Ngay trong loại an tĩnh tới quỷ dị này, Sở Dương lại nhớ tới lời nhắc nhở của Đệ Ngũ Khinh Nhu.
Trong Vạn Dược đại điển, mỗi một lần đều là cạnh tranh kịch liệt, ám thủ bí mật ùn ùn, nhưng lần này thế nào lại an tĩnh như vậy. Tựa hồ cửu đại gia tộc đột nhiên nhớ tới vạn năm giao tình, bắt đầu huynh lui đệ kính vậy.
Hơn nữa, ân oán trước kia tựa hồ cũng hoàn toàn biến mất.
Loại tình huống này tuyệt đối không nên xuất hiện.
Đây tuyệt đối là không hợp với lẽ thường.
Phía sau sóng êm gió lặng, nhất định ẩn giấu sóng to gió lớn.
Kinh nghiệm hai kiếp đã nói với Sở Dương như vậy. Tình huống như thế, quá quỷ dị. Cửu đại gia tộc cùng chấp pháp giả, nhất định là có mưu đồ khác.
Hơn nữa, lời nhắc nhở của Đệ Ngũ Khinh Nhu, cũng tuyệt đối không thể làm bắn tên không đích.
Phải biết rằng, dưới loại tình huống này, Đệ Ngũ Khinh Nhu công nhiên đứng ra nói chuyện với mình, nhắc nhở mình một câu, đã phải chịu bao nhiêu áp lực và phiêu lưu.
Nhưng chính là như vậy, Đệ Ngũ Khinh Nhu vẫn muốn nhắc nhở vậy. Chứng tỏ Đệ Ngũ Khinh Nhu nhất định đã cho rằng: Nguy hiểm. Hơn nữa phần nguy hiểm này còn quan hệ tới an nguy của Sở Dương. Mà an nguy của Sở Dương, lại liên quan tới đại kế của Đệ Ngũ gia tộc.
Cho nên cho dù mạo hiểm, Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng đứng ra, nói một câu như vậy.
Hiện tại, Sở Dương cũng có cảm giác giống như Đệ Ngũ Khinh Nhu: Nguy hiểm.
Sau một phen trù tính, mình chẳng khác nào đã thay đổi thân phận. Rũ bỏ hoàn toàn thân phận Cửu Kiếp kiếm chủ này ra khỏi người, thay hình đổi dạng, có thể quang minh chính đại phát triển ở Thượng Tam Thiên.
Thân phận từ tối thành sáng, đây là một chuyện tốt.
Nhưng cái giá phải trả chính là, mình phải chính diện đối mặt với cửu đại gia tộc chèn ép, hơn nữa mâu thuẫn giữa cửu đại gia tộc cũng chuyển thành ngấm ngầm, tạm thời không bạo phát ra nữa.
Sở Dương vốn đã chuẩn bị trong lòng đối với loại tình huống này. Nhưng giờ phút này hắn mới đột nhiên tỉnh ngộ. Hắn thật không ngờ tới, người đầu tiên gặp phải nguy cơ lại chính là các bằng hữu của hắn.
Bởi vì tu vi cái thế của Tử Tà Tình, khiến cho Sở Dương trước đó vẫn xem nhẹ cái nguy cơ này. Nhưng hiện tại, ở trong tình cảnh an tĩnh quỷ dị này, lại khiến cho Sở Dương không tự chủ được ý thức được điều này.
Hắn không khỏi tự hỏi: Nếu như ta là cửu đại gia tộc, ta sẽ làm thế nào? Nếu như ta là Pháp Tôn, ta sẽ làm thế nào?
Sở Dương trầm tư.
Trời đã tối, hắn vẫn một mình ngồi trên nóc nhà, nhìn bầu trời đêm âm u, mờ mịt, rét lạnh cảm thấy đầu óc cực kỳ thanh tỉnh, trước nay chưa từng có.
"Kiếm linh, ngươi giúp ta suy nghĩ một chút, giải thích nghi hoặc." Sở Dương nhẹ giọng nói.
"Chuyện gì?" kiếm linh nói: "Ta cũng có một chuyện không hiểu chút nào. Đang muốn thương nghị với ngươi."
Sở Dương ngẩn ra: "Ngươi có chuyện gì?"
Kiếm linh trầm giọng nói: "Kiếm cương của Cửu Kiếp kiếm chủ, rõ ràng là ở Thiên Cơ thành. Mấy vạn năm nay, đều là tìm được ở cùng một chỗ. Vì sao lần này, lại không có phản ứng chút nào?"
Kiếm linh nhíu mày: "Cái này không đúng nha. Trước kia, chỉ cần chúng ta tiến vào khu vực này, kiếm cương lập tức có thể cảm ứng được ta, cảm ứng được Cửu Kiếp kiếm triệu hoán. Mà ta cũng có thể cảm ứng được rõ ràng vị trí của kiếm cương. Nhưng lần này lại không có. Ta vốn tưởng đây là do Gia Cát gia tộc che giấu thiên cơ. Nhưng hiện tại xem ra Gia Cát gia tộc không hề làm chuyện này.... Đây là vì sao?"
Sở Dương trầm ngâm nói: "Vậy... có thể là do người khác nhanh chân tới trước rồi hay không?"
"Điều này không có khả năng." Kiếm linh quả quyết phủ nhận: "Kiếm cương của Cửu Kiếp kiếm chủ liên quan tới thiên cơ Cửu Trọng Thiên đại lục vận hành, ai có thể nhanh chân đoạt trước? Cho dù là chí tôn, cũng nhất định sẽ bị phản phệ tới chết. Mà sau khi kẻ đó chết, kiếm cương sẽ tự động quay trở về chỗ cũ. Chuyện nhanh chân đoạt được, tuyệt đối không có bất cứ một tia khả năng nào."
"Cái này cũng chưa chắc." Sở Dương thản nhiên nói: "Một trong cửu kiếp, có thể thu kiếm cương không?"
Kiếm linh cười xùy một tiếng,nói: "Ý ngươi là... Pháp Tôn? Tuyệt đối không thể. Nếu như hắn tu luyện thêm một vạn năm nữa, may ra còn có thể tạm thời thu kiếm cương sử dụng. Nhưng hiện tại thì tuyệt đối không có khả năng."
"Pháp Tôn không có khả năng... Vậy Vũ Tuyệt Thành thì sao?" Sở Dương hỏi: "Lịch đại cửu kiếp, có biết sự tồn tại của ngươi?"
Kiếm linh trầm ngâm một chút: "Sự tồn tại của kiếm linh, chính là tuyệt mật một mình Cửu Kiếp kiếm chủ biết được. Nhưng cửu kiếp khác tuyệt đối không có khả năng biết được."
"Nói cách khác, bọn họ chỉ biết tới Cửu Kiếp kiếm, mà không biết bên trong Cửu Kiếp kiếm kỳ thật còn có kiếm linh." Sở Dương trầm ngâm, không biết đang suy nghĩ gì.
"Ừm." Kiếm linh nói: "Vừa rồi ngươi nhắc tới Vũ Tuyệt Thành... Nếu như là Vũ Tuyệt Thành... e rằng... có khả năng...."
Sở Dương nặng nề nói: "Vậy thì đúng rồi. kiếm cương nhất định đã lọt vào tay Vũ Tuyệt Thành."
Kiếm linh thở dài: "Nếu là như vậy, chúng ta nhất định phải thu hồi. Kiếm cương của Cửu Kiếp kiếm, chính là bộ phận quan trọng thành thực lực của Cửu Kiếp kiếm. Mấy ngày trước, Tử Tà Tình đã nói chuyện Cửu Trọng Thiên Khuyết, vậy ta lại nói cho ngươi biết. Kiếm cương... ở Cửu Trọng Thiên Khuyết, rất quan trọng."
Sở Dương gật đầu.
Mỗi một phần Cửu Kiếp kiếm, đều rất quan trọng. Sở Dương càng ngày càng cảm giác được, bên trong Cửu Kiếp kiếm ẩn chứa đại bí mật kinh thiên động địa. Thiếu một phần, đều tuyệt đối không được.
Chỉ là, đoạt kiếm cương từ trong tay loại người như Vũ Tuyệt Thành, nói dễ hơn làm.
Kiếm linh cũng trở nên trầm mặc.
Vũ Tuyệt Thành hiện tại còn chưa biết đi đâu. Muốn tìm được hắn cũng khó, huống chi tu vi người này đã sỡm xuất thần nhập hóa, cho dù tìm được hắn rồi, dưới tình huống hắn không muốn, làm sao mà thu hồi được kiếm cương?
Nếu thật sự rơi vào trong Vũ Tuyệt Thành, chuyện này đúng là cực kỳ khó giải quyết.
"Ngươi có chuyện gì khó hiểu?" Kiếm linh đổi đề tài.
"Nếu như ngươi là pháp tôn, hoặc là đám người cửu đại gia tộc. Ngươi sẽ làm thế nào?" Sở Dương nhíu mày nói: "Mấy ngày nay quá an tĩnh, trong nội tâm ta luôn có một loại dự cảm không tốt.
"Không tốt?" Kiếm linh cười lớn: "Đám người Pháp Tôn làm sao là đối thủ của Tử Tà Tình, Bố Lưu Tình, Phong Vũ Nhu, Nguyệt Linh Tuyết chứ? Yên tâm đi, không có việc gì đâu."
"Không đúng." Sở Dương nghiêm nghị nói: "Những lời này quá mức cảm tính. Không thể chọc vào thì sẽ không chọc sao? Không thể trêu vào, chẳng lẽ lại đem lợi ích, chắp tay nhường cho người khác sao?"
Kiếm linh ngẩn ra: "Không thể chọc vào mà còn chọc? Vậy không phải là muốn chết ư?"
Sở Dương thản nhiên nói: "Nếu như ta là đám người Pháp Tôn, đứng trên lập trường bọn hắn, nhìn thấy Sở Dương có hậu thuẫn và còn bài chưa lật hùng hậu như vậy, trong lòng sẽ chấn kinh, sẽ nghi kỵ, sẽ ăn không ngon ngủ không yên."
"Cứ như vậy, ta liền suy nghĩ, đã có bốn người này trợ giúp, Sở Dương làm chuyện gì mà không thành? Một thế lực mới quật khởi đã là điều tất nhiên. Nhưng toàn bộ Thượng Tam Thiên hiện tại đã phân chia thế lực rõ ràng rồi. Thế lực mới xuất hiện, đương nhiên phải cướp đoạt thế lực vốn có. Hơn nữa, quyền uy của chấp pháp giả cũng bị khiêu chiến nghiêm trọng. Nếu như Sở Dương thật sự quật khởi, chẳng phải nói với thế nhân, chỉ cần ngươi có thực lực, là có thể khiến chấp pháp giả nhượng bộ?"
"Bởi vậy, thực lực và thanh danh của Sở Dương sẽ cao hơn cả chấp pháp giả."
"Mà loại sự tình này, thân là Pháp Tôn, tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ."
"Hắn bây giờ không thể trêu vào chúng ta, nhưng càng không thể trêu vào, thì lại càng phải diệt trừ, cho nên, trong tình huống như thế, hắn nhất định phải nghĩ ra một kế sách, diệt trừ hết những nhân vật quyền uy nhất Cửu Trọng Thiên này."
Sở Dương nhíu chặt mày, nói: "Vấn đề là ở chỗ này. Hắn có biện pháp nào có thể diệt trừ Tử Tà Tình,blt, Phong Vũ Nhu, Nguyệt Linh Tuyết chứ?"
"Có thể nói, ở Cửu Trọng Thiên đại lục này, có biện pháp nào, mới có thể giết chết đám người Tử Tà Tình và Bố Lưu Tình?"
Kiếm linh trầm ngâm, nghĩ cả nửa ngày, cuối cùng lắc đầu, nói: "Quả thực không có cách nào cả."
Kiếm linh trầm tư: "Ngươi xem, bốn người này bất động, bọn họ tuyệt đối không dám động tới ngươi. Bởi vì người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Tử Tà Tình là thuộc phe của ngươi, là sư phụ Sở Nhạc Nhi, mà ngươi lại là đại ca Sở Nhạc Nhi. Bố Lưu Tình ở đây, là bởi vì Mạc Khinh Vũ thích ngươi, Bố Lưu Tình vì đồ đệ, không thể không giúp ngươi. Phong Nguyệt sở dĩ ở đây, cũng là vì Tử Tà Tình. Về phương diện, khác, lại là vì Ô Thiến Thiến chung tình với ngươi."
"Cho nên, mấy đại cường giả đều bởi vì ngươi mà ở chung một chỗ. Ngươi chết rồi, đám cường giả này tuy sẽ tách ra, nhưng nếu những người này trả thù, cho dù là Pháp Tôn cũng chịu không thấu. Cho nên bọn họ sẽ không đối phó ngươi, cũng sẽ không đối phó đám người Mạc Khinh Vũ. Mà trực tiếp diệt trừ căn gnuyên."
"Nếu như đám người Tử Tà Tình và Bố Lưu Tình chết, Sở Dương ngươi cùng Mạc Khinh Vũ, Ô Thiến Thiến tuy có tiềm lực kinh người, nhưng dù sao cũng chưa trưởng thành, đến lúc đó, tùy tiện treo giải thưởng là có thể khiến các ngươi chết không có chỗ chôn."
"Cho nên, muốn đối phó các ngươi quật khởi, chỉ có thể giết Tử Tà Tình trước. Giết Tử Tà Tình rồi, lại giết Bố Lưu Tình. Trên cơ bản, đại thế của ngươi đã mất. Nhưng làm thế nào mới giết được hai người bọn họ, thì hiện tại ta cũng chưa nghĩ ra cách nào."
"Không nói Tử Tà Tình, cho dù là Bố Lưu Tình, muốn chạy trốn, cho dù là lão tổ tông đời đầu tiên của cửu đại gia tộc cùng Pháp Tôn liên thủ, còn có toàn bộ cung phụng, trưởng lão của chấp pháp giả đồng loạt xuất thủ, đánh lén Bố Lưu Tình trọng thương trước... Nhưng chỉ cần Bố Lưu Tình muốn chạy, cho dù hắn còn lại một hơi thở, cũng có thể thoát thân bất cứ lúc nào."
"Đây là năng lực của chí tôn cửu phẩm đỉnh phong."
"Có thể đánh bại, nhưng muốn ngăn hắn bỏ chạy, tuyệt đối không thể."
"Cho nên lo lắng của ngươi, căn bản là dư thừa." Kiếm linh đưa ra kết luận.
"Không đúng." Sở Dương nói: "Nếu như trước đó tạo ra một loại tình thế, khiến bọn họ không thể thối lui, chỉ có thể ứng chiến thì sao? Nguồn truyện: Trà Truyện
"Phải là thế cục gì mà khiến bọn họ đến thối lui cũng không làm được? Cố kỵ? Có thể cố kỵ cái gì?" Kiếm linh hỏi.
"Nếu như ta cùng Mạc Khinh Vũ Ô Thiến Thiến đều bị khống chế... Trước khi cứu được, chỉ sợ bọn họ sẽ không đi." Sở Dương trầm giọng nói ra điều cố kỵ lớn nhất.
"Mà, liên hợp tất cả lực lượng của cửu đại gia tộc và chấp pháp giả trên Cửu Trọng Thiên này lại, vị tất đã không thể...." Sở Dương lo lắng nói: "Cửu đại gia tộc cùng chấp pháp giả, tuyệt đối không chỉ có chút lực lượng bề ngoài như vậy."