Nàng Công Chúa Thất Lạc

Chương 43: Ngoại truyện 2



9 tháng 10 ngày cuối cùng cũng trôi qua, ngày sinh của nó cũng đến rồi. Hiện nó đang nằm trong phòng sinh. Nó đã vào đó gần 1 tiếng rồi. Ở ngoài hắn cứ đi qua đi lại, lòng lo lắng không thôi! Mấy anh chàng kia cũng đến còn mấy nàng kia thì phải ở nhà vì mới sinh được 1 tháng nên không được ra ngoài. Mấy bậc cha mẹ của bọn nó ai cũng đến đầy đủ cả. Ai nấy cũng như ngồi trên đống lửa vậy 
- Sao Bi lại chịu đựng mà không la lên chứ?_Anna vòng tay đi qua đi lại_Nó thật giống cậu đấy Kelly 
- Trách sao được. Bản tính của mẹ con tớ mà_Kelly thở dài 
- Sinh con đâu phải dễ_Sandy cũng chêm vào_Cùng cầu nguyện cho con bé đi._ Cả đám người liền chắp tay cầu nguyện cho nó. 30’ sau “Oe…oe…oe” Tiếng khóc trẻ con vang lên. Tất cả vui mừng, trên môi ai cũng nở nụ cười 
- Sinh rồi, sinh rồi_Anna và Kelly đồng thanh. Một vị bác sĩ đi ra, đi sau là cô y tá với một đứa bé kháu khỉnh trên tay 
- Chúc mừng các vị, tiểu thư đã sinh được một cậu quý tử_Bác sĩ tươi cười nói. Hắn lập tức bay đến bế con mình. Rốt cuộc hắn đã được làm cha rồi. Cảm xúc dâng trào trong lòng hắn. Vui mừng, hạnh phúc. Hắn vui đến nỗi nước mắt trào ra ngoài. Hắn ngắm nhìn con trai hồi lâu rồi quay sang hỏi bác sĩ 
- Vợ tôi không sao chứ? 
- À vâng, tiểu thư vừa sinh xong, mất nhiều sức nên đã ngủ rồi! 
Nghe bác sĩ nói hắn thở phào nhẹ nhõm. Nó không sao là hắn yên tâm rồi. Hắn giao đứa bé lại cho mẹ mình rồi đi vào thăm nó. Mặt nó toàn là mồ hồi. Nó đã rất mạnh mẽ. Hắn lau đi những giọt mồ hôi trên mặt nó rồi ngắm nhìn nó. Ôi chao, sao bây giờ mặt nó lại nhợt nhạt thế? Xấu lắm nha! Hắn vuốt nhẹ mái tóc của nó. Hành động đó đã làm nó tỉnh giấc. Nó mở to mắt nhìn hắn rồi nhìn xung quanh như tìm kiếm cái gì đó. Hắn biết nó đang tìm gì 
- Con đang ở cùng với mẹ. Nó khỏe, em đừng lo. 
- Ừm 
- Em đã vất vả rồi!_Hắn thâm tình nhìn nó 
- Là con trai hay con gái? 
- Con trai. Nó rất giống anh. Lần sau phải sinh cho anh một tiểu nha đầu giống em đấy!_Hắn cười 
- Ừm. Anh định đặt tên cho con là gì? 
- Trịnh Gia Nhân, được chứ? 
- Hay đấy!_Nó cố nở nụ cười thật tươi với hắn_Em mệt quá! Em muốn ngủ 
- Em ngủ đi!_Hắn lại vuốt mái tóc của nó. Mí mắt nó rũ xuống và nó bắt đầu chìm vào giấc mộng đẹp. Gia đình nó vậy là đã hoàn thiện rồi. Chồng giỏi, vợ hiền, con ngoan. Tốt quá rồi còn gì!