Ngạo Kiếm Vô Song

Chương 5: Đụng độ sát thủ

Nhóm hắc y nhân gồm 5 tên, 2 tên cấp kinh hồng tầng 6, 1 tên cấp lăng vân một đứa tầng 1 và một đứa tầng 7. 1 Tên cấp tiềm long thì ở tầng 2. ( Công lực được chia thành nhiều cấp theo thứ tự từ thấp đến cao, “ kinh hồng”, “ lăng vân”, “ tiềm long”, “ ngạo thế”, “ ỷ thiên”, “ chí tôn”, “ vô xong”, “ võ thánh”, “ thần thoại”, cao nhất là “ truyền thuyết” và mỗi cấp chia làm 10 tầng). Vì Thiên Bảo che dấu công lực nên chỉ hiển thị cậu là cấp kinh hồng tầng 1, trác Nhất Tiên kinh hồng ở tầng 6, Đỗ Mạc Nhược kinh hồng tầng 8. Duy nhất đội trưởng Trác Nhất Hàn là lăng vân tầng 1. Quá chênh lệch về thể lực nên đội 6 luôn trong trạng thái đề cao cảnh giác trước kẻ địch.

– Các người là ai? Sao lại sát hại cả thôn một cách tàn ác như vậy?

– Trác Nhất Hàn nói to.

– Đại ca, bọn long vệ này đã thấy việc chúng ta làm. Xem ra chúng cũng chỉ là một bọn vô danh tiểu tốt, theo em nên giết sạch chúng đi để tránh phiền phức về sau.

– Một tên áo đen trong bọn hắc nhân nói Tên đại ca gật đầù

– Giết sạch chúng đi. Dứt lời, 3 tên trong bọn chúng đằng đằng sát khí xông lên, còn cô gái bị ghìm giữ bởi 2 tên còn lại. Thiên Bảo cùng Nhất Tiên đánh với tên tiến lên đầu tiên, rồi đến Mạc Nhược và Nhất Hàn đấu với 2 tên còn lại. Lúc này Thiên Bảo báo hiệu cho Nhất tiên ra đòn từ phía sau, nàng vung kiếm xuất lên trời rồi niệm chú, thanh kiếm liền biến thành hàng trăm thanh kiếm bay đến tấn công tên hắc nhân. Mặc dù có chênh xa về công lực nhưng bất ngờ vì Nhất Tiên dùng bí kĩ ngay từ đầu làm cho hắn hốt hoảng né tránh. Thiên Bảo nhân cơ hội tấn công bộ hạ đối thủ làm cho hắn vất vả chống trả. Nhưng tên kia cũng không phải loại tầm thường, thân ảnh cứ đảo qua đảo lại rất nhanh, né tránh kiếm ảnh một cách nhẹ nhàng. Khi đã lấy lại được khoảng cách, tên hắc nhân liền gồng người tung chưởng, nội lực tuôn ra, gió cát trước mặt bay thành 1 đường thẳng, áp lực mạnh đến nổi thổi bay toàn bộ kiếm ảnh của Nhất Tiên làm nàng mất đà ngã nhào về phía sau 3 trượng. Cùng lúc đó, Mạc Nhược và tên kia cũng kẻ 8 lạng người nửa cân giằng co mãnh liệt, tên hắc nhân cầm chiếc rìu to chém liên tục, quả thực nếu sơ xuất thì chỉ có nước phanh thây dưới chiếc rìu tổ chảng ấy. Thua về thể lực, Mạc Nhược chỉ có thể né tránh lien tục tìm cơ hội phản công. Phía xa kia Nhất Hàn đội trưởng và tên còn lại vẫn đang di chuyển xoay tròn thủ thế, vì nếu khinh suất một chút thôi sẽ bị trúng thương ngay. Thật không ngờ, bọn người này lại lợi hại như vậy. Ở chỗ Nhất Tiên, tên hắc nhân thân pháp quá khủng, hắn vừa tung chưởng thêm 1 lần nữa sau khi nàng ngã về phía sau, cát bụi cứ thế bay tít lên mịt mù. Thân thể thoắt ẩn thoắt hiện làm người khác khó lòng mà nắm bắt được, bất ngờ hắn lướt nhanh như chớp, lao tới đạp Thiên Bảo ngã nhào rồi rất nhanh tiến đến trước Nhất Tiên.

– Hự!?! Con dao trên tay hắn đâm một nhát vào bụng nàng, máu theo đường lưỡi dao cứ thế mà rỉ xuống. Sự việc xảy ra quá nhanh. Mọi thứ xung quanh mờ dần trong mắt Nhất tiên, âm thanh cứ thế tắt dần, nàng lảo đảo gục xuống.

– Nhấttttttt Tiênnnnnn

– Nhất Hàn gào to Nhìn thấy em gái mình bị thương, vì hốt hoảng mất tập trung, Nhất Hàn đã phải trả cái giá đắt. Một trảo cào thẳng vào ngực làm rách mảng lớn trên áo kèm theo máu chảy ra không ngừng. Chàng điểm huyệt ngăn máu chảy nhưng vì trên vết thương có độc nên không cách nào cầm được. Toàn thân bắt đầu mất dần sức lực. Còn về phía Mạc Nhược, cậu đang cố chiến đấu với tên kia. Một rìu chém xuống có thêm khí lực rất mạnh làm Mạc Nhược thất kinh. Hai tay Mạc Nhược run lên vì sợ nhưng vẫn cầm chắc kiếm ăn miếng trả miếng với kẻ thù. Người xưa có câu “2 đánh 1 không chột cũng què” mà giờ là 3 đánh 1 chứ chẳng phải 2 nữa. Mạc Nhược dù là kinh hồng tầng 8 nhưng không thể cùng lúc cân 3 thằng được, huống hồ bọn chúng cũng đâu tầm thường, thân thể khí công cũng rất lợi hại. Và rồi chuyện gì đến cũng phải đến, đỡ đòn tên này thì bị tên kia chém liên tục, toàn thân Mạc Nhược toàn vết đâm và chém. Máu đẫm hết cả tấm thân, thấm qua cả vải y phục, vươn vãi khắp trên mặt đất. Đội trưởng Nhất Hàn thấy tình hình đang trở nên bất ổn, liền cố gắng ra hiệu cho mọi người.

– Thiên Bảo, mang Nhất Tiên chạy đi. Mọi người chạy hết đi, tôi sẽ cầm chân chúng.

– Không thể được, bọn tôi không thể để cậu lại một mình được.

– Thiên Bảo nói.

– Tôi là đội trưởng hay cậu là đội trưởng, nhanh chóng đưa mọi người đi đi. Nhanhhhh

– Nhưng mà..

– KHÔNG NGHE TÔI NÓI SAO, ĐIIIII Thiên Bảo đành cố nén lòng, ngậm ngùi mang Nhất Tiên cùng với Mạc Nhược nhanh chóng rời khỏi đó, để lại một mình Trác Nhất Hàn. Nhất Hàn dùng hết sức bình sinh đứng dậy, đưa kiếm lên trời vận toàn bộ sức lực cho đòn cuối cùng này. Bí kĩ Thiên Phong Trảm, một con gió vô hình chém thẳng về phía kẻ thù. Là gió nhưng uy lưc kinh hồn, tiếng gió ào ào sắt lẻm, cây cỏ nằm trên trên đường kiếm đi qua đều bị chặt đứt vụn thành từng mảnh. Nhưng 3 tên cũng không phải dạng vừa, hai tên đứng sau truyền công lực vào cho tên đứng trước

– THIÊN THỤ BÍCH LA CHƯỞNG. Hình bàn tay màu vàng bằng Khí lực bay ngược về phía đường kiếm của Nhất Hàn, hai đòn đánh chạm nhau tạo ra một áp lực kinh hồn, một tiếng nỗ lớn rung động cả một góc trời. Tất cả đều bị thổi bay ra xa nằm la liệt. Tên đại ca phía sau lúc này mới bước lên còn 1 tên vẫn canh giữ cô gái.

– Bọn sâu bọ vậy mà cũng ra phết nhỉ. Giờ sao nào, chúng mày đều tơi tả hết rồi, tao chỉ việc lấy đầu từng đứa là xong. Giọng cười gang dở, kinh tởm của hắn vang lên lạnh cả sống lưng người nghe

– HA HA HA HA HA