Nguyên bản lấy tư lịch của Lâm Nguyệt chưa đủ tư cách phụ trách dẫn đoàn tham gia đại hội.
Nhưng vì lần này có Bố Lôi Địch cùng Phí Lão dẫn đầu, mà hai người đối với đại hội cũng không hiểu biết gì. Do đó, Huyền Ky Tử đành phái một đệ tử tới trợ giúp hướng dẫn.
Lâm Nguyệt chính là người được Huyền Ky Tử lựa chọn.
Lúc này, Lâm Phỉ Vân nghe được Lâm Nguyệt trả lời, không khỏi hưng phấn hỏi:
- Sư phụ, người mau nói cho ta biết về Thiên Thánh Đại Hội này đi! Ta tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói về nó đấy.
Lâm Nguyệt ôn nhu cười cười, bắt đầu giới thiệu:
- Thiên Thánh Đại Hội cứ mười năm tiến hành một lần, mỗi lần tổ chức, thì tất cả các thế lực lớn nhỏ trong Thiên Tinh Đế Quốc đều ứng hẹn đến tham dự. Hơn nữa ngay cả hoàng thất đế quốc cũng phái người tới tham gia.
- Oa! Như vậy rất náo nhiệt rồi, lúc đó vui chơi sẽ càng vui vẻ đây!
Lâm Phỉ Vân nghe được Lâm Nguyệt nói như thế, đôi mắt đẹp đen láy cũng sáng ngời, lập tức mặt mày rạng rỡ nói.
Hàn Phong bên cạnh thấy thế, cũng cười cười, nghĩ đến tính cách hiếu động của tiểu nha đầu này.
Đối với Thiên Thánh Đại Hội tuy rằng Hàn Phong cũng biết chút ít, nhưng kiếp trước hăn chưa từng tham gia, nên tự nhiên cũng muốn nghe Lâm Nguyệt giới thiệu nhiều một chút.
Lâm Nguyệt thấy các đệ tử khác cũng đồng loạt hướng ánh mắt tò mò về phía mình, nàng cũng đơn giản giới thiệu một phen.
Nội dung mà Lâm Nguyệt giới thiệu, kỳ thực so với hiểu biết của Hàn Phong cũng không khác là mấy.
Hàn Phong biết, Thiên Thánh Đại Hội là do Thiên Thánh Cốc tổ chức.
Nói đến Thiên Thánh Cốc coi như là nhất lưu tông môn tại Thiên Tinh Đế Quốc. So với Tinh Hải Các kiếp trước chiếm đoạt Huyền Thiên Tông, thực lực còn mạnh hơn rất nhiều.
Kỳ thực, tại ngàn năm trước, Thiên Thánh Cốc chẳng qua là một tiểu tông môn, nhưng trong Thiên Thánh Cốc lại có một loài thần thụ sống cả vạn năm.
Thần thụ này cứ mười năm đều cho ra một loài quả thần kỳ, sau khi ăn vào có thể đề cao tu vi rất nhanh. Hàn Phong cũng là từ lúc trước tại Chấn Phi Động Phủ tìm được một bình Thiên Địa Thánh Quả Hạch nên mới biết về thần thụ này.
Sau đó, một vài thế lực cũng nhận được tin tức, ào ào đi tới Thiên Thánh Cốc muốn tìm Thiên Địa Thánh Quả. Lúc mới đầu, Thiên Thánh Cốc tự nhiên không chịu. Nhưng sau đó càng lúc lại càng có nhiều thế lực muốn tới.
Mặc dù Thiên Thánh Cốc cũng không dám đắc tội với tất cả các thế lực này, vạn nhất để bọn họ kết hợp lại với nhau, lấy thực lực của Thiên Thánh Cốc chỉ sợ là chống không nổi.
Vì vậy sau đó, cốc chủ Thiên Thánh Cốc đành lùi một bước, đưa ra biện pháp. Hy vọng cứ mười năm một lần tổ chức đại hội, để phân chia quyền sở hữu Thiên Địa Thánh Quả.
Đây cũng là nguyên do mà Thiên Thánh Đại Hội tồn tại.
Về phần phân chia Thiên Địa Thánh Quả ra sao kỳ thức rất đơn giản.
Đơn giản chính là các đại tông môn cùng với các thế lực khác phái ra môn hạ, cùng nhau tiến hành giao lưu, bàn luận.
Cuối cùng dựa theo thành tích, thứ hạng mà phân chia Thiên Địa Thánh Quả. Đề nghị này được đưa ra liền nhận được đồng ý của hầu hết các thế lực, thậm chí về sau phát triển đã không còn đơn giản là một hồi tranh giành Thiên Địa Thánh Quả nữa. Bởi vì thịnh hội có quy định, đệ tử tham gia tỷ thí chỉ có thể là dưới hai mươi tuổi, nên càng khảo nghiệm thứ lực kế cận của các tông môn.
Bất quá, thần này mỗi lần kết xuất Thiên Địa Thánh Quả số lượng cũng không nhiều, chỉ khoảng chín đến mười một quả.
Là chủ nhân của thần thụ, Thiên Thánh Cốc trước tiên có thể lấy một quả. Là người thống trị Thiên Tinh Đế Quốc, hoàng thất cũng được hai quả.
Số còn lại, tự nhiên là theo thứ hạng mà phân chia. Thế lực xếp hạng ba được một quả, hạng hai được hai quả, phần còn lại toàn bộ thuộc về hạng nhất.
Nếu như may mắn, thần thụ có thể cho ra mười một Thiên Địa Thánh Quả, thế lực xếp thứ nhất có thể được năm quả.
Tất nhiên nếu chỉ có chín quả, vậy chỉ có thể thu được ba quả.
Về phần vì sao chỉ đệ tử dưới hai mươi tuổi mới được tham gia, ngay từ đầu Hàn Phong cũng đã hiểu rõ, bất qua khi nghe Lâm Nguyệt giải thích mới thấu triệt được.
Nguyên nhân chính là do thần thụ.
Thần thụ mỗi ngày hấp thụ tinh hoa trong thiên địa, khoảng mười năm sẽ tự động khai hoa kết quả.
Trái cây kia tự nhiên chính là Thiên Địa Thánh Quả.
Quan trọng chính là thần thụ không hổ là linh vật trong thiên địa, trước mỗi lần kết quả cả cây sẽ hóa thành một đoàn hư ảnh, hơn nữa trong đó sẽ sản sinh một không gian phong bế kỳ diệu.
Không gian này kỳ lạ ở chỗ phàm là có người tiến nhập sẽ gặp ảo ảnh, mỗi người trong ảo ảnh đều sẽ trải qua một kiếp người.
Một năm trong ảo ảnh chỉ bằng một thời thần ở bên ngoài.
Không gian kỳ diệu này tổng cộng duy trì khoảng hai mươi canh giờ.
Khi thời gian đó tới, không gian sẽ tự động đóng lại, còn thần thụ sẽ khai hoa kết quả, rồi khôi phục hình dạng ban đầu.
Đồng thời, không gian này mỗi lần chỉ có thể để mười người tiến nhập, nếu vượt qua mười người hoặc người tiến nhập hơn hai mươi tuổi, thần thụ sẽ tự động sản sinh năng lượng đẩy người đó ra ngoài.
Điều này cũng là nguyên nhân vì sao đại hội hạn chế chỉ cho đệ tử dưới hai mươi tuổi tham gia.
Đương nhiên, bên trong cũng không chỉ đơn giản là một lần nhân sinh, mà ảo ảnh sẽ từ trong trí nhớ của tu luyện giả chọn lựa ra người có thực lực mạnh nhất làm đối thủ.
Huyễn hóa ra đối thủ, lúc đầu sẽ chỉ tương đương với thực lực của người đó, nhưng chỉ cần đánh bại, thì đối thủ sau đó sẽ có thực lực gấp hai lần.
Cứ như vậy tăng dần, trừ phi chiến bại, nếu không huyễn ảnh vẫn tăng mạnh thực lực, cuối cùng thực lực sẽ đề thăng cả chục lần. Thẳng đến một năm sau, mới có thể lựa chon đối thủ khác, bắt đầu lại.
Bởi vì không gian, đệ tử có thể thu được lợi ích, trước mỗi trận đấu, thực lực bản thân đều khôi phục đến trạng thái mạnh nhất.
Cho dù đối thủ trận trước có đem ngươi xé xác. Khi kết thúc trận đấu liền sẽ khôi phục hoàn toàn.
Nói thẳng ra, không gian này là nơi tốt nhất để tu luyện vũ kỹ và tâm chí. Cứ thử nghĩ trong hiện thực chỉ có thể gặp đối thủ tương đương hoặc thậm chí còn yếu hơn một chút, chỉ khi nào thực lực tăng gấp chục lần mới không như vậy.
Nghĩ đến đây, Hàn Phong chút âm thầm líu lưỡi. Bất quá hắn thật sự muốn tiến nhập xem thử.
Về phần làm sao để có tư cách tiến nhập thần thụ đó là đạt được vị trí trong mười người đầu tiên ở Thiên Thánh Đại Hội.
Bất quá, muốn lấy được bài danh từ thứ mười trở lên, đối với Hàn Phong cũng không quá khó khăn.
Hơn nữa dù có không vì thứ tự này, hắn cũng ráng tranh thủ thứ hạng cao nhất, vì chỉ có ba thế lực đứng đầu mới được Thiên Địa Thánh Quả cùng phong thưởng của hoàng thất.
Là hoàng thất của một đế quốc, loại thịnh hội kiểu này, đồ vật xuất ra tất không phải tầm thường. Đối với những điều này, Hàn Phong quyết phải có được.
Nhưng, hắn có lòng tin tuyệt đối với bản thân. Đáng tiếc chỉnh thể thực lực của Huyền Thiên Tông yếu hơn so với các tông môn khác rất nhiều.
Cho dù lúc trước được Hàn Phong âm thầm trợ giúp, nhưng so với các thế lực nhất lưu vẫn còn thua kém.
Quay đầu lại liếc mắt nhìn chín tên đệ tử.
Trong đó tự nhiên có Mạnh Hùng, Đoạn Nhạc cùng Triệu Lâm Lâm. Tuy hai người chỉ có thực lực nhân giai nhất phẩm nhưng trong đám đệ tử đời thứ ba đã là rất khá rồi.
Trừ ba người này còn có hai người khác cũng đạt được nhân giai nhất phẩm là Tôn Hàm cùng Thạch Viễn Bằng.
Kế đến là ba người sư huynh của Hàn Phong, thực cũng rất khá. Thấp nhất là nhân giai nhị phẩm, còn mạnh nhất là đại sư huynh đã có nhân giai tam phẩm.