Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 318: Diệt môn


Lúc trước khi vây công Huyền Thiên Tông, trưởng lão duy nhất trong Tinh Hải Các cũng vẫn lạc tại chỗ, lúc đó có bảy cường giả Thiên giai nhưng không thể tạo thành bất kỳ thương tổn nào cho Huyền Thiên Tông, huống chi hôm nay chỉ có một nhà Tinh Hải Các phải chống lại ba cường giả Thiên giai.
 
Bản thân Diệp Khải Minh cũng là cường giả Thiên giai nhị phẩm, bởi vậy sau khi phát hiện ba người Hàn Phong hắn liền biết rõ thực lực cả ba người đều ở trên hắn.
 
Nghe được Diệp Khải Minh nói như vậy, Hàn Phong cười khinh miệt, lạnh giọng nói:
 
- Các chủ thích giả bộ ngu xuẩn như vậy, mục đích chúng ta đến đây còn phải nhiều lời hay sao?
 
- Ngươi!
 
Bị Hàn Phong vũ nhục trước mặt nhiều người như vậy, may là Diệp Khải Minh vẫn ẩn nhẫn được nhưng sắc mặt đang phát lạnh, tức giận trách mắng:
 
- Tiểu bối, đừng tưởng rằng ba người các ngươi đều là cường giả Thiên giai liền dọa sợ ta.
 
- Vậy ngươi nghĩ phải thế nào?
 
Hàn Phong xem thương nói.
 
Ngắt lời, Hàn Phong cũng không cho Diệp Khải Minh cơ hội nhiều lời, nói thẳng:
 
- Tất cả các ngươi đến không sai biệt lắm, ta cũng không nhiều lời, trực tiếp nói rõ, hôm nay ta muốn Tinh Hải Các các ngươi phải xóa tên trên đại lục.
 
Hai mắt Diệp Khải Minh như muốn phun ra lửa, Hàn Phong nói những lời này hiển nhiên đã không thèm coi Tinh Hải Các vào trong mắt.
 
Tại trước mắt nhiều đệ tử Tinh Hải Các như vậy, vô luận có hay không đánh thắng được ba người Hàn Phong, Diệp Khải Minh lúc này cũng không còn đường lui nữa rồi.
 
Chỉ bất quá, trước khi hắn động thủ, tay phải ở phía sau lưng lại âm thầm bóp nát một khối ngọc phù.
 
Khi Diệp Khải Minh làm xong tất cả chuyện này, Hàn Phong ở bên kia đã vọt tới trước mặt hắn.
 
Phàm là đệ tử Tinh Hải Các chắn trước mặt hắn không ai không bị khí thế trực tiếp phóng ra trên người hắn áp bách không thể động đậy.
 
Tự nhiêu, theo sát phía sau là hai người Bố Lôi Địch và Phí lão, cả hai đều không phải hạng nhân từ gì, trực tiếp động thủ đánh chết những đệ tử Tinh Hải Các này.
 
Chỉ trong thời gian vài lần hô hấp, phía sau ba người đã lưu lại mười mấy cỗ thi thể.
 
Mà người dẫn đầu là Hàn Phong đi tới trước người Diệp Khải Minh, không cần nhìn đã trực tiếp đánh ra một quyền.
 
Đấu khí dâng trào kéo theo gió mạnh oanh kích thẳng tới trước mặt Diệp Khải Minh.
 
Diệp Khải Minh dù sao cũng là một cường giả Thiên giai, tuy rằng tốc độ Hàn Phong nhanh vô cùng nhưng hắn vẫn kịp phản ứng. Nhất thời, chỉnh thân hình, một chân đá về phía Hàn Phong.
 
Diệp Khải Minh không cầu đả thương đối thủ, chỉ cầu tránh được công kích của Hàn Phong.
 
Quả nhiên, trong nháy mắt quyền cước giao nhau, bàn chân Diệp Khải Minh dâng lên một đạo đấu khí cuồng bạo, trong nháy mắt đánh lên quyền đầu Hàn Phong.
 
Điểm ấy lực lượng đối với Hàn Phong mà nói tự nhiên không đáng gì, nhưng lại vừa đủ giúp Diệp Khải Minh tránh thoát khỏi công kích của Hàn Phong.
 
Cũng trong nháy mắt giao tranh này, đệ tử Tinh Hải Các chết dưới tay hai người Phí lão và Bố Lôi Địch đã tới hơn hai mười người, trong đó còn có ba gã trưởng lão, thực lực đều trên địa giai.
 
Diệp Khải Minh cũng thấy được tình hình hiện trường, Tinh Hải Các là tâm huyết suốt đời hắn, mắt thấy đám đệ tử ngã xuống ngay trước mắt mình, trong lòng đau như nhỏ máu.
 
Nhưng hắn chỉ có thể cắn chặt răng, sắc mặt dữ tợn nhìn chằm chằm ba người Hàn Phong, trong lòng hắn rõ ràng dùng thực lực bản thân tuyệt không thể ngăn cản được ba người Hàn Phong.
 
Với hắn mà nói, Tinh Hải Các không phải không thể trùng kiến, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn phải còn sống sót, bởi vậy nội tâm Diệp Khải Minh căn bản không hề có dự định đi cứu những đệ tử này.
 
Mặc dù những đệ tử Tinh Hải Các kia vẫn đang thất kinh kêu gọi tên Diệp Khải Minh hắn.
 
Lúc này Diệp Khải Minh cũng không chính diện giao chiến với Hàn Phong mà lui về phía sau tránh né.
 
Hàn Phong thấy thế, không khỏi khinh miệt cười nói:
 
- Đường đường là người đứng đầu một các, cũng chỉ biết tránh né như vậy sao? Lẽ nào ngươi cứ mở mắt nhìn đám đệ tử này chết ngay trước mắt ngươi?
 
- Hàn Phong tiểu nhi, hôm nay Tinh Hải Các mặc dù có bị diệt, nhưng chỉ cần ta không chết, ngày khác sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần!
 
- Hừ, chỉ sợ ngươi cũng không còn ngày sau nữa rồi!
 
Nói xong, Hàn Phong không nhiều lời, tốc độ tăng mạnh, lao nhanh về phía Diệp Khải Minh.
 
Nhìn thấy Hàn Phong đuổi theo không bỏ, trong lòng Khải Minh lo lắng vạn phần.
 
Đạo ngọc phù hắn vừa bóp nát kia thật ra là do Võ Hoàng Điện lưu lại cho hắn lúc nguy cấp.
 
Mục đích chính là khi Tinh Hải các gặp phải nguy nan, Võ Hoàng Điện có thể kịp thời phái người tới viện trợ.
 
Chẳng qua, Diệp Khải Minh cũng không rõ ràng lắm về công hiệu tấm ngọc phù này.
 
Lúc này hắn đối với sống chết của đám đệ tử căn bản không còn quan tâm đến, trong đầu hắn chỉ có một ý niệm duy nhất là nhanh chóng thoát đi khỏi nơi này.
 
Đáng tiếc, Hàn Phong căn bản không cho hắn cơ hội, có cửu chuyển Thiên giai đấu khí chống đỡ, đấu khí của Hàn Phong giống như liều mạng điên cuồng đánh về phía Diệp Khải Minh.
 
Diệp Khải Minh không hề có bất luận cơ hội thở dốc nào.
 
Khi hai người tiếp tục giao thủ, Phí lão và Bố Lôi Địch ở bên kia vẫn tiếp tục chém giết đệ tử Tinh Hải Các, có thể nói ngoại trừ một số ít không có mặt tại đây hay một số ra ngoài chưa trở về, còn lại đa phần đệ tử Tinh Hải Các chỉ trong chốc lát đã tử thương dưới tay nhị lão.
 
Sau khi nhị lão giải quyết xong đám người này liền lập tức chạy lại phía Hàn Phong.
 
Rất nhanh, ba người Hàn Phong hình thành thế tiếng công tam giác, vây chặt lấy Diệp Khải Minh.
 
Mắt thấy ba người bao vây, ngọc phù đã bóp nát từ lâu nhưng vẫn chưa thấy bất luận kẻ nào tới tương trợ, trong lòng Diệp Khải Minh cũng lặng đi.
 
- Diệp Khải Minh, ngươi chạy không thoát được, chẳng qua ta rất muốn biết, tên Diệp Hạo Thiên kia thấy phụ thân mình bị vây như vậy vẫn không chịu hiện thân, có nhi tử như vậy, cả đời này của ngươi thật là thất bại a!
 
Hàn Phong liên tục cười nhạt nói.
 
Diệp Khải Minh thấy Hàn Phong không ngừng lại gần, tự biết bản thân hôm nay chạy trời khó thoát khỏi nắng, trong lòng trái lại vô cùng bình tĩnh, nhạt giọng nói:
 
- Là ta tính sai, không ngờ rằng Huyền Thiên Tông các ngươi dĩ nhiên tìm đến tận cửa!
 
Dứt lời, Diệp Khải Minh lại tiếp tục nói:
 
- Bất quá, mặc dù ta chết đi, người của Võ Hoàng Điện cũng sẽ không bỏ qua cho bọn ngươi, còn có nhi tử sẽ báo thù thay ta, các ngươi cứ chờ xem!
 
- Nói nhiều như vậy có ích gì, cứ cho đúng như lời ngươi nói đi, nhưng ngươi có nhìn được ngày đó không đã!
 
Hàn Phong không chút để ý tới lời uy hiếp của đối phương, lạnh lùng nói.
 
Vừa dứt lời, thân hình Hàn Phong khẽ động, đấu khí trong cơ thể bỗng nhiên tuôn trào, quán nhập vào trong cánh tay.
 
Bôn Lôi!
 
Một đạo lôi điện màu tím xẹt ngang giữa trời đêm nhìn rõ vô cùng.
 
Hàn Phong hiện đã đạt tới cảnh giới Thiên giai, thi triển Bôn Lôi tự nhiên không thể đánh đồng với ngày trước.
 
Diệp Khải Minh vận toàn bộ đấu khí bản thân, dùng sức chống đối lại Hàn Phong công kích.
 
Chẳng qua tất cả chỉ là phí công.
 
Lôi điện màu tím mang theo đấu khí mạnh mẽ trực tiếp xẹt qua y phục Diệp Khải Minh, đánh thẳng tới trúng ngay trái tim.
 
Đấu khí mạnh mẽ cuộn trào theo cánh tay, trực tiếp xông vào cơ thể Diệp Khải Minh, trong nháy mắt liền đánh gãy toàn bộ tâm mạch của hắn.
 
Diệp Khải Minh căn bản không kịp giãy dụa chút nào, trực tiếp đoạn khí.
 
Hắn ngã xuống, cũng đại biểu cho Tinh Hải Các từ này về sau liền triệt để xóa tên khỏi đại lục!