Nếu Tớ Có Thể

Chương 8

Nó đang đi đến trường với ông anh nhà nó, cái người mà nó tưởng đêm qua đã bay đi nước X để tham dự cái show gì đó. Không ngờ, giờ ổng lại ngồi cạnh mình."Cũng may sáng nay không đòi cúp họ"-nó thầm nghĩ.๖ۣۜD๖ۣۜĐ๖ۣۜL๖ۣۜQ๖ۣۜĐ

-Hôm nay là một ngày đặc biệt.-Nó liên tục nói vu vơ cái câu đó.

-Vy-Phong liếc nhìn em gái-Em bỏ ngay câu ý có được không.

-Tại sao phải bỏ-Vy ngước nhìn Phong-Nó có làm sao đâu.

-Từ lúc lên xe đến giờ em đã nói câu đó được 59 lần rồi đó bé cưng. Mà hôm nay có gì đặc biệt mà em nói hôm nay đặc biệt.-Phong xoa đầu con bé.

-Anh không biết à.

-Em không nói làm sao anh biết.

-Chính là vì hôm nay đặc biệt đến nỗi mà em cũng chẳng biết tai sao nó lại đặc biệt nữa-Nó cười toe toét.

-Vy-Phong nhìn Vy với ánh măt nghiêm túc-Em có tin rằng ngày mai trên báo có một tin cực kì đặc biệt về em không?

-Tin gì vậy anh-Vy nghi hoặc nhìn Phong.

-Chính là DJ N.V bị đánh nhập viện bởi vì nói nhảm.

-Anh -Vy nhõng nhẽo.

-Thôi, được rồi. Xuống xe đi, nhớ học nghiêm túc nhớ không, anh mà biết em quậy phá ở trường thì biết tay anh , nhớ chưa?

-Anh yên tâm, em sẽ ngoan mà.

-Anh hi vọng sẽ không gặp em ở phòng kỉ luật.

-Em biết mà hội trưởng đai nhân-nói rồi Vy chạy xuống xe- bye bye anh nha.

Vừa đi Vy vừa vừa nghich điện thoại , nó sực nhớ

-Thôi chết, lớp hôm qua mình học là lớp nào nhể, với cả, nó đi hướng nào?

Tự dưng Vy thấy cả trái đất như sững lại, nó có cảm giác bị cả thế giới bỏ rơi, không có phương hướng thì làm sao nó dám đi, nó cũng không muốn hỏi người đi đường.๖ۣۜD๖ۣۜĐ๖ۣۜL๖ۣۜQ๖ۣۜĐ

-Lại quên đường à-Một giọng nói vang lên, không cần quay lại nó cũng biết là ai.

-Không phải-nó ương ngạnh không chịu nhận.

-Cậu đứng đây được 5 phút rồi đấy,mà đừng nói là đang ngắm mặt trời để tính 

thiên văn nha-Huỳnh Ly cười gian.-Bói được quẻ nào chưa vậy? Bói cho tôi một quẻ đi.

-Bói cái đầu nhà ngươi.-Vy bĩu môi-Ngươi sắp gặp họa sát thân đấy.

-Ồ- Huỳnh Ly nhướn mày-để xem em có bói đúng không nha. Giờ thì đi lên lớp 

thôi.

Huỳnh Ly cứ thế nắm tay kéo Vy lên lớp.Các tiết học cứ thế trôi qua chầm chầm. Đến tiết thứ 4 là tiết Anh Văn. Tiết  này không quan trọng với một đứa nói tiếng Anh như gió là nó được. Vì thế nó lôi quyển truyện trong cặp ra đọc.๖ۣۜD๖ۣۜĐ๖ۣۜL๖ۣۜQ๖ۣۜĐ

-Đọc cái gì vậy-Huỳnh Ly quay sang hỏi.

-Liên quan tới nhà ngươi không-Vy trừng mắt nhìn Huỳnh Ly.

-em càng không muốn tôi biết tôi lại càng muốn biết-Huynh Ly cứ thế ngồi sát lại 

gần Vy.

-Tránh ra-Vy ủi Huỳnh Ly ra xa-Cái này trẻ con không được đọc

-Em lớn hơn tôi chắc-Huynh ly thấy Vy khoong để ý liền cướp quyển sách Vy đang 

cầm-Lấy được rồi.

-Trả đây-Vy vươn tay ra lấy nhưng hỡi ôi, chân đã ngắn mà tay cũng ngắn.

-Không trả-Huỳnh Ly cười cười.

-Trả đây-Vy hét lên và điều đương nhiên là cả lớp quay lại nhìn.

-Nhã Vy-thầy giáo xướng tên nó-Em có biết là đang trong giờ học không hả.

-Thầy-Vy nhìn giáo mắt rưng rưng-Tại bạn lớp trưởng lấy đồ của em.

-Lớp trưởng, giải thích cho thầy nhanh lên.

-Chỉ là quyển sách thôi mà thầy-Huỳnh Ly giơ quyển sách lên, cả lớp sửng sốt vì cái nhan đề.Quyển sách Huỳnh Ly cầm là sách BL-fanfic bán chạy nhất tháng này'Quân Phong'

-Hai em-Thày giáo tức giận-Trong giờ của tôi mà cũng dám lấy thứ sách vớ vẩn này ra đọc sao, các em còn coi tôi ra gì không?

-Thầy-Vy nghiêm nghị nhìn thầy giáo-Thứ nhất, đây là cuốn truyện bán chạy nhất tháng này, thứ hai, nếu như em hông côi thầy ra gì thì em đã sách balo lên và về rồi ạ.

-Khụ-Huynh Ly cố nín cười-Thày, em thấy bạn Vy nói đúng rồi đó thầy.

-Được lắm , hai em lập tức lên phòng kỉ luật cho tôi.

-Vâng ạ-Hai đứa đồng thanh.