Một Nửa Anh Em

Chương 42: Chương 42


- Bộ em cẩn thận là được sao? Người em thì nhỏ thó ốm yếu như vậy, còn nó thì to xác gần ngang ngửa anh. Anh đã dặn là đừng gần gũi thân thiết với nó quá mỗi khi vắng người rồi, lỡ nó nổi thú tính kiềm nén hết nổi thì biết tính sao, hả?! – Hiệp lo sợ cho an nguy của Xuyên cứ y như gái nhà lành bị sỡ khanh hãm hại.
- Anh cứ nghiêm trọng hóa vấn đề, em là con trai mà! Với lại anh đừng có lấy tiêu chuẩn body gym của anh mà so với em chứ, tại cứ ở gần với những người to con như anh với Định nên trông em mới nhỏ người, chứ so với mấy đứa nam cùng độ tuổi em cũng cao hơn nhiều đứa chứ bộ! – Xuyên luôn tức tối vì suốt ngày bị cho là công tử bột bởi ông anh trai kiêm “người yêu” và cậu bạn thân đều thuộc hàng “khủng long bạo chúa”.
- Phải, cứ cho là em cũng cao ráo ngon lành đi. Nhưng thân thể em vốn thuộc dạng “mình hạt sương mai”, gió thổi một cái là bay qua tận I-rắc. Còn gương mặt của em nữa, có biết là bây giờ “Trai cong” nhiều lắm rồi không? Em đâu chỉ thu hút mỗi mấy đứa con gái, mấy thằng nam “bóng ngầm” cũng lăm le em lắm đó… Lơi mắt chút xíu là bị hốt xác ngay!!!

- Haizzz… ý anh là đang nói chính anh đó hả? – Xuyên cũng bắt đầu cố nhịn cười, bày ra bộ mặt cảm thán ra chiều tiết rẻ. – Bởi vậy ta nói, dân tình phái nữ cứ rộ lên câu nói kinh điển bi thương “Trai đẹp nay đã hiếm tụi nó lại còn yêu nhau”. Nhìn bên ngoài menly ngây ngất vậy mà lại… Ôi, dân số Việt Nam sắp giảm thiểu đáng kể rồi!!!
- Ê ê, câu này áp dụng luôn cả cho em nữa đấy nhá!
- Hi hi, vậy là hết giận rồi nha! – Sau vài nước cờ đi vòng, Xuyên bắt đầu quay lại vấn đề chính.
Như hiểu được “ý đồ” của Xuyên là cố tình hài hước hóa vấn đề, để cho anh chàng nguôi ngoai cơn bực bội, Hiệp dù chẳng còn giận gì nhưng vẫn bày ra vẻ mặt thờ ơ. Hiệp tháo dây nghe, để máy Mp3 lên đầu tủ đèn ngủ, hạ người xuống đắp chăn ngang ngực giả vờ đi vào giấc ngủ. Nhưng Xuyên hiển nhiên không cam lòng để tình huống xảy ra như vậy, người ta đang muốn… hòa giải mà!*.*
- Nè, cứ thế mà ngủ sao?
- Chứ không ngủ thì làm gì? – Hiệp tất nhiên không vừa, đang muốn để đối phương tự giác ra hiệu.
- À… hiểu rồi, thì ra là “lực bất tòng tâm”!!!

Câu nói khích tướng quả nhiên vô cùng hiệu nghiệm, Hiệp chòm người bật dậy, tỏ vẻ bức xúc vô cùng. Là anh chàng vì giận dỗi nên mới thế chứ lúc nào mà khí lực chẳng căng tràn chứ. Nhưng bật dậy thì chỉ là nhìn ngó thế thôi, chứ cũng không biết nói gì… không lẽ nhào vào tấn công ngay thì cũng kỳ cục quá, vừa mới chửi bới người khác là dê xồm sói lang sỡ khanh tùm lum, giờ làm vậy chẳng khác nào “cá mè một lứa”… Xuyên hiểu được cuộc đấu tranh tư tưởng của Hiệp, nên cũng nhẹ nhàng chủ động tiến tới gần, ve vãn mời gọi…
- Sao vậy? Có phải lần đầu đâu mà còn ngại ngùng?
- Anh không ngại, chỉ là muốn biết cảm xúc của em như thế nào thôi.
- Ý anh là sao?
- Em đối với tên Định kia thế nào? Còn với anh thế nào?

Xuyên mỉm cười nhẹ nhàng, nụ cười mang theo vẻ mê hoặc cuồng vọng. Cậu chàng di chuyển cơ thể, ngồi lên giữa hai đùi Hiệp, hai tay vòng qua ôm lấy cổ anh, cọ cọ mũi mình vào mũi chàng, rồi áp cánh môi nhẹ nhàng lên hai bờ má…
- Em đối với Định là bạn thân. Còn với anh… đã đi đến bước này rồi, còn băng khoăn nghi ngại nữa sao?!
Hiệp toan nói thêm lời nào đó, nhưng cậu trai nhỏ đã chặn lại bằng chính môi mình. Nụ hôn nhẹ nhàng nhưng sâu thẳm, rõ ràng là trình độ đã thăng lên cấp bậc cao hơn, không còn vẻ ngại ngùng e dè như hồi lần đầu nữa. Hiệp hiển nhiên đón nhận lấy cơn mê say, đẩy đầu lưỡi ra cuốn xoắn lấy, thưởng thức vị ngọt tình nồng. Hơi thở ngày một gấp gáp, tay Xuyên lại không ngừng vuốt ve sờ soạng khắp người Hiệp, từ sóng lưng ra trước bờ ngực rồi xuống cơ bụng, động tác mềm mại đầy điêu luyện như kiểu mát-xa. Anh chàng cũng không có thời gian thắc mắc, bởi mọi dây thần kinh cảm xúc đều đang căng lên để cảm nhận sự khoái cảm nồng nàn. Bàn tay mềm mại kia đang bắt đầu lướt sâu vào trong chiếc quần đùi mỏng dính, mò mẫm lấy vật thể vốn đã cương cứng từ nãy giờ. Tiếng rên khẽ cất lên, Xuyên đang thực hiện những động tác mà Hiệp đã từng làm đêm hôm đó, môi rời môi, cậu chàng dùng lưỡi liếm láp lấy vành tai của Hiệp, kích thích sự rung động đang tràn trề.