Ngài Hoắc Em Yêu Anh

Chương 2: 2 Chấp Nhận


Lăng Nhiễm nằm trên giường, bất động nhìn trần nhà.

Cô đã nằm như vậy 2 tiếng rồi, xuyên vào ai không xuyên lại đi xuyên vào nhân vật Lăng Nhiễm này.

Ngang bướng, ương ạnh, nhưng cái gì cũng có lý do, xem xét kĩ thì cô ấy vô cùng đáng thương.
Lăng Nhiễm là con gái út nhà họ Lăng, vừa sinh ra đã bị bắt cóc, mãi tới khi tròn một tuổi mới được tìm thấy và đưa về Lăng gia.

Cả gia đình Lăng gia chỉ bao gồm Lăng lão gia, Lăng phu nhân và 2 cô con gái là Lăng Nhiễm và Lăng Kỳ.

Từ ngày trở về Lăng gia không biết vì sao lại bị chính ba mẹ ruột chán ghét, liên tục bỏ bê, nhưng ba mẹ lại chỉ thương yêu mỗi chị gái, trong nhà chỉ có mỗi chị gái quan tâm đến Lăng Nhiễm.

Nhân vật chị gái này không được nhắc đến nhiều, nhưng cũng có vẻ không đơn giản lắm.
Lăng Nhiễm dưới sự đào tạo khắt nghiệt của mẹ lớn lên trở thành một người phụ nữ xinh đẹp bậc nhất thành phố C.

Nhưng vì ái mộ nam chính trong tiểu thuyết là An Vũ Phong mà phá hủy hình tượng của bản thân.

Ba mẹ Lăng Nhiễm nhân lúc hôn sự giữa hai nhà Lăng-Hoắc vẫn còn liền đem Lăng Nhiễm gả qua đó.
Hoắc Mạc Đình là ai? Hắn là người đàn ông một tay che trời, đứng vững trên đỉnh núi.


Người nắm giữ quyền lực bậc nhất giới kinh doanh hàng hóa.

Buôn bán đứng thứ hai không ai dám ngoi lên đầu.

Thủ đoạn, kế sách, IQ có thừa.

Bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền, người đàn ông như vậy nhưng Lăng Nhiễm lại không để vào mắt.

Khi gả vào Hoắc gia còn chán ghét thân phận Hoắc phu nhân.
Hơn nữa còn liên tục đi làm phiền nam chính An Vũ Phong-người nắm giữ toàn bộ giới giải trí, sở hữu công ty giải trí Phong Nhan, công ty mà bất cứ nghệ sĩ nào cũng muốn vào.

Nữ chính trong bộ tiểu thuyết này tên là Thiên Kì Nhan.

Tên công ty giải trí cũng là lấy chữ cuối trong tên của hai người họ.

Nam nữ chính là thanh mai trúc mã, nam chính hai bàn tay trắng lập nghiệp, hai người giúp đỡ lẫn nhau rồi yêu nhau lúc nào không hay.

Nam chính nâng đỡ nữ chính vô điều kiện từ một tiểu hoa đán đến nữ hoàng điện ảnh, một ngôi sao lớn, có nhiều hào quang.

Lại còn được nam phụ Hà Diệu bảo vệ.

Đặc biệt nam chính còn có tính chiếm hữu ghen tuông cao.

Nhiều lần làm tổn thương nữ chính, đúng là tra nam!
Lăng Nhiễm này mặc kệ nam chính có chủ rồi vẫn mặt dày tới tỏ tình, còn bày mưu tính kế hãm hại nữ chính Thiên Kì Nhan, khiến Lăng Nhiễm từ một người bình thường trở thành tiêu điểm của toàn dân.

Được gọi với cái tên, người phụ nữ có nhiều anti nhất.

Làm mất mặt Lăng gia, bị từ quan hệ, cuối cùng vì không chăm sóc tốt bản thân suốt ngày nghĩ làm sao có được An Vũ Phong mà bỏ bê việc trị liệu khiến bản thân ra đi khi mới tuổi 23.
Nếu như bản thân Dương Yên cô có được mọi thứ như Lăng Nhiễm thì cô chắc chắn sẽ an ổn mà hưởng thụ chứ không cần hồng hạnh vượt tường như vậy.

Quan trọng nhất là phải bảo toàn tính mạng.


Lăng Nhiễm cứ nằm như vậy mà ngủ thiếp đi.
--------------------
Khoảng chừng 1 tuần sau, Lăng Nhiễm được trở về trị liệu tại nhà.

Nhìn những vết kim xanh tím trên tay mình mà không khỏi sợ hãi.

Cả tuần nay cô gặp Hoắc Mạc Đình đúng 2 lần.

Lần nào cũng đêm muộn anh ấy mới trở về, dường như là đang tránh né cô.
"Hoắc Mạc Đình! Chờ em một chút!" Sáng nay Lăng Nhiễm đã kịp dậy trước lúc Hoắc Mạc Đình đi tới công ty.

Bình thường 7 giờ anh đã đi rồi mà giờ đó Lăng Nhiễm mới dời giường.
"Nói nhanh, tôi không có nhiều thời gian!" Hoắc Mạc Đình hơi ngẩn người vì đây là lần đầu tiên Lăng Nhiễm gọi tên anh, lại còn thức dậy vào giờ này, nhưng rất nhanh lại trở về trạng thái lạnh nhạt ban đầu.

Giơ tay nhìn chiếc đồng hồ nhíu mày nói.
"Anh đưa em ra ngoài một chuyến được không? Gần công ty của anh thôi" Lăng Nhiễm ăn mặc chỉnh tề nói.

Cô muốn đi gặp chị gái của Lăng Nhiễm, vì chị ấy không muốn tới đây.
Hoắc Mạc Đình như biết trước điều gì, đen mặt quay người rời đi.

Lăng Nhiễm đứng đơ người ra đó, vậy là có cho đi nhờ hay không? Chẳng qua tại cô không biết lái xe nếu không cũng chẳng mở lời, khu biệt thự của Hoắc gia nếu không được kiểm chứng thì xe bên ngoài không thể vào nên cô không thể gọi xe được.
Cuối cùng khi cô đi ra ngoài thì Hoắc Mạc Đình đã lái xe đi rồi.


Thật là, đi nhờ một chút cũng không được.

Cuối cùng Lăng Nhiễm đành phải đi bộ ra tới cổng lớn.

Mệt quá, cái thân thể trúng độc yếu ớt này.

Không hiểu sao trong nguyên tác Lăng Nhiễm có thể ngao du khắp nơi với cái thân thể này được.
"Phu nhân!" Bảo vệ thấy Lăng Nhiễm đi ra liền tới hỏi.
"Chào buổi sáng!" Lăng Nhiễm có hảo cảm cao với bảo vệ vì trước khi xuyên sách, công ty cô làm bảo vệ ở đó vô cùng tốt bụng, lại còn tâm lý.
"V....vâng! Chúc phu nhân buổi sáng tốt lành!" Nhân viên bảo vệ vô cùng kinh ngạc, bình thường thì Lăng Nhiễm chẳng thèm nhìn ông ta một cái.
"Ông cũng vậy! Thôi tôi đi nhé!" Lăng Nhiễm nói rồi đi ra đường lớn bắt xe.
"Ôi trời! Đây là lần đầu tiên tôi thấy phu nhân nói như vậy đấy!" Một nhân viên bảo vệ trẻ tuổi hơn đi ra nói.
"Tôi cũng thế"
"Hình như phu nhân lại đi tới Phong Nhan"
"Chậc...nếu tôi là phu nhân, có một cuộc sống an nhàn như vậy chắc chắn tôi sẽ im lặng mà hưởng thụ cuộc sống nhung lụa như thế"
"...." Tiếng bàn tán vẫn cứ tiếp tục sau khi Lăng Nhiễm rời đi.

Mọi người đều cho rằng cô tơi công ty giải trí Phong Nhan nhưng hướng đi hôm nay của Lăng Nhiễm lại ngược lại không đi về phía đó mà đi về phía công ty Hoắc thị..