Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương 41: Tokyo Drift11

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Rạng sáng 3:00, đầu đường nơi nào đó ở Tokyo.

Âm thanh động cơ nổ phá vỡ đêm tối yên lặng.

Đằng trước một cửa hàng đã nghỉ kinh doanh tụ tập hơn mười chiếc xe cải tiến đủ màu sắc, một đám người ăn mặc theo phong cách đường phố mang theo các cô gái nhỏ ăn mặc nóng bỏng tới đây, vừa nói chuyện phiếm vừa chờ người nào đó.

Sau năm phút mục tiêu xuất hiện.

Một chiếc xe Impreza WRX màu lam dừng lại bên cạnh thùng rác, người lái xe mở cửa xe đi xuống.

Dường như bị khí thế đơn độc của hắn trấn nhiếp, tất cả mọi người ngừng động tác trong tay, vậy mà không một người dám đối mặt với người vừa đến, thẳng đến nửa phút đồng hồ sau rốt cục có người không chịu nổi, mở miệng lớn mắng:

" Móa, Itou Kan, mở mẹ ngươi đèn pha ấy!"

"Thật có lỗi thật có lỗi." Kẻ lái xe tên là Itou Kan vừa nói xin lỗi vừa thò người vào trong xe tắt đèn, thế là rốt cục đám người có thể nhìn thấy tướng mạo người vừa đến.

Đây là tên có bộ tóc 6 màu hình cây chổi, có vẻ mặt lạnh lùng, trước mặt nhiều người như vậy, nhưng trong mắt của hắn cũng chỉ có một người, hừ lạnh một tiếng nói:

"Inoue Kentarō, đã trễ thế như vậy ngươi gọi ta ra làm gì?"

"Không có chuyện gì khẩn cấp, chỉ là danh hiệu Tật Tốc Lưu Tinh nên đổi chủ." Nói chuyện là một tên mặc áo jacket đang nhắm mắt nằm trên trần xe, bạn gái nhỏ đang dịu dàng đút nho cho hắn.

"Quên đi, ngươi chẳng qua chỉ là bại tướng dưới tay ta mà thôi." Itou Kan khinh thường nói.

"Tên khốn, đừng xem thường người khác! ! ! Hiện tại ta đã khác xưa!" Tên mặc áo jacket mở to mắt, như một con hổ vừa tỉnh giấc, trong ánh mắt của hắn thiêu đốt chiến ý hừng hực:

"Lần này đánh cược toàn bộ tôn nghiêm của đàn ông, sẽ không thua ngươi!"

Dường như cảm nhận ý chí của đối phương, núi băng- Itou Kan này cũng không nhịn được động lòng, trầm mặc hồi lâu nói:

"Ta hiểu được, Inoue kun, vậy thì dùng tốc độ của chúng ta nói chuyện đi."

Nói xong câu đó hai người đều quay trở lại xe đua bản thân, bạn gái của Inoue Kentarō đi đến phía trước hai chiếc xe, trong tiếng reo hò tiếng huýt sáo của mọi người rút ra áo lót của mình, ném lên.

Tại lúc áo lót chạm đất , hai chiếc xe đua không hẹn mà cùng lao vùn vụt đi.

Itou Kan cùng Inoue Kentarō là đối thủ cũ, hai người gia cảnh cũng không tệ, gia đình hai bên có quan hệ làm ăn, vốn là bạn cùng nhau chơi đùa từ bé đến lớn, ban đầu cũng là Inoue Kentarō kéo Itou Kan vào cái vòng này, nhưng về sau kỹ thuật lái xe Itou Kan không ngừng tiến bộ, thẳng đến lúc bạn thân Inoue Kentarō thích sĩ diện trên mặt cũng có chút nhịn không được rồi.

Tình hữu nghị giữa 2 người cuối cùng cũng không chịu được khảo nghiệm này, càng lúc càng xa.

Những năm này Inoue Kentarō tới khiêu chiến hắn không ít lần, nhưng luôn luôn bại nhiều thắng ít, nhưng Itou Kan cũng không vì vậy mà khinh thường đối phương, bởi vì Inoue Kentarō mỗi lần tới chắc chắn sẽ có một số kỹ năng được nâng cao, bất kể là xe đua hay kỹ thuật, mang đến cho hắn uy hiếp không ít.

Bởi vậy Itou Kan cũng không thể không treo lên một trăm phần trăm tinh thần đến ứng phó.

Tới đi, để ta xem một chút lần này ngươi vừa học được cái gì.

Itou Kan vừa nghĩ vừa dẫm lên chân ga.

Hai chiếc xe đua giao thế dẫn trước.

Nhưng mà sau một khắc hắn không nhịn được mở to hai mắt, chỉ thấy nơi ngã tư đường, một chiếc xe van màu nâu đất giống như u linh từ trong bóng đêm chui ra.

Hỏng bét! Đã muộn như vậy vì sao trên đường còn có xe chạy! ! !

Trán Itou Kan toát mồ hôi lạnh, khoảng cách gần như thế chạy tốc độ nhanh như vậy khiến hắn không kịp phản ứng, mắt thấy sắp xảy thảm kịch xe hư người chết, mà hắn biết Inoue Kentarō chạy xe bên cạnh mình trong lòng chắc cũng rất tuyệt vọng.

Kết quả ngay sau đó hắn liền thấy một màn khiến cả đời này khó quên nhất, chỉ thấy chiếc kia phá xe van căn bản không có ý định giảm tốc, giống một con trâu hoang bay thẳng đến chỗ hắn.

Tại thời điểm chiếc xe cách xa nhau không đến năm mét, đuôi xe L300 bỗng nhiên quay, thân xe dưới tác dụng của quán tính lướt ngang đến, thời điểm hai xe gần nhất khoảng cách chỉ có không đến 1 centimet.

Lông tơ toàn thân Itou Kan đều dựng đứng, trái lại người lái L300 chỉ bằng một tay, một cái tay khác còn tìm cái gì đó bên cạnh.Kẹo cao su?

Giao thoa chớp mắt Itou Kan thấy rõ đồ vật cầm trong tay đối phương, cảm giác đầu óc của mình hoàn toàn không đủ dùng.

Cái quỷ gì? ! Itou Kan nhịn không được nghẹn ngào, dưới loại tình huống này còn tìm kẹo cao su sao, chuyện để cho hắn không thể tin còn tồn tại phía sau, về sau L300 tăng tốc độ, vượt qua xe WRX của hắn, rõ ràng phía trước không còn đường lớn nhưng chiếc xe bánh mì cũ nát kia lại lần nữa không có dấu hiệu nào chuyển hướng, chui vào hẻm nhỏ rộng bằng chiếc xe, cứ thế biến mất không thấy.

Chỉ để lại hai xe đua còn đang trong trận đấu, tốc độ càng ngày càng chậm, cuối cùng đều ngừng lại, Itou Kan cùng Inoue Kentarō bước xuống xe nhìn nhau.

"Còn muốn so sao?" Sau một lúc lâu Itou Kan mở miệng nói.

".

.

."

"Ngay cả chiếc đưa hàng xe còn không bằng,so tiếp cũng chẳng có ý nghĩa." Inoue Kentarō mất hết cả hứng:

"Danh hiệu Tật Tốc Lưu Tinh ngươi giữ đi, ta dự định rời khỏi cái giới này, trở về kế thừa gia nghiệp."

".

.

.

Thật ra ta cũng chuẩn bị thi đấu xong trận này liền đi Châu Âu du học." Itou Kan nói thẳng.

"Thật sao?" Inoue Kentarō nghe vậy có chút ngoài ý muốn, chợt cảm khái:

“Chúng ta đã rất nhiều năm không nói chuyện giống hôm nay."

Hai người liếc nhau một cái, trăm miệng một lời:

"Đi uống một chén không?"

Trương Hằng cũng không biết bởi vì mình, một nam nhân mất đi giấc mộng đua xe, cũng không biết bởi vì mình, hai nam nhân một lần nữa nhặt lên tình hữu nghị ngày xưa.

Với hắn mà nói cũng chỉ là lặp lại việc đưa hàng mỗi ngày mà thôi, Tokyo là nơi có nhiều kẻ yêu thích xe cải tiến nhất, mà lại tựa như bối cảnh trong giới thiệu nói, bọn người này này bình thường đều hoạt động vào ban đêm, thời điểm Trương Hằng giao hàng cũng sẽ ngẫu nhiên gặp được nhóm người đua xe.

Tuyệt đại đa số đều giống Itou Kan cùng Inoue Kentarō là kẻ nghiệp dư.

Đây đã là tháng thứ chín hắn học lái xe, một tháng trước hắn hoàn thành luyện tập mà Takeda chuẩn bị cho hắn, kỹ thuật điều khiển ô tô từ LV1 lên tới LV2, trừ cái đó ra, sửa chữa cải tiến cũng lên tới LV1, hiện tại chiếc xe này đã hoàn toàn khác biệt so với thời điểm hắn mới tiếp nhận, bộ phận bên trong đều bị hắn thay đổi 1 lần, chỉ là bên ngoài vẫn mang hình dáng L300.

Trương Hằng không giống lái xe khác sợ người ta không biết xe mình là xe cải tiến, bên ngoài sơn đủ mọi màu sắc, rốt cuộc tiền trong tay của hắn cũng có hạn.

Vì mua linh kiện hắn không thể không tìm thêm một công việc nữa, Takeda giới thiệu cho hắn một cửa hàng thu mua xe hỏng, tất cả linh kiện hắn có được đều lấy từ đó, giá cả tương đối rẻ tiền, dù vậy hắn cũng bỏ ra thời gian bốn tháng mới lắp ráp ra L300 hiện tại.

Bây giờ Trương Hằng đã khác xưa, hắn giao tất cả hàng xong còn thừa 1 giờ, lái xe chuẩn bị về cửa hàng hải sản Takeda, nhưng mà cách đó 1 con đường hắn liền thấy cuồn cuộn khói đặc.

Trương Hằng ý thức được sự việc đang xảy ra, hắn dừng xe ở ven đường, vừa gọi điện thoại cho lính cứu hỏa vừa lấy cung phòng thân của hắn ở ghế sau.