Mộ Ảnh Tuyết đang định nướng cho buổi sáng cháy khét luôn thì đã bị mẹ đại nhân lôi đầu dậy để đi spa làm đẹp cho tối nay dự tiệc nhà.Haizz khổ quá a,cô đang nướng mà mẹ thiệt là kị quá nha.Mắt mở không lên lết sát vào phòng vệ sinh tắm rữa thay đồ.Bước xuống nhà thì đã thấy cả nhà tập hợp đầy đủ,ai cũng đang chờ cô.Chân bước đến bàn kéo ghế ngồi xuống nói:
"Ba mẹ buổi sáng tốt lành"Mộ Ảnh Tuyết mỉm cười.
"Ùm chắc sáng"Mẹ Mộ mặt lạnh cuốn mỳ ý cho vào miệng châm chọc nói.Mộ Ảnh Tuyết lạnh người xấu hổ liếc nhìn mẹ,mẹ à vẫn còn giận con vụ hồi sáng sao?Người ta là đâu có cố ý đâu chỉ là sự việc ngoài ý muốn thôi mà.Thật ra thì cô không cố ý thật đâu,chỉ là lở thôi mà.
Sự việc nó là như vầy:Mẹ cô vào gọi cô dậy để đi spa sớm hơn nhưng lúc đó cô vẫn còn ngái ngủ,cô có sở ghét đó là không thích bị làm phiền khi ngủ thế là lúc mẹ Mộ lay cô hoài mà cô không dậy nên định xóc chăn lên thì đã bị cô cho một phát vào bên má trái kèm thêm câu"Cho mày chết,dám phá giấc ngủ ngàn vàng của bà hừ"
Thế là mẹ Mộ đã tức đến độ đá cô xuống giường rồi hậm hực ra ngoài,cô thì bị đá đã quá tỉnh luôn.Đấy chuyện là thế đấy,vậy nên sáng mới có cái màn mưa đạn không khí "Ấm áp" thế này.
"Chào con"Ba Mộ ngồi ghế chủ vị cười nói.
"Chào con/chị"Mẹ con nữ chủ cũng có mặt sao?Nhìn sắc mặt nữ chủ càng ngày càng sáng lạng nha,đúng rồi người ta sắp câu được mấy con rùa vàng nên tươi là phải rồi.Ai như cô,xui hoài nó vẫn xui.
Mộ Ảnh Tuyết quay sang nhìn mẹ thấy mẹ vẫn mặt lạnh chẳng thèm ngó ngàng gì đến mình cảm thấy nếu như cô không nài nỉ thì từ nay đừng hòng được sống yên.
"Mẹ ơi,hehe hay mình ăn nhanh rồi đi spa nhé mẹ,tiền con trả cho nhé"Mộ Ảnh Tuyết cười duyên chốp mắt nhìn mẹ.
"Bộ tôi nghèo đến nỗi tiền spa không trả được sao?"Vẫn giận.
"À...mẹ ơi,mẹ biết là con định làm lại nghề ấy,mà lâu rồi con không hát chắt nghề lục đi mấy phần.Con nghe nói lúc trước mẹ hát hay ơi là hay,kĩ thuật suất sắc cao thâm.Hay mẹ có thời gian chỉ dạy con thêm nhé mẹ"Nũng không được cô nịnh,cô chắt chắn nếu kì này không được nữa cô cùiiii~~
Mẹ Mộ được khen thì mặt cũng có chút vui vui nên bỏ qua cho cô"Ùm thôi cũng được,nể tình con nài nỉ cầu xin mẹ như thế thì đành chấp nhận vậy"Nói xong vui vẻ cắt thịt gà bỏ vào miệng từ tốn nhai.
"Nhưng mà em nhớ chị lúc trước không thích dự tiệc nhà mà,sao giờ lại muốn đi ạ"
Mộ Ảnh Tuyết dừng động tác đang cắt thịt nhìn lên Ngô Hạ Ngưng,cô ta là có ý gì?Nhưng mà chắc không có gì đâu,người ta rảnh thì người ta hỏi thôi.
"Lúc trước không hứng,bây giờ hứng"
"À vậy sao,em xin lỗi.Chị cứ dùng bữa tiếp đi"Ngô Hạ Ngưng mỉm cười qua loa xong cuối mặt dùng điểm tâm,nhưng bên môi cũng không quên kèm theo một nụ cười thoả mản.Chị à,bữa tiệc tối nay đển em giúp chị vui vẻ một chút nhé!Chắc chị sẽ thích những đều em làm cho chị lắm đây chị yêu dấu của em ạ.
--- ---------(giải phân cách)--- ---------
Bữa tiệc lớn tối nay mừng ngày 30 năm thành lập Mộ Thị của Mộ Tổng nên có rất nhiều quan khách đến dự tiệc cũng như không thể không có sự xuất hiện của tất cả nam chủ,riêng chỉ thiếu nam chủ Dật Kiệt trùm mafia bên nước Anh thôi,anh ta đáng lý ra cũng được mời nhưng vì bận sang Pháp có chút việc tư nên xin kiếu.
Nam nữ chủ cũng đầy đủ,aizz khó xơi rồi đây.Làm sao mà tránh đây,cô không muốn dính dáng gì đến bọn họ.Mộ Ảnh Tuyết ngồi im trước gương suy nghĩ chờ người trang điểm và tóc cho mình,mẹ Mộ nói tối nay là ngày quan trọng nên muốn cô phải thật đẹp trước mặt mọi người,nhưng cô thì không muốn làm quá nên tránh mẹ nói với thợ trang điểm làm nhẹ đi một chút,tóc thì đơn giản là được.Váy dạ tiệc thì không thể tránh được rồi,cô cũng rất thích kiểu do mẹ chọn.Kiểu váy ôm xẻ đùi hở lưng màu trắng,rất đẹp nha.
Ở dưới sảnh khách đã đông đủ,hầu như khách được mời toàn là doanh nhân thành đạt và các tỷ phú nỗi tiếng nhất thành phố,Mộ tổng cùng phu nhân tiếp khách ra vào từ cổng ngoài,người hầu loay hoay chuẩn bị cho bữa tiệc sắp diễn ra.
"Mộ tổng ông vẫn khoẻ chứ?"Trình tổng một doanh nhân nỗi tiếng cũng kim luôn bạn thân hồi trẻ của Mộ Thẫm.
"Vẫn tốt,ông cũng khoẻ chứ?"Mộ Thẫm cười hỏi bạn già.
"Dĩ nhiên rồi haha,À ai đây"Trình Thục nhìn Mộ Trình Khâm đứng bên cạnh Mộ Thẫm hỏi.
"Đây là con trai tôi Mộ Trình Khâm"Mộ Trình Khâm cuối chào xem như chào hỏi,khuôn mặt vẫn lạnh lùng không cảm xúc.
"À thì ra là Trình Khâm sao,lớn quá ta nhận không ra.Haha nhìn dáng vẻ này có thể sau này là một người đầu đội trời chân đạp đất như ông lúc trẻ đấy chứ,rất có tố chất"
"Quá khen,xin mời vào trong"Mộ Thẫm trong lòng vui mừng vì con trai mình được khen ngợi,mình cũng nở mày nở mặt mời Trình Thục vào trong.
"Vâng"
Từ ngoài một chiếc xe đời mới đen bống chạy đến sân dừng lại.Một người đàn ông lịch lãm từ trong bước ra,mày rậm mắt hổ phách màu cà phê,khí chất vương giả toả ra xung quanh khiến cho các thiếu nữ chỉ cần nhìn vào thì như bị hút mất linh hồn,thân người cường tráng đi đến cuối chào Mộ Thẫm:
"Cố Tiêu Hàm đến trễ,xin Mộ tổng thứ lỗi"
"Không có gì,ngài là Cố tổng cao quý làm sao tôi có thể trách tội ngài đựơc chứ"Mộ Thẫm từ ngữ thâm sâu nói,từng câu từng chữ như nói cho người phía trước hiểu ông đây vẫn còn để tâm chuyện anh từ hôn con gái ngọc bảo của ông,còn khiến cho con gái ông xém mất mạng nhỏ mà vẫn không đến thăm nó.Chuyện như vậy ông quyết không bỏ qua đâu,anh cứ chống mắt mà tiếp tục đắt ý đi,rồi sẽ có một ngày anh sẽ hối hận vì những gì mình đã làm.
"Không dám"Cố Tiêu Hàm ánh mắt lạnh nhạt như có như không nhìn ông.Cho dù ông có để tâm đến đâu đi chăng nữa anh vẫn sẽ không một ý gì ngó ngàng gì đến hạng phụ nữ như cô ta đâu,thật kinh tởm.
Mẹ Mộ nhìn tình hình không ổn cho lắm thì đi đến nói"À..bữa tiệc sắp bắt đầu rồi mới mọi ngừơi vào dự"
"Cảm ơn"Nói rồi cũng không bận tâm gì đi thẳng vào trong.Mộ Trình Khâm nhìn bóng lưng của Cố Tiêu Hàm ánh mắt phức tạp,hôn phu của Tiểu Tuyết!Chóc bàn tay nắm chặt lại,mắt lạnh nay còn lạnh thêm nhìn hướng Cố Tiêu Hàm đã khuất dần như muốn xét rách cái bóng lưng đáng ghét đó.Cố Tiêu Hàm,được lắm...
Bên trong các nam chủ đã tập hợp đầy đủ.Mộ Trình Khâm,Cố Tiêu Hàm,bạch Phong,Tử Diệp,Hà Minh Ân,Chu Từ Hạo,Mặc Du.Mỗi người một nơi chẳng ai quen biết ai,riêng Cố Tiêu Hàm và Tử Diệp thì đứng gần nhau bàn việc công,hai người họ còn ai không quen biết ai nữa chứ,mỗi người đều biết nhau quá rõ.
Mặc Du và Chu Từ Hạo thì cũng xem như có chút quen biết vì một người là ca sĩ,một người là diễn viên.Cả hai cũng xem là nhân vật của công chúng nên cũng là chố quen biết.
Từ trên lầu,Ngô Hạ Ngưng đi xuống,mẹ cô ta không đựơc ba cho phép xuống nên không thể dự,chỉ có mình cô ta đựơc đi.Ngô Hạ Ngưng hôm nay trang điểm tự nhiên,người mặc một bộ váy dạ hội mỏng trong như một thiên thần nhỏ,miệng điểm một nụ cừơi thuần khiết làm say lòng ngừơi,khiến người ta muốn che chở bảo bộc.Mọi người ở dưới nhìn Ngôn Hạ Ngưng xinh đẹp bước xuống như một nàng công chúa nhỏ,mà không khỏi trố mắt nhìn thắc mắc.
Ai đây,là vị thiên kim nhà nào?Họ chỉ nghe nói Mộ Thẫm có một cậu con trai và một cô con gái tính tình lẳng lơ,nhưng như vậy thì người con gái như thiên thần này là ai.Là con của Mộ Thẫm sao?Không đúng,cô gái nhỏ nhắn này không thể nào là cô gái trong tin đồn được,Họ không tin.
Các nam chủ nhìn Ngô Hạ Ngưng bằng ánh mắt sủng nịnh đầy yêu thương.Chỉ riêng Mộ Trình Khâm,Hà Minh Ân,Tử Diệp cùng Bạch Phong thì vẫn giữ bình tĩnh,Hà Minh Ân thì chỉ xem Ngô Hạ Ngưng là em gái nên không có chuyện gì,Mộ Trình Khâm là anh cùng cha khác mẹ nên cũng cho qua,còn Bạch Phong và Tử Diệp thì lại khác,bọn hắn cảm thấy trong tim mình hình như cảm giác nhộn nhịp lúc đầ khi gặp cô dần phai nhạt đi,không còn cảm thấy rộn ràng mỗi khi nhìn thấy em ấy nữa,bọn hắn cũng không biết chính mình là đang bị gì cho nên vẫn đứng im suy nghĩ về lòng mình.
"Con chào ba,mẹ.Em chào anh hai,các anh"Ngô Hạ Ngưng dịu dàng đi đến cuối người chào,trong tim cô ta bây giờ đập nhanh liên hồi,các nam nhân của cô ta đang ở phía trước,họ đang sủng nịnh nhìn cô ta làm cho cô ta hạnh phúc tột độ.Chỉ riêng anh hai,người mà cô yêu nhất vẫn bình tĩnh nhìn cô ta như bình thường.Đáng ghét,sao lại thế?Cô ta vì anh mà ra sức quyến rũ cũng như làm mội cách,vì biết được sở thích mẫu người của anh nên cô ta đặc biệt cố ý trang điểm cho mình thật nhẹ,mặc một bộ váy nhẹ nhàng sinh động như vậy mà vẫn không được lòng anh sao?Tay nắm chặc góc váy cố kìm nén cảm giác đau đớn từ tim phát ra cũng như phẩn nộ.
"Um"Mộ Thẫm không để ý đến Ngô Hạ Ngưng trả lời quoa loa,vẫn hận nhìn Cố Tiêu Hàm đang say đấm ngấm Ngô Hạ Ngưng.Thật tức chết ông...
"Cộp...cộp"Tiếng giày cao gót phát ra từ phía trên lầu khiến bao ánh mắt tò mò quay lại nhìn lên,các nam chủ cùng nữ chủ cũng theo phản xạ quay lại nhìn lên trên.Tay Mộ Trình Khâm nắm chặc,mắt mở to ra nhìn bóng dáng phía trên lầu.