Vào rất nhiều buổi đêm không người, nó trộm trồi lên mặt nước, vươn một bàn tay lên trên mặt nước, ánh mắt tối đen nhìn chằm chằm chuỗi vòng vỏ sò trên tay.
Khi mãi không thấy cô, nó từng náu trong bụi cỏ rất lâu nhìn mọi người đi ngang qua, ý muốn tìm thấy bóng dáng cô.
Chuỗi vòng trên tay bị thời gian hao mòn mất đi vẻ ban đầu, khi nó đứt tung, nó từng luống cuống cầm sợi dây đang bung ra, cuối cùng mới chọn cơ hội bơi lên bờ, khó khăn xâu chuỗi vỏ sò kia lại bằng đôi tay xanh trắng lạnh như băng…..
Còn bây giờ, nó lại ghé vào bồn tắm, mặc cô ở trên cười ha ha xoa đầu nó, tạo thành một đám bong bóng……