Ngồi trên xe, thiên mỹ gục xuống, 2bờ vai run run. Tên vệ sĩ ngồi cạnh nhỏ chột dạ, thầm nghĩ:\ ức đến mức pải khóc sao?\ rồi lắp bắp:
-T...tiểu thư..cô ko sao chứ? Cô có cần...
-HAHAHAHAHA...haha...!!!-Tức thì nhỏ bật dậy, cười chảy cả nước mắt, nhăn cả răng ra. Tên vệ sĩ sợ suýt ngã lộn cổ xuống sàn xe. Thấy thiên mỹ cười ra nước mắt, hắn càng tưởng nhỏ giận quá mà...hoá điên. Mặt hắn cứ đơ cả ra, hết đỏ lẹt lại chuyển sang xanh lét. Tên vệ sĩ ko thể nào biết được cô chủ iu wý của mình đag sug sưóg vì cái cảm giác được đánh người-cái cảm giác mà lâu lắm rồi nhỏ mới có lại. Thiên mỹ cứ cầm bàn tay khi nãy tát gia bảo lên, vừa nhìn vừa cười.
KÍTTTTtttt...!!!-tiếng xe phanh gấp vang lên. Thiên mỹ mất đà ngã đập nguyên \quả\ mặt đang hớn hở cười của mình xuốg sàn xe. Tên vệ sĩ giật nảy mình, cố nhịn cười. Nhưng khi thấy sát khí \ốc\ lên từ người nhỏ thì mặt hắn trở nên cắt ko còn 1giọt máu! Thấy nhỏ vẫn giữ nguyên tư thế \mặt hôn sàn xe, mông...chổng lên trời\, tên vệ sĩ tự nhủ pải sớm xin nghỉ việc, chứ làm cho cái nhà họ Âu Dương này dài dài thì ko sớm cũng muộn hắn sẽ đau tim mà chết!!! Bất ngờ nhỏ bật dậy hét:
-LẠI CÁI GÌ NỮA THẾ HẢ???
-D...dạ...thưa tiểu thư...là thiếu gia...-ông tài xế chưa nói xong câu đã bị nhỏ quát:
-HẢ? Anh hai???-nhỏ tròn mắt rồi giơ chân đạp tung cánh cửa xe để ra ngoài (nhà giàu tiếc gì con lợn què!) Ai dè, anh hai nhỏ đang định mở cửa cho nhỏ ra nên đứng ngay trước cửa xe. Và (tất nhiên) Thiên Vũ ngã dúi dụi, giơ cả 2chân lên trời cùng cái cánh cửa bị nhỏ đạp đang có dấu hiệu...sắp rơi cả ra! Nhỏ cùng đám vệ sĩ đơ dại cả người.
-Anh hai/ Thiếu gia!!!-cả đám đồng thanh hét khiến thiên vũ suýt thủng màng nhĩ.
-A...anh ko sao!-anh trai nhỏ cố gượng dậy đáp
-Đỡ anh hai dậy mau!!-nhỏ lại gào lên bằng cái giọng hánh thót\ của mình với đám vệ sĩ.
-Vâng tiểu thư!-đám vệ sĩ đồng thanh nói rồi nhảy ra khỏi xe, bâu nhâu lại để đỡ thiên vũ dậy. Sau khi thiên vũ lên xe, chiếc xe lại thẳng tiến về biệt thự của bà ngoại.
Trong xe thiên mỹ đag đắp đá cho thiên vũ. Nhỏ đag cầu khấn cho cái cục u to bằg quả ổi trên trán anh hai nhỏ bớt sưg to hơn.
-võ côg của e ngày càg thâm hậu rồi đấy nhỉ?-thiên vũ liếc sag nhìn nhỏ khẽ cười dù đầu đag đau gần chết (khổ thân thằg bé, nhớn oy còn...ngu!)
-Hihi...tại e mừg wá ý mà...!-nhỏ đưa cái bản mặt ngây thơ vô (số) tội của mình nhìn thiên vũ-tại nghe tên a e mừg quá lun ý!!!-Mắ nhỏ chớp chớp, ánh lên vẻ rất ư là tha thiết Thấy thế anh trai nhỏ chỉ còn biết nhìn nhỏ cười. Nhẹ xoa đầu nhỏ, cả 2a e cùg cười.
Chiếc xe dừg trước cửa biệt thự, cả 2a e cùg vào phòg chào bà ngoại. Thiên vũ kêu nhỏ lên lầu thay đồ để xuốg măm cơm. Nhỏ ngoan ngoãn chạy lon ton lên lầu, vui vẻ lấy quần áo rồi vừa lẩm nhẩm mấy câu trong bài \action\ (của NUEST) vừa nhảy chân sáo zô fòg tắm. Vừa tắm nhỏ vừa nghĩ đến tên thiếu gia hồi chiều. Zai đẹp nhỏ gặp đã nhiều nhưg chưa boy nào làm nhỏ đặc biệt quan tâm đến thế. Đôi mắt tím của hắn rất đẹp, nhưg rất lạnh lùng. Nếu ko tự mắt nhìn, nhỏ sẽ ko bao giờ nghĩ trên đời có 1đôi mắt vô cảm đến vậy! Cả mái tóc bạch kim, chiếc cằm thon gọn và khuôn mặt đẹp đến từg xăg-ti-mét kia nữa..hình ảnh tên thiếu gia ấy cứ lẩn quẩn trong đầu nhỏ. Thực sự hắn rất đẹp!!!
Đag hát;\Ready kkeutnaejuge action! Ready ssuereojige action!....\ thế nào nhỏ nhảy ngay sang tôg khác được:\Baby là anh đó! Baby thật xinh trai! Baby đội nón hiphop, áo baby milo cùg quần tụt...!\ đag say sưa...rống, thiên mỹ chợt giật mình nín luôn, nghệt mặt ra nhỏ tự hỏi:"mình đag làm cái trò gì vậy!?". Cũng pải thôi, có bao giờ nhỏ hát trong lúc tắm đâu, lại còn hát nhạc Việt mới sợ chứ!!! Đơ ra 1hồi nhỏ liền lấy 2tay vỗ bôm bốp vào mặt mình, vừa vỗ nhỏ vừa ca cẩm:\mình điên rồi...điên thật rồi...! Tên đó đáng ghét lắm...Thiên Mỹ ơi là Thiên Mỹ...tỉnh lại đi!!!\. Tự...xử xong nhỏ nhanh chóng mặc quần áo rồi...phi ngay xuốg lầu.
Lại gần phòg bà, nhỏ định gõ cửa thì bất chợt nghe thấy tiếg thiên vũ hét:
-Sao ngoại để tiểu mỹ vô trườg đó?
-Đấy là trườg tốt nhất mà! Mỹ mỹ vô đó học cùg con ngoại cũg yên tâm!-tiếg ngoại nhỏ cự lại.
-Đó ko pải vấn đề! Con tưởg đã nói rõ với ngoại lý do rồi! Ko thể để tiểu mỹ và Gia Bảo gặp nhau!!! Với tính cách của gia bảo thì khi biết sự thật chắc chắn nó sẽ ko để yên cho tiểu mỹ đâu! Hôn sự con đã phản đối ko được, may mà gặp mặt ko thành! Nên con mới đồng ý mang tiểu mỹ ra ngoài này để tránh xa gia bảo ra! Chẳng may gia bảo cũg ra BẮC! Ngoại lại để tiểu mỹ vô học cùng con, há chẳng pải ngoại để 2đứa tiếp xúc với nhau sao?-Thiên vũ lớn tiếng
Đứg ngoài cửa, nhỏ cứ đơ ra, đứg im như phỗg, mắt thất thần, 2tay buôg thõg xuốg, cúi gằm mặt. Nhỏ ko hiểu nổi nhữg gì anh và bà nhỏ nói. Tại sao nhỏ ko được gặp mặt cái người tên gia bảo kia? Sự thật gì mà nếu hắn biết sẽ ko tha cho nhỏ? Khó hiểu đến ung cả não...! Thiên mỹ vẫn ngơ ngơ ra như kiểu mấy người ở trong...Sài Đồng, Châu Quỳ!!! (như thui nhá, ko điên thật đâu nhá!)
-GIA BẢO? Là đại thiếu gia tập đoàn KBO-người suýt đính hôn với mỹ mỹ sao? Sao lại có chuyện trùng hợp đến vậy?-bà nhỏ nói như hét. (già oy mà âm điệu cao phết)
Nghe thấy cái tên \GIA BẢO\ quen quen...nhỏ như nhớ ra cái gì đó. Cố nhíu mày suy nghĩ, rồi nhỏ giật mình trợn tròn mắt, khẽ lẩm bẩm:"l...là hắn sao?". Thiên mỹ lại đứng im như vừa bị sét oánh trúng. Đầu óc nhỏ bắt đầu kêu \
è rè...\ để dowload lại...
"Vì trời mưa nên thiếu gia dòg họ Ng~ Nam ko đến\....."Sao rồi em gái? Bạn anh được chứ?"..."Cô có biết mình đag nói chuyện với ai ko hả? Đại thiếu gia của tập đoàn KBO-thiếu gia Nguyễn Nam Gia Bảo đấy!!!"..."Tốt nhất cô nên biến khỏi mắt tôi trước khi tôi nổi điên!\.....Roẹttttttt........!!! Cái đầu nhỏ bốc khói như muốn nổ tung...Cái mặt thì ngơ ngáo ra như kiểu vừa nghe tin ngày tận thế. KHÔNG! Ngày tận thế cũng ko kinh khủng như cái chuyện nhỏ vừa biết được! OH MY GODDDDDDDDD.........!!!
-Ngoại chuyển trường ngay cho tiểu vũ đi!!!-tiếng quát lớn của thiên vũ đã gọi hồn của thiên mỹ đang bay nhảy loạn xạ ngoài vũ trụ quay lại trái đất và nhập lại vô người nhỏ!
-.....!!!-1sự im lặng rợn người. Nhỏ băn khoăn ko biết có nên vào hay ko thì cánh cửa chợt bật ra, rồi \
hẹ nhàng\...hôn vào trán nhỏ 1cái khiến nhỏ ngã lăn ra sàn (suýt bất tỉnh).
-Á! T...tiểu mỹ!!! EM CÓ SAO KO??? ôi em gái tôi huhu....!!!-thiên vũ lao ra dựng nhỏ dậy rồi ôm chầm nhỏ sụt sùi.
-Anh trả thù em vụ hồi chiều đúg ko?-nhỏ run run, bật dậy hỏi.
-Anh đâu dám. Em nghĩ oan cho anh ko hà!!!-thiên vũ nhìn nhỏ rất ư là hối lỗi
-Thôi 2đứa ra ăn cơm nào!-bà nhỏ bước ra nói
-Dạ!-2a e nhỏ lại đồg thanh.
Ngồi vào bàn,nhỏ khẽ hỏi:
-Mai em đi học hả anh?
-Không, mai em ở nhà! Anh sẽ đi đăng ký trường cho em!-Thiên vũ nói
-Biết rồi thì ngoan ngoãn nghe lời anh đi! mai em hãy ở nhà!-Thiên vũ lạnh lùng nói
-Anh muốn em tránh mặt tên gia bảo đúng không? nhưng em đã gặp rồi!- Thiên Mỹ hét to hơn.Thiênvũ chợt bật dậy,ngạc nhiên nói:
-Em gặp bao giờ?
Nhỏ ái ngại kể lại vụ việc ban chiều,lúc gặp Gia Bảo.Anh hai và bà nhỏ ngỡ ngàng nhìn nhỏ.khi nhỏ nói xong, Thiên vũ lại gần lôi nhỏ dậy,rồi kéo nhỏ lên phòng,vừa kéo vừa quát:
-Về Sài Gòn ngay!
-A...anh hai! em không muốn!anh thả em ra! tay em... đau quá!-mặt nhỏ nhăn nhó, sợ sệt nhìn Thiên vũ lắc đầu quầy quậy.
-vũ Vũ à! con thả Mỹ Mỹ ra đi!Con làm con bé đau đó! Bà nhỏ khẽ lắc cánh tay Thiên Vũ.
Anh nhỏ không nghe lôi xềnh xệch nhỏ lên phòng.Thiên Mỹ bắt đầu hoảng:"Anh hai! tại sao anh nhất quyết không cho em gặp tên thiếu gia đó chứ?"
-Vì đôi mắt em là của...!-Thiên Vũ nói dc nửa câu thì im bặt. nhỏ ngạc nhiên vì câu nói nửa vời đó, liền lại gần dò hỏi:
-Mắt em làm sao
-chuyện này em ko cần biết!VỀ SÀI GÒN NGAY!-anh trai nhỏ gằn dọng làm nhỏ giật mình.chưa bao giờ Thiên mỹ thấy anh nhỏ đáng sợ như vậy.Nhỏ bật khóc chạy vụt đi, lao ra khỏi biệt thự.
-Tiểu Mỹ! thiên vũ đuổi theo nhỏ nhưng không kịp
-Quản gia Lâm gọi hết người trong nhà đi tìm Mỹ Mỹ ngay! TRời tối rồi nó còn đi đâu!-Bà nhỏ hét lên
-Dạ!-Quản Gia lâm nhanh chóng chạy đi gọi hết gia nhân trong nhà.