"Sở Dương? Vực ngoại thiên ma?" Người Lệ gia đương nhiên tin tức linh thông, vừa nghe thấy cái tên này liền lập tức biết người này chính là Sở thần y, Sở thiên ma vừa khuấy lên phong vân khắp toàn bộ đại lục.
"Sở Dương thì đúng, còn vực ngoại thiên ma thì không dám nhận." Sở Dương tiêu sái cười: "Dám hỏi nơi này, do ai chủ trì?"
"Mặc kệ là ai chủ trì, trước cứ bắt hắn!" Một thanh âm giống như kim thiết va chạm, oang oang truyền tới.
Mấy vị chí tôn áp sát bên người, Sở Dương không hề phản kháng chút nào. Ngay lập tức đã bị phong tỏa đan điền và khí huyết vận hành. Mấy vị chí tôn cũng yên tâm, thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bên trong có người nói: "Dẫn hắn vào đi!"
Lập tức có người dẫn theo Sở Dương đi vào. Tuy Sở Dương bị phong tỏa đan điền và khí huyết, nhưng lại không trở ngại tới hành động bình thường, không nhanh không chậm đi vào
Qua một khúc cua là một trướng bồng trắng toát.
Giờ phút này, ba người đều từ trong trướng bồng đi ra, ba cắp mặt đều nhìn Sở Dương, sắc bén như đao.
"Nói, mục đích của ngươi!" Lệ Khinh Lôi đứng ở giữa, nhàn nhạt hỏi.
"Ta lần này không phản kháng, đương nhiên là đến hợp tác với Lệ gia." Sở Dương khẽ cười: "Xin hỏi các hạ là?"
Lệ Khinh Lôi nở một nụ cười quái dị: "Ngươi không biết ta là ai? Ngươi không biết ta?"
Sở Dương mê hoặc lắc đầu.
"Nhưng ta lại nhận ra ngươi!" Lệ Khinh Lôi trào phúng, nói: "Nếu như mắt lão phu chưa có mờ, hôm đó, bạch y nhân cứu đám người Lãng Nhất Lang trong thời khắc mấu chốt nhất, chính là ngươi?"
Sở Dương lập tức tỏ vẻ sợ hãi, cả kinh: "Tiền bối thật sự tuệ nhãn như đuốc! Chỉ tiếc vãn bối hai mắt vụng về, không ngờ không nhìn thấy tiền bối ở nơi nào."
Trong mắt hai vị chí tôn lục phẩm còn lại đều chớp động sát khí.
"Giết hắn đi! Nói nhiều với hắn làm gì?" Lệ Khinh Phong lạnh lùng nói.
"Bình tĩnh một chút, chớ vội! Bây giờ hắn đang nằm trong tay chúng ta, muốn chém giết mổ xẻ, cũng không vội nhất thời." Lệ Khinh Lôi nhẹ nhàng khoát tay: "Nói, mục đích ngươi tới đây là gì?"
Sở Dương ngang nhiên nói: "Thứ nhất, chính là nói chuyện với tiền bối, song phương chúng ta có thể hợp tác với nhau."
"Hợp tác?" Lệ Khinh Lôi cười khẽ: "Hợp tác như thế nào?"
Sở Dương nói: "Đầu tiên ta phải giải thích một chút. Lúc trước sở dĩ xuất thủ, chính là vì trong đám người bị vây công có bốn người là bằng hữu của ta! Tiền bối tin tức linh thông, đương nhiên cũng biết, bốn người kia là ai? Có quan hệ gì với ta?"
Lệ Khinh Lôi chắp tay sau lưng: "Không sai! Ngụy Vô Nhan, Vạn Nhân Kiệt, Thành Độc Ảnh, Bao Bất hoàn, thật sự có quan hệ không ít với người."
"Cho nên khi bọn họ thân hãm hiểm cảnh, ta không thể không cứu bọn họ." Sở Dương thành thật nói: "Trong giang hộ phải lấy nghĩa khí làm trọng. Tin tưởng nếu đổi lại là tiền bối, nhất định cũng sẽ lựa chọn xuất thủ mà không chút do dự."
"Không sai!" Lệ Khinh Lôi lại gật đầu.
"Hơn nữa, đại cừu nhân của tiền bối, chấp pháp giả hình đường thủ tọa Lãng Nhất Lang hiện tại đã chết dưới trọng chưởng của tiền bối!" Sở Dương khẽ cười: "Mà bốn vị hình lại còn lại, cũng đã trở thành người của ta!"
"Thành người của ngươi?" Lệ Khinh Lôi nhíu mày.
"Đúng. Muốn khống chế người, có rất nhiều biện pháp, tỷ như dụng độc." Sở Dương cười nhàn nhạt: "Độc dược cách một thời gian ngắn lại phải dùng giải dược một lần."
Lệ Khinh Lôi hừ một tiếng, chẳng nói đúng sai: "Nói tiếp."
"Băn khoăn của tiền bối, đơn giản là sau khi chúng ta ra ngoài, tìm chấp pháp giả thông báo tin tức Lệ gia đối kháng chấp pháp giả, dẫn tới tai họa ngập đầu." Sở Dương không kiêu ngạo không siểm nịnh, nói: "Nhưng chỉ cần chúng ta đạt thành hợp tác, chút băn khoăn này đương nhiên sẽ tự biến mất."
Thần sắc trong mắt Lệ Khinh Lôi biến ào không ngừng.
"Chấp pháp giả lùng bắt vực ngoại thiên ma khắp thiên hạ, khiến ta muôn đời không thể thoát khỏi cái tội danh này!" Sở Dương hít sâu một hơi: "Ta và chấp pháp giả tuyệt đối là không thể hợp tác, đời đời kiếp kiếp! TIền bối là người thông minh, biết được lời ta nói, không hề dối trá."
"Đúng! Quả thực là như thế." Lệ Khinh Lôi thừa nhận
"Tình thế Lệ gia bây giờ, tiền bối rõ ràng hơn ta. Cửu Kiếp kiếm chủ sắp xuất thế, Lệ gia phải đối đầu với bát đại gia tộc là chấp pháp giả. Nhưng Cửu Kiếp kiếm chủ lại vừa mới xuất hiện, thực lực nhất định còn nhỏ yếu, cho nên tuy nội tình Lệ gia khổng lồ, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của toàn bộ bát địa gia tộc và chấp pháp giả!" Sở Dương nói.
"Đúng!" Lệ Khinh Lôi nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu.
"Trước mắt, biên giới Lệ gia đã bị bát đại gia tộc lấn chiếm không ít! Đối mặt với tình huống như vậy, Lệ gia chỉ có thể co cụm lại, lại không thể phản kích, có thể nói là cực kỳ uất ức."
"Không sai!"
"Hiện tại nhìn Lệ gia có vẻ an toàn! Nhưng về lâu về dài, tình cảnh của Lệ gia nguy như trứng xếp chồng lên nhau!" Sở Dương nói: "Một khi bất cẩn, chính là thuyền chìm thân vong, toàn tộc bị diệt! Đây cũng không phải là điều không thể!"
"Nói không sai."
Theo Sở Dương từng bước kể ra, vẻ diễu cợt trong mắt Lệ Khinh Lôi càng nồng đậm.
"Mà trước mắt, bát đại gia tộc cùng chấp pháp giả liên thủ, đến bao vây tiêu diệt ta." Sở Dương nói: "Cho nên, căn bản mà nói, chúng ta song phương đều có chung địch nhân!"
"Đúng!"
"Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu!" Sở Dương nói: "Tiền bối chắc cũng tán thành câu này!"
"Đương nhiên!" Lệ Khinh Lôi âm trầm nói.
"Mà tư liệu của ta, tiền bối chắc chắn cũng rõ ràng." Sở Dương ngạo nghễ nói: "Đối diện với chấp pháp giả và bát đại gia tộc, Sở Dương ta cũng không phải không có sức liều mạng!"
Trong mắt Lệ Khinh Lôi lóe lên thần sắc kỳ dị, nói: "Ồ?"
"Tiền bối nên biết, trận chiến Đồ Đạo của bát đại gia tộc!" Khóe miệng Sở Dương hơi nhếch lên: "Bảy trăm chí tôn, không một người may mắn sống sót! Đều đã chết oan chết uổng! Mà tuyệt thế cao thủ sáng tạo ra kỳ tích huy hoàng này, chính là người của phe a! Trước mắt, đang ở Đông Nam Bình Sa lĩnh Sở gia."
Sở Dương thản nhiên nói: "Đương nhiên, nàng cũng bị thương. Bất quá, trải qua khoảng thời gian này, cũng khôi phục được hơn phân nửa."
Đồ Đạo chi chiến, tuy bát đại gia tộc cực lực che giấu, nhưng đại sự nhu vậy làm sao có thể che kín được? Nhất là đại gia tộc mánh lới thông thiên như Lệ gia, càng không có khả năng giấu giếm được.
"Còn có Phong Nguyệt nhị vị tôn giả, trước mắt, cũng đang ở nhà ta!" Sở Dương nói.
Sắc mặt Lệ Khinh Lôi trở nên thận trọng: "Không sai."
"Vũ Tuyệt Thành, một trong cừu kiếp năm đó đang ở Sở gia ta! Điểm này bí mật với người khác, nhưng đối với Lệ gia, chắc chắn không phải bí mật."
"Đúng, ta biết chuyện này." Lệ Khinh Lôi thở dài một hơi.
Mỗi một cái tên được Sở Dương nói ra, không ai không phải là đại nhân vật lật tay một cái là có thể chấn động thiên hạ.... Những cái tên này, chỉ cần xuất hiện một cái thôi cũng đủ để phong vân biến sắc, huống chi là tụ hợp lại với nhau
"Tiền bối hắn cũng biết Bố Lưu Tình Ninh Thiên Nhai hai vị chí tôn đang liên minh với chúng ta." Sở Dương khẽ cười cười: "Đệ tử chung của hai người bọn họ, chính là vị hôn thê của tại hạ."
Trên mặt Sở Dương mang theo một vẻ ngạo ngễ, liên tiếp nói.
"Đệ tử của Phong Nguyệt chí tôn, cũng là hồng nhân tri kỷ của tại hạ."
"Độc y Vũ Tuyệt Thành cũng là sư phụ của muội muội ta."
"Vị tuyệt thế cao nhân một trận chiến tàn sát hết bảy trăm trí tôn, cũng là bằng hữu tri kỷ của ta!"
Lệ Khinh Lôi im lặng Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
Nhưng hai người Lệ Khinh Phong và Lệ Khinh Vũ bên cạnh lại càng ngày càng chấn kinh!
Nội tình sau lưng thiếu niên này, không ngờ lại cường đại như thế!
Tuyệt thế cao nhân có thể tàn sát sạch bảy trăm chí tôn trong một trận chiến! Độc y Vũ Tuyệt Thành - một trong cửu kiếp năm đó! Ninh Thiên Nhai Bố Lưu Tình! Nguyệt Linh Tuyết Phong Vũ Nhu!
Toàn bộ nhân vật đứng trên đỉnh kim tự tháp thiên hạ, quá nửa đền đứng đằng sau lưng hắn!
Đám người này, tùy tiện một người thôi cũng đủ khiến Lệ gia phải nghênh đón từ xa rồi.
Sở Dương mỉm cười: "Chúng ta không phải đối thủ của chấp pháp giả toàn thiên hạ, lại càng không phải đối thủ của chấp pháp giả và bát đại gia tộc liên thủ! Nhưng lực lượng của chúng ta, muốn tự bảo vệ mình lại không có bất cứ vấn đề gì! Cho dù là Pháp Tôn đích thân tới, thủy tổ bát đại gia tộc tới, nhưng nếu chúng ta chỉ cầu bảo vệ bản thân, bọn họ cũng chỉ có thể giương mắt mà nhìn, không làm gì được!"
"Cho nên, hôm nay, nếu không phải bị Lệ gia các ngươi bức vào đường cùng mạt lộ. Ta cũng không muốn hợp tác với Lệ gia các ngươi!" Sở Dương mỉm cười: "Dù sao, hợp tác với các ngươi chính là đối kháng với khắp thiên hạ. Mạo hiểm quá lớn. Mà gia tộc chúng ta, lại không có cửu kiếp...."
Lệ Khinh Lôi khẽ thở hắt ra một hơi: "Nói như vậy.... Hiện tại ngươi đến đàm phán với chúng ta, chính là vô cùng nể mặt chúng ta?"
Sở Dương khẽ cười: "Đương nhiên, thứ nhất, ta đang bị vây khốn, không thoát ra được."
"Nếu song phương chúng ta tiếp tục đối nghịch, ta đương nhiên khó thoát khỏi cái chết. Nhưng Lệ gia các ngươi, trừ bát đại gia tộc và chấp pháp giả ra, còn rước thêm địch nhân là phe chúng ta!"
"Thứ hai, song phương chúng ta hợp tác, lợi ích đối với ta, cũng chỉ là tạm thời giữ được tính mạng, nhưng đối với Lệ gia các ngươi mà nói, chính là đại kế lâu dài. Nếu không, ta làm sao lại thúc thủ chịu trói tới gặp ngươi?"
Sở Dương chỉ vào mi tâm mình, cười ha hả: "Nơi này chính là một đạo kim tuyến. Thấy không? Đó là song hồn liên hệ, sinh tử đồng tâm. Tiền bối phải biết, nó là cái gì... Ha ha, đây là do vị bằng hữu tri kỷ một trận giết sạch bảy trăm chí tôn kia lưu lại. Nếu như ta chết, cho dù ngàn vạn dặm... Tiền bối nghĩ rằng có thể che giấu chân tướng?"
Sắc mặt Lệ Khinh Lôi có chút khó coi.
Lệ Khinh Phong và Lệ Khinh Vũ quay sang nhìn nhau, từ lửa giận phừng phừng, biến thành trầm tư.
Lời đối phương nói, không có một câu nói dối.
Hơn nữa, đối phương cũng thật sự bị gia tộc mình dồn tới mức sơn cùng thủy tận, mới chịu tạm nhân nượng vì lợi ích toàn cục... Nếu thật sự hợp tác với đối phương, đối với Lệ gia trước mắt mà nói, đích xác là một chuyện tốt.
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, trong lòng lại cứ cảm thấy có cái gì đó không đúng.
"Cùng một trận tuyến, há tất phải khổ sở tương tàn!" Sở Dương nghiêm túc nói.
"Ha ha, ta thừa nhận, ngươi nói đều là sự thật." Lệ Khinh Lôi nheo mắt lại: "Nhưng ta không tin ngươi! Không tin ngươi lại hợp tác với chúng ta."
Hắn nheo mắt lại: "Thứ nhất, ta không tin kim tuyến của ngươi. Thứ hai, ta không tin hình lại của Lãng Nhất Lang lại trở thành người của ngươi. Ta càng không tin, sau khi ta thả ngươi đi rồi, ngươi sẽ tuân thủ lời hứa."
Lệ Khinh Lôi cười âm trầm: "Chuyện phản bội nuốt ời... Lão phu cũng gặp nhiều rồi. Đối với các ngươi mà nói, truyền bá tin tức, khiến chúng ta cùng chấp pháp giả huyết chiến, tựa hồ lại càng có lợi hơn! Ta rất khó tin tưởng ngươi, sau khi ra ngoài lại không làm như vậy!"