Nam Thần Cấm Dục, Trêu Không Ngừng

Chương 2: Phòng Cháy Phòng Trộm Phòng Tiểu Thụ (2)

Edt: TBB

Ngày hôm sau tỉnh lại, nam nhân thần bí đã sớm không thấy, Tô Mê hoảng loạn mặc quần áo mở cửa phòng ra, đồng thời lúc đó cửa phòng đối diện cũng đột nhiên mở ra.

Là Mộ Dung Sâm cùng Lâm Cẩm Dư!

Tô Mê trong nháy mắt lại lần nữa nhìn thấy bọn họ, là kinh hoảng, là chán ghét, là căm hận, thậm chí còn có một tia khoái cảm sau khi trả thù.

Hắn không sạch sẽ!

Cô cũng không sạch sẽ!

Mà Mộ Dung Sâm, nhìn thấy trên cổ Tô Mê có dấu vết rõ ràng, còn có hơi thở lả lướt sau hoan ái trong phòng chưa được khử trùng xông vào mặt, hoàn toàn đánh mất lý trí, đem Lâm Cẩm Dư đuổi ra khỏi phòng, cưỡng bách Tô Mê!

Chỉ cần nghĩ đến nữ nhân mà mình âu yếm, lần đầu tiên cho nam nhân khác, Mộ Dung Sâm tức khắc hận ý mọc thành cụm.

Xong việc liền đem Tô Mê mang về biệt thự cầm tù, ngày ngày đêm đêm bạch bạch bạch, các loại ngôn ngữ nhục mạ, ngược cả thể xác và tinh thần..

Thẳng đến khi Tô Mê mang thai, Mộ Dung Sâm tìm người rút ra lông tơ thai nhi, tiến hành xét nghiệm ADN, là con của hắn, sau đó hai người kết hôn.

Nhưng mà Tô Mê, vẫn là chết ở phòng sinh.

Lâm Cẩm Dư mua được một tiểu hộ sĩ, đem video hắn cùng Mộ Dung Sâm xxoo, đưa cho cô xem, kết quả quá mức kích động, xuất huyết nhiều chết ở trong phòng sinh, chỉ để lại một thai nhi dị dạng.

Khi Mộ Dung Sâm biết được chân tướng, tìm mấy hắc nhân bạo cúc Lâm Cẩm Dư.

Cuối cùng, biết được bởi vì làm xét nghiệm ADN mà làm con hắn bị dị dạng, nên hắn cô độc sống hết quãng đời còn lại.

……

“Đinh —— tiếp thu ký ức nguyên chủ thành công.”

"Tâm nguyện nữ chủ: Cùng người trong lòng, hạnh phúc mỹ mãn ở bên nhau.”

Tô Mê mở choàng mắt, ánh sáng tối tăm trong hành lang dài của khách sạn, lọt vào trong tầm mắt của cô.

Ngay sau đó, âm thanh bạch bạch bạch ái muội nào đó, truyền vào tai cô.

Thực hiển nhiên, nhân vật chính trong phòng kia, chính là Mộ Dung Sâm cùng Lâm Cẩm Dư.

Nhưng mà tâm nguyện của nữ chủ, là cái quỷ gì?

Đời trước bị ngược thành cái bộ dáng kia, đời này còn muốn cùng Mộ Dung Sâm ở bên nhau!

Tô Mê xoa xoa ấn đường, cảm thấy có chút đau đầu, trước mắt là Mộ Dung Sâm sau khi trúng thuốc, lần đầu tiên cùng Lâm Cẩm Dư phát sinh quan hệ.

Hệ thống này, không biết sao xui xẻo làm cô đến ngay thời điểm xấu hổ như vậy, thật sự cũng là say!

Tô Mê quay đầu lại nhìn cửa phòng 302 đóng chặt, nhướng mày, suy tư một cái, sau đó xoay người rời đi.

< Ký chủ, cô muốn đi đâu, chạy đến ngăn cản bọn họ đi chứ! >

Trong đầu truyền đến âm thanh nôn nóng của hệ thống 059, Tô Mê bước chân tạm dừng một chút, sau đó một lần nữa bước đi, vào thang máy, đi vào đại sảnh khách sạn.

Cô mới phát hiện, khách sạn này, là khách sạn tình thú.

Chỉ số thông minh của Mộ Dung Sâm, thật đúng là ha hả, vậy mà đi tin vào lời nói của Lâm Cẩm Dư, cho rằng giữa bọn họ thật là ngoài ý muốn.

Nhưng trước đó, Tô Mê muốn chứng minh một việc.

Vì thế đi đến trước quầy, nhìn nam tiếp tân tướng mạo thanh tú, cắn môi nói.

“Đại ca ca, chào anh, tôi có chuyện cầu anh hỗ trợ, anh có thể giúp tôi không?”

Nam tiếp tân lễ phép cười nói.

“Không biết tôi có thể giúp gì cho cô?”

“Cái người ở phòng 302 Lâm Cẩm Dư là bạn trai tôi, hai ngày trước tôi với anh ấy cãi nhau, hôm nay nghe bằng hữu của anh ấy nói, anh ấy mang theo nữ nhân khác tới đây thuê phòng, cho nên muốn hỏi anh một chút, trong phòng đó có ai đăng ký, có phải thật sự có nữ nhân khác hay không?”

Nam tiếp tân có chút do dự, nói cho cùng tin tức của khách hàng, không thể tùy tiện nói cho người khác.

Tô Mê đáng thương hề hề nói.

“Đại ca ca, tôi chỉ muốn biết, bên trong rốt cuộc có nữ nhân khác hay không mà thôi…….”

Nam tiếp tân thấy bộ dáng Tô Mê đáng thương, mềm lòng, ngón tay ấn con chuột vài cái, sau đó cười nói.

“Đăng kí phòng là hai nam nhân.”

Tô Mê lập tức vui vẻ ra mặt, khuôn mặt nhỏ thanh nhã dịu dàng, nhiều thêm vài phần kinh diễm, làm nam tiếp tân nhìn đến sửng sốt.

Chỉ nghe thấy cô mượn cơ hội hỏi...

“Vậy hắn đặt phòng khi nào a? ”

“Giữa trưa hôm nay.”

Nam tiếp tân theo bản năng nói ra, sau đó mới phát hiện mình lỡ miệng.

“Đại ca ca yên tâm, tôi sẽ không nói ra ngoài, chúng ta ngoéo tay.”

Tô Mê cười tủm tỉm vươn ngón út, bộ dáng rất là đáng yêu.

Nam tiếp tân vươn tay, sau đó cười nói.

“Có muốn tôi mang cô lên đó tìm bạn trai cô hay?”

Tô Mê lắc đầu.

“Không cần, nếu đều là nam nhân, tôi đây yên tâm rồi, cảm ơn đại ca ca, tôi đi trước.”

Đi ra khách sạn, Tô Mê lên taxi, sắc mặt lập tức lạnh xuống.

Trong nguyên văn, Mộ Dung Sâm là chạng vạng 6 giờ tối thời điểm cùng bạn học đi KTV, bị một học tỷ hạ dược, nhưng Lâm Cẩm Dư lại ở giữa trưa đặt phòng, rõ ràng là sớm có âm mưu.

Tô Mê nhớ tới trước kia mỗi khi hẹn hò, Mộ Dung Sâm ngẫu nhiên sẽ mang theo Lâm Cẩm Dư, nhưng hành vi cử chỉ của hắn, chưa bao giờ biểu hiện ra một tia tình cảm ái mộ đặc thù nào đối với Mộ Dung Sâm.

Hừ, quả nhiên là một gia hỏa thâm tàng bất lộ!

< Ký chủ, cô tại sao vừa rồi không để ý tới bổn hệ thống, vì cái gì không ngăn cản bọn họ? >

Trong đầu lại lần nữa vang lên âm thanh của hệ thống 059, Tô Mê mắt nhìn tài xế, ở trong lòng đối thoại với hệ thống.

“Người trong lòng Tô Mê, không nhất định phải là Mộ Dung Sâm, ta bảo đảm sẽ hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ, ngươi yên tâm.”

< Nhưng mà……. >

“Không có nhưng mà, mặc dù ta không phải nữ chủ Tô Mê của thế giới này, nhưng ta nghĩ, nếu cô ấy có lựa chọn, không nhất định sẽ cùng một người song tính luyến ái ở bên nhau đâu, chỉ cần cuối cùng làm cô ấy cùng người trong lòng hạnh phúc bên nhau, nhiệm vụ liền hoàn thành, nếu ngươi có dị nghị, vậy thì đổi thành ngươi lại đây hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ không có bất kì dị nghị gì.”.

Hệ thống 059 câm nín một trận, lần đầu tiên nhìn thấy loại ký chủ này.

“Nếu không có dị nghị gì, mời ngươi ở thời điểm ta yêu cầu hãy xuất hiện, OK?”

< Biết rồi. >

……

Tô Mê ở nửa đường mua vài thứ, trở lại Tô gia, liền đem mình nhốt trong phòng.

Cho đến sáng sớm hôm sau, di động truyền đến một đợt tiếng chuông dễ nghe, Tô Mê nhìn đến là Mộ Dung Sâm gọi tới, không nói hai lời, trực tiếp cắt đứt, tắt máy.

Không quá một lúc, cửa phòng bị gõ gõ.

“Mê Mê, ăn bữa sáng này con.”.

Là âm thanh Tô mẫu.

Tô Mê cố ý đè thấp giọng nói, ngữ khí trầm thấp lại khàn khàn.

“Mẹ, con không muốn ăn, mọi người ăn đi"

Tô mẫu lo lắng hỏi.

“Mê Mê, xảy ra chuyện gì sao? Vừa rồi A Sâm gọi điện thoại tới, nói con không tiếp điện thoại của nó.”

“Con không có việc gì, chỉ là có chút đau đầu, ngủ một giấc thì tốt rồi, mẹ, người giúp con hướng trường học xin nghĩ một hôm.”

Tô Mê lười nhác ghé vào trên giường, một bên chơi trò chơi, một bên mang theo âm thanh khóc nức nở nói..

“Mê Mê, nếu là A Sâm khi dễ con, con liền nói cho mẹ biết, mẹ nhất định sẽ thay con giáo huấn nó.”

Tô mẫu biết tính tình của nữ nhi nhà mình, chỉ cần có chuyện không vui, liền sẽ nhốt mình trong phòng ngủ một giấc, ai khuyên đều không có tác dụng, nhưng đến ngày hôm sau thì tốt rồi, cho nên lưu lại một câu, liền rời đi.

……

Lại nói đến bên kia, Mộ Dung Sâm vừa tỉnh dậy, liền cảm thấy đầu đau như kim đâm.

Cùng lúc đó, nơi nào đó bởi vì một trận co chặt, truyền đến cảm giác vừa đau đớn vừa sung sướng khó nhịn.

~~~~~~~

Không rành mấy cái vấn đề về H lắm =))))