*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi thức dậy trong trạng đau nhức khắp người, nhìn xung quanh tôi thấy 1 mãng màu trắng toát. Không lẽ tôi chết rồi sao? Vội vàng đưa tay xuống bụng tôi vẫn còn cảm nhận được đứa bé đang tồn tại, lòng vui mừng. Tôi mừng đến nổi rơi nước mắt khi biết thai nhi trong bụng của tôi vẫn còn.
Tiếng cửa mở ra, anh chậm rãi bước vào lúc này tôi mới biết là mình đang nằm trong bệnh viện. Cố gắng quay mặt sang phía anh gượng cười. Anh ghét nước mắt và không thích ai khóc trước mặt mình đó là lí do dù đau dù uất ức thế nào tôi cũng không rơi nước mắt trước anh.
- Đứa bé? Nó là của ai?
Tôi trừng mắt nhạc nhiên (anh đã biết rồi ư? Chết rồi)
- Nó là con của tôi với người khác không liên quan anh.
- Xác nghiệm DNA của nó trùng khớp với của tôi cậu còn dám mạnh miệng (anh tiếng đến bóp chặt cầm của tôi, nghiến răng nói)
- Tôi sẽ rời khỏi tự do cho đứa bé anh không cần chịu trách nhiệm.
- PHÁ - NÓ - ĐI
Từng từ phát ra từ miệng anh khiến tim tôi tan nát. Tôi nhắm mắt vờ ngủ chờ a ra ngoài mới dám nức nở khóc lên. [ cũng phải mình không lo được cho đứa bé, nó sinh ra sẽ bị xem thường, bạn bè chọc ghẹo]
Buổi chiều tôi đồng ý với anh phá bỏ đứa bé, nói ra từ đồng ý sao lòng tôi đau như ai đang láy dao đâm vào?
[Con yên tâm baba sẽ không để con cô đơn]
Tôi ngồi ở trong phòng vuốt ve bụng mình 1 cách chậm rãi mắt hướng về phía cửa sổ mà giống như vô hồn. Vô thức tôi nhìn về phía bụng mình mà thở dài. Thời gian trôi qua nhanh thật, ngày mai tôi phải phá bỏ đứa con này rồi!
Cảm giác như có ai nhìn mình, tôi bất giác quay lại phía cửa. Là anh! Anh đến đây từ khi nào? Tôi cười với anh nhưng chính tôi cũng có thể cảm nhận được nụ cười này không như trước nửa rồi.
Tôi không muốn ăn cơm, thật sự giờ phút này tôi nuốt không vô nổi. Nằm xuống giường nhắm nghiền mắt lại, tôi chỉ mong sao thời gian cứ dừng lại đừng vội sang ngày mới. Bởi vì: {tôi thật sự không thể tưởng tượng nổi nếu mất đứa bé tôi sẽ ra sao}
- Bé con à! Baba sẽ không để con cô đơn, sau khi đi con đừng vôi đi tìm người ba mới, chờ baba nửa nhé. Sau khi baba giải quyết tất cả xong với người đó baba sẽ cùng con đi tìm 1 cuộc đời mới. Cả đời này baba đã sống trong đau khổ, nhiều khi baba tự hỏi nếu baba được lựa chọn cuộc đời thì có phải bây giờ baba sẽ rất hạnh phúc không?
Chương này tui muốn lướt thật nhanh để sang 1 thiên niên kỷ khác ngược hơn hoặc cũng có thể ngọt hơn nên toàn bộ tình tiết chỉ rút gọn cho 1 chương 👌❤