá là một số ít nhị lưu thế lực phụ thuộc vào Thiên môn, vì vậy mà cũng ngồi cùng một bên.
 
Mà kế đó tông chủ của Minh Hoả tông, Hồng Dịch cũng nói:
 
- Mưu Trọng huynh nói thật là, liên minh nhân số lớn như vậy. Trong đó đệ tử mỗi thế lực cũng không có đồng đều nhau. Tuyển ra một vị minh chủ thì phải làm như thế nào?
 
Hồng Dịch vừa dứt lời thì tông chủ của Minh Nguyệt tông là Thượng Quan Nguyệt ngồi ở một bên cười nhạt nói:
 
- Như vậy Hồng Dịch ngươi xem thì nhân tài nào mới thích hợp ngồi vào cái ghế minh chủ? Hay là ngươi tự tiến cử bản thân đi?
 
- Thượng Quan Nguyệt, ta cũng không có như Minh Nguyệt tông da mặt dày để đổi lấy một phương yên ổn.
 
Hồng Dịch cũng không có lưu tình trào phúng nói.
 
Thượng Quan Nguyệt nghe vậy thì cũng phát lạnh, tức gận nói:
 
- Hồng Dịch! Lời này của ngươi là có ý gì. Nếu như hôm nay ngươi không nói rõ thì Minh Nguyệt tông ta thề tất cùng Minh Hoả tông của ngươi không chết không thôi.
 
Sở dĩ Thượng Quan Nguyệt nổi giận là vì vừa rồi Hồng Dịch đã nói trúng tim đen của Minh Nguyệt tông. Năm đó lúc kiến tông thì cũng có lời đồn đại rằng nữ đệ tử trong tông bán đứng nhan sắc mà tìm đến rất nhiều cường giả bảo hộ. Cho nên Minh Nguyệt tông mới có được thành tựu như ngày hôm nay.
 
Tuy rằng chỉ là nghe đồn, chưa chứng thực nhưng bây giờ Hồng Dịch nói ra điều này hiển nhiên là vũ nhục Minh Nguyệt tông.
 
Bất quá, Hồng Dịch đối với phản ứng của Thượng Quan Nguyệt cũng không thèm để ý. Chẳng qua cũng chỉ lạnh lùng nói:
 
- Ngươi muốn đánh, Minh Hoả tông của ta tuyệt đối phụng bồi.
 
Mà lúc này Đoạn Bác Minh của Thiên Nhất các vẫn yên lặng ngồi một chỗ cũng phải hừ lạnh một tiếng nói:
 
- Các ngươi nếu có đủ khí lực thì sao không giữ lại mà để chống lại Võ Hoàng điện, giết chết thêm nhiều địch nhân! Hôm nay tới đây là để thảo luận chuyện liên minh, không phải là nơi để các ngươi cãi nhau.
 
Hồng Dịch và Thượng Quan Nguyệt bị Đoạn Bác Minh nói như vậy thì cũng chỉ biết khắc khẩu đình chỉ.
 
Mà từ đầu tới giờ Huyền Cơ Tử vẫn ngồi ở chủ vị phía trên, thờ ơ lạnh nhạt, tịnh không nói lời nào.
 
Ngay khi trên đại điện của Huyền Thiên tông đang sôi sục thì ở trung tâm đại lục một mảng sương trắng đang bao vây lấy U Ám Sâm Lâm.
 
Đây là nơi mà thế nhân gọi là địa vực cấm địa vô cùng kinh khủng, lúc này lại yên ắng một cách dị thường.
 
Từ sau khi người của Võ Hoàng điện rút khỏi U Ám Sâm Lâm thì những con ma thú sống ở trong rừng rậm thở phào nhẹ nhõm. Bọn chúng không biết những nhân loại này từ đâu đến. Với thực lực của bọn họ, sau mấy tháng tiến nhập U Ám Sâm Lâm đã đem phần đông ma thú ở đây giết chết, khiến cho nơi đây trở nên hoàng tàn điêu đứng.
 
Mà lúc này tại sâu thẳm U Ám Sâm Lâm một mảnh hồ nước bình yên, xung quanh cũng không có lấy một con ma thú nào lui tới. Chẳng biết tại sao tựa hồ đám ma thú đều có ý thức cách xa cái hồ nước này. Mà nếu như có thể tỉ mỉ quan sát thì có thể sẽ thấy được trên mặt hồ thỉnh thoảng lại sinh ra một trận u quang nhàn nhạt.
 
Mà hiện tượng quỷ dị như vậy cho thấy phiên hồ nước này cũng không có biểu hiện ra sự bình yên như vẻ ngoài của nó.
 
Hàn Phong không biết mình đã hôn mê bao nhiêu lâu. Hắn ở đây nhưng không hề có ấn tượng một chút nào, Hàn Phong chỉ có thể cảm giác được mình đang bị vây trong một mảnh hỗn độn không gian u ám.
 
Cũng không biết qua bao lâu thì hắn lại cảm giác được bản thân mình đang bị vây trong trạng thái vô tri vô giác.
 
Thình lình một tia sáng lóe lên làm cho Hàn Phong cảm thấy vô cùng đau đơn, không thích ứng được. Bản năng con người bộc phát trong hắn, Hàn Phong muốn dùng tay che đi nhưng hắn lại khiếp sợ khi phát hiện ra mình không còn một chút khí lực nào để cử động cả.
 
Qua một lúc lâu thì Hàn Phong mới miễn cưỡng thích ứng được với tia sáng chói mắt này. Hàn Phong cố gắng hết sức chầm chậm mở mắt. Trước mắt hắn tất cả cảnh tượng xung quanh nhất thời thu vào trong tầm mắt.
 
- Ta còn chưa có chết? Đây là địa phương nào?
 
Hàn Phong nghi hoặc nghĩ ngợi.
 
Mà lúc này hắn đang quan sát cảnh tượng trước mắt một phen, phát hiện ra nơi này thập phần an tĩnh, bốn phía đều là những thực vật mà hắn không biết tên. Mà hắn cũng có thể cảm thụ được bây giờ hắn đang nằm trên một tảng đá trơn nhẵn và lạnh băng.
 
Hàn Phong muốn quay đầu nhìn bốn phía nhưng vừa mới dùng một chút lực thì nhất thời một cỗ đau đớn cường liệt lần thú hai kéo tới. Hàn Phong vừa khôi phục lại ý thức, thiếu chút nữa thì bị trận đau đớn này làm cho hắn ngất đi.
 
Bất quá trên người truyền đến đau đớn nhưng trong nháy mắt làm cho hắn nhớ tới tất cả những sự tình đã phát sinh.
 
Hàn Phong nhớ rõ cuối cùng mình bị một cước của Khương Khỏi đá trúng đầu, sau đó ngã vào trong hồ nước. Nếu như Hàn Phong không phải có Mỹ Kim thân thẻ chống đỡ chì chỉ sợ đầu của hắn đã vỡ nát rồi.
 
Mà trận đau đầu vừa rồi cũng chúng minh cho Hàn Phong thấy đầu hắn vẫn như cũ, hoàn hảo không có tổn thương nào quá nghiêm trọng. Hiển nhiên là hắn bị thụ thương nặng, thậm chí có thể nói là trọng thương một cách nghiêm trọng. Chí ít trong thời gian ngắn cũng không thể nào hoạt động được.
 
Thoáng cái tự hỏi, Hàn Phong đột nhiên nhớ tới Trầm Ngọc và Tiểu Bạch đang ở đâu?
 
Bọn họ không phải cũng ngã vào trong hồ nước sao. Vì sao bản thân mình lại xuất hiện ở chỗ này. Trầm Ngọc và Tiểu Bạch thì lại không thấy đâu?
 
Hàn Phong chính mình nhớ rõ, Tiểu Bạch vì bảo vệ hắn mà bị Khương Khởi đánh cho trọng thương không biết sinh tử ra sao. Nghĩ đến đây thì trong lòng Hàn Phong cũng cảm thấy lo lắng.
 
Bất quá, nghĩ lại thì hắn liền ép buộc bản thân phải tỉnh táo. Bởi vì hiện tại chính hắn cũng khó có thể tự bảo vệ lấy bản thân. Thậm chí cũng không thể nào động đậy được. Mặc dù biết được tình huống của bọn Tiểu Bạch cũng đang rất nguy hiểm nhưng Hàn Phong cũng bất lực không làm gì được.
 
Hiện nay xem ra, người của Võ Hoàng điện không còn ở đây nữa. Tuy không biết vì sao mình lại xuất hiện ở nơi này nhưng mà Hàn Phong vẫn quyết định trước tiên nên khôi phục lại thân thể cho mình đã.
 
Nghĩ đến đây thì Hàn Phong đầu tiên là dụng ý kiểm tra thân thể mình một phen. Chẳng qua mới kiểm tra nhưng nhất thời khiến cho Hàn Phong nhíu mày hít một hơi thật sâu.
 
Bây giờ thân thể hắn bị thụ thương, tình trạng còn nghiêm trọng hơn hắn tưởng. Cảm thụ được đấu khí trong thể nội trống tuếch thì Hàn Phong cũng âm thầm cười khổ. Thân thể hắn kinh mạch gần như bế tắc tám chín phần mười. Cho dù Cửu CHuyển Tiên Thiên đấu khí có năng lực hấp thu cường đại nhưng thể nội cũng không thể nào giữ được năng lượng trong người.
 
Cho nên việc cấp bách lúc này chính là phải nhanh chóng khôi phục lại thân thể của mình. Cũng may là Hàn Phong có Mỹ Kim thân thể, trải qua sự rèn luyện của Cưu Chuyển Huyền Công thì thân thể của Hàn Phong từ lâu đã có thể tự vận hành chữa trị.
 
Cho nên mặc dù là kinh mạch bế tắc nhưng chỉ cần cho hắn chút thời gian là có thể một lần nữa đả thông những kinh mạch này.
 
Chẳng qua quá trình này dài đằng đẵng. Yên lặng vận hành  quyết, thủ công thông thể nội với đấu khí ở bên ngoài. Dưới sự trợ giúp của Cửu Chuyển Tiên Thiên đấu khí, rất nhanh Hàn Phong liền phát hiện thể nội vốn trống rỗng cũng đã bắt đầu xuất hiện đấu khí ở bên trong. Tuy rằng tốc độ vô cùng chậm chạp nhưng có bắt đầu này thì Hàn Phong tin tưởng thương thể của hắn rất nhanh thôi sẽ có chuyển biến tốt đẹp.
 
Cứ như vậy, Hàn Phong không biết hoàn cảnh xung quanh, lặng lặng nhìn ở đây nửa tháng thời gian. Nửa tháng trôi qua, Hàn Phong cũng đã trải qua một cuộc chữa trị vô cùng gian nan để có thể đả thông lại kinh mạch. Vì phải đả thông lại kinh mạch bị bế tắc, Hàn Phong đã mất tới nửa tháng, nửa tháng này hắn cũng phải chịu đựng đau đớn vô cùng tận.
 
May sao sức chịu đựng của Hàn Phong vô cùng tốt, hắn vẫn có thể cắn răng chịu đựng cho đến khi công việc này hoàn tất.
 
Trông thấy thể nội cũng đã tích góp được một lượng lớn đấu khí thì Hàn Phong biết qua vài ngày nữa hắn có thể triệt để khôi phục lại.
 
Bất quá lúc này Hàn Phong cũng không có lựa chọn tiếp tục điều dưỡng thân thể nữa mà thân thể của hắn đã có thể hoạt động trở lại như thường. Hàn Phong trước tiên liền từ trên tảng đã trơn nhẵn này đứng dậy. Lúc này Hàn Phong mới phát hiện ra nguyên địa phương mình nằm không phải là tảng đã mà một khối hàn khí tản ra quang mang yếu ớt.
 
Mà Hàn Phong lại nhìn bốn phía thì chỉ có thực vật xanh um tươi tốt, hắn thoáng nhìn một vòng, phát hiện ra nơi này hình như là không gian phong bế.
 
Trong lúc nhất thời trong lòng Hàn Phong bỗng nhiên sinh ra cảnh giác. Hắn thật ra nhớ rất rõ là hắn bị Khương Khỏi đánh cho trọng thương mà ngã xuống hồ. Trừ phi có người chuyển hắn tới nơi này, bằng không thì không có khả năng bản thân hắn lại nằm trên một khối đá kỳ lạ đến như vậy.
 
Vậy ai đưa hắn tới nơi này?
 
Lúc đó khi bị Khương Khởi đánh cho trọng thương rơi xuống hồ nước thì Hàn Phong cũng thấy được thân ảnh của Triệu Vô Cực rời đi. Hiển nhiên người này không có khả năng là Triệu Vô Cực, hơn nữa lúc đó Triệu Vô Cực có lưu lại nơi này thì cũng không thể nào cứu được hắn, mà ngay cả tính mạng của bản thân cũng không thể giữ được.
 
Lẽ nào là Khương Khỏi? Hàn Phong nghi hoặc nghĩ.
 
Nhưng đảo mắt nhìn xung quanh thì Hàn Phong liền bóp nát ý nghĩ này ở trong đầu. Lúc đó Khương Khởi tung ra một cước ẩn hàm vô số sát khí khẳng định không phải là hắn.
 
Vậy thì là ai?
 
Hàn Phong đầu tiên là thân thể hoạt động vô cùng cứng ngắc, lập tức ly khai bãi đã đi xung quanh xem xét.
 
Đi quanh một vòng, Hàn Phong cũng không có phát hiện nào đặc biết. Thế nhưng lại có thứ khiến cho hắn cảm thấy kinh ngạc. Đó chính là thiên địa nguyên tố ở đây so với bên ngoài còn tinh thuần hơn rất nhiều.
 
- Thực sự là một địa phương cổ quái!
 
Hàn Phong thì thào trong miệng.
 
-Di! Thân thể ngươi đã khôi phục!
 
Ngay khi Hàn Phong đang suy nghĩ xem đây là địa phương nào thì một đạo âm thanh truyền vào tai của hắn. Hàn Phong nhất thời cả kinh, lông tơ toàn thân như muốn nổ tung, toàn bộ tinh thần cảnh giới nhìn bốn xung quanh.
 
- Ha ha! Người trẻ tuổi tính cảnh giác cũng rất tốt!
 
Thanh âm vẫn truyền đến nhưng Hàn Phong cũng không thể nào phát hiện ra được thanh âm có từ hướng nào truyền tới chứ đừng nói là có thể tìm ra chủ nhân của thanh âm, cho nên Hàn Phong lên tiếng dò hỏi:
 
- Ngươi là ai?
 
- Đừng lo, nếu như không phải ta thì chỉ sợ từ lâu ngươi đã một khối thi thể.
 
Thanh âm chậm rãi vang lên.
 
Hàn Phong nghe vậy thì trong lòng nhất thời cả kinh, chẳng lẽ thanh âm này là của người đã cứu mình?
 
Batas quá nghĩ đến cũng có khả năng là đúng. Tuy rằng Hàn Phong cũng không biết được người này là thần thánh phương nào, vì sao lại cứu hắn. Thế nhưng Hàn Phong luôn tin tưởng, nếu cứu hắn thì chí ít hiện tại cũng sẽ không có làm thương tổn tới bản thân.
 
Nhưng Hàn Phong cũng không có thả lỏng cảnh giác, như trước trầm trọng nói:
 
- Là ngươi cứu ta? Nơi này là địa phương nào?
 
- Cứu ngươi? Không đến mức thế! Nếu không phải vì ngươi có quan hệ với linh thú đó thì lúc ngươi rơi vào trong hồ ta đã ra tay giết ngươi rồi.
 
Thanh âm ngữ khí thản nhiên nói.
 
Linh thú?
 
Trong lòng Hàn Phong cảm thấy nghi hoặc.