Dương Tĩnh Nhàn cười một tiếng: ” Được, vậy mấy đứa ở nơi này chờ kết quả, dì trở về hầm chút canh đem tới.” Vừa nói vừa dặn dò hai anh em Tiêu Cảnh chăm lo thật tốt cho Tiêu Nhu cùng Tiêu Dao.
Hai người cùng đáp một tiếng, Dương Tĩnh Nhàn đi, mọi người đem hai anh em ép vào hướng góc tường, Dương Mộ Khôn hắc hắc cười lạnh:”Nào em họ nha, em có nói hay không hử?”
Hai anh em quyết làm ra một bộ dạng thề chết cũng không nói.
Tiêu Dao thanh âm lạnh lùng từ trong phòng bệnh truyền a: “Tất cả cút đi vào đây!”
Hai anh em Tiêu Sái nhún vai một cái, đẩy rDương Mộ Khôn ra tiến vào phòng bệnh Tiêu Dao, Dương Mộ Khôn thân thủ mặc dù cũng rất tốt, nhưng là cùng người anh này so, liền bị trực tiếp nghiền ép luôn a! Lão đại nếu lên tiếng, bọn họ tự nhiên cũng sẽ không sợ.
Tiêu Dao nhìn vài người đứng ở bên trước giường mặt, trầm giọng nói, ” chiến bộ đội ngành đặc biệt Quốc gia chống khủng bố Trung tá, hành động đội trưởng.”
Mọi người vẻ mặt mộng bức.
Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh hai anh em liền người thì lập tức yên tâm, bọn họ hãy nói đi, nếu là nói cho bọn hắn biết thân phận anh trai bọn họ khẳng định à không không được á…, nhìn một chút mấy người cái này mộng bức bộ dạng…..
Không đúng, lúc nào thành Trung tá à?
Chẳng lẽ mới vừa cái đó Hách tướng quân tới là cho anh cả thăng cápa? Cmn! Đây không khỏi cũng quá nhanh đi!
Dương Mộ Khôn nháy mắt một cái, nhìn lấy người nằm ở trên giường bệnh, lạnh nhạt nhìn lấy bọn họ Tiêu Dao, lầm bầm hỏi: “Anh họ, lão đại, anh mới vừa nói cái kia là ai a?” Danh xưng quá dài, em là không nhớ a!
” Đại đội trưởng chống khủng bố, cấp bậc Trung tá.”
Hạ Hoàn Châu nhìn lấy Tiêu Dao nằm trên giường bệnh, khóe miệng giật một cái: “Người kia sẽ không phải là cậu đi?” Nếu như là lời nói của hắn vậy thì quá kinh khủng a!
Suy nghĩ một chút Dương Mộ Khôn cha hắn bây giờ mới là một cái thiếu tướng a! Đều hơn sáu mươi tuổi, mới là một cái thiếu tướng a! Nếu như cái đó cái gì Trung tá là lời nói của Tiêu Dao, cái này có phải hay không Tiêu Dao hơi có chút quá biến thái đây?
Tiêu Dao mặt không đổi sắc, gật đầu đáp: “Là ta.”
Mọi người trợn to hai mắt, Hạ Vãn Y càng là có chút không tin. Cô vẫn cho rằng công việc Tiêu Dao hẳn là tương đối đặc thù, nhưng là cũng không biết hắn lại là như vậy một cái anh hùng, mà công việc nghe vào cũng rất nguy hiểm, cô hỏi nhỏ, ” Thương tích trên người của anh, không phải là tai nạn xe cộ chứ?”
Tiêu Dao gật đầu, “Ở gần đây thi hành nhiệm vụ xảy ra chút chuyện, trúng mấy phát súng, bất quá tội phạm cũng bị đánh chết, coi như đáng giá.”
Ninh Diễm thổi một tiếng huýt sáo, “Anh hùng a, khó trách em gái cậu sẽ hù đến từ trên lầu té xuống, trúng mấy súng không chết người, có chút có phúc a.”
Tiêu Dao mặt không đổi sắc, “Nhận ngươi chúc mừng, cho nên mới vừa thăng Trung tá.”
Tiêu Cảnh hai người hai mắt nhìn nhau một cái, quả nhiên mới vừa người tướng quân kia là tới nói cho lão đại, hắn lên chức đấy!
Bất quá thăng một cấp suýt chút nữa thì một cái mạng, thật không thế nào tính toán a.
Dương Mộ Khôn khóe miệng co giật nhiều lần, ngay vào lúc này bỗng nhiên truyền tới một loạt tiếng bước chân, tiếp đến Tiêu Dao cửa phòng bệnh bị đẩy ra. Dương Tĩnh Siêu nhìn người đứng ở bên trong phòng bệnh nhướng mày một cái, quay đầu nhìn mình thân vệ binh, “Ngươi có phải hay không nghe lầm?”
Thân vệ binh lắc đầu, “Tình báo chưa làm gì sai, Hách tướng quân đích thực là đến bệnh viện Lâm An rồi căn phòng bệnh này thăm bệnh.”
Dương Tĩnh Siêu cau mày, lại nhìn bên trong một cái, mới nhìn thấy nằm ở trên giường bệnh người là Tiêu Dao, hai bước đi tới, khí thế bừng bừng nhìn lấy nằm ở trên giường bệnh Tiêu Dao, khí phách đè người. Mọi người trong lúc nhất thời cũng không dám nói hơn một câu, ngay cả con trai của hắn Dương Mộ Khôn đều nuốt nước miếng một cái lui về phía sau lui một bước, chỉ có Tiêu Dao sắc mặt như thường, khóe miệng của hắn ngoắc ngoắc, “Cậu là tới thăm bệnh?”
“Cháu làm sao?” Dương Tĩnh Siêu nhìn chằm chằm cái cháu ngoại của hắn từ nhỏ không hề sợ hãi chút nào, hỏi, “Thân phận của cháu là cái gì?”
Mọi người, “…” Cmn, cái này hỏi đủ trực tiếp a!
Tiêu Dao không có chút nào cảm thấy cái này có gì kỳ quái. Đây chính là làm quân nhân quyết đoán cùng trực tiếp, hắn nói: “Chống khủng bố đặc chiến bộ đội Tiêu Dao Trung tá!”
Âm thanh lạnh lùng, không mang theo một tia cảm tình, mặc dù ngữ khí nghe vào có chút suy yếu, nhưng là không có chút nào ảnh hưởng khí thế của hắn.
Dương Tĩnh Siêu khóe mặt giật một cái, giống như là không có thật rõ Tiêu Dao đang nói gì một dạng lại hỏi một lần, “Cháu nói cái gì?”
Tiêu Dao lại lập lại một lần, Dương Tĩnh Siêu lập tức hận chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng mắt một cái đứa con trai duy nhất tại chỗ này, hắn suốt ngày la hét con trai nhà mình nhiều ưu tú như vậy, bây giờ không tới 30 đã là Đại úy, mà một mực bị chính mình khinh bỉ con trai em rể, lại cho dù không lên tiếng cũng đã làm Trung tá!
Nét mặt già nua đặt ở nơi nào!
Đột nhiên thật sự muốn đổi con trai, làm sao bây giờ!
“Hách tướng quân, là tới xem cháu sao?” Dương Tĩnh Siêu chậm một lúc lâu mới tìm trở về tự mình tiến tới nơi này mục đích.
Tiêu Dao gật đầu, ” Ừ.”
“Tại sao?” Dương Tĩnh Siêu cau mày, coi như cháu ngoại mình là một cái Trung tá, vậy cũng không đến nổi Hách tướng quân là người như vậy lại tới thăm bệnh đi.
“Cháu một phần trực thuộc cấp dưới của Hách tướng quân.”
“Cháu là bộ đội nào?”
“Chống khủng bố đặc chiến bộ đội.” Cụ thể là tên gì, Tiêu Dao chắc chắn sẽ không nói cặn kẽ như vậy.
“Tốt nghiệp trung học đệ nhất cấp sau liền đến Đế đô đi huấn luyện, cháu huấn luyện đều ở tại Đế đô.” Tiêu Dao cũng không làm giấu giếm, hắn biết nếu cậu đã biết rồi, vậy khẳng định sẽ đi điều tra, nếu bất kể thế nào, cậu đều biết đi điều tra quá khứ của hắn, còn không bằng trực tiếp nói cho hắn biết.
Tiêu Dao mặt không đổi sắc, “Thân phận đặc thù, càng ít người biết càng tốt, thân phận của cháu, cháu muốn sẽ không có quá nhiều người biết được, dù sao rất có thể dẫn đến tới họa diệt thân làm liên lụy mọi người.”
Mọi người, “…...” Đột nhiên không muốn biết thân phận của hắn làm sao bây giờ? Bọn họ bây giờ đi còn kịp sao?
Dương Tĩnh Siêu hí mắt, không hỏi thêm nữa, trầm giọng nói, “Khỏi thương tích, đến nhà cậu một chuyến, chính cháu cho ông ngoại giao phó.”
Tiêu Dao gật đầu, “Vâng!”
Dương Tĩnh Siêu xoay người, bỗng nhiên quay đầu liếc nhìn Dương Mộ Khôn một cái, trầm giọng nói: “Ngươi, lăn ra đây cho ta!” Cũng không quay đầu lại, bước đi ra ngoài.
Mọi người hướng đầu Dương Mộ Khôn đi vẻ mặt vô cùng đồng tình, Hạ Hoàn Châu vỗ vỗ bả vai hắn: “Dương tứ, bảo trọng!”
Dương Mộ Khôn phàn nàn khuôn mặt này đi ra ngoài. Trong đầu nghĩ hắn thế nào xui xẻo như vậy a không tìm đường chết thì không phải chết biết thân phận anh họ, cũng còn khá có chết hay không ở nơi này giờ phút quan trọng mà bên trên lại gặp ghét nhất cha của mình!
Bỗng nhiên muốn trở về lần nữa đầu thai làm sao bây giờ!
Tiêu Dao nhìn về phía mọi người: “Còn có cái gì thắc mắc muốn hỏi tôi sao?”
Ninh Diễm lắc đầu: “Tôi không tốt đẹp gì cả, tôi cho là tánh mạng mình tương đối trọng yếu.”
Tiêu Dao hừ lạnh một tiếng, “Vậy còn chạy trở lại? Hiện tại đã muộn.”
Hạ Hoàn Ninh hỏi, “Cách vách những ác sĩ kia là cậu mời tới sao?” So với cái này hắn vẫn chú ý tình huống bên Tiêu Nhu.
Tiêu Dao gật đầu, nhìn về phía Tiêu Sái, “Đi xem một chút kết quả.”