Viên Minh ngồi trong nhà ngục nghịch mấy cọng rơm. Anh vốn là con của nô tỳ, từ bé đã bị khinh khi. Bị phụ hoàng ghét bỏ.
Tìm được một người bạn như Liễu Y là một điều rất vui đối với Viên Minh. Là một con chim ở trong lòng son, anh đâu thể biết về thế giới bên ngoài, thứ mà người ta gọi là đời. Anh làm sao biết được Liễu Y chỉ là tiếp cận anh để có thể làm hoàng hậu. Anh hối hận khi để nàng gặp phụ hoàng. Để rồi nàng lộ bộ mặt chuột ra.
Nghĩ đến đấy, anh chỉ cười. Lòng anh thật nhức nhói.
Ai nói làm thái tử là sướng. Đó chỉ là bề nổi. Sự thật chỉ là một con người bị chính cha mình ruồng rẫy, bị người đời dối lừa mà thôi!!!