Mia đi ra phía sau trường. Vừa ra cô đã thấy một đám con gái gần 10 đứa đứng đợi sẵn. Mặt đứa nào đứa nấy hăm he, giận dữ.Từ chính giữa bước ra một cô gái khá xinh( dĩ nhiên không đẹp bằng chị Mia rồi), Mia đoán cô ta là Mary. Cô ta xấc xược đe doạ.
- Mày khôn hồn thì né anh Phong của tao ra?( Phong là trên thật của King)
- Anh Phong của cô! Thật là nực cười!- Mia nhếch mép cười khinh bỉ.
- Sao chứ? Con khốn!- Cô ta đưa tay lên cao tính tát cô đã bị giữ lại.
Người giữ cái bàn tay dơ bẩn của cô ta lại chính là King. Cô ta cả kinh, lấp bấp.
- Anh...anh! Mọi chuyện không như anh nghĩ đâu! Chuyện là...
- Mọi chuyện không như tôi nghĩ?! Tôi không ngờ nhân cách cô lại tệ như vậy!-Hắn cắt ngang lời cô.
Rồi hắn quay sang nắm tay Mia:
- Đi thôi!- Hắn nói khẽ.
Hắn lôi Mia đi. Hắn nào biết rằng có một người đang giận hắn kinh khủng, đó là Mia.