Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1107: Đồ đạo

Đả tự bởi Trà Truyện

Chín vị chí tôn ghé sát vào với nhau, Gia Cát Hồ Đồ lấy ra trận đồ của Thiên Cơ tinh vân liệt trận giải thích cho mọi người.

Tuy Gia Cát Hồ Đồ không muốn lấy ra con bài tẩy lớn nhất của gia tộc mình ra nhưng mà không trừ Tử Tà Tình thì cửu đại gia tộc tựa như đều có một thanh cương đao treo ở trên cổ, tiến không được, lui không xong.

Như trong đấu giá hội hôm nay, một người Tử Tà Tình đã có thể áp chế tất cả mọi người! Tất cả đều không thể không chịu đựng nghẹn khuất do nàng cấp cho mà phải nhả tiền! Vì sao? Vì một khi mất hứng nàng có thể giết ngươi! Hơn nữa còn diệt cả gia tộc ngươi chứ không phải chỉ một mình ngươi nên ai dám chống đối?

Không thích ta liền ho khan, ho khan là đại biểu ta đang mất hứng. Nếu để ta tiếp tục mất hứng thì ta liền giết người!

Cái nghẹn khuất này hầu như đều khiến mọi người xuất huyết não. Cười vẫn

phải cười cho dù phải mua dược thảo với giá gấp đôi giá thị trường… Hơn nữa

những người này đều là những tồn tại cao cao tại thượng mấy ngàn năm rồi! Ai có thể dễ dàng bỏ qua chứ?

Lại càng không muốn nói đến, ngoài Sở Dương và Tử Tà Tình ra còn có cái Bố Lưu Tình nữa! Hiện tại, Nguyệt Linh Tuyết và Phong Vũ Nhu cùng đều đứng về phía đó rồi. Lực lượng hùng hậu như vậy làm cho cả thiên hạ đều phải lác mắt!

Lại càng không nói đến đệ tử Nguyệt Linh Tuyết là Ô Thiến Thiến có huyền âm thể chất, đệ tử Bố Lưu Tình có Thiên âm thân thể, Tiên thiên linh mạch, đệ tử Tử Tà Tình là Tiên thiên thân thể!

Ba yêu nghiệt tương lai này!

Chi cần có không gian cho các nàng trưởng thành, tất sẽ thay thế Bố Lưu Tình và Phong, Nguyệt và Tử Tà Tình trở thành ba bá chủ thiên hạ khác! Là nhân vật đỉnh phong!

Nếu thực sự tới lúc đó thì cửu đại gia tộc có thể thật sự là xong rồi. Thực lực của Sở Dương một khi vọt lên thì khống thể đỡ được cho nên Gia Cát Hồ Đồ ngay cả không tình nguyện thì cũng phải tình nguyện!

Pháp Tôn khoanh tay đứng nhìn Gia Cát Hồ Đồ giải thích nói:"Trước mắt giết nữ nhân kia và Bố Lưu Tình, chém giết Phong, Nguyệt cuối cùng mới thu thập Sở Dương cùng mấy tiểu nha đầu kia!".

Hắn hơi hơi cúi đầu, mái tóc dài phủ xuống che đi ánh mắt hắn, chi thấy có hai đạo hàn quang từ trong làn tóc bắn ra, hắn tiện tay nắm chặt tay, trong tay liền xuất hiện một đạo linh khí hình cái gậy gõ lên trận đồ một cái rồi thản nhiên nói:"Dạ gia thủ ở nơi này! Ít nhất phải có năm mươi vị Chí tôn! Dạ Đế, có vấn đề gì không?".

Dạ Đế cắn răng một cái nói:"Không có vấn đề gì!"

Cái gậy linh khí trong tay Pháp Tôn hướng về một phương hướng khác chi nói:"Địa phương này chính là sinh tử môn! Cần duệ ý tử khí! Tiêu Sắt, chỗ này Tiêu gia các ngươi phụ trách, được không?".

Tiêu Sắt tính toán một chút rồi nói:"Tiêu gia trước mắt có thể xuất động bốn mươi vị Chí tôn, hơn nữa cả bản thân ta nữa. Như vậy ta cảm giác, nếu muốn phòng nữ nhân kia phá vây từ nơi này. Lúc đột phá sinh tử ta sợ lực lượng này còn chưa đủ!".

Pháp Tôn trầm ngâm một chút, thấy Tiêu Sắt nói đúng tình hình thực tế, nếu Tử Tà Tình trọng thương muốn đào tấu thì đám Tiêu sắt những người này. Với thực lực của nàng hoàn toàn có thể đánh ra một chiêu tối hậu sau đó đào tẩu đi, như vậy, về sau chính là hậu hoạn vô cùng!

Hắn nói:"Một khi đã như vậy, ta điều từ Chấp pháp tổng bộ cho ngươi thêm hai mươi vị Chí tôn nữa!".

Tiêu Sắt mừng rỡ nói:"Nếu là như thế, ta dám dùng đầu đảm bảo, vạn vô nhất thất!".

Pháp Tôn gật gật đầu rồi chỉ vào vài địa phương khác mà an bài xuống. Đến chỗ thứ chín thì hắn trầm mặc một chút rồi nói:"Nơi này, có năm mươi vị Chí tôn của Chấp pháp giả tổng bộ trấn thủ!".

Tất cả mọi người đều trầm trọng gật đầu đồng thời trong lòng đều mắng to Lệ gia.

Nếu Lệ gia không làm phản thì như vậy mọi người tập trung lại, toàn bộ lực lượng Chí tôn hơn nữa còn có Tinh đấu đại trận, hoàn toàn có thể tái hiện Cửu kiếp lực lượng hơn nữa còn gấp mấy lần!

Lệ gia vừa đi, chuyện tốt này cũng không còn nữa.

Cuối cùng, Pháp Tôn nhìn vào vị trí mắt trận ở giữa tự hỏi tự nói:"Địa phương này ta sẽ toàn lực mời Vũ đại nhân tự mình trấn thủ, hơn nữa còn có hai mươi vị trưởng lão, tám vị cung phụng của Chấp pháp tống đường nữa! Một trận chiến công thành!".

"Bổn tọa sẽ tự mình ở ngoại vi tuần tra!" Pháp Tôn khoanh tay đứng thản nhiên nói:"Một trận chiến này, trừ bỏ lực lượng giữ nhà hộ viện của các đại gia tộc ra, tất cả đều phải huy động toàn bộ lực lượng tinh nhuệ của Cửu trùng thiên chỉ… để giết bốn người!".

Tám vị nhị tổ, nhất thời cảm giác cả người máu cũng sôi trào lên. Huyết mạch toàn thân sôi sục, ngay cả tóc tựa như cùng muốn dựng đứng lên!

"Bổn tọa cùng đám người Bố Lưu Tình. Phong, Nguyệt nhiều nhất được xem như Cửu trùng thiên đỉnh phong cao thủ!" Pháp Tôn thản nhiên cười cười nói:"Nhưng nữ nhân kia chính là danh phù kỳ thực Cực Đạo cao thủ cho nên, một trận chiến này kêu là "Đồ đạo".

"Đồ đạo!" Dạ Đế thì thào lặp lại một câu mà cảm thấy trong lòng nhiệt huyết bắt đầu khởi động.

"Một trận chiến này trực tiếp can hệ đến tiền đồ của cửu đại gia tộc và Chấp pháp giả tại Cửu trùng thiên! Các vị, sinh tử chi chiến không thể coi thường được! Hy sinh là không thể tránh khỏi, mọi người phải chuẩn bị đầy đủ tư tưởng". Pháp tôn an bài đến đây thì coi như cơ bản đã xong. Còn lại các vị Chí tôn bắt đầu tự tính toán việc điều động lực lượng của chính mình.

"Việc này, càng nhanh càng tốt! Càng bí mật càng tốt!" Pháp Tôn nặng nề nói:"Cần phải hoàn thành toàn bộ trước khi Vạn dược đại điển Cửu tôn bổ thiên! Trong khoảng thời gian này làm cái gì làm cái đó nhưng phải tránh đả thảo kinh xà!".

Mọi người cùng nhau đáp ứng.

"Vạn dược đại điển chỉ còn hai ngày nữa là kết thúc!" Pháp Tôn hít vào một hơi thật sâu nói: " Sở Dương làm Đông nam chấp pháp giả dược sư đã tiến nhập vào bán kết, không có khả năng thay đổi người nữa … Hơn nữa, ta nghe nói, y thuật của Sở Dương xuất thần nhập hóa, chính là có được truyền thừa của linh hồn Thượng cổ Y Thánh nên không thể khinh thường!".

"Chưa tới lúc mấu chốt không nên động vào hắn, nếu động sẽ đả thảo kinh xà".

Dạ Đế trầm ngâm nói: " Pháp Tôn đại nhân nói có ý tứ là?".

"Sở Dương rất có khả năng sẽ tiến vào chung kết mà ngày tổ chức trận chung kết chúng ta đã chiêu cáo thiên hạ rồi, hơn nữa đám Dược cốc rất bảo thủ nên không có khả năng sửa đổi được. Trước khi trận chung kết diễn ra, nhân mã của chúng ta cần từ các đại lục tới nơi. Cho nên muốn đối phó với vài người này phải đợi sau trận chung kết!".

"Cho nên, Bổ thiên ngọc kia vô cùng có khả năng lọt vào tay Sở Dương!" Pháp Tôn nặng nề nói.

"Mà Bồ thiên ngọc lại có công dụng khởi tử hồi sinh, tụ lại linh hồn!".

"Một khi để cho hắn chiếm được Bồ thiên ngọc, cho dù nữ nhân kia chết đi hắn có thể có khả năng nhất định dùng Bổ Thiên Cơ làm ả sống lại! Tuy rằng cơ hội như vậy thực xa vời, Sở Dương cũng không nhất định sống được cho đến lúc này nhưng cũng phải đề phòng!".

"Cho nên, Sở Dương không thể được quán quân! Không thể có được Bổ thiên ngọc!". Mấy câu nói phía sau không phải Pháp Tôn nói mà là mọi người bổ sung vào.

Tuy nhiên bổ sung xong mọi người mới phát hiện ra một việc mà vẻ mặt càng thêm ngưng trọng rồi liếc mắt nhìn nhau mà cười khổ. Sao lại còn chuyện này chứ?

"Dược cốc không bị chúng ta khống chế!" Pháp Tôn cười khổ một tiếng điểm ra điểm tối mấu chốt nói:"Không có Dược cốc Bổ thiên ngọc cũng luyện bất thành!".

"Cho nên Dược sư của các ngươi tốt nhất là vạn vô nhất thất kéo Sở Dương xuống đi!" Pháp Tôn thản nhiên nói: " Chiêu ngăn chặn này kiên quyết không thể có sơ hở gì!".

Thạch Kinh trầm ngâm một chút rồi nhíu mày nói:"Nếu thay bằng các đệ nhất dược sư của các gia tộc thì rất có khả năng kéo Sở Dương xuống nhưng người của chúng ta cũng đã thông qua vòng đấu loại mà tiến vào bán kết nên cũng không có khả năng sửa đổi! Hơn nữa, dược sư đã tham gia qua một lần Vạn dược

đại điển thì không được tái tham gia nữa Bởi vì nhuệ khí số mệnh trên người

đã tiêu tán..."

Pháp Tôn thản nhiên nói: " Chuyện này khá dễ dàng."

Dạ Đế hơi hơi nhíu mày nói: " Pháp Tôn đại nhân có ý tứ là?".

Pháp Tôn bước ra ngoài rồi từ từ nói:"Da mặt của Sở Dương chúng ta không thể lấy được nhưng da mặt của dược sư nhà các ngươi có thể mất được. Hơn nữa dùng thêm một chút thuật di hồn đi, như thế không phải là năng lực bội tăng sao? Ngại gì thuyết số mệnh chứ?".

Hắn thản nhiên cười đi ra cửa đồng thời còn lưu lại một câu:"Chớ có nói cho ta biết là các ngươi ngay cả di hồn thuật cũng không dùng đấy nhé!".

Pháp Tôn đi mất chỉ còn tám người hai mặt nhìn nhau đứng ở nơi này.

Biện pháp này đương nhiên là có thề làm! Lão y sư, hơn nữa từng có kinh nghiệm tham gia Vạn dược đại điển không lẽ không áp đảo nổi một người mới như Sở Dương sao, căn bản không có vấn đề gì. Hơn nữa, cho dù một người không áp đảo được thì chẳng lẽ chín người hợp lại cũng không được sao?

Bọn hắn có quyền có sai lầm tám lần, vẫn còn có một người có cơ hội còn Sở Dương chỉ cần một lần sai lầm chính là xong đời!

Thoạt nhìn thắng lợi đã có đến chín thành rồi! Cơ bản có thể nói là vạn vô nhất thất nhưng vấn đề là cứ như vậy thì các đại gia tộc đều tổn thất mất hai gã dược sư vĩ đại nhất!

Từ trên mặt người sống lột da tấm da mặt làm thành công cụ, lại dùng tu vi chí tôn đề cao có thể ở trong khoảng thời gian ngắn thay hình đổi dạng, ít nhất là trong vòng nửa năm có thể bảo trì được sinh cơ!

Nửa năm sau da mặt mất đi hiệu lực bắt đầu nhăn nhúm lại thì việc này cơ bản đã trôi qua.

Rôi lại di hồn của dược sư bị lột da mặt đi, đưa một bộ phận hồn phách hắn chuyển dời đến thân thể một người khác thì người này có thể trong thời gian ngắn ngủi có được toàn bộ kỹ năng của người kia nhưng cũng chỉ là trong thời gian ngắn mà thôi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Trà Truyện chấm c.o.m

Dược sư bị di hồn đó khẳng định là chết chắc rồi nhưng vị dược sư nhận di hồn nửa năm sau cũng sẽ như đèn hết dầu tắt đi! Kể từ đó, tương đương với việc có hai vị dược sư đệ nhất, một già một trẻ chết oan chết uổng!

Hủy diệt thì rất dễ dàng còn bồi dưỡng thì đâu có dễ dàng như vậy? Mất hơn mười năm hay thậm chí mấy trăm năm cũng không nhất định có thể có được một vị dược sư thiên tư hơn người! Một dược sư đệ nhất, cống hiến đối với gia tộc thế nào, đó là điều không cần nói cùng biết. Bao gồm chữa bệnh, phối dược, bắt mạch, tăng lên tu vi…

Công dụng của dược sư đối với một gia tộc đang quật khởi không thể thiếu được! Cứ như vậy mà hy sinh đi ư, mà lý do chỉ vì không muốn để cho Sở Dương được vị trí đệ nhất?

Cái này có đáng giá không?

Các vị nhị tổ hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không ai có được chủ ý nào.

"Pháp Tôn đại nhân đối với Sở Dương này coi trọng như thế, ta cảm giác như còn muốn hơn cả đối với nữ nhân kia vậy?" Lăng Phong Vân có chút khó hiểu cau mày hỏi.

"Không phải, mà Pháp Tôn đại nhân coi trọng Bổ thiên ngọc". Tiêu Sắt trầm ngâm một lúc rồi bổ sung một câu.

"Hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ?". Mọi người đưa mắt nhìn Dạ Đế.

Trên mặt Dạ Đế như có lớp sương nhẹ bao phủ nhẹ giọng nói:" Nếu chúng ta thiên tân vạn khổ, trả giá bằng vô số hy sinh giết được nữ nhân kia nhưng lại bị Sở Dương dùng Bổ thiên ngọc làm cho ả sống lại … Cửu gia chúng ta còn tồn tại sao?"

"Nếu có thể trả giá bằng tính mệnh của vô số chí tôn, như vậy chỉ là hai vị dược sư, có gì là đáng nói chứ."