Nam Thần Cấm Dục, Trêu Không Ngừng

Chương 9: Phòng Cháy Phòng Trộm Phòng Tiểu Thụ (9)

Edt: Mítt

~~~~~~

Tô Mê sở dĩ đồng ý cho Cố Lương Nghiên ba ngày, là biết trong ba ngày này, Mộ Dung Sâm sẽ bởi vì áy náy, vẫn luôn ở bệnh viện chăm sóc Lâm Cẩm Dư.

Thật ra trong nguyên văn, Lâm Cẩm Dư chỉ là bị sốt một chút, sau khi tỉnh lại nhìn thấy Mộ Dung Sâm, mới chơi thủ đoạn, cố ý đem bệnh tình làm nặng thêm, kết quả đổi lấy ba ngày làm bạn bên cạnh của Mộ Dung Sâm.

Tô Mê chẳng qua cố ý thêm một chút đồ ăn đặc biệt cay, để cho người luôn không ăn cay là Lâm Cẩm Dư ăn, làm hắn cay đến ngất xỉu, thành toàn hắn mà thôi.

Nói cho cùng trong nguyên văn, Lâm Cẩm Dư chính là cố ý không thoa thuốc mỡ, không uống thuốc, làm miệng vết thương cùng bệnh tình nghiêm trọng, thiếu chút nữa bỏ nửa cái mạng.

Thủ đoạn của Tô Mê, xem như nhân từ. Quả nhiên, Tô Mê cùng Cố Lương Nghiên mới vừa đi ra ngõ nhỏ, Mộ Dung Sâm liền gọi điện thoại tới.

“Mê Mê, Cẩm Dư cần phải nằm viện mấy ngày, anh…….”

“Vừa rồi không phải nói không nghiêm trọng sao, làm sao còn phải nằm viện, Cẩm Dư rốt cuộc bệnh gì, nếu không em qua bệnh viện một chuyến.” Tô Mê lo lắng nói.

Mộ Dung Sâm vừa nghe Tô Mê muốn lại đây, trong lòng cả kinh!

Nếu bác sĩ nói cho cô tình huống chân thật, đó còn không phải là...

Mộ Dung Sâm vội vàng ngăn cản nói.

“Mê Mê, Cẩm Dư ở đây có anh chăm sóc là được rồi, một cô gái như em, không tiện lắm.”

“Làm sao không tiện, em chỉ là đi xem anh ấy mà thôi.”

Mộ Dung Sâm liếc nhìn Lâm Cẩm Dư đang hôn mê một cái, nghĩ nghĩ, tùy tiện biện cái lý do.

“Hắn bị trĩ, không hy vọng em tới xem.”

“A, được, nếu như vậy, vậy anh nhất định phải chăm sóc tốt cho anh ấy.”

Nghe lý do như thế, Tô Mê cũng cảm thấy say, đành phải thuận ý hắn.

Mộ Dung Sâm lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại nói.

“Mê Mê, anh đã gọi điện thoại cho trường học xin nghĩ, mấy ngày nay anh không ở lớp, em phải chăm sóc tốt cho mình.”

“Vâng, yên tâm, em sẽ chăm sóc tốt cho mình.”

Tô Mê treo điện thoại, ngẩng đầu liền thấy vẻ mặt Cố Lương Nghiên không cao hứng hỏi.

“Em có phải rất thích hắn hay không?”

“Xem như là vậy đi, nói cho cùng chúng tôi từ nhỏ cùng nhau lớn lên, làm sao, như vậy liền không có tin tưởng đả động được tôi?” Tô Mê cười chế nhạo.

Cố Lương Nghiên mặt mày ngả ngớn, một tay ôm chặt vai Tô Mê, cười nói.

“Chờ coi, ngày tháng trong tương lai, tôi nhất định làm cho em chết mê chết mệt.”

Tô Mê giơ tay đấm hắn một cái, quay mặt sang hướng khác chu môi.

“Đầu tiên là đem tiền thuê côn đồ giao cho bọn họ đi, tôi về nhà trước.”

Nói xong, Tô Mê bắt taxi, nghênh ngang rời đi..

……

Cùng ngày, Mộ Dung Sâm đem Lâm Cẩm Dư đổi đến phòng bệnh tư nhân cao cấp, từ bệnh viện về đến nhà, thu thập đồ dùng cùng với quần áo, lập tức lại chạy về bệnh viện.

Lúc đầu hắn muốn gặp mặt Tô Mê, ai ngờ Tô mẫu nói cô không có ở nhà, nói là cùng bạn bè đi xem phim.

Mộ Dung Sâm cũng không nghĩ nhiều, chỉ cần cô không tới bệnh viện, hắn đối với Tô Mê vẫn rất yên tâm.

Nói cho cùng Tô Mê tính tình dịu dàng lại bảo thủ, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện có lỗi với hắn.

Mà bên kia, trên ghé lô ánh sáng tối tăm trong rạp chiếu phim, Tô Mê đang ăn bắp rang, uống Coca, có tư có vị xem phim.

Trên phim đang chiếu chính là đoạn tình cảm vợ chồng bảy năm, người chồng lừa dối vợ, ở bên ngoài có tiểu tam, nhưng bởi vì vẫn còn yêu vợ mình, không muốn ly hôn.

Sau một lần trời xui đất khiến, người vợ trong WC ở quán bar, nhìn thấy chồng mình cùng tiểu tam đang làm chuyện đó, dưới sự tức giận, cầm lấy gạt tàn thuốc bên cạnh, đả thương nam nhân.

Kết quả trong cơn say, nam nhân lỡ tay làm vợ đang sống sờ sờ chết đuối ở bồn cầu.

Xong việc, đem cái chết của vợ ngụy trang thành sau khi say rượu sặc chết, xong thoát đi, trở lại trong nhà tiểu tam tiếp tục bạch bạch bạch.

Đêm đó có người phát hiện báo nguy, nhưng WC quán bar vốn dĩ chính là địa phương hỗn loạn, vừa lúc máy theo dõi gần WC cũng hỏng rồi, cảnh sát hoàn toàn không cách nào phán định cuối cùng ai là hung thủ, kết quả thành một án treo.

Ngày hôm sau nam nhân tỉnh lại, nhìn thấy trong nhà tiểu tam có một số lượng lớn thuốc kích thích, lúc này mới phát hiện thì ra tiểu tam là một người biến thái.

Sau khi nhận được thông báo của cảnh sát, nam nhân đi lãnh thi thể của vợ về nhà, mà khi khám nghiệm tử thi xác minh vợ mình đang mang thai, tên nam nhân hầu như là hỏng mất.

Trong nhà ba đời đơn truyền, nam nhân lại mắc chứng thiếu t*ng trùng, hiện giờ thật vất vả mới có con, vợ lại bị chính mình giết chết.

Cuối cùng, từng màn tốt đẹp ngày xưa tức khắc hiện lên ở trước mắt, nam nhân hoàn toàn tỉnh ngộ, ôm vợ khóc rống không thôi.

………

“Nếu em là người vợ kia, em phát hiện chồng mình có tiểu tam, em sẽ làm sao?” Cố Lương Nghiên nhìn Tô Mê, chần chờ hỏi.

Tô Mê uống ly Coca, cười tủm tỉm nói: “Cắt công cụ gây án của hắn, làm hắn thân bại danh liệt, vĩnh viễn trở thành trò cười trong miệng người đời.”

Cố Lương Nghiên nghẹn một chút, hiển nhiên không nghĩ tới nữ nhân này tàn nhẫn như vậy.

Tô Mê nắm mấy viên bắp rang, bỏ vào trong miệng, châm biếm một tiếng.

“Nam nhân lựa chọn phản bội nữ nhân mà hắn yêu, cùng nữ nhân khác hoặc nam nhân khác phát sinh quan hệ, tương đương với tự mình cầm một cây đao, hung hăng đâm vào ngực nữ nhân đó, so với nam nhân, nữ nhân tàn nhẫn chỉ như chín trâu mất một sợi lông mà thôi.”

Trong nháy mắt, trước mắt đột nhiên tối sầm lại, bắp rang trong miệng bị người ta cắn mất một nửa, nhân tiện liếm một vòng khóe miệng của cô.

Ngay sau đó, Tô Mê nghe Cố Lương Nghiên vô cùng nghiêm túc nói.

“Cố Lương Nghiên tôi cuộc đời này chỉ biết có một nữ nhân duy nhất là Tô Mê em, mặc kệ là bảy năm hay là bảy mươi năm, chỉ có một mình em.”

Tim không chút phòng bị bỗng chốc đình chỉ, sau đó đột nhiên kịch liệt nhảy lên.

Tô Mê nhìn nam nhân tuấn mỹ trước mắt, cong môi nói.

“Giống như anh vậy, nam nhân vừa có tiền vừa có quyền, sau này tự nhiên sẽ có rất nhiều nữ nhân hoặc nam nhân, muốn bò lên trên giường của anh, hạ dược, chuốc rượu gì đó, chiêu gì cũng sẽ có, nói cho cùng nhân tâm là không lường được.”

Trong rất nhiều tiểu thuyết cẩu huyết, mở đầu hoặc trung gian đều là say rượu, hoặc trúng dược, nam nữ chính mới phát sinh quan hệ.

Mặt mày Cố Lương Nghiên ôn nhuận, mỉm cười nhìn cô..

“Cho dù là đi nơi nào, tôi đều sẽ đóng gói mang em theo, bọn họ sẽ không có cơ hội.”

Tô Mê không thể tránh khỏi nhấp môi cười khẽ, giơ tay đẩy đẩy hắn.

“Tránh ra, đừng cản trở tôi xem phim.”

Biết câu trả lời của mình, cô thật vừa lòng, mà mặt mày Cố Lương Nghiên cũng nhiễm ý cười xưa nay chưa từng có, làm Tô Mê thoáng sửng sốt.

Nháy mắt tiếp theo, răng môi bị cường thế đoạt lấy, bắp rang trong miệng Tô Mê đều bị Cố Lương Nghiên nhiệt tình hôn mất.

Cho đến khi Tô Mê sắp không thở nổi, Cố Lương Nghiên mới buông cô ra.

Toàn bộ quá trình, Tô Mê căn bản cũng không biết mình làm sao lại chạy đến trên đùi hắn.

Thẳng đến khi Cố Lương Nghiên khẽ cắn vành tai cô, ẩn nhẫn nói.

“Mê Mê, nhanh chia tay với hắn, được không?”

Tô Mê lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện nơi nào đó ở hạ thân đột nhiên đau đớn.

“Đồ lưu manh, nam nhân các anh có phải trừ bỏ muốn làm loại chuyện này ra thì không còn chuyện khác để làm đúng không?”

Thân hình Cố Lương Nghiên cứng đờ, chỉ cần nghĩ đến Mộ Dung Sâm, cũng giống như hắn hôn Tô Mê, thậm chí làm thêm những chuyện càng thân mật hơn, trong lòng hắn đột nhiên khó chịu và chua xót đến lợi hại.

Vì sao hắn không gặp được cô sớm hơn một chút?! (định mệnh a êi, sớm hơn sao được:3)

~~~~~~

Thặc là mừng vì truyện này cũng có người ủng hộ có người hóng.

Vì vậy nên ta sẽ thường xuyên up bộ này hơn.

Áhihi ♥️♥️♥️