Nam Phụ Tâm Cơ Lỡ Thích Tôi Rồi

Chương 48: 48 Tô Mộ Nghiên Của Trước Kia


Tô Mộ Nghiên mất đi một phần ký ức.
Ký ức mà cô mất đi chính là ký ức trong khoảng thời gian cô xuyên đến thế giới này.
Tuy nhiên, Tô Mộ Nghiên không nhận ra mình bị mất đi ký ức.

Cô nghĩ rằng mình mới xuyên sách, hơn nữa còn xuyên vào trong cơ thể của nữ phụ xấu tính Tô Mộ Nghiên.
Thế nhưng lạ là dường như những nhân vật trong sách này đối xử với Tô Mộ Nghiên hơi lạ.
Ông nội của Tô Mộ Nghiên - người đáng lẽ phải thất vọng về đứa cháu gái xấu xa của mình, vậy mà lại rất dịu dàng, quan tâm Tô Mộ Nghiên.
Nam phụ si tình Hứa Tông Dương - người đáng lẽ phải ghét Tô Mộ Nghiên vì luôn bắt nạt nữ chính, vậy mà lại có thái độ rất thân thiện với cô.
Nam chính Thái Ngạn Nhân - người đáng lẽ phải ghê tởm vì sự theo đuổi của Tô Mộ Nghiên, vậy mà bây giờ lại nói rằng anh ta với cô là bạn tốt.
Nữ chính Hà Tuyết Sam - người đáng lẽ nên chán ghét hành vì xấu xa của Tô Mộ Nghiên, vậy mà lúc này lại nắm lấy tay Tô Mộ Nghiên rồi nói rằng hai người là bạn thân nhất của nhau.
Mà bây giờ mới là năm lớp 10, thế mà nam chính và nữ chính đã đến với nhau rồi.

Không phải theo nguyên tác thì bây giờ nữ chính đang ở bên cạnh nam phụ tâm cơ Thái Văn Kỳ sao?
Nhắc đến Thái Văn Kỳ, Tô Mộ Nghiên lại cảm thấy càng kỳ lạ.

Trong số những người ở đây, cô cảm nhận rằng Thái Văn Kỳ là người quan tâm lo lắng cho cô nhất.

Thế nhưng chuyện đó là không thể nào.
Nam phụ tâm cơ Thái Văn Kỳ sao có thể lo lắng cho cô chứ? Tô Mộ Nghiên tin chắc rằng anh đang giả bộ, bởi vì trong tiểu thuyết đã từng nói Thái Văn Kỳ rất gian xảo, cực kỳ giỏi trong việc diễn kịch lừa người, cũng chính vì thế nên mới lừa được tình cảm của nữ chính.
Nhưng lạ là tại sao bây giờ Thái Văn Kỳ không đi lừa gạt tình cảm của nữ chính đi, giả bộ đau lòng quan tâm đến nữ phụ xấu xa làm gì? Nữ phụ Tô Mộ Nghiên có giá trị gì để lợi dụng sao?
Tô Mộ Nghiên lúc này rất đa nghi, bởi vì đột nhiên đến một thế giới lạ khiến cô mất đi cảm giác an toàn.
Lúc vừa mới tỉnh dậy, người Tô Mộ Nghiên nhìn thấy đầu tiên là Thái Văn Kỳ.

Vào khoảnh khắc nhìn thấy anh, nghe thấy giọng nói của anh, Tô Mộ Nghiên cảm thấy yêu mến anh đến lạ.
Xém chút nữa cô đã cho rằng mình có thể dựa vào anh, xém chút nữa cô đã cho rằng anh là một người vô cùng quan trọng đối với mình.

Vậy mà không ngờ, anh lại nói với cô rằng tên của anh là Thái Văn Kỳ.
Là Thái Văn Kỳ - tên của nam phụ tâm cơ trong tiểu thuyết.
Bầu trời của Tô Mộ Nghiên dường như sụp đổ.

Cô không quen bất cứ ai ở thế giới này, những người xung quanh đều mang gương mặt xa lạ.

Cô còn tưởng mình có thể tin tưởng vào anh, cô nghĩ mình có thể nương tựa vào anh, thế nhưng cô lại bị tạt cho một gáo nước lạnh.
Tô Mộ Nghiên vì thế lại càng đa nghi, càng cẩn trọng.
Đối với nam chính và nữ chính cô cũng không tin tưởng, lúc nói chuyện với họ vẫn luôn cẩn thận dò hỏi.
Nữ chính Hà Tuyết Sam rất lo lắng cho Tô Mộ Nghiên, vì muốn cô nhớ ra gì đó nên đã kể lại cho cô rất nhiều việc.
Tô Mộ Nghiên nghe xong thì biết được “Tô Mộ Nghiên trước kia” là một cô gái rất tốt, luôn luôn giúp đỡ Hà Tuyết Sam.

Mà cũng nhờ có “Tô Mộ Nghiên trước kia”, Hà Tuyết Sam và Thái Ngạn Nhân mới có thể dễ dàng đến với nhau như vậy.
Tô Mộ Nghiên nghe xong thì nhận ra hai việc.
Thứ nhất: Nam phụ tâm cơ Thái Văn Kỳ có lẽ đã tìm mọi cách tiếp cận nữ chính, nhưng vì “Tô Mộ Nghiên trước kia” giúp đỡ nam nữ chính nên Thái Văn Kỳ mới không có cơ hội.
Thứ hai: Tô Mộ Nghiên thật sự không thể nào giúp nam nữ chính, vì vậy rất có khả năng “Tô Mộ Nghiên trước kia” là do một người khác xuyên vào.
Tô Mộ Nghiên cảm thấy áy náy.

Nếu cô thay thế Tô Mộ Nghiên nguyên tác thì còn có thể chấp nhận được, bởi vì cô ta làm điều ác và có kết cục chẳng tốt đẹp gì.
Nhưng bây giờ cô lại thay thế một cô gái tốt, cô nhận được mọi sự yêu mến từ bạn bè, sự yêu thương từ người thân của cô ấy.


Cô thật sự vô cùng khó chịu, cô giống như một người xấu vậy.
“Tô Mộ Nghiên trước kia” rốt cuộc đã đi đâu rồi? Nghe nói đã có một vụ tai nạn, chẳng lẽ cô ấy đã chết rồi sao?
Khả năng rất cao là như vậy.
Nhưng dù “Tô Mộ Nghiên trước kia” đã chết thì cô cũng không thể chiếm hết những thứ tốt đẹp của cô ấy được.

Tuy nhiên nếu cô nói mình không phải “Tô Mộ Nghiên thật sự” thì chắc chắn chẳng ai tin, không khéo còn bị người khác cho rằng đầu óc có vấn đề.

Hơn nữa hiện tại cô cũng chẳng có chỗ nào đi, lại sống bên trong thân xác của “Tô Mộ Nghiên thật sự”, cho nên cô nghĩ tạm thời mình vẫn nên sống ở nhà họ Tô thì hơn.
Nếu không chẳng may sống bên ngoài có mệnh hệ gì thì không những hại bản thân mà còn làm hại thân xác của “Tô Mộ Nghiên thật sự” nữa.

Biết đâu linh hồn của “Tô Mộ Nghiên thật sự“ còn chưa biến mất, một ngày nào đó sẽ quay lại thì sao.
Nếu linh hồn của cô ấy quay lại, cô nhất định sẽ tìm mọi cách để trả lại thân xác cho cô ấy.
Đến gần tối.
Thái Ngạn Nhân, Hà Tuyết Sam, Hứa Tông Dương rời khỏi phòng bệnh của Tô Mộ Nghiên.
Lúc đi xuống tầng hai, ba người họ chạm mặt Thái Văn Kỳ đang mang một hộp đựng cháo lên tầng.
Thái Ngạn Nhân nhớ ra cuộc thi Toán học nên liền bảo Thái Văn Kỳ: “Cuộc thi Toán học sắp diễn ra rồi, trong lớp cậu là người được chọn.

Thầy chủ nhiệm bảo rằng từ mai cậu phải đi học đầy đủ, buổi chiều trường tổ chức ôn thi cậu sẽ phải tham gia đấy.”
Thái Văn Kỳ nghe vậy thì bình thản đáp: “Thầy đã gọi điện cho tôi rồi, tôi cũng đã từ chối tham gia rồi.

Người được chọn đi thi bây giờ là của cậu.”

Thái Ngạn Nhân nghe vậy thì sửng sốt, liền lớn tiếng hỏi Thái Văn Kỳ tại sao lại từ chối tham gia.
Thái Văn Kỳ không trả lời, liền đi vòng qua người của Thái Ngạn Nhân để lên tầng.

Thái Ngạn Nhân vốn muốn giữ Thái Văn Kỳ lại để hỏi cho ra lẽ, nhưng Hà Tuyết Sam lại giữ Thái Ngạn Nhân lại rồi bảo: “Cậu ấy không muốn đi thi để còn ở bệnh viện chăm sóc Mộ Nghiên, chẳng lẽ cậu không nhận ra à?”
Thái Ngạn Nhân lúc này mới ngỡ ngàng.
Hóa ra là thế.

Tại phòng bệnh của Tô Mộ Nghiên.
Ông Lý và ông Tô đang ngồi nói chuyện với Tô Mộ Nghiên thì Thái Văn Kỳ bỗng mở cửa bước vào, sau đó đặt hộp đựng cháo lên trên bàn rồi bảo Tô Mộ Nghiên: “Cậu nên ăn rồi.”
Tô Mộ Nghiên nghe vậy thì không nói gì, ánh mắt nhìn về hướng khác để né tránh Thái Văn Kỳ.
Thái Văn Kỳ phát hiện ra hành động này của Tô Mộ Nghiên thì rất đau lòng.
Tại sao lại như vậy?
Rõ ràng lúc mới tỉnh lại thái độ của Tô Mộ Nghiên đối với anh cũng không đến nỗi xa cách như thế, tại sao bây giờ lại thành ra như vậy?
Thái Văn Kỳ mím chặt môi, muốn tiến đến nói chuyện với Tô Mộ Nghiên thì ông Lý đã gọi anh ra ngoài.
Thái Văn Kỳ không nỡ cách xa Tô Mộ Nghiên dù chỉ một giây một phút, nhưng anh vẫn phải đi theo ông nội rời khỏi phòng bệnh.
Không ngờ rằng sau khi ra ngoài, ông lại bảo anh phải về nhà nghỉ ngơi, ngày mai không được đến thăm Tô Mộ Nghiên nữa..