Món Đồ Chơi Trả Thù

Chương 3

CHƯƠNG 3

Nơi ở của Phương đại tổng tài xa hoa vượt quá sự tưởng tượng của ta, khách sạn, biệt thự trên TV cũng chỉ được đến cỡ này là cùng, tuy nhiên, một chút cảm giác gia đình cũng không có. Ta vừa mới đem hành lí bỏ vào phòng, còn chưa kịp thu thập, Phương đại tổng tài đã gọi ta tới trước mặt hắn.

“Tối nay ta không ăn cơm, ngươi ở phòng ngủ chờ ta.”

Ta không đáp lấy một câu.

“Với mệnh lệnh của ta ngươi phải đáp ‘dạ’!”. Hắn rất mất bình tĩnh, hiển nhiên khả năng nhẫn nại của người này có hạn, dễ dàng tức giận, không biết có phải do thiếu canxi không. =)))))))

“Dạ”. Ta bên ngoài nhún nhường, bên trong hướng hắn dựng thẳng ngón giữa. Xem ra phòng ngủ của ta tần suất sử dụng sẽ không cao. Buổi tối đã xảy ra chuyện gì ta sẽ không kể, đều là chút chuyện nhi đồng không nên biết, dù sao gặp xui xẻo vẫn là ta. Rất tàn nhẫn chính là sáng hôm sau, mới 8h hắn đã dựng ta dậy, muốn ta chuẩn bị quần áo cho hắn.” Quần áo kiểu gì?”Hắn dùng ánh mắt xem thường mà liếc ta: “Đương nhiên là quần áo đi làm, đừng nói với ta việc này ngươi cũng không biết.”“ Ta không thể đảm bảo chúng ta có cùng gu thẩm mĩ.”

“Ngươi có làm không! Đồ chơi thì phải học cách nghe theo lệnh chủ nhân! Không nói lời dư thừa!”

Hừ, hiện tại thế lực không bằng ngươi, đành cho ngươi cưỡi trên đầu ta làm mưa làm gió. Bất quá, ta đã tính kế giăng lưới lâu dài, không phải cứ như vậy mà dễ dàng bị khuất phục đâu.

Ta chịu đựng đau nhức mềm nhũn đứng lên, bắt đầu ở tủ quần áo của hắn lục lọi, thề phải tìm lấy một bộ lập dị, màu sắc quái dị đủ để đánh ngã mọi người.

Đại khái đem tủ quần áo lục tung một lần, ta biết mục đích của ta không dễ dàng mà đạt được. Người này tây trang cùng cà vạt, quần áo đều thực bảo thủ, lấy màu đen cùng màu xám là chủ đạo, quần áo trong chủ yếu là xanh với trắng, nhắm mắt phối bừa cũng sẽ không thái quá, cũng đừng trông cậy vào việc đem mọi người đánh ngã có hiệu quả.

Ta lấy bộ tây trang màu sắc rực rỡ nhất ra – màu xanh ngọc, áo sơ mi là màu xám xanh. Quả là ông trời giúp ta, dùng một cái cà vạt màu xanh nhạt ẩn hoa màu trắng bạc làm ta chú ý tới góc tủ quần áo có cái gì đó – một đống lễ vật ngay cả giấy gói cũng chưa bóc, thiệp chúc mừng đều đề tên nữ nhân, ngày gần nhất cũng là ba tháng trước. Nếu Phương đại tổng tài không muốn nhận tâm tình của nữ nhân vậy để ta – trợ lý riêng số 4 này làm thay đi, ta ào ào mà đem toàn bộ giấy gói xé mở.

Cà vạt, bật lửa, lại cà vạt, cài áo, dây lưng,… nhìn thế nào cũng là sản phẩm siêu cao cấp, toàn là nhãn hiệu có tên tuổi này nọ mà không phải ai cũng mua được. Đáng giận, người này đúng là khác hẳn với ta, ta đến giờ, thứ đáng giá nhất là quà sinh nhật năm 24 tuổi – bạn gái tặng khi nói chia tay, một cái thắt lưng giá gốc là một trăm tám mươi tám đồng được bán trong dịp giảm giá đặc biệt.

Nhờ vào gu thẩm mĩ đa dạng của nữ nhân mà lựa chọn của ta trở nên muôn màu muôn vẻ hơn một chút. Cuối cùng ta chọn bộ tây trang màu xanh ngọc, áo sơ mi màu xám xanh, cái cà vạt màu xanh biếc lấp lánh, cái cài cà vạt với tay áo màu vàng gắn chữ “phú quý” y chang bọn nhà giàu mới nổi, thắt lưng da cá sấu màu hồng tím, giày da chỉ có hai màu nâu với đen, khỏi cần nghĩ, ta đương nhiên chọn màu nâu.

Ăn sáng xong, ta cung kính mang trang phục ta tỉ mỉ lựa chọn lên cho hắn.

“Đây là cái gì?” Sắc mặt hắn lập tức chuyển biến như thể mây đen kéo đến, xem chừng còn có thể khiến gió Tây Bắc nổi lên.

“Tổng tài, ngài không vui sao? Đây chính là trang phục do tôi tỉ mỉ lựa chọn.” Ta bày ra bộ dáng thanh niên vô tội.

“Ngươi cố tình?” Hắn ánh mắt đầy âm ngoan nhìn ta chằm chằm, như thể tuyên bố “ngươi chết chắc rồi”.

“Tôi đã nói gu thẩm mĩ của chúng ta chưa chắc đã giống nhau.” Ta mặt không đổi sắc mà nói.

“Gu thẩm mĩ của ngươi thật quái gở.” Mây đen tiếp tục kéo đến, ta dường như thấy hiện tượng tích điện nhanh chóng tụ lại.

“Tổng tài chẳng lẽ không cảm thấy bộ quần áo này chất lượng xuất chúng, màu sắc sinh động, kiểu dáng độc đáo, phá cách sao?” Ta đem chính lương tâm cùng gu thẩm mĩ của mình bóp chết, mắt cũng không chớp mà buông lời khen ngợi.

“…” Điện tích âm đã muốn bắt đầu va chạm: “Ngươi đã tán thưởng bộ quần áo này như thế, vậy ngươi mặc!”

“Đa tạ tổng tài ưu ái, đáng tiếc quần áo của tổng tài không hợp với vóc dáng của tôi, hơn nữa tôi là người nghèo lại mặc đồ hiệu, vừa thấy đã nghĩ là kẻ trộm cắp, lưu manh, không cũng là nam kĩ.”

Hắn rống giận: “Ta cho ngươi cơ hội một lần nữa chọn một bộ màu đen, phụ kiện không cần màu mè như thế! Cà vạt cùng kẹp áp không cần cái loại có chữ như thế này!”

“Chính là, tôi thật sự cảm thấy bộ quần áo tràn ngập hơi thở thời đại, vừa đầy sức sống thanh xuân vừa sống động, thể hiện đầy đủ địa vị xã hội của tổng tài…”

“Màu đen!!!!!!!”

Năm phút sau ta đem đến một bộ trang phục hoàn toàn mới, Tây trang thuần một màu đen, áo sơ mi thuần một màu đen, cà vạt thuần một màu đen, thắt lưng thuần một màu đen, đến giày da cũng thuần một màu đen, chỉ có kẹp cà vạt với tay áo là mạ vàng.

Sắc mặt hắn so với bộ quần áo không có gì khác biệt “Ngươi nghĩ rằng ta với ngươi đi diễn siêu điệp viên sao?”

“Ngài không phải nói chọn toàn màu đen…”

“Ta không nói tất cả đều phải màu đen!”

“Màu đen tốt, ổn trọng, cao quý, hào phóng, thích hợp với mọi trường hợp, tôi thật vất vả mới tìm được cái áo sơ mi thuần màu đen a…”

“Ai muốn mặc toàn một màu đen!”

“Chính là ngài yêu cầu cái gì tôi đều làm được nha, tây trang màu đen, phụ kiện không màu mè, cà vạt với kẹp áo không có chữ…”

Hắn thở hồng hộc trừng mắt nhìn ta, đại khái nhất thời không nói được gì.

“Tổng tài tức giận ư? Tức giận tổn thương thân thể, tổng tài phải bảo trì bình tĩnh, hít sâu, một, hai, ba,…”

Hắn ở đúng lúc ta quan tâm đập nát hai cái đĩa, căm giận mà tự mình lên lầu tìm quần áo.

“Chính mình động thủ, cơm no áo ấm…” Ta hướng về phía Phương đại tổng tài mà hô lớn.

“Tối nay sẽ hảo hảo dạy ngươi cách phối màu!” Hắn dùng những lời này mà đáp trả thiện ý của ta.

Nghe như tiền đồ tối nay của ta thực đáng lo, thế nhưng ta không thể chịu khuất phục, cùng địch nhân đấu tranh bí mật trường kì, không thể gián đoạn, bước đầu tiên rất quan trọng, làm tốt, ta về sau sẽ không phải chịu khổ.

Cả ngày ta liên tiếp nhận điện thoại cá nhân thay cho Phương đại tổng tài, nam nữ đều có. Ta trước mặt bày ra một cái danh sách, phân loại thành các nhóm: “Hoàn toàn kết thúc”, “sắp kết thúc”, “hiện tại” và “tương lai”, tùy vào đối tượng thuộc nhóm nào mà ta được phép kiên quyết cự tuyệt, uyển chuyển từ chối, hay chuyển qua cho tổng tài đích thân gặp gỡ, gần gũi. Tự mình tới thăm chắc chắn cũng có chỗ, mỗi một người nói thế nào vẻ ngoài ít cũng phải được 90 điểm, tẩy trang đi cũng phải được 80 điểm, tuy nhiên, sau khi bị cự tuyệt sắc mặt tốt lắm cũng chỉ có thể cho 60 điểm. Phương đại tổng tài của chúng ta thật sự là kết giao rộng rãi, như Lạt Ma hạ thế giúp dân, đương nhiên, tất cả đều thực vui mừng.

Buổi tối, Phương Thụ Nhân, Phương đại tổng tài thực hiện lời hứa cấp cho ta một buổi học phối màu, tài liệu là đủ loại hoa quả, dây lụa với dây thừng, địa điểm là trên trên giường, trong phòng ngủ của hắn. Người này kĩ thuật quả thực cao siêu, mỗi lần ta nghĩ đã sức cùng lực kiệt, hắn lại có biện pháp khiến ta hưng phấn trở lại, sau đó lại không cho ta đạt tới cao trào, chỉnh ta đến chết đi sống lại, vừa khóc vừa gài, hôn mê bất tỉnh đến mấy lần. Cứ thế liên tục cho đến khi ta động một ngón tay cũng không còn khí lực hắn mới chấm dứt việc tra tấn, ôm ta đi tắm rửa, lúc này người này thực ôn nhu, ta phỏng chừng có không ít người đều bị cái bộ dạng này làm cho mê muội mà yêu thương hắn. Thế nhưng, hừ, ta không phải người cứ như vậy mà bị mua chuộc, trước đó hắn đối ta làm những chuyện như thế nào, ta vẫn còn ghi hận trong lòng.