Đề Thiện Thượng cực kỳ bất mãn với chuyện mọi người kỳ thị ngoại hình hắn đặc thù dễ bị nhận diện, có điều cũng không ngại ở ngoài thành chờ đợi…, bởi vì có tiểu sư muội Chu Chu tuyệt mỹ cùng với tiểu tiểu sư muội thân ái làm bạn, hơn nữa không có Tứ sư đệ lạnh lùng băng sơn chán ghét hoặc có ý đồ cùng hắn đoạt sư muội.
Tiểu tiểu sư muội mà hắn nói tới chính là đứa bé trong bụng Đan Nghê, từ khi biết được Nhị sư nương mang thai, Đề Thiện Thượng liền lo được lo mất, hi vọng trong bụng Nhị sư nương là tiểu sư muội xinh đẹp, mặt khác lại sợ sẽ là tình địch đoạt sư muội cùng hắn.
Mấy ngày nay Đan Nghê vàTrịnh Quyền đã xác định được giới tính thai nhi, Đề Thiện Thượng là người vui sướng nhất, dựa vào dung mạo xuất chúng của Trịnh Quyền và Đan Nghê, dường như hắn có thể khẳng định sau này tiểu tiểu sư muội nhất định là quốc sắc thiên hương, chớ đừng nói chi là truyền thống Đan tộc từ trước đến nay đều sinh ra mỹ nữ xinh đẹp.
Hắn vì chuyện sư phụ Vưu Thiên Nhận đã khẳng định sẽ không thu đệ tử nữa mà cảm thấy Thiên Đạo bất công, không nghĩ tới Nhị sư nương lại mang bầu, còn là một be gái.
Trời cao quả nhiên không quá tàn nhẫn với hắn.
“Nhị sư nương, người và Nhị sư phụ không có ý định thu đệ tử à?” hai mắt Đề Thiện Thượng tỏa sáng nhìn chằm chằm vào bụng Đan Nghê hỏi.
Đan Nghê bị hắn nhìn toàn thân sợ hãi, Trịnh Quyền vội ho một tiếng ngăn trước người Đan Nghê nói: “Tạm thời không có.”
“Cái kia tốt nhất về sau cũng không có, A. . . Muốn thu thì thu nữ đệ tử , càng nhiều càng tốt.” Đề Thiện Thượng có chút tiếc nuối mà thu hồi ánh mắt.
Không còn sư đệ đáng ghét. Vậy người sở hữu tất cả sư muội đều là hắn rồi. Nghĩ đến đây Đề Thiện Thượng càng ân cần chu đáo với vợ chồng Trịnh Quyền.
Đan Nghê và Trịnh Quyền bị tên gia hỏa không đáng tin cậy này khiến cho dở khóc dở cười, có điều nghĩ đến nữ nhi của mình vừa ra đời đã có nhiều sư huynh sư tỷ lợi hại như vậy che chở, cũng là chuyện tốt, đến lúc đó coi chừng đề phòng không cho Đề Thiện Thượng lừa con gái đi là được.
Dù sao Đề Thiện Thượng muốn tiến vào Đại Thừa kỳ còn không biết tốn bao nhiêu năm, cho dù có sắc tâm cũng làm không thành chuyện xấu.
“Sư mẫu, bao lâu nữa Tiểu sư muội mới sinh ra?” Chu Chu làm rất nhiều ăn ngon cho Đan Nghê tẩm bổ, lại làm một phần khác tốt cho thương thế của Đề Thiện Thượng đưa đến trước mặt hai người.
Đan Nghê tính một cái nói: “Khoảng ba năm nữa.”
“Lâu như vậy? !” Đề Thiện Thượng không nhịn được mà lên tiếng.
Trịnh Quyền nắm tay Đan Nghê thấp giọng nói: “Khổ nàng rồi.”
Thế gian có cực ít nữ tu sĩ sau khi Kết Đan nguyện ý mang thai sinh con, bởi vì phải trả giá quá lớn.
Thai nghén bào thai đầu tiên sẽ hao tổn một nửa tuổi thọ. Tu sĩ Kết Đan dài nhất có gần ngàn năm dương thọ, hoài thai sinh con một lần liền chỉ còn không đến 500, mà tu sĩ Nguyên Anh ba ngàn năm dương thọ sẽ còn lại không đến 1500 năm.
Đa số tu sĩ đời sau đều là do người phụ nữ trước khi Kết Đan sinh hạ, có điều tu sĩ sau Kết Đan kỳ thai nghén dù là nữ nhi cũng tuyệt đối sẽ có linh căn, không giống tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Luyện Khí kỳ có bảy tám phần tỷ lệ sinh hạ trẻ mới sinh bình thường không có linh căn.
Chỉ có điều cho dù nguyện ý hi sinh dương thọ như vậy, cũng không thể chắc chắn sinh hạ hài tử tư chất nhất định hơn người bên ngoài, cho nên đối với đại bộ phận tu sĩ theo đuổi đại đạo tối cao mà nói, làm như vậy phong hiểm rất cao, càng nghiêm trọng hơn chính là sẽ sinh ra bận tâm thậm chí ảnh hưởng đạo tâm, thật sự không đáng.
Đan Nghê cũng không thèm để ý: “Dùng tư chất của ta, nếu như kiếp nầy có cơ hội tiến vào Đại Thừa kỳ, thời gian hơn một nghìn năm vậy là đủ rồi, nếu thật sự không được, chàng thay ta luyện chế một viên Đại Luân Hồi đan là được.”
Sự tình Phần Bích Thấm và Yêu Hồ, nàng và Trịnh Quyền đều nghe qua, Chu Chu để lại hạt giống Luân Hồi Thông Linh Thảo, đang tìm nơi thích hợp để trồng, hơn ba nghìn năm về sau, có lẽ có thể thu hoạch.
Tư chất của Trịnh Quyền không nghịch thiên giống Chu Chu. Nhưng cũng là thiên tài Đan tộc khó gặp, đợi một thời gian, muốn tấn chức Luyện Đan Sư bát phẩm thậm chí cửu phẩm đều không phải không có khả năng, cho nên Đan Nghê mới có thể nói như vậy.
“Tốt nhất không được đi nha, bằng không thì sư phụ phải đợi thật nhiều thật nhiều năm. . .” Chu Chu nghĩ đến đã cảm thấy không rét mà run.
Đề Thiện Thượng dùng tốc độ gió cuốn ăn sạch đồ ăn Chu Chu chuẩn bị cho hắn, chen miệng nói: “Tiểu sư muội, tuyệt kỹ nấu nướng yêu thú linh dược này cũng đừng tàng tư. Nhất định phải dạy lại toàn bộ cho tiểu tiểu sư muội.”
Hắn nằm mộng cũng muốn có một tiểu tiểu sư muội xinh đẹp đáng yêu lại ôn nhu hiền lành giống như Chu Chu vậy, ngẫm lại cũng cảm thấy hạnh phúc.
“Được!” Chu Chu cười tủm tỉm nói.
Đan Nghê và Trịnh Quyền nhìn nhau, đột nhiên cảm giác được con gái nhà mình áp lực rất lớn.
Thời điểm hoàng hôn bọn Cơ U Cốc lần lượt trở về, mang về không ít tin tức. Chủ đề đàm luận trong Tiên thành ngoại trừ Diễm Thí Thiên tấn cấp cùng với hai đại “kỳ án” thành Lăng Đan còn có liên minh Đan Quốc sắp cử hành tụ hội Luyện Đan Sư đạt trình độ cao nhất.
Lần này tụ hội Luyện Đan Sư trình độ cao nhất đẳng cấp tuyệt không phải đại hội thi đấu Luyện Đan Sư của Tây Phương Ngũ Quốc có thể so sánh, tham dự hội nghị Luyện Đan Sư cấp bậc thấp nhất cũng phải trên ngũ phẩm, dùng linh dược trao đổi, thành phẩm đan dược cùng với kỹ xảo luyện đan làm chủ, đồng thời cũng đem cử hành đấu giá, công khai đấu giá linh đan trên ngũ phẩm, mời tu sĩ thiên hạ đẳng cấp trên Kết Đan kỳ tham dự.
Tin tức này vô cùng oanh động, không đến một tháng toàn bộ đại lục Tấn Tiềm đều biết, chẳng những tông môn thế gia lớn nhỏ khắp liên minh Đan Quốc hưng phấn không thôi, đến cả tu sĩ liên minh Vũ Quốc cũng rục rịch, sinh lòng hướng tới.
Nếu như không phải đối địch lẫn nhau, lo lắng xâm nhập địch doanh nguy hiểm tính mạng, chỉ sợ bọn họ đã sớm không quan tâm chạy tới thành Lăng Đan rồi.
Vì hấp dẫn càng nhiều Luyện Đan Sư hơn nữa, Diễm Thí Thiên công khai lập nhiều huyết thệ, cam đoan sự an toàn cho tất cả người thân của Luyện Đan Sư, trong lúc cử hành đại hội Luyện Đan Sư, bọn họ có thể tự do ra vào thành Lăng Đan, không bị bất luận cái gì hạn chế.
Nghe nói Tây Phương Ngũ Quốc có duy nhất một vị Luyện Đan Sư Ngũ phẩm Tiền Lang cùng với ba vị Luyện Đan Sư lục phẩm được tam đại tông môn cung phụng nhận được thiếp mời hơn nữa cũng có ý tham dự.
Dù sao có thể cùng Luyện Đan Sư đồng cấp khác thậm chí cao cấp hơn có cơ hội trao đổi thật sự rất khó, hơn nữa linh dược phẩm cấp cao cho dù có linh thạch cũng chưa chắc có thể mua được, cơ hội tốt như vậy ai cũng không muốn bỏ qua.
Đan Nghê cùng Trịnh Quyền nghe được tin tức này, đều nhíu mày.
“Diễm Thí Thiên hắn triệu tập nhiều Luyện Đan Sư trình độ cao như vậy là muốn làm cái gì?” Đan Nghê nói.
“Bọn hắn làm như vậy, rõ ràng là lôi kéo nhân tâm tạo dựng thanh thế, chỉ sợ trong liên minh Vũ Quốc trừ đi một vài tử trung minh hữu*(người trung thanh và bạn tốt), rất nhiều tông môn thế gia đều lập trường dao động, chứ đừng nói đến thế lực trung lập này rồi.” Cơ U Cốc thở dài.
Đan Nghê lắc đầu: “Ta cảm thấy chuyện này không chỉ đơn giản như vậy. Các ngươi có nghe được tin tức, ý định Vũ Quốc bên kia ứng đối như thế nào?”
Thạch Ánh Lục lắc lắc đầu nói: “Không có, Vũ Quốc bên kia gần đây đều không có động tĩnh gì.”
Đề Thiện Thượng khẽ nói: “Những Luyện Đan Sư của Đan Quốc kia cũng dám xưng đạt trình độ cao nhất? ! Hừ hừ, Nhị sư phụ và Tiểu sư muội một người cũng đủ đánh bại bọn hắn! Không có Luyện Đan Sư Đan tộc, cái đại hội này cũng chỉ là hữu danh vô thực, tính là cái đếch gì!”
Lời này nghe vào trong tai Đan Nghê đặc biệt vừa lòng, ánh mắt nhìn Đề Thiện Thượng cũng ôn hòa thêm vài phần.
Chu Chu lập tức triệt để thay đổi cách nhìn về Đề Thiện Thượng, thì ra trình độ vuốt mông ngựa của Đại sư huynh lại cao như vậy, hắn vì tiểu sư muội trong bụng sư nương mà không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.