Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1372: Pháp tôn chi lệnh

Một hắc ảnh thoáng hiện khi hắn động thân, nói: "Vâng. Trước mắt Lệ gia thống trị toàn bộ Tây Bắc, tất cả gia tộc phụ thuộc thống nhất phát động, đã bền chắc giống như thùng sắt! Bốn phía cảnh giới không cho phép ra ngoài. Dùng máu tươi vẽ nên một đường ranh giới. Nói rằng, bất kể là ai, vượt qua giới tuyến này, chết!"

Mái tóc của Pháp Tôn không gió mà may: "Thật can đảm!"

Thanh âm hắc ảnh giống như nước không gợn sóng, bình dị: "Theo ta đoán, chấp pháp phân đường ở Tây Bắc của chúng ta, có thể đã bị nhổ tận gốc."

"Những người tiến vào Lệ gia kia, chỉ sợ cũng đã bị tẩy trừ. Mà thủ tọa Lãng Nhất Lang truy kích đồng đảng tiến vào Tây Bắc, lại bị Lệ gia vô tình giết chết, điểm này không thể nghi ngờ."

Pháp Tôn chậm rãi gật đầu.

Hắc ảnh tiếp tục nói: "Mà theo ta phân tích, Lệ gia sở dĩ đột nhiên cường thế như vậy, khẳng định có nguyên nhân!"

Pháp Tôn nói: "Ồ?"

Hắc ảnh nói: "Pháp Tôn đại nhân, Lệ gia lúc trước luôn luôn nhẫn nhịn, luôn luôn nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, nhưng bây giờ lại đột nhiên cường thế, cường thế một cách khó hiểu mơ hồ!"

"Nhưng đến hôm nay, thuộc hạ đột nhiên hiểu ra." Nguồn truyện: Trà Truyện

Pháp Tôn thanh sắc bất động, nói: "Ý ngươi là..."

"Vâng! Chính là chuyện Cửu Kiếp kiếm chủ! Lệ gia đột nhiên trở nên cường thế, hơn nữa sau khi Lệ gia đột nhiên phát động, Cửu Kiếp kiếm chủ không ngờ lại trùng hợp lấy được đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ sáu, mở ra thông đạo Cửu Trọng Thiên, bắt đầu con đường chinh phục chân chính của Cửu Kiếp kiếm chủ!"

"Ý ngươi là, mấy tháng trước, Lệ gia đã biết chuyện này rồi...." Ánh mắt Pháp Tôn nhìn về phương xa.

"Đúng là như thế!" Hắc ảnh cười nhạt: "Trừ lý do đó ra, ta thật không nghĩ ra nguyên nhân gì khác có thể khiến Lệ gia phát rồ, đồng loạt đối đầu với bát đại gia tộc và chấp pháp giả như thế!"

Pháp Tôn chậm rãi đi vài bước, nhíu mày nói: "Ta nhớ được, ngươi vẫn không tin Lệ Hùng Đồ kia chính là một trong cửu kiếp."

Hắc ảnh có chút xấu hổ, thanh âm một mực bình thản rốt cuộc cũng thay đổi, nói: "Cái này... Trước kia thật sự không thể tin được, cửu kiếp lại có thể bại lộ như vậy, nhưng Lệ gia hành động lần này, lại rõ ràng là làm tiên phong cho Cửu Kiếp kiếm chủ, nếu như còn không tin tưởng nữa, ta đâu cũng nên... đập đầu ào tường chết cho rồi."

Pháp Tôn trầm ngâm một chút nói: "Trong lòng ta vẫn còn chút nghi ngờ. Ta cảm thấy Lệ Hùng Đồ thế nào cũng không phải là cửu kiếp.... Bất quá, sự tình đã tới mức độ này rồi, mặc kệ hắn có phải là cửu kiếp hay không, Lệ gia nhất định phải tiêu diệt!"

Hắc ảnh trầm giọng nói: "Vâng, nếu không phải cửu kiếp mà làm loạn như thế, chính là phản nghịch, tội ác tày trời. Nếu là cửu kiếp, tiêu diệt hắn, cũng có thể xóa bỏ nguy hiểm khổng lồ - cửu kiếp tề tụ!"

"Chính là như vậy!" Pháp Tôn khẽ gật gật đầu, tiếp đó nói: "Bát đại gia tộc thế nào?"

Hắc ảnh nói: "Bát đại gia tộc cũng đã xuất động lực lượng bí mật tiến về Tây Bắc, từng gửi thư yêu cầu chấp pháp giả chúng ta hiệp trợ tiêu diệt Lệ gia. Trừ Trần gia nửa đường đắc tội với Vũ Tuyệt Thành, bị diệt bốn năm chục người ra, các đại gia tộc khác đều bảo tồn thực lực đầy đủ."

Dừng lại một chút, bổ sung: "Lan gia hơi yếu!"

"Ừm!" Pháp Tôn gật đầu. Tiếp đó, hắn nghĩ một chút, lại đột nhiên hạ lệnh: "Truyền mệnh lệnh của ta, chấp pháp giả thiên hạ lập tức hành động. Xuất động toàn bộ tổng đường Liệt Sát đường, Ám Đường! Trường Lão đoàn xuất động một phần ba! Phối hợp với bát đại gia tộc, tập trung toàn bộ lực lượng, trước tiên san bằng Lệ gia!"

"Vâng!"

"Đi đi! Chậm đã!" Pháp Tôn trầm ngâm, sắc mặt có chút phức tạp: "Người ta bảo ngươi chú ý?"

Hắc ảnh dừng lại một chút: "Đại nhân nói... Đệ Ngũ Khinh Nhu?"

"Không sai." Pháp Tôn nói: "Đưa tin cho Gia Cát gia tộc, bảo Đệ Ngũ Khinh Nhu ngày đêm kiêm trình đi chấp pháp đường. Sau đó, trận đại chiến tiễu sát này, Đệ Ngũ Khinh Nhu chỉ huy toàn bộ!"

Hắc ảnh chấn động: "Đệ Ngũ Khinh Nhu chỉ huy? Hắn... cái này..."

Pháp Tôn phất tay: "Lập tức thi hành!"

Thanh âm chém định chặt sắt, tuyệt đối không cho phép nghi ngờ.

Hắc ảnh tuy đầy bụng nghi hoặc, nhưng cũng chỉ có thể lĩnh mệnh thối lui.

"Huyết mạch Đệ Ngũ có thể nhìn thấy ánh mặt trời hay không, phải xem ngươi rồi." Mái tóc Pháp Tôn phiêu động, nhìn trời xanh, thì thào tự nói.

Cùng lúc đó, Dạ gia.

Dạ Trầm Trầm từ trong Băng Tâm phòng giam giữ Dạ Túy đi ra.

Sau khi Dạ Túy trở về, Dạ Trầm Trầm đã nhốt hắn vào nơi này, sau đó kiểm tra kỹ lượng một phen, rốt cuộc hoảng sợ phát hiện, một huyền huyền tôn tử của hắn, thật sự đã tu luyện một loại công phu tà dị.

Hơn nữa, trước mắt, đã bắt đầu biến hóa ma thể!

Phát hiện này khiến cho Dạ Trầm Trầm gần như không còn cách nào khác! Đành phải nhốt Dạ Túy vào trong Băng Tâm phòng, hi vọng huyền băng chi lực cùng thiên địa chính khí có thể tiêu trừ ma khí của hắn.

Tuy biết rõ khả năng không lớn, nhưng Dạ Trầm Trầm hiện tại cũng thật không nỡ trực tiếp phế bỏ Dạ Túy!

Thanh niên Dạ gia, Dạ Thí Phong bỏ mình, Dạ Thí Vũ để lại một phong thứ, ra đi tìm dược, hơn nữa còn nói rõ: Nếu như không tìm thấy, cả đời không trở về.

Những người khắc, gần như đã bị Dạ Túy giết sạch rồi...

Lại xử ý đại công tử gia tộc này... Dạ gia thật sự không xong rồi....

Dạ Trầm Trầm thở dài, nhất thời không quyết định được chủ ý.

Tiếp đó lại nhìn thấy thiên hiện dị tượng.

Sắc mặt Dạ Trầm Trầm đại biến, sau một hồi lâu, hắn trở lại tổ tông từ đường, lẳng lặng ngồi một canh giờ.

Chẳng lẽ Dạ gia đi tới điểm cuối nhanh như vậy sao?

Sau đó Dạ Trầm Trầm liền đi ra, chỉ để lại một câu: "Ta đi ra ngoài một chút, đến Tiêu gia xem xem." Tiếp đó liền mang theo hai lão huynh đệ của mình, ba người dắt tay nhau mà đi.

Trong động tử tinh.

"Tam phẩm chí tôn đỉnh phong! Kiếm trung chí tôn!" Sở Dương cười hắc hắc: "Hiện tại, nếu như ta gặp được Dạ Túy, cho dù hắn là tứ phẩm đỉnh phong, ta cũng có thể cho hắn ăn hành!"

kiếm linh cười ha hả: "Chúc mừng kiếm chủ đại nhân, con đường chinh phục Cửu Trọng Thiên đã bắt đầu từ hôm nay rồi! Hiện tại tất cả thông đạo trên Cửu Trọng Thiên đều đã khai thông."

Sở Dương ngẩn ra: "Đã khai thông?"

Kiếm linh gật đầu khẳng định.

"Ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, xuống Hạ Tam Thiên xem xem." Sở Dương nói: "Tuy Ninh Thiên Nhai đã đi rồi... Bất quá, ta không tận mắt nhìn thấy, vẫn không yên lòng."

Kiếm linh mỉm cười gật đầu: "Được!"

Sở Dương sải bước đi ra ngoài, nhưng ngay trong nháy mắt, hắn đột nhiên đứng khựng lại, cả người run rẩy không ngừng.

Kiếm linh ngạc nhiên.

Sở Dương cũng mơ hồ. Vừa rồi hắn mới bước ra ngoài, đột nhiên chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng ập tới, khiến cho hắn đứng khựng lại, lực lượng khổng lồ, thậm chí khiến hắn gần như đứng không vững.

Hơn nữa, bên trong cỗ lực lượng này, còn mang theo một loại cảm xúc cấp bách.

"Sao lại thế này?" Sở Dương nghi hoặc nhìn kiếm linh hỏi.

"Hả?" kiếm linh ngơ ngẩn.

"Có chuyện gì thế nhỉ?" Sở Dương vò đầu co chút buồn bực. Quay đầu lại nhìn, chỉ thấy khắp mặt đất đều là bột phấn tử tinh, trên thạch bích cũng không có gì dị thượng.

Bước đi ra bên ngoài, lại xuất hiện tình huống như vậy.

Không cho hắn ra ngoài!

Sở Dương nhíu mày, cẩn thận kiểm tra, nhưng thủy chung không có bất cứ phát hiện gì.

"Đại nhân, nơi này!" Kiếm linh đột nhiên chỉ về phía cuối động, nói.