Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh

Chương 17


Sáu giờ sáng sớm hôm sau, Tô Tinh Dã thức giấc rồi rửa mặt qua loa xong đi chạy bộ, 7 giờ trở về phòng tắm rửa, 7 rưỡi A Uy đem bữa sáng qua gõ cửa phòng cô, là điểm tâm sáng của Bách Vị Gia mà cô thích nhất, Dương Vân trước đây đã cố ý gửi cho anh ta một tệp tài liệu, bên trong có ghi lại thói quen sinh hoạt và sở thích của Tô Tinh Dã, vì vậy A Uy vừa đặt túi đồ điểm tâm sáng ở trên bàn uống trà nhỏ của sân thượng vừa nói với cô: "Chị Vân đã nhắc với tôi trước rồi."
 
Tô Tinh Dã mím môi cười một chút, chị Vân thật sự quan tâm tới cô tỉ mỉ chu đáo.
 
"Anh đã ăn chưa? Cùng nhau ăn chứ?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
A Uy lắc đầu, "Tôi đã ăn rồi, cô ăn đi."
 
Sau khi ăn xong, Du Thư Yên và Triệu Tư Vu qua tìm cô để cùng nhau đến nhà thể chất, lúc ở cửa khách sạn gặp nhóm người Thẩm Vọng Tân, nhìn bộ dạng kia giống như đang đợi các cô cùng đi.
 
Các anh đã dành thời gian 2 ngày rưỡi để đọc kịch bản liên quan đến "Quyền mưu", trau chuốt lại vai diễn của mỗi người thêm lần nữa, sau khi xác nhận không có vấn đề, Khương Nghị lúc này mới bắt đầu chính thức huấn luyện trước khi quay cho họ, chương trình huấn luyện vô cùng phong phú, có môn cưỡi ngựa bắn tên, môn lễ nghi, môn đàn tranh, môn nhảy múa, môn thể dục, môn võ thuật, môn thư pháp cùng với môn lời thoại.
 
Chương trình buổi sáng của nhóm nam nữ được tách ra huấn luyện, bối cảnh cưỡi ngựa bắn tên cùng với võ thuật trong phim của các vai nam tương đối nhiều, vì thế lúc bọn họ đang huấn luyện, nhóm nữ cũng đang huấn luyện môn nhảy múa cùng với đàn tranh, cho đến chiều và tối mọi người mới tụ lại để cùng nhau huấn luyện chương trình thể dục, lễ nghi, thư pháp và lời thoại.
 
Họ áp dụng quy chế lễ nghi thời Hán, lễ nghi thời Hán chia thành 5 loại: đứng tiếp khách, ngồi tiếp khách, chào, đón khách, mở tiệc chiêu đãi, Khương Nghị mời cho họ một giáo viên lễ nghi giàu kinh nghiệm và nghiêm khắc, tự mang theo cây gậy dạy học, ngồi không được đánh, đứng không được đánh, đi không được đánh, hai lớp nghi thức trên căn bản đều là bị đánh.
 
Còn Tô Tinh Dã lại là một ngoại lệ trong số họ, cô sở dĩ tránh khỏi được khó khăn là dựa vào từ nhỏ đã được đào tạo lễ nghi, nhảy múa, do đó lúc học nghi lễ nhà Hán, cô đương nhiên quy củ hơn so với những người khác, cũng bởi vì học tốt nên cô sẽ thường xuyên bị giáo viên lễ nghi kéo lên làm mẫu.
 
Du Thư Yên nhìn phong thái lễ nghi kia của Tô Tinh Dã trước mặt chẳng thua kém gì giáo viên lễ nghi, không khỏi nhỏ giọng thở dài nói: "Vì sao tiểu Tinh Dã lại đẹp như vậy chứ, thật sự quá xuất sắc mà, xuất sắc đến mức tôi muốn ghen mà ghen không nổi."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Triệu Tư Vu cũng nhìn Tô Tinh Dã, cô ấy hoàn toàn đồng ý với lời nói của Du Thư Yên, Tô Tinh Dã dường như chính là kiểu hình mẫu đến học sinh nữ cũng không chịu nổi mà thích.
 
Trì Hủ là fan cuồng nhan sắc top đầu của Tô Tinh Dã, ánh mắt càng dán vào không rời, "Gương mặt của tiểu Tinh Dã thật sự kia sao?"
 
"Chỉ cần nhìn gương mặt của cô ấy thì mọi cảm giác phiền não đều có thể tiêu biến không còn một mống."
 
"Trên đời này sao lại có người đẹp như vậy nhỉ?"
 
"...."
 
Nhóm Thích Chử bên cạnh yên lặng liếc nhìn nhau, hiển nhiên đã quen với những lời lảm nhảm của Trì Hủ.
 
Chu Thưởng nhân lúc giáo viên lễ nghi không để ý, lén lút chọc Thẩm Vọng Tân, Thẩm Vọng Tân khó hiểu nghiêng đầu nhìn anh ta.

 
Chu Thưởng nhỏ giọng hỏi: “Nói thật, tôi cũng cảm thấy tiểu Tinh Dã rất xinh đẹp, cậu thì sao?”
 
Thẩm Vọng Tân ngẩng đầu nhìn về hướng Tô Tinh Dã, mái tóc dài đen mượt buộc thành đuôi ngựa cao, trên trán có vài sợi tóc lòa xòa, hình như cô không thích trang điểm, thường xuyên để mặt mộc nhỏ nhắn, áo phông trắng sơ vin vào quần jean màu xanh da trời, chiếc eo thon gọn lộ ra khí chất thanh lịch tao nhã.
 
Một lúc sau, anh "ừm" một tiếng tỏ vẻ đã trả lời.
 
***
 
Một buổi học lễ nghi kết thúc, ngay sau đó là môn thư pháp, giáo viên cũng thích Tô Tinh Dã giống như giáo viên lễ nghi, mà cũng cực kỳ thích Thẩm Vọng Tân, vì Thẩm Vọng Tân viết thư pháp rất đẹp, thư pháp của Thẩm Vọng Tân bồng bênh như mây, thiết thư ngân câu, rất có phong cách quý phái.
 
*Thiết thư ngân câu: ý chỉ cách viết thư pháp vừa mềm mại lại mạnh mẽ.
 
Giáo viên thư pháp nhìn tác phẩm anh vừa hoàn thành, hỏi: “Tiểu Thẩm, ta coi nào, đã luyện thư pháp từ nhỏ à?”
 
Thẩm Vọng Tân gật đầu: “Dạ, đúng rồi.”
 
"Nhìn kỹ một chút, thư pháp này của cậu lại giống phong cách của Tào lão tiên sinh, cậu chắc rất thích thư pháp của Tào lão tiên sinh hả?"
 
"Thích ạ, từ nhỏ đã dựa theo đó để luyện rồi."
 
Giáo viên thư pháp cười gật gật đầu, ông ngẫm nghĩ một chút, lại nói với Thẩm Vọng Tân: “Tiểu Thẩm à, cậu xem có thể tặng cho tôi tác phẩm này của cậu được không? Tôi mang về cho mấy người bạn trong nghề xem thử xem bọn họ có thể phân biệt thật giả hay không?”
 
“Nếu thầy đã thích thì cứ cầm đi ạ, gì mà tặng hay không chứ?”
 
Ông cẩn thận từng li từng tí đặt sang bàn khác, chờ sau khi mực khô lại đem cất đi.
 
So với huấn luyện ban ngày, môn lời thoại hai tiếng cuối cùng buổi tối chắc chắn là hưởng thụ, bọn họ bây giờ quả là yêu học thoại chết mất thôi.
 
Khương Nghị cùng với phó đạo diễn Ngô Vĩ từ ngoài cửa sổ hành lang nhìn bọn trẻ đang yên tĩnh cùng nhau học thoại bên trong, Ngô Vĩ vui mừng nói với Khương Nghị: “Lão Khương à, đây quả thật là lứa diễn viên nghe lời nhất mấy năm nay của chúng ta.”
 
Khương Nghị nghe vậy, cười cười, “Vẫn là một đám trẻ con giống như tờ giấy trắng, chúng khiến tôi cảm thấy quyết định ban đầu của tôi quả là sáng suốt”.
 
“Trước đây tôi còn hơi lo lắng, nhưng bây giờ tôi cũng kiên quyết quyết định của ông là chính xác."
 
Hai người bạn nối khố ăn ý nhìn nhau cười, sau đó, Ngô Vĩ giống như nghĩ tới điều gì, nhíu nhíu mày nói: “Không đúng, lão Khương, ông có cảm thấy chúng ta sắp xếp chương trình học dày quá không, tôi thấy chúng nó so với lúc mới đến gầy đi không ít đó.”
 
"Qua một thời gian nữa là chính thức mở máy rồi, nói thật, bọn trẻ gầy một chút cũng tốt, ghi hình cũng sẽ đẹp hơn."
 
Ngô Vĩ nghĩ một chút cũng phải, dẫu sao gầy mới có thể lên hình càng có sức hút.
 
Trong khoảng thời gian này, mọi người đều vô cùng bận rộn, từ 8 giờ sáng đến 10 giờ tối đều chăm chỉ vùi mình ở nhà thể chất để huấn luyện, đến cả thông tin phát sóng chính thức mà Thẩm Vọng Tân và Trì Hủ đóng "Nghĩa sĩ" họ cũng không biết, đến giữa tháng 5, bọn họ nhận được wechat của đạo diễn Phan Thẩm, nhóm diễn viên của "Nghĩa sĩ",  ông mời họ tham dự buổi công chiếu của "Nghĩa sĩ" vào ngày 14 tháng 5.
 
Làm đạo diễn, Khương Nghị không thể không biết tầm quan trọng của buổi công chiếu đối với diễn viên. Hơn nữa, ông với Phan Thẩm còn là quan hệ bạn tốt lâu năm nên ông rất sẵn lòng cho họ hai ngày nghỉ.
 
Buổi công chiếu "Nghĩa sĩ" tổ chức vào lúc 9 giờ rưỡi tại Thượng Hải. Không có máy bay từ Hàng Châu đến Thượng Hải, hai người họ phải ngồi tàu cao tốc với trợ lý, 7 giờ xuất phát từ Hàng Châu, chưa đến 8 rưỡi đến Thượng Hải, sau khi sửa sang lại một chút liền đến nơi có buổi công chiếu.
 
Tham dự buổi công chiếu lần này ngoài hai người bọn họ còn có nhóm diễn viên Hà Lô Hạo, Ngô Mẫn Chi, Lý Phi.
 
Lý Phi nhìn hướng về Thẩm Vọng Tân, sau lần đóng máy gặp nhau lần cuối cùng đã hơn nửa năm rồi, phải nói là lúc trước đây đang quay "Nghĩa sĩ" còn có ý với Thẩm Vọng Tân nhưng qua nửa năm không gặp thì chút ý kia cũng phai mờ gần như không còn nữa. Tuy hơn nửa năm nay, cô ta cảm thấy Thẩm Vọng Tân dường như đẹp hơn, nhưng có đẹp hơn thì cũng để làm gì?!
 
Cô ta cũng coi như nhìn thấu rồi, giống con người Thẩm Vọng Tân, đối xử với người nào cũng dịu dàng, trên thực tế thì căn bản là không để ai trong lòng, sự dịu dàng mà anh biểu hiện chẳng qua là anh được dạy bảo tử tế mà có.
 
Sau khi Lý Phi nghĩ thông suốt rồi, liền thoải mái hào phóng chào Thẩm Vọng Tân một tiếng: “Vọng Tân, đã lâu không gặp.”
 
Lý Phi nhìn nụ cười trên gương mặt Thẩm Vọng Tân nhất thời lặng người, sau khi phản ứng lại cô ta bĩu môi, lặng lẽ chửi trong lòng một tiếng MMP!
 
*MMP: một câu chửi theo tiếng địa phương ở Tứ Xuyên, giống tamade - đmm.
 
Dù sao lúc quay "Nghĩa sĩ" cùng anh cũng gần 7 tháng, cô ta biết Thẩm Vọng Tân thực ra là người có tiêu chuẩn kép rất cao, anh có thể lạnh nhạt với một số chuyện lại nhìn rất thấu đáo, giống như cô ta trước đây thấy anh rất đẹp, cô ta chưa từng nói nhưng Thẩm Vọng Tân biết chứ? Anh đương nhiên biết mà!
 
Anh biết nhưng không nói gì, chỉ là yên lặng hời hợt với cô ta từ cử chỉ lời nói, luôn giữ khoảng cách, vừa rồi cũng đoán được là cô ta bây giờ không có cảm hứng với anh nữa, nên mới cười tươi với cô ta không giống với sự hời hợt lúc trước, lúc thích anh thì anh hời hợt, lạnh nhạt, lấy lệ, bây giờ cô ta không thích anh nữa rồi, anh mới bắt đầu chân thành, lẽ nào cô ta thích anh lại đáng sợ như vậy sao ?!!
 
***
Buổi công chiếu chính thức bắt đầu lúc 9 giờ, có phân đoạn phát sóng trực tiếp, vì thế sau khi họ ra, lượng bình luận chạy ngang tăng cực nhanh, nhưng chủ yếu là lượng fans của Hà Lô Hạo, Ngô Mẫn Chi, Lý Phi, dù sao họ cũng là nghệ sĩ tuyến đầu, độ hot và lưu lượng đều rất tốt, đại quân bình luận như vậy cũng có thể thổi bay một vài fans của Thẩm Vọng Tân, nhưng ngay sau đó lại bị nhấn chìm.
 
Lúc Thẩm Vọng Tân và Trì Hủ tiếp nhận phỏng vấn, còn bên nhà thể chất ở Hàng Châu, lúc này mọi lẽ ra phải học thoại lại đang cầm điện thoại vây quanh để xem phát trực tiếp buổi công chiếu "Nghĩa sĩ" của anh. 
 

Thích Chử nói: “Anh Thẩm lên hình đẹp trai quá, cảm giác rất man."
 
"Anh Thẩm của tôi vẫn luôn man vậy mà." Giọng của Phó Tuân mang vài phần đắc ý.
 
"Chưa kể, bình thường thấy Trì Hủ với thằng nhóc này chẳng có chút đứng đắn, nhưng bây giờ nhìn lại thấy rất chững chạc."
 
"Thấy chững chạc vậy thôi chứ thực tế trong lòng đang hoảng loạn đó.”
 
“Ha ha ha ha ha ha ha.”
 
"..."
 
"Chưa kể tất cả diễn viên của bộ phim này đều rất đẹp, giống như ngự tỷ Lý Phi này cũng rất đẹp."
 
*Ngự tỷ: chỉ người con gái toàn sắc vẹn toàn, giỏi mọi lĩnh vực.
 
“Chị Lý Phi thật sự vượt qua cả ngự tỷ, là kiểu hào quang sáng chói."
 
"Tôi thực sự nghiêng về chị Mẫn Chi hơn á, cảm thấy kiểu đáng yêu."
 
Những diễn viên tập sự khác cũng ở đây bàn luận, vừa nói lại bắt đầu tranh cãi đến cùng xem Lý Phi đẹp hơn hay Ngô Mẫn Chi đẹp hơn.
 
Trong nhóm người, không biết là ai đột nhiên  "ê" một tiếng, "Các cậu nói xem chị Mẫn Chi với anh Thẩm là một đôi hay chị Lý Phi với anh Thẩm là một đôi?"
 
Chủ đề này nhanh chóng khiến mọi người trở nên hào hứng, trong nguyên tác của "Nghĩa sĩ", Thẩm Vọng Tân đóng vai Lâm An đem lòng yêu nữ chính Ngô Mẫn Chi, còn Lý Phi đóng vai nữ nhị hào thích Lâm An, nói đến đây, có thể coi đây là một mối tình tay ba mà khán giả thích xem.
Tô Tinh Dã vốn đang chăm chú xem Thẩm Vọng Tân trên màn ảnh, lúc nghe thấy bàn luận của họ, theo bản năng dựng tai lên.
 
Đúng lúc đó, Du Thư Yên huých vào cánh tay của cô, hỏi: “Tinh Dã, cậu thấy thế nào?”
 
“Hả?” Tô Tinh Dã theo bản năng nhìn về phía cô ấy, cô mím môi một cái, nhất thời không biết nên nói thế nào.
 
Triệu Tư Vu bên cạnh thấy thế, nghĩ một lúc, nói: “Thật sự loại chuyện cặp đôi này vẫn nên đợi sau khi “Nghĩa sĩ” chiếu rồi mới biết được, đúng rồi, ngày mai 8 giờ chiếu phải không?"
 
"Đúng rồi, chiếu trên youku 8 giờ mỗi tối thứ hai, tư, sáu hàng tuần."
 
"Tôi đã xem nguyên tác, bộ phim này chắc chắn sẽ hot, các cậu tin không?"
 
"Tôi tin chứ! Nguyên tác thật sự siêu cấp đẹp trai! Lâm An thật sự là bạch nguyệt quang của tôi, lúc nhìn thấy đau lòng muốn chết!"
 
"Tôi hi vọng sau khi Nghĩa sĩ phát sóng, sẽ có nhiều người thích anh Thẩm và anh Trì hơn, bọn họ thật sự rất đẹp, cũng đáng để được nhiều người yêu thích!"
 
"Tôi cũng hi vọng vậy!"
 
"..."
 
Trải qua quãng thời gian sống chung với nhau, sức hút của Thẩm Vọng Tân trong đoàn của họ thật sự rất cao, vẻ ngoài Thẩm Vọng Tân xuất chúng, chiều cao vượt trội, đặc biết là tính cách cũng tốt, tính khí cũng tốt, anh cũng không từ chối yêu cầu của nhóm diễn viên trong đoàn, do vậy họ đều thích tập hợp cùng anh.
 
***
 
Sau một tiếng đồng hồ, buổi công chiếu chính thức của "Nghĩa sĩ" kết thúc, sau đó Phan Thẩm muốn mời nhóm diễn viên cùng ăn khuya, nhưng Thẩm Vọng Tân với Trì Hủ khéo léo từ chối, bởi vì họ chuẩn bị quay về Hàng Châu trong đêm để tham gia huấn luyện ngày mai.
 
Phan Thẩm thấy vậy, không khỏi thở dài trong lòng một tiếng, vì vậy rất thoải mái để họ rời đi, đương nhiên lúc đang đi vẫn không quên nhắc nhớ họ ngày mai lúc phát sóng, nhớ tuyên truyền trên weibo, nhóm diễn viên làm "Nghĩa sĩ", họ đương nhiên cũng vui vẻ đáp lại.
 
Sau khi họ chào tạm biệt đạo diễn Phan Thẩm, nhóm 4 người bọn họ gọi taxi đến ga tàu cao tốc đi Thượng Hải.
 
Vì thông báo hành trình trên app nhắc nên cho dù muộn như vậy rồi, ở ga tàu cao tốc Thượng Hải còn tụ tập rất nhiều fans, có người cầm bảng tên Thẩm Vọng Tân, cũng có người cầm bảng tên Trì Hủ, fans hai nhà đứng một bên, người bên "Lượng Tân Tân" không đông bằng "Tiểu Thủy Trì", vì thế có thể sẽ tương đối chỉnh tề, cũng tương đối yên tĩnh.
 
Các fans đang háo hức chờ đợi, cuối cũng đã nhìn thấy chính chủ nhà mình, hai người song song cùng nhau bước vào, chàng trai đi bên cạnh Trì Hủ, những "Tiểu Thủy Trì" đều quen, đó là trợ lý của Trì Hủ, nhưng cô gái thân hình nhỏ nhắn bên cạnh Thẩm Vọng Tân khiến những "Lượng Tân Tân" có chút bối rối, trước giờ chưa từng thấy cô gái này bên cạnh anh trai.
 
Lúc đang nghi ngờ, các cô đột nhiên nghĩ đến trước đây hình như nghe các chị em trong giới từng nói, lúc xuống máy bay đi Bắc Kinh lần trước, bên cạnh anh trai có một cô gái mà nhỉ, vóc dáng không cao, hơi gầy, tóc ngắn, rất dễ nhận ra chính là người mà các cô nhìn thấy lúc này.
 
Tiểu Lâm và Đường Viên đi lấy vé xe, để chăm sóc cho các fans nên Thẩm Vọng Tân và Trì Hủ ngồi tách nhau ra, bình thường quan hệ của Thẩm Vọng Tân với các "Lượng Tân Tân" rất gần gũi, vì thế liền hỏi anh, "Anh trai, cô gái cùng anh bước đến là trợ lý của anh à?"
 
Thẩm Vọng Tân gật đầu, "Ừm, đúng rồi."
 
Các "Lượng Tân Tân" nhìn nhau, sau đó có một cô gái nhỏ tiếng hỏi: "Nhưng cô ấy rất gầy, thật sự có thể chăm sóc tốt cho anh trai sao?"
 
Nghe vậy Thẩm Vọng Tân bật cười, "Tiểu Viên xem ra cũng rất gầy, nhưng rất khỏe đấy."

 
Lời Thẩm Vọng Tân nói là thật, nhưng các "Lượng Tân Tân" không tin, các cô biêt tính của anh trai tốt, vì thế đều tưởng rằng anh đang nói tốt giúp cho trợ lý, nhưng nếu anh đã nói như vậy rồi, các cô cũng không nói gì nữa.
 
Vừa hay, Thẩm Vọng Tân đột nhiên hỏi các cô một cách kỳ lạ: "Các em hôm nay không tìm anh ký tên sao?"
 
Các "Lượng Tân Tân" ngây người ra một lúc, thực ra các cô không lên tiếng muốn ký tên, bởi vì các cô thấy trên mặt anh có chút mệt mỏi, cảm thấy anh hôm nay rất mệt rồi, vì thế mới không cần, bây giờ nghe thấy anh chủ động hỏi các cô, đều ngạc nhiên mừng rõ lên tiếng, "Được ạ?"
 
Thẩm Vọng Tân gật đầu, anh mò ra được một cây bút trong túi đeo bên mình, các "Lượng Tân Tân" đều biết cây bút trong tay anh, vì Thẩm Vọng Tân dùng cây bút này ký tên cho họ 3 năm rồi.
 
Vì vậy, lúc Đường Viên cùng tiểu Lâm lấy vé xe trở về liền thấy Thẩm Vọng Tân đang ngồi ở đó ký tên cho fans, fans cũng tự giác xếp thành hàng, không tranh giành với nhau, từng người lần lượt, Đường Viên nhìn thấy lại cảm động không giải thích được, "Các cô ấy đều rất có trật tự."
 
Tiểu Lâm nhìn các "Tiểu Thủy Trì" bên cạnh nhóm người Trì Hủ, thực ra cũng không coi là loạn, so với trật tự của fans nhiều nghệ sĩ đã rất ổn định rồi, nhưng so với bên anh Thẩm thì sự trật tự còn kém xa, anh nói: "Fans của anh Thẩm thật sự rất lễ phép."
 
Sau khi Thẩm Vọng Tân ký cho fans xong thì thu lại bút, bắt đầu nói chuyện với fans, bầu không khí cực kỳ vui vẻ, cho đến lúc xe sắp chạy, anh mới đứng dậy rời đi, "Thời gian không còn sớm nữa, mau chóng về nhà đi nhé, đi đường chậm một chút, sau khi an toàn về đên nhà nhớ nhắn tin cho anh, anh sẽ xem đấy nhé."
 
Lời nói của Thẩm Vọng Tân khiến mắt các "Lượng Tân Tân" ở đó đều ửng đỏ lên, người mà các cô thích thật sự rất dịu dàng.
 
***
Buổi tối tắm xong, sau khi Tô Tinh Dã lên giường lập tức đăng nhập weibo, nhưng tên người dùng weibo này không phải "Tô Tinh Dã S", mà là một ID weibo có tên "Tiểu Tinh Tinh", đây là tài khoản nhỏ đu idol của Tô Tinh Dã...
 
Trong phần xử lý tin nhắn weibo của cô có gắn nhóm weibo của "Vợ của Thẩm Vọng Tân", bên trong hiển thị @.
 
Anh trai trên giường của tôi: @Tất cả thành viên!! Mau ra đây!!! Gửi cho các cô xem ảnh của anh trai hôm nay!! Đẹp trai quá đi thôi!!
 
Anh trai trên giường của tôi: [Ảnh jpg] [Ảnh jpg] [Ảnh jpg] [Ảnh jpg] [Ảnh jpg] 
 
Dâu tây của Tân Tân: Mẹ ơi! Nhan sắc thần tiên gì đây! Ảnh chụp điện thoại nét quá à!! Ảnh gốc này ngầu quá đi!!
 
Tân Tân búng ra sữa: Nổi danh nhất của anh trai chính là ảnh gốc ngầu lòi này!!
 
Vợ của Thẩm Vọng Tân: Tôi rất ngưỡng mộ các chị em Thượng Hải á, vừa có thể chính mắt nhìn thấy anh trai, anh trai còn ký tên cho các cô nữa!
 
Anh trai trên giường của tôi: Tôi nói thêm cho cô một chuyện mà các cô có thể thật sự bị ghen chết luôn.
 
Muốn làm vợ của anh trai: Cô nói đi, tôi chịu được! Trái tim làm bằng sắt!
 
Anh trai trên giường của tôi: Nghe các chị em bên Thượng Hải nói, lúc anh trai rời đi nhắc các cô ấy về nhà sớm một chút, hơn nữa sau khi bảo các cô ấy về nhà an toàn gửi tin nhắn weibo cho anh, anh nói anh sẽ xem.
 
Vợ của Thẩm Vọng Tân: Khóc um sùm! Anh trai thật sự là một người dịu dàng mà!!
 
Tân Tân khi nào cưới em: Thật sự thật sự thật sự rất dịu dàng! Anh xứng đáng có thứ tốt nhất trên đời!!
 
Bạn gái đời thường của Thẩm Vọng Tân: Tôi thấy tôi muốn khóc rồi!
...
 
Tô Tinh Dã cũng nhấp vào file ảnh trong nhóm mở ra, Thẩm Vọng Tân trong ảnh hơi cúi thấp đầu, lông mi dài, sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ tươi khỏe mạnh, một cây bút máy màu đen kẹp giữa các ngón tay xương khớp rõ ràng đang ký tên vào mặt sau của bưu thiếp, toàn thân toát lên một sự dịu dàng khó tả.
 
Tô Tinh Dã lặng lẽ bấm vào tất cả ảnh gốc này để kiểm tra, sau đó lưu lại, sau khi thoát khỏi ảnh, cô nhìn thấy tin nhắn mình được tag.
 
Tân Tân khi nào cưới em: @Tiểu Tinh Tinh Tinh Tinh, mau ra đây khóc cùng chúng tôi!!
 
Tô Tinh Dã nhìn chằm chằm vào tin nhắn này, nghĩ một lúc rồi trả lời một câu.
 
Tiểu Tinh Tinh: ừm, đang núp trong chăn lén lút khóc nè.