Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 275: Trợ thủ


Lại nửa tháng trôi qua, Tiêu Tấn lúc này cũng đã nhận được một phần tin tức quan trọng, mà người thông tin tin tức này cho Tiêu Tấn chính là Hàn Phong.
 
Sau khi Hàn Phong biết được tin tưc này thì nhãn thần cũng hơi ngưng trọng nhưng sắc mặt vô cùng bình tĩnh lẩm bẩm:
 
- Thượng Quan Vô Ngã đã trở về. Xem ra đế đô đã không còn yên ổn nữa rồi.
 
Chẳng qua Hàn Phong cũng không phải cảm thán quá lâu, trong nhát mắt hắn liền lộ ra bộ dáng thần bí khí lường. Đồng thời ánh mắt cũng hướng về phía gian phòng của Phí lão.
 
Vừa lúc này từ trong phòng đi ra một đạo thân ảnh. Người này không ai khác chính là Phí lão đã bế quan một tháng.
 
Bất quá chỉ cần có người tỉ mỉ quan sát thì có thể phát hiện ra tinh thần diện mạo của Phí lão so với một tháng trước thì trẻ trung hơn rất nhiều.
 
Hơn nữa khí tức trên người Phí lão lại vô cùng bình thản. Đối với người ngoài mà nói thì căn bản nhìn không ra điểm bất thường nào.
 
Nhưng với tinh thần lực cường đại của mình, Hàn Phong tự nhiên có thể nhận ra khí tức của Phí lão hiển nhiên so với một tháng trước mạnh hơn rất là nhiều.
 
Thấy được biến hoá của Phí lão, Hàn Phong cũng cảm thấy vui mừng, không khỏi tiến lên hai bước đi tới bên cạnh hắn vừa cười vừa nói:
 
- Xem ra lần bế quan này hiệu quả hơn so với dự tính rất nhiều.
 
- Ha ha!
 
Tâm tình Phí lão hiển nhiên là vô cùng sung sướng, nghe được Hàn Phong nói như thế cũng cười to vài tiếng, lúc này hắn mới vuốt râu, híp mắt cười nói:
 
- Cái này là nhờ có ngươi nếu không thì đấu khí của ta vốn đình trệ nhiều năm rồi cũng không thể đề thăng được.
 
Sau khi thăng cấp thì hôm nay Phí lão đã trở thành Thiên giai tưa phẩm cường giả. Đồng thời Hàn Phong cũng phải dựa vào tinh thần lực siêu cường mới có thể phân biệt được. Thực lực của Phí lão bây giờ không có khác biệt mấy so với Tiêu Chiến lần trước bảo hộ hắn.
 
Theo như lời Tiêu Tấn thì mười năm trước Tiêu Chiến đã là Thiên giai tứ phẩm cường giả.
 
Mười năm nay mặc dù hắn chưa có đột phá lên ngũ phẩm nhưng mà trong phạm vi những người cùng cấp bậc thì Tiêu Chiến hắn có thể nhỉnh hơn không ít.
 
Nhưng bất quá chỉ một tháng thôi Phí lão không những thăng cấp mà dường như thực lực còn xấp xỉ Tiêu Chiên.
 
Không thể không nói công dụng của Huyễn Thần đan này là không gì sánh được.
 
Mà lúc này bởi vì đột phát được bình cảnh vốn đã đình trệ nhiều năm mà tâm tình Phí lão vô cùng phấn chấn nói:
 
- Hàn Phong, có muốn hay không thử chiêu với lão phu. Hiện giờ thăng cấ ta có chút nhộn nhạo khó chịu.
 
Nghe vậy, Hàn Phong cũng phải trợn mắt há hốc mồm, tức giận nói:
 
- Lão gia hoả ngươi đó! Đừng có nên đắc ý vênh váo như thế chứ. Đợi một thời gian nữa ta xe hảo hảo chà đạp ngươi.
 
Nghe thấy Hàn Phong nói như thế thì Phí lão cũng phải quan sát Hàn Phong một lần. Hắn cũng không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói:
 
- Ngươi thật đúng là quái vật. Chỉ một tháng không gặp thôi mà đấu khí của ngươi lại đề thăng lên rất nhiều. Tốc độ bực này thực khiến người ta ghen ghét!
 
Hàn Phong nghe vậy cũng chỉ biết cười trừ, cũng không có nói gì thêm. Ngay mấy ngày trước đấu khí của hắn lần thứ hai từ Địa giai bát phẩm thăng lên Địa giai cửu phẩm.
 
Mà lần thăng cấp này bất quá cũng chỉ có một tháng mà thôi.
 
Trong lòng Hàn Phong cũng có tính quá, từ khi hắn tán công, tu luyện từ đầu cho đến nay trở lại Địa giai cửu phẩm cũng mất không đến một năm.
 
So với dự tính của Hàn Phong thì nhanh hơn một năm. Mà điều này chính là công lao của Tiêu Linh. Nếu như không có tiếng đàn của nàng thì hắn cũng không thể thần tốc thăng cấp như vậy.
 
Dùng không đến một năm để có được thực lực mà một người phổ thông phải mất đến ba bốn mươi năm mới có thể đạt được. Cũng khó trách Phí lão không khỏi cảm khái như vậy.
 
Bất quá ước ao thì vẫn chỉ là ước ao. Phí lão cũng không ngốc đến nỗi học Hàn Phong tán công. Chính hắn cũng hiểu rõ tư chất của bản thân không thể nào đánh đồng với Hàn Phong được. Mà trong mắt Phí lão thì Hàn Phong cũng đã chính thức trở thành quái thai thượng đẳng. Không biết trong thời gian tới có thăng cấp thành quái thai đỉnh phong hay không.
 
Hai người cười vui nói chuyện rất rôm rả, lúc này Hàn Phong mới nghĩ đến Tiêu Tấn nên phái người đưa tin tức cho hắn. Trên mặt cũng xuất hiện một tia nghiêm trọng, chậm rãi nói:
 
- Có thể qua mấy ngày nữa ngươi có thể tìm được đối thủ để mà giải toả tâm tình.
 
- Là Lâm gia sao?
 
Phí lão cũng không quá kinh ngạc, nhàn nhạt hỏi.
 
Đối với quan hệ của hoàng thất và Lâm gia thì Tiêu Tấn cũng chỉ có thể dựa vào khả năng của Thiên giai cường giả. Phí lão tự nhiên cũng hiểu được vấn đề.
 
Vì vậy đối với dự định xuất thủ của Lâm gia lần này Phí lão cũng không lấy làm gì kinh ngạc.
 
Tiếp theo Hàn Phong nói kế hoạch của mình cho Phí lão nghe. Trước mặt Lâm gia lúc đầu thì tỏ ra yếu kém, đếm thời điểm quan trọng thì Phí lão mới ra tay.
 
Phí lão nghe xong cũng gật đầu đồng ý.
 
Kế tiếp vì không cho Lâm gia biết được thông tin Phí lão đã xuất quan cho nên Hàn Phong thẳng thắn an bài Phí lão đến ở cùng Lý Thần.
 
Bởi vì thân phận Lý Thần đặc thù cùng với thương thế kỳ lạ cho nên dưới yêu cầu của Hàn Phong mà Tiêu Tấn liền an bài cho Lý Thần đến một địa phương tương đối hẻo lánh ở trong hoàng cung.
 
Mà bình thường trừ Hàn Phong ra thì cũng không có một ai đến nơi này. Cho nên Hàn Phong mới an bài Phí lão đến ở đây vài ngày, coi như giản tiếp bảo hộ Lý Thàn.
 
Đồng thời Phí lão biết được sự tình của Lý Thần, biết được hắn vốn là Thiên giai ngũ phẩm cường giả thì cảm thấy hết sức húng thú.
 
Thực lực vừa mới đề thăng cho nên Phí lão cũng biết được thực lực của một Thiên giai ngũ phẩm cường giả lớn đến mức nào.
 
Chẳng qua Phí lão cũng không có nghĩ tới mình chỉ mới bế quan có một tháng mà Hàn Phong lại có thể mang về một tuyệt thế cường giả. Tuy rằng người này đang thụ thương, hiện giờ ngay cả Nhân giai võ giả cũng không thể đánh lại nhưng cũng không khiến cho hảo cảm của Phí lão đối với Lý Thần giảm bớt.
 
Mày ngay khi Phí lão xuất quan thì ở phủ đệ Lâm gia cũng nghênh đón vài nhân vật thập phần trọng yếu.
 
Bên trong một tiểu viện của Lầm gia phủ. Lâm Chấn Khôn đắc ý mỉm cười nhìn mấy người đứng trước mặt. Mà người đứng đầu đám người này chính là Thượng Quan Vô Ngã.
 
Bây giờ trên mặt Thượng Quan Vô Ngã vẫn mang theo một chút phong trần. Hơn nửa năm nay hắn thường ngày sống an nhàn sung sướng cũng bắt đầu cảm thấy uể oải.
 
Bất quá, cũng may nửa năm nỗ lực này cuối cùng thì cũng đổi lấy được cơ hội này.
 
Nhìn Thượng Quan Vô Ngã trước mặt mà Lâm Chấn Khôn có chút sung sướng nói:
 
- Thượng Quan huynh, lần này chính là khổ cực ngươi rồi!
 
Thượng Quan Vô Ngã nghe vậy ngược lại cũng không có biểu tình gì đặc biệt, chỉ hơi gạt đầu nói:
 
- Lão phu mấy năm nay không có làm nhục mệnh. Trải qua nửa năm điều tra cuối cùng thì lão phu cũng có thể bắt được ba người.
 
Tiếp theo hắn chỉ vào ba người đứng đằng sau mình bắt đầu giới thiệu.
 
Làm biểu thị coi trọng, Lâm Chấn Khôn cũng không có ngồi xuống. Bốn người đứng trước mặt mỗi khi Thượng Quan Vô Ngã giới thiệu một người thì Lâm Chấn Khôn lại mỉm cười đồng thời cũng nhiệt thành bắt chuyện với bọn họ.
 
Sau khi Thượng Quan Vô Ngã giới thiệu xong, Lâm Chấn Khôn cũng rõ ràng lai lịch của ba người này. Đương nhiên lúc Lâm Chấn Khôn vừa nhìn thấy ba người thì có thể cảm nhận được luồng khí tức không kém gì mình. Điều này càng khiến cho khắn cảm thấy vui sướng.
 
Có thể có được sự trợ giúp của ba gã Thiên giai cường giả có thực lực không kém gì mình Lâm Chân Khôn thầm cảm thấy Lâm gia vô cùng may mắn. Hắn đối với lần hành động này vô cùng tự tin.