Nếu nói như vậy, ở đây thực sự có người sống thì đối phương sẽ là ai?
Hoàn cảnh hóa ngoại chi cảnh vô cùng ác liệt, tin tưởng người có thể sinh tồn nơi đây, tự nhiên chính là nhân vật thần thông quảng đại.
Chí ít, Hàn Phong cho rằng người này chắc chắn có thực lực mạnh mẽ hơn so với hắn, bằng không sớm muộn gì cũng sẽ bị mãnh thú nơi đây, hoặc thỉnh thoảng xuất hiện cơn lốc tiêu diệt.
Nghĩ vậy, trong lòng Hàn Phong trở nên cực kỳ cảnh giác.
Thoáng quan sát, tòa kiến trúc trước mắt thoạt nhìn có phong cách phương tây quá độ, Hàn Phong đầu tiên suy tư một lúc, sau đó quyết định tiến vào trong tìm hiểu tột cùng.
Dù sao, hắn đối với hóa ngoại chi cảnh không hiểu biết, nếu như thực sự có người tồn tại, có thể, hắn sẽ nhận được sự trợ giúp của đối phương.
Suy nghĩ đến đây, Hàn Phong không tiếp tục do dự, chậm rãi đi vè phía cửa lớn cao đủ năm người trưởng thành.
Hàn Phong tập trung mười phần, mà khi hắn đi tới trước mặt cửa lớn, ngoài dự liệu phát hiện, cánh cửa cưa hoàn toàn đóng kín.
Hàn Phong thử đưa tay nhẹ nhàng đẩy.
Két két…
Tiếng vang trầm vọng, ngay sau đó, cánh cửa lớn cao chừng năm người trưởng thành chậm rãi mở ra.
Cùng lúc đó, hàn Phong nhạy cảm thấy được, trong nháy mắt bên trong cánh cửa lớn kia truyền tới ba động năng lực cực kỳ yếu ớt.
Nếu như đổi thành người khác có thể căn bản không cảm nhận được tia ba động này.
Bất quá, lúc này trong hiểm cảnh, Hạ Phong tự nhiên đề cao tinh lực lên mười phần, mà cảm thụ được một tia ba động yếu ớt này càng khiến hắn cảnh giác hơn.
Đợi một lát, sau khi xác định không có tình huống ngoài dự liệu phát sinh, Hàn Phong chậm rãi ngưng thần tĩnh khí, chậm rãi bước vào trong cánh cửa lớn.
Mà trong nháy mắt khi hắn tiến vào cánh cửa lớn, phía sau nhất thời tuôn ra một cỗ năng lượng.
Cũng may Hàn Phong phản ứng cực nhanh, thân hình chợt lóe, trong nháy mắt né tránh.
Chỉ là, tuy rằng Hàn Phong né tránh vô cùng đúng lúc, nhưng cánh cửa lớn phía sau không thể tưởng tượng được tự động đóng lại.
Một màn bất thình lình khiến Hàn Phong cảm thấy kinh ngạc không ngớt.
Cẩn thận bước tới gần cánh cửa lớn, Hàn Phong thử đẩy hai cánh cửa ra, nhưng cho dù Hàn Phong dùng sức thế nào đi nữa, cả hai đều không di động mảy may.
Nhìn đến lúc này, Hàn Phong không khỏi nhăn mày lại.
Nghĩ không ra, hắn vừa mới thoát khốn khỏi bão cát, đảo mắt lại bị vây khốn trong tòa thành không rõ tình huống.
Hàn Phong vừa muốn trực tiếp phá nổ cánh cửa, nhưng không nghĩ tới, hắn dốc hết toàn lực đánh thử một kích, nhưng khi tới gần cánh cửa, không biết từ chỗ nào dĩ nhiên truyền tới một đạo năng lượng bàng bạc, ngăn cản công kích của Hàn Phong.
Mà cánh cửa gỗ kia không có bất cứ thương tổn nào.
Hàn Phong thấy một màn như vậy, trong lòng hoảng hốt, càng thêm xác định, nơi đây hẳn là có nhân vật khó lường nào đó tồn tại.
Nghĩ tới đây, Hàn Phong không khỏi cao giọng hô:
- Không biết vị tiền bối nào ở đây, tại hạ vô ý xông vào quy địa, thỉnh tiền bối đừng trách.
Đợi nửa ngày, không có bất cứ lời đáp lại nào, Hàn Phong lại càng cau mày.
Tình huống lúc này, nhất thời để hắn có cam giác không thể hạ thủ.
Suy nghĩ một chút, Hàn Phong liền buông tha dự định rời khỏi, mà là càng tiến vào sâu bên trong.
Trong suy nghĩ của hắn, có thể tìm được lối ra khác cũng không chừng.
Ôm suy nghĩ như vậy, Hàn Phong chậm rãi tiến vào chỗ sau trong tòa thành.
Tuy rằng xung quanh không có bất cứ cửa sổ nào, nhưng kỳ quái chính là, tòa thành này chỉ hơi chút tối, không ảnh hưởng tới Hàn Phong có thể nhìn rõ tất cả.
Cảm thụ được bầu không khí u thâm xung quanh, trong lòng Hàn Phong có chút bình tĩnh lại.
Một đường vừa đi vừa quan sát, rất nhanh, Hàn Phong liền đi tới trước một cánh cửa cực lớn.
Làm Hàn Phong có chút kỳ quái chính là, cánh cửa lớn tại thời điểm hắn tiếp cận lập tức tự động mở ra.
Có chút kinh nghi bất định nhín bốn phía, Hàn Phong không hề phát hiện ra chỗ nào không thích hợp, suy tư một lát, hắn liền quyết định tiếp tục đi vào.
Chỉ là, ngay khi hắn bước vào trong cánh cửa cực lớn kia, báo động trong lòng rung lên kịch liệt.
Không có bất cứ do dự nào, cước bộ vừa mới di chuyển liền vội vàng thu hồi, đồng thời, thân hình mạnh mẽ thay đổi, bật ngược lại phía sau.
Ngay khi Hàn Phong vừa mới hoàn thành một loạt động tác trong nháy mắt, một bóng ảnh hình chiếc búa thật lớn đã rơi tại địa phương Hàn Phong vừa đi lúc trước.
Búa lớn và mặt đất va chạm vang lên thanh âm chói tai nặng nề.
Đồng thời, thổi lên vô số bụi bặm.
Lúc này, trong lòng Hàn Phong vẫn như cũ có chút kinh nghi bất định, theo đường nhìn quan sát thật kỹ.
Trong nháy mắt, hắn liền phát hiện ra nguồn gốc thanh búa lớn kia chính là từ tay pho tượng khổng lồ sừng sững đứng bên cạnh cánh cửa.
Đối với hai pho tượng này, lúc trước Hàn Phong đã quan sát qua, nhưng không phát hiện bất cứ chỗ nào không đúng.
Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, thời khắc đầu tiên hắn bước vào cánh cửa lớn, pho tượng nhìn như không có bất cứ vấn đề gì dĩ nhiên di động.
Nguyên bản pho tượng võ sĩ cầm trong tay búa lớn, không có bất cứ dấu hiệu nào, trực tiếp đập xuống mặt đất.
Cảm thụ được ba động năng lượng mơ hồ từ pho tượng phát ra, Hàn Phong tin tưởng, nếu như vừa rồi hơi phản ứng chậm một chút hoặc là người có thực lực thấp hơn, nhất định sẽ bị thanh búa lớn kia bổ trúng.
Chỉ sợ không chết cũng phải tàn phế.
Mà nhìn theo thanh búa lớn kia, con ngươi Hàn Phong co rút, hắn phát hiện, pho tượng kia không biết chuyển động từ lúc nào, hiện tại pho tượng mặc một thân áo giáp, dĩ nhiên lại cầm thanh búa lớn vừa hạ xuống kia.
Rắc rắc…
Trong chớp mắt, thanh búa lớn đã thoát khỏi mặt đất, một lần nữa bị pho tượng nắm trong tay.
Ngay sau đó, pho tượng võ sĩ nguyên bản bám vào vách tường, đột nhiên chuyển động bất quy tắc, vang lên thanh âm thanh thúy.
Hàn Phong nhìn thấy, pho tượng võ sĩ kia đã hoàn toàn thoát khỏi vách tường.
Nhìn hai pho tượng cao lớn ước chừng gấp đôi người thường, trong lòng Hàn Phong nói không khiếp sợ tuyệt đối không đúng.
Kiếp trước hắn sống bốn trăm năm, hơn nữa trải qua đủ loại kinh lịch, thế nhưng chưa bao giờ gặp qua pho tượng biết chuyển động như thế này.
Chỉ là, pho tượng căn bản không cho Hàn Phong cơ hội suy nghĩ.
Búa lớn trong tay giơ lên trong nháy mắt, giây tiếp theo, Hàn Phong chỉ cảm thấy một đạo khí tức sắc bén không gì sánh được bức thẳng về phía hắn.
Búa lớn trong tay pho tượng võ sĩ trực tiếp bổ về phía hắn.
Không dám sơ ý, Hàn Phong vận chuyển đấu khí, phi sang một bên cực nhanh.
Không nghĩ tới, động tác của pho tượng võ sĩ mười phần nhạy bén, búa lớn giữa không trung còn chưa hạ xuống, dưới sự không chế của hắn, thay đổi quỹ tích, chém thẳng về phương hướng Hàn Phong né tránh.
Bị pho thượng bất thình thình thay đổi phương hướng truy đuổi theo dọa kinh sợ, nhưng dù sao Hàn Phong cũng là võ giả thân kinh bách chiến.
Vẻ kinh hãi trong mắt chỉ lóe lên liền biến mất, chớp mắt, Hàn Phong giữa không trung điều chỉnh tốt tư thế, song chưởng đồng thời chém ra.
Trong tòa thành u ám, hai đạo đấu khí chói mắt trong sát na bùng phát bao phủ song quyền Hàn Phong.
Sau khi hoàn thành một loạt động tác này, Hàn Phong quát nhẹ một tiếng trong miệng, ngay sau đó, song quyền ẩn chứa đấu khí vô cùng sắc bén, hung hăng đánh mạnh vào mặt búa lớn đuổi theo hắn.
- Keng…
Tiếng va chạm chói tai, búa lớn di động cao tốc bị Hàn Phong ngăn chặn, rốt cuộc cũng dừng lại.
Bất quá, Hàn Phong không khá hơn, từ thanh búa lớn truyền tới lực lượng thực lớn, trực tiếp xuyên qua đấu khí bao phủ hai tay, trực tiếp chấn động xương cốt cơ thịt.
Chỉ bất quá trong nháy mắt, Hàn Phong kinh ngạc phát hiện, cánh tay hắn dĩ nhiên có cút tê tê.
Đây là lần đầu tiên xuất hiện tình huống kỳ lạ sau khi tu luyện thành công Cửu Chuyển Huyền Công.
Trong lòng Hàn Phong lập tức chấn động không gì sánh được, bơi vậy có thể thấy được, lực lượng của pho tượng võ sĩ có bao nhiêu cường đại.
Đến lúc này, Hàn Phong không dám sơ ý dù là một chút, vận chuyển đấu khí toàn thân, nhanh chóng di chuyển tới phía sau pho tượng, đấu khí sắc bén được Hàn Phong tụ lại bắn đi như mũi tên, trực tiếp oanh kích phía sau lưng pho tượng võ sĩ.
- Ầm…
Một tiếng nổ qua đi, Hàn Phong liền thấy, thân thể pho tượng võ sĩ nhất thời xuất hiện vết rạn nứt.
Sau một khắc, vết rạn nứt không ngừng khuếch tán xung quanh, trong nháy mắt đã bao trùm toàn thân pho tượng võ sĩ.
Ngay sau đó, không đợi Hàn Phong kịp dành cho pho tượng võ sĩ một kích cuối cùng, thân thể pho tượng võ sĩ giống như quả cầu khí bị phá, nhất thời hóa thành vô số bột phá, rơi xuống mặt đất.
Mà thứ hoàn hảo duy nhất còn sót lại chính là chiếc búa thật lớn.
Thấy pho tượng võ sĩ ngã xuống trong nháy mắt, Hàn Phong cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Bất quá, trong lòng cũng bị một màn này chấn động kinh ngạc không ngớt.
Mà trong lòng càng thêm lo lắng, một màn quỷ dị này một lần nữa nhắc nhở Hàn Phong, trong tòa thành thực sự có cường giả thần thông vô thượng.
Thế nhưng, không chờ Hàn Phong để ý nơi thoát ra, những mảnh vỡ tán loạn trên sàn đột nhiên xuất hiện động tĩnh nho nhỏ.
Ngay sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc tới ngây người, những mảnh đất đá tán loạn lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy rõ ràng dần dần tổ hợp lại.
Chỉ trong thời gian vài cái chớp mắt, pho tượng võ sĩ một lần nữa hoàn hảo không tổn hao gì xuất hiện trước mặt Hàn Phong.
Tình hình như vậy, một lần nữa khiến Hàn Phong cảm thấy không thể tưởng tượng, thế nhưng, sự tình còn xa xa không kết thúc.
Ngay sau khi pho tượng võ sĩ một lần nữa xuất hiện trong tầm nhìn của Hàn Phong, bên cạnh cánh cửa to lớn, pho tượng võ sĩ còn lại, mặc giáp cầm cự kiếm trong tay, hoa văn toàn thân thoáng có chút khác nhau, dĩ nhiên giống như pho tượng võ sĩ cầm búa, chậm rãi chuyển động.
Trong lúc nhất thời, Hàn Phong bị hai pho tượng quỷ dị này bao vây chính giữa.
Cảm thụ được từ pho tượng truyền tới từng đợt khí tức nguy hiểm như có như không. Hàn Phong chau mày, hai mắt không ngừng quét qua quét lại hai pho tượng.
Giống như đang lo lắng làm cách nào ứng phó được cục diện trước mắt.
Chỉ là, hai pho tượng võ sĩ này giống như có trí thông minh, đồng thời giơ vũ khí to lớn trong tay chém vào Hàn Phong.
Vô cùng bất đắc dĩ, Hàn Phong chỉ đành phải cẩn thận né tránh hai pho tượng đồng loạt tấn công.
Trong đầu nhanh chóng tìm kiếm biện pháp giải quyết hai pho tượng này.
Hiện tại, trong lòng Hàn Phong cảm thấy phiền muộn vô cùng, hắn căn bản không rõ vì sao hai pho tượng lại tấn công hắn.
Từ khi hắn tiến vào tòa thành, tựa hồ nơi chốn đều quỷ dị, khiến Hàn Phong không có chút thời gian thanh tĩnh.
Chỉ là, không biết vì sao, sâu trong lòng hắn mơ hồ cảm giác, chỉ cần đạt được thứ gì đó trong tòa thành này liền có thể cho hắn biết được chuyện gì đang xảy ra.
Có lẽ, tòa thành này chính là nơi quan trọng nhất hóa ngoại chi cảnh.
…
Hàn Phong đã không nhớ rõ là lần thứ mấy liễu, khi lưỡng cụ pho tượng lần thứ hai bị hắn nổ nát, rơi một địa đích thời gian, Hàn Phong trong lòng cũng không có bất luận cái gì thả lỏng.
Bời vì, hắn biết, vô luận hắn đánh nát bao nhiêu lần, sau một khắc pho tượng lại hoàn toàn không tổn hao gì đứng trước mặt.
Quả nhiên, Hàn Phong chỉ có thời gian thở dốc vài hơi, hai pho tượng bị đánh nát lại một lần nữa chậm rãi nhúc nhích tổ hợp.
Rất nhanh, một lần nữa hoàn chỉnh xuất hiện trước mặt Hàn Phong.
Nhìn hai pho tượng làm cách nào cũng không thể giải quyết, đôi lông mày của Hàn Phong nhíu sát lại.
Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ đối sách, đồng thời hai mắt Hàn Phong không ngừng quét qua lại trên người hai pho tượng.
Hắn không tin, trên thế giới này có tồn tại sinh vật vĩnh viễn không chết.
Mà đồng thời cảm nhận ba động năng lượng phát ra, Hàn Phong có thể chắn chắn khẳng định, hai pho tượng này hoàn toàn không có bất cứ dấu hiệu sinh mệnh nào.
Dựa theo hắn suy đoán, hai pho tượng hẳn là do vị đại thần thông nào đó luyện chế chấp hành nhiệm vụ, dùng thủ đoạn kỳ lạ khiến hai pho tượng có lực công kích.
Lại một lần né tránh hai pho tượng giáp công, bỗng nhiên, Hàn Phong chú ý tới một tia biến hóa rất nhỏ.
Hắn phát hiện, trải qua vài lần chiến đấu, vô luận hai pho tượng này bị phá hủy như thế nào đi nữa, nhưng hai thanh binh khí trong tay chúng thủy chung hoàn hảo không tổn hao gì.
Nghĩ tới đây, trong đầu Hàn Phong tựa hồ bắt được cái gì.
Lại một lần tránh thoát công kích kéo tới, Hàn Phong phảng phất như đột nhiên hiểu rõ.
Khóe miệng chậm rãi nhếch lên nở nụ cười, lập tức thân hình di chuyển, đi tới góc chết hai pho tượng không thể chạm tới, thầm hít sâu một hơi, song chưởng huy vũ.
- Hây…
Quát nhẹ một tiếng, đấu khí tràn đầy song quyền, hầu như đồng thời oanh kích vào thân thể hai pho tượng.
Xác thực mà nói, hẳn là oanh kích vào hai thanh vũ khí to lớn trên người hai pho tượng.
Bị Hàn Phong công kích mãnh liệt, thân thể to lớn của hai pho tượng hơi dừng lại một chút.
Sau đó, trong tòa thành trống trải u ám, đột nhiên vang lên tiếng gãy rất nhỏ.
Ngay sau đó, Hàn Phong nhìn thấy, hai thanh binh khí to lớn dần dần xuất hiện vết nứt nẻ.
Vết nứt nẻ giống như lúc hủy hoại hai pho tượng, chỉ trong thời gian vài cái chớp mắt liền triệt để lan rộng, hai thanh binh khí vỡ tan thành vô số khối nhỏ.
Mà lúc hai thanh vũ khí vỡ tan, hai pho tượng giống như bị thứ gì đó kìm giữ, thân thể cực lớn bắt đầu hoảng động bất quy tắc.
Sau đó, dưới ánh mắt Hàn Phong nhìn kỹ, một lần nữa hóa thành bột phấn.
Bất quá, để Hàn Phong kinh hỉ chính là, lúc này đây, hai pho tượng không giống như những lần trước, chậm rãi "sống" lại, mà hồi lâu vô số mảnh vụn không hề có dấu hiệu tổ hợp.
Đợi một lúc lâu, sau khi xác định hai pho tượng đã triệt để "chết", Hàn Phong cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là, thẳng cho tới lúc này Hàn Phong vẫn như trước, không rõ ràng lắm rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. Tựa hồ từ lúc tiến vào vùng hóa ngoại chi cảnh này, mọi thứ nơi đây đều không tầm thường.
Trong minh minh, Hàn Phong đột nhiên có một loại cảm giác, tựa hồ hắn có thể đến đây, phía sau phảng phất nhưu đang có người thao túng.
Hàn Phong cũng không rõ ràng lắm vì sao chính mình lại có loại ý tưởng kỳ quái như vậy trong đầu.
Lắc đầu, đè ép ý tưởng kỳ quái này xuống, Hàn Phong hít sâu một hơi, nhìn con đường u ám phía trước, do dự chốc lát, quyết định tiếp tục tiến lên.
Nguyên nhân chỉ là bởi vì lúc tiêu diệt hai pho tượng to lớn kia, hắn đột nhiên có cảm giác, sâu trong tòa thành này tựa hồ có vật gì đó đang kêu gọi hắn.