Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

Chương 10: C10 Thiên phú

Biên dịch: Yên Hy

Chỉnh sửa: 03/10/2023

Thẩm Ngôn bọc khăn tắm mở cửa phòng tắm, đầu ngón tay đỡ khung cửa vì dùng sức mà nổi lên màu trắng. Cậu nhấc tay lau đi vết máu lại tràn ra bên môi, bước chân vô lực nằm xuống khoang trị liệu.

Khoang trị liệu đắt đỏ giờ phút này phát huy tác dụng của nó, dùng công nghệ cao phục hồi thân thể bị tiêu hao quá mức.

Thẩm Ngôn nhắm mắt lại phát tiếng ra thoải mái, không khỏi may mắn vừa rồi đối chiến là ở phòng huấn luyện thực tế ảo. Nếu là đối chiến thực địa, cậu sợ chỉ có thể kiên trì mười phút, hơn nữa dưới tình huống không dùng đến tinh thần lực.

Haizz, thân thể này thật sự quá mỏng manh.

Thẩm Ngôn có chút phiền muộn, cậu hỏi hệ thống: 【"Mày nói đối tượng nhiệm vụ khi nào xuất hiện?】

Hệ thống: 【Nhanh thôi, chờ cậu tới học viện Omega sẽ có thể tiếp cận.】

Thẩm Ngôn: 【Được.】

Vậy thì xác thật không mấy ngày nữa.

Hệ thống đề nghị: 【Ký chủ, hiện tại thân thể cậu còn chưa khôi phục, không thể bỏ qua cơ giáp trước sao?】

Thẩm Ngôn có chút kinh ngạc: 【Vậy... Tao sẽ làm gì?】

Hệ thống phấn chấn nói: 【Đi hưởng thụ sinh hoạt đó. Anh trai tốt với cậu như vậy, để anh ấy dẫn ngày đi quần áo đẹp, trang sức, đi đến các bữa tiệc, hội đấu giá...】

【Anh ấy phải thường xuyên ra ngoài làm nhiệm vụ, đừng làm phiền.】 Thẩm Ngôn nhớ lại bữa tiệc sinh nhật trong dĩ vãng. nhíu mày nói: 【Tao cũng không muốn đi, rất nhàm chán.】

Mỗi lần yến hội tất nhiên sẽ có một đám người tiến đến khen ngợi cậu, khen cha mẹ cậu, chín phần đều là người cậu không quen biết.

Mỗi lúc đó, cậu sẽ lén khi không ai chú ý trốn đi trước, tìm một địa phương yên lặng ngồi đó cho đến khi bữa tiệc kết thúc.

Nói vậy nhưng trưa hôm đó, thiếu niên vẫn dưới sự chờ mong của Thẩm Dịch thử không ít quần áo.

Đây cũng là ý của ông Thẩm bà Thẩm, Thẩm Ngôn sắp phải đến học viện quý tộc Omega, cần phải ăn mặc chăm chút hơn, không thể ném mặt mũi Thẩm gia đi.

Thẩm Ngôn không có sở thích đặc biệt gì với quần áo, cậu hàng năm đều mặc đồ quân bộ tác chiến và chế phục quân dụng, chỉ cần thoải mái là được, những cái khác không thèm để ý.

Nhưng mà khi bà Thẩm mang ra quần áo được trang trí bằng ren phức tạp đưa cho cậu mặc, Thẩm Ngôn đột nhiên phát hiện, cậu cũng có yêu cầu với quần áo.

"Đây đều là kiểu dáng thịnh hành nhất bây giờ, Tiểu Ngôn mau thử xem."

Nhắc tới phối đồ, bà Thẩm tức khắc có hứng thú, cầm lấy một bộ lễ phục hồng nhạt ướm lên người cậu khoa tay múa chân.


Trước đó chia quá ít sự chú ý cho Thẩm Ngôn, dẫn tới bà không phát hiện, đứa con ruột này của mình có tỉ lệ dáng người quá hoàn mỹ, là móc treo quần áo tuyệt hảo, khẳng định mặc gì cũng đẹp.

Hôm nay bà nhất định phải sửa soạn cho đứa con trai này thật lộng lẫy, để người ta vừa nhìn đã biết đây là một Omega quý tộc ưu tú.

Thẩm Ngôn nhìn màu sắc hường phấn bà cưỡng ép đưa cho mình, nhận lấy rồi tùy tiện ném sang một bên, nhíu mày: "Tôi không mặc, nếu muốn bà có thể thử."

"Con đây là thái độ gì? Mẹ cố tình chọn lễ phục cho con ——"

Bà Thẩm vừa nghe liền phát hỏa, đây thái độ nói chuyện với mẹ sao?

Quần áo xinh đẹp như vậy, nếu đổi thành Thẩm An, đã sớm vui vẻ cầm đi thay.

"Mẹ, để Tiểu Ngôn chọn đồ thằng bé thích." Thẩm Dịch lãnh đạm nói, ngữ khí cường thế, trong lời nói không cảm nhận được ôn nhu đến từ tình mẫu tử.

Anh vừa lên tiếng, bà Thẩm tựa như gà trống bị bóp chặt giọng nói, lập tức đỏ mặt không nói nữa.

"... Thôi, vậy con tự mình chọn đi." Ngực bà Thẩm kịch liệt phập phồng, hung hăng trừng mắt nhìn Thẩm Ngôn, môi run rẩy vài cái, chung quy không dám nói gì.

Bà vẫn luôn vừa kính vừa sợ đứa con trai lớn này.

Thẩm Dịch từ nhỏ thiên phú xuất chúng, có suy nghĩ riêng của mình, tuổi còn trẻ đã làm sĩ quan, tốc độ thăng chức nhanh, ngắn ngủn ba năm đã lên sĩ quan bốn sao, tiền đồ vô lượng.

Nếu không nhờ anh, Thẩm gia tuyệt đối không leo lên được vị trí hiện tại.

Nhưng khiến bà Thẩm hối hận chính là, vì sợ phiền toái, từ nhỏ bà đã ném Thẩm Dịch cho người hầu, chỉ khi khoe khoang với người khác mới nhớ tới đứa con trai này, thời gian khác đều ở trạng thái làm lơ.

Cũng dẫn tới bà trước mặt Thẩm Dịch trưởng thành, hoàn toàn không nâng nổi thân phận làm mẹ, cũng không có lập trường yêu cầu điều gì.

Có bao nhiêu quý tộc Omega muốn cùng Thẩm Dịch liên hôn, trong đó không ít gia thế xuất chúng, có thể vì Thẩm gia mang đến ích lợi thật lớn, nhưng ông Thẩm bà Thẩm chỉ từ chối, bởi vậy mất rất nhiều cơ hội.

Nhưng lại có biện pháp nào? Con trai hàng năm ở bên ngoài làm không trở về nhà, ngay cả bóng cũng không thấy được.

Huống chi Thẩm Dịch còn nắm trong tay quân công, địa vị cao hơn hai người quá nhiều. Căn cứ pháp luật Đế Quốc, cho dù cha mẹ thân sinh cũng không thể cưỡng bách một vị sĩ quan cao cấp làm chuyện hắn không muốn.

Mỗi lần nhìn đến cặp mắt lạnh lẽo của Thẩm Dịch, lại liên tưởng đến anh ở ngoài đánh giết Tinh Thú, dáng vẻ người đầy máu, bà Thẩm đều có loại sợ hãi phát ra từ linh hồn.

Tựa như bây giờ, bà không dám thay đổi quyết định của Thẩm Dịch, chỉ phải dưới ánh nhìn chăm chú của người hầu xấu hổ rời đi.

Bà Thẩm đi rồi, Thẩm Ngôn nhìn quét một vòng trang phục quý giá đẹp đẽ, cuối cùng chọn hai bộ áo sơmi cùng quần dài không quá khoa trương. Nhưng từ chiếc khuy măng sét bằng đá quý tinh xảo và một số thiết kế nhỏ độc đáo có thể thấy có giá trị xa xỉ.

Thẩm Dịch thấp giọng dò hỏi vài câu, sau đó đem nhãn hiệu và toàn bộ kiểu dáng cùng lại toàn bộ lấy hết, tiêu phí hàng triệu tinh tệ cũng không chớp mắt.

Không chỉ có như thế, anh còn tặng Thẩm Ngôn một chiếc Air Car mới nhất, bề ngoài cực ngầu và tính năng ưu việt không thua chút nào chiếc X-1 của Thẩm gia.


Ông Thẩm nghe xong chỉ nhíu mày, không nói gì.

Đây là tiền Thẩm Dịch đổi từ điểm quân công của anh, ông ta cũng không đi quản.

Nhưng Thẩm An nghe nói xong lại tức giận muốn chết, ở trong phòng điên cuồng đập phá một hồi.

Nhiều năm như vậy, cậu ta chỉ khi tiến vào học viện mới nhận được một cái vòng cổ khảm đá năng lượng màu xanh lục. Ngay cả những lễ phục xinh đẹp kia cũng có hạn chế mỗi quý chỉ có một hai bộ.

Dựa vào cái gì Thẩm Ngôn vừa tới đã có khoang trị liệu giá trị chục triệu lẫn Air Car, còn có nhiều lễ phục đẹp đẽ quý giá như vậy!

Điều khó khiến cậu ta tiếp thu chính là, thứ sau lại do người anh cả lạnh như băng kia cho.

Thẩm An khi nghe người hầu kể lại chỉ cảm thấy khó tin.

Đây vẫn là anh cả đối với cha mẹ lạnh mặt, hận không thể đoạn tuyệt quan hệ với gia tộc kia sao?

Thế nhưng lại đối tốt với Thẩm Ngôn như vậy, hơn nữa vừa ra tay lại hào phóng, làm cậu ta không thể không ghen tị.

Thẩm An chỉ khi còn nhỏ thu được mô hình Thẩm Dịch tự tay làm, chỉ là vài đồ vật không đáng tiền, bị cậu ta tùy tay ném xuống.

Dường như từ khi đó, ánh mắt đối phương nhìn cậu ta trở nên lạnh nhạt, không còn một tia ôn nhu.

Chỉ có điều ngay lúc đó Thẩm An không chút nào để ý.

Cậu muốn những mô hình rách nát đó làm gì? Còn không bằng một kiện quần áo xinh đẹp.

Thế nhưng hiện tại, cậu ta hối hận.

Thẩm An cắn mô/i dưới ảo não nghĩ, sớm biết rằng Thẩm Dịch có thể trở thành sĩ quan bốn sao, lúc ấy vì sao cậu ta không che giấu một chút? Giả thành dáng vẻ thích thú chút cũng tốt mà.

Cậu ta một bên hối hận, một bên lại cảm thấy trong lòng không cân bằng, nhịn không được oán hận lên Thẩm Dịch.

Rõ ràng hai người bọn họ đều là em trai Thẩm Dịch, dựa vào cái gì đưa cho mình chính là mô hình không đáng tiền, đưa cho Thẩm Ngôn lại là phục sức lẫn Air Car hàng triệu, khác biệt này cũng quá lớn rồi?!

Thẩm Ngôn rốt cuộc rót cho bọn họ canh mê hồn gì?

Thẩm Dịch là như vậy, Kỷ Nhiên cũng là như vậy, một đám đều xoay quanh cậu.

Thẩm An hung hăng dậm đá lên đồ vật rơi trên đất, càng nghĩ càng giận, buổi tối dứt khoát không tới ăn cơm.

Ông Thẩm không dấu vết nhíu mày, bà Thẩm sắc mặt cũng khó coi, khi nào Thẩm An ngoan ngoãn cũng bắt đầu giở trò giận dỗi?


Một người hai người đều không cho người bớt lo.

*

Ba ngày sau, Học viện quý tộc Tinh Nhã

Những tòa nhà cổ kính nguy nga sừng sững, cổng trường rộng gần như chiếm trọn cả dãy phố, nguy nga tráng lệ.

Đây là ngôi trường mà tất cả các Omega đều khao khát, có tài nguyên giáo dục tốt nhất và danh tiếng cao trong đế quốc, nó đã tồn tại hàng trăm năm, đào tạo ra hàng loạt Omega xuất sắc.

Nó là xã hội thượng lưu thu nhỏ, đồng thời cũng là xu hướng của thời trang, trang phục, lời nói, việc làm của những Omega cao quý này ở một mức độ nào đó sẽ dẫn dắt xu thế của thời đại.

Nhiều loại Air Carkhác nhau được đỗ tại hơn 20 khu vực đỗ xe, khắp nơi đều là Air Car sê-ri X và phiên bản giới hạn R.

Mà Omega từ trên xe xuống dưới đều quần áo ngăn nắp, cả người lộ ra tư thái cao quý ưu nhã.

Khu đỗ xe số một.

Một chiếc Air Car màu trắng mới nhất ngừng lại, cửa xe tự động mở ra, dẫn đầu xuống là hai Alpha thân hình cao lớn, khí chất bất phàm.

Huân chương trên vai họ thể hiện danh tính của họ là sĩ quan bốn sao của đế quốc, với chiến tích quân sự xuất sắc, hơn nữa bề ngoài tuấn tú, họ đã thu hút sự chú ý của nhiều Omega ngay khi xuất hiện.

"Nhìn bên kia, hai Alpha kia đẹp trai quá!"

"Trước đây chưa thấy qua, có ai biết không?"

"Trời ơi, hai người này đều là sĩ quan bốn sao, anh trai tui ở quân bộ mười năm vừa mời lên làm sĩ quan hai sao, quá lợi hại rồi."

"Mặc kệ, tôi muốn tìm phương thức liên hệ ——"

Nhưng mà không đợi bọn họ bắt đầu, một thanh niên lại bước xuống Air Car.

Cậu làm lơ hai Alpha đang duỗi tay đỡ, động tác uyển chuyển nhẹ nhàng từ trên xe nhảy xuống, hai chân dài tạo thành một khoảng đệm nhỏ khi tiếp đất, sau đó tiếp đất vững chắc trên mặt đất, với tư thế uyển chuyển, tư thế tự nhiên không gò bó.

Là một Omega cực kỳ xinh đẹp.

Cậu có mái tóc đen như lông quạ, phần đuôi hơi xoăn, trông càng thêm bồng bềnh. Đôi mắt tím bên dưới còn chói mắt hơn cả bảo thạch, làn da trắng như ngọc, dung mạo tuấn tú. các đường nét tinh xảo, như thể Người đẹp bước ra từ một bức tranh từ nó.

Cậu mặc một chiếc áo trắng sơ mi không phức tạp, cổ thon dài, đường viền của trang phục được nhét vào khóa thắt lưng màu đen, giúp eo trông thon hơn và chân dài hơn, tôn lên vóc dáng hoàn hảo.

"Kỳ thật hai anh không cần tiễn em."

Thẩm Ngôn nhìn hai người một hai phải theo tới, không tiếng động thở dài, "Em đã học lái Air Car, hơn nữa xe cao cấp đều có chức năng tự điều khiển, thật sự không cần lo."

"Không sao, trong khoảng thời gian này anh xin nghỉ dài hạn." Mắt Thẩm Dịch xẹt qua một mạt ý cười, giơ tay sờ sợi tóc mềm mại của cậu, "Ngày thường không có việc gì, tan học lại tới đón em."

"Anh cũng tới." Kỷ Nhiên một tay đỡ trên cửa xe, cười tươi như hoa: "Em trai Tiểu Ngôn, lần sau ngồi Air Car bản giới hạn của anh đây không? Cảm giác càng tốt hơn cái này nha."

"Cậu có phải nhàn rỗi không có chuyện gì là không?" Thẩm Dịch lạnh mặt, "Không có chuyện gì, trở về tôi huấn luyện cơ giáp với cậu."


"......"

Sắc mặt Kỷ Nhiên cứng đờ, anh ta cùng Thẩm Dịch đối chiến trước nay chưa từng thắn, xem ra lần này lại phải chịu ngược.

Ôi ôi. Hai anh em nhà này đều có thiên phú khủng bố dữ vậy??

Nhìn Thẩm Ngôn vào trường học, hai Alpha thu hồi ánh mắt, làm lơ mọi ánh mắt Omega hâm mộ, đang chuẩn bị lên xe, lại nghe đến phía sau có người gọi tên bọn họ.

"Anh cả, khụ, anh Kỷ Nhiên." Thẩm An chạy chậm tiến lên chào hỏi.

Bởi vì không thường vận động khiến Omega thở hồng hộc, gương mặt cũng đỏ bừng, xứng với nụ cười ngọt ngào càng tô thêm vẻ đáng yêu, là dáng vẻ rất nhiều Alpha thích.

Nhưng mà tương phản với mặt ngoài, trong lòng cậu ta tức giận muốn chết.

Buổi sáng dùng bữa xong, cậu ta vốn tưởng rằng Thẩm Ngôn sẽ một người tới trường học, không muốn gặp phê bình với cậu ta nên cố tình rề rà vài phút mới lên xe. Không nghĩ tới Thẩm Dịch cùng Kỷ Nhiên, hai Alpha này đều ở đây, cậu ta hối hận muốn chết rồi.

Sớm biết rằng như này, cậu ta liều mạng cũng muốn đi xe cùng Thẩm Ngôn!

Chẳng qua hiện tại còn kịp.

Nhìn Omega xung quanh lộ ra ánh mắt hâm mộ, lòng hư vinh của Thẩm An được thỏa mãn.

Đáng tiếc hai Alpha vẫn chưa tỏ vẻ thêm, chỉ lãnh đạm gật đầu, tiếp theo không quay đầu rời đi, chỉ để lại một tàn ảnh trắng.

"Này, Thẩm An, Alpha lạnh như băng vừa rồi là anh trai cậu hả?" Một Omega dát toàn nạm ngọc tình cờ chứng kiến ​​toàn bộ sự việc.

Cậu vừa vuốt ve chiếc nhẫn hồng thạch trên tay, vừa trào phúng nhìn cậu ta, "Cậu tới học viện cũng nửa năm rồi ha, tôi lần đầu tiên gặp anh trai cậu. Xem dáng vẻ không để ý của anh ta, chắc quan hệ hai người cũng chắc tốt đẹp là bao nhỉ?"

Vài Omega bên cạnh còn tính toán hỏi phương thức liên hệ của Thẩm Dịch, sôi nổi dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cậu ta.

Thẩm An ngẩng đầu, quả nhiên tên đáng ghét Lan Kỳ. Hai người họ vốn chẳng vừa mắt nhau, không ngờ lại gặp nhau ở chỗ này.

Nghe chung quanh khe khẽ nói nhỏ, trên mặt Thẩm An miễn cưỡng duy trì nụ cười, cố tình nhấn mạnh, "Anh trai tôi chính là sĩ quan bốn sao, ngày thường làm sao có thời giờ lại đây, vội vã trở về như vậy biết đâu lại có nhiệm vụ."

"À, phải không? Omega vừa rồi từ trên xe xuống có phải người Thẩm gia mới nhận, lớn lên đẹp thật."

Nhìn đối phương cứng đờ mặt, cậu cười nhạo ra tiếng, "Tôi thấy anh trai cũng thật sự cưng chiều đứa em kia, vội như thế còn tự mình đón đưa, một sĩ quan khác cũng là bốn sao, òa, thật làm người ta hâm mộ."

Thẩm An tức khắc khổ sở cúi đầu, hàm răng tuyết trắng gắt gao cắn m.ôi dưới, dáng vẻ lã chã chực chờ khóc.

Lan Kỳ vừa thấy cậu ta thành dạng này, đột nhiên mắt trợn trắng, "Được rồi, đừng thể hiện làm như tôi bắt nạt cậu không bằng. Tôi cũng không phải đám Alpha mắt mù kia, chẳng nuốt nổi dáng vẻ này của cậu đâu."

Cậu cười nhạo một tiếng, bỗng dưng dán sát vào bên tai Thẩm An thấp giọng nói: "Có học sinh chuyển trường xinh đẹp như vậy nhập học, hôm nay nhất định rất náo nhiệt,chắc hẳn bảng xếp hạng Omega được hoan nghênh nhất học viện lại thay đổi.

Đoán thử xem, lần này cậu còn có trong danh sách không?"

***

Biên dịch có lời muốn nói: Mọi người đừng lo, báo ứng của Thẩm gia sẽ đến sớm thôi ~~~