Lệ Mạc Sâm đi chính phủ họp xong, đánh xe về tới tập đoàn Thịnh Kinh, giờ phút này đã là chạng vạng, tòa nhà văn phòng lớn như vậy chỉ có đại sảnh sáng đèn, nhân viên chắc đều đã tan tầm.
Lệ Mạc Sâm nhìn thoáng qua tầng cao nhất, đèn không sáng.
Trước khi anh đi, cậu bé còn ở trong văn phòng, mà anh lần này cũng không lo lắng cậu bé chạy lung tung, bởi vì văn phòng tổng giám đốc là cửa có mật mã, cậu bé cũng không thể ra được.
Hứa Đông đến gara đỗ xe, Lệ Mạc Sâm đi trước dùng thang máy chuyên dụng lên lầu, lúc thang máy lên tới nơi, trong lòng anh nhiều ít vẫn là có chút khẩn trương.
Bởi vì trong tay Lệ Mạc Sâm còn xách theo một cái bánh kem nhỏ..
Mua bánh kem hoàn toàn là ngoài ý muốn, anh không bỏ xuống được mặt mũi mà xin lỗi Tây Bảo được, nhưng mà anh cũng biết mình không nên hung dữ như vậy, rốt cuộc Tây Bảo cũng chỉ là một đứa trẻ năm tuổi.
Anh nghe nói trung tâm thành phố có một tiệm bánh kem vô cùng ngon, trẻ con đều rất thích, liền bảo Hứa Đông đi xếp hàng mua một phần.
Đại khái là vì.. muốn dỗ Tây Bảo vui vẻ đi?
Lệ Mạc Sâm khóe môi không tự giác có một ý cười.
Đưa tay ấn mật mã mở cửa, trong văn phòng rộng lớn như vậy, Tây Bảo đang ngồi ở trên sofa, không biết từ đâu tìm được máy tính bảng của anh, đang ở trên ghế mà xem phim hoạt hình.
Lệ Mạc Sâm nhìn bóng dáng nhỏ bé ngồi ở trên sofa, trong lòng có chút ấm áp, mọi người đều đã tan làm, anh còn có con trai đang đợi..
Lệ Mạc Sâm đột nhiên cảm thấy chính mình không hề là một người cha tốt.
"Daddy!"
Tây Bảo nghe thấy có tiếng mở cửa vừa lúc quay đầu lại liền thấy được Lệ Mạc Sâm đang bật đèn, cậu nhớ tới chính mình còn có nhiệm vụ, vội vàng từ trên sofa nhảy xuống trực tiếp chắn trước mặt Lệ Mạc Sâm.
"Sao vậy?" Lệ Mạc Sâm nhướng mày, nghĩ thầm có phải cậu bé đã suy nghĩ cẩn thận hay không?
"Daddy, ba có bạn gái sao?"
Nào ngờ Tây Bảo ném ra câu đó thiếu chút nữa làm Lệ Mạc Sâm hoài nghi có phải lỗ tai của mình có vấn đề rồi không. Bước chân anh khự luôn tại chỗ, mày kiếm nhướng lên: "Con nói cái gì?"
"Daddy, ba có bạn gái sao?" Tây Bảo mắt to chớp chớp, lại lặp lại cậu hỏi một lần nữa.
Lệ Mạc Sâm lúc này mới phản ứng lại thì ra chính mình không có nghe lầm, Tây Bảo nhìn thấy mình câu đầu tiên lại hỏi như vậy.. không phải bảo anh đừng tức giận, mà là hỏi anh chuyện bạn gái?
Lệ Mạc Sâm trong lòng có chút không thoải mái, ngay sau đó lạnh giọng trả lời: "Không có, nhưng đây không phải vấn đề mà con nên để tâm!"
"Vậy, daddy, ba có người phụ nữ yêu thích sao?" Tây Bảo trên mặt đầy vẻ năn nỉ: "Daddy, ba nói cho con biết đi.."
Lệ Mạc Sâm chịu không nổi ngữ khí của con trai như vậy, đành phải xụ mặt nói: "Không có."
"Thật tốt quá!" Tây Bảo hưng phấn quả thực muốn nhảy dựng lên, daddy không có bạn gái cũng không có thích ai, nói như vậy dì Vãn Vãn có cơ hội rồi!
Lệ Mạc Sâm đầy mặt hắc tuyến.
Thật tốt quá? Đây là phản ứng sao của con trai anh sao?
Ngay sau đó, giây tiếp theo, Tây Bảo kề sát vào bên người Lệ Mạc Sâm thần bí hề hề nói: "Nếu không, daddy, con giới thiệu cho ba một người? Cô ấy rất ôn nhu, rất xinh đẹp, rất lương thiện, rất thân thiết.. Gần đây internet có một từ được dùng rất nhiều, con ngẫm lại đã.. ừm! Tiểu tiên nữ! Daddy, ba muốn suy xét một chút hay không?"
Lệ Mạc Sâm nhìn cậu bé thân thiết giới thiệu bạn gái cho mình, sắc mặt đen như đáy nồi!
Anh nghĩ nhất định lúc cậu bé ở côi nhi viện đã xem quá nhiều phim phim truyền hình, thoạt nghĩ về sau nhất định phải tìm giáo vên tốt cho cậu bé đi học, tiếp thu sự giáo dục tốt nhất!
"Không cần!" Lệ Mạc Sâm cầm lên cặp sách của cậu bé cùng với áo khoác của mình lên: "Về nhà ăn cơm! Cái đầu để suy nghĩ nhiều thứ có ích thì hơn!" "Không cần!" Cậu bé thấy daddy ngay cả suy xét đều không thèm, như vậy thẳng thắn mà cự tuyệt cậu, hiển nhiên đặc biệt không vui, miệng nhỏ đều chu lên: "Daddy, ba vì sao không tìm bạn gái? Ba đã 30 tuổi rồi! Ba có thể không có bạn gái, nhưng con không thể không có mommy!"
Lệ Mạc Sâm đã sáng tỏ chuyện này, cậu bé là muốn mommy?
Anh nhớ tới Giang Vãn, trong lòng tức khắc có chút nhói đau.
"Về nhà!" Lệ Mạc Sâm đen mặt, lạnh giọng mắng cậu nhóc đang tức giận kia.
"Không cần! Ba vì sao lại không cần tiểu tiên nữ?" Tây Bảo đặc biệt tức giận, khó có thể lý giải daddy của cậu ngay cả hỏi cũng không hỏi, cậu bé chất vấn nói: "Daddy, ba có phải là GAY không?"
"..."
"Ba nói mommy vứt bỏ con, nếu như là mommy con cùng ba ở bên nhau phát hiện ba là GAY, mẹ nhất định sẽ thương tâm rời đi, daddy, ba có phải GAY hay không?"
Sắc mặt Lệ Mạc Sâm nháy mắt liền thay đổi, thằng nhóc này trong đầu suy nghĩ cái gì vậy!
Lệ Mạc Sâm hoàn toàn đen mặt: "Con xem thứ gì rồi mà làm loạn như vậy? Giáo viên ở côi nhi viện đã dạy con cái gì?"
"Ba còn trách cô giáo của con? Ba đây là giận chó đánh mèo! Con có phải nói đúng rồi hay không?" Cậu nhóc bực bội: "Ba vì sao không nói cho con biết ba là GAY.."
Nhìn cậu nhóc sắp vô cớ gây rối đến loạn lên, Lệ Mạc Sâm cuối cùng cũng mất hết kiên nhẫn, anh đi nhanh qua đó, đem cậu nhóc đang giương nanh múa vuốt giống như bạch tuộc mà xách lên, hướng cửa đi ra!
"Ba buông con ra, buông con ra, con sẽ tự mình đi! Ba đừng xách theo con.."
Cậu nhóc bị xách đi, giống như con khỉ giãy giụa qua lại, nhưng mà với đôi chân nhỏ của một cậu bé năm tuổi đâu thể so được với đôi chân dài của daddy cao 1, 89 mét kia!
Cậu nhóc tức đến phát khóc, quá thật quá mất mặt! Cứ như vậy bị daddy xấu xa xách xuống lầu!
Hứa Đông đã đem xe đỗ ở cửa công ty, mới tắt đèn xe, liền thấy bóng dáng hai cha con họ.. Hứa Đông quả thực có chút dở khóc dở cười.
Đây là cái tư thế gì!
Cậu nhóc bị xách lên, chân nhỏ không ngừng đá đánh, trong miệng còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ..
Hứa Đông bật cười, từ khi có tiểu thiếu gia, Lệ tổng hàng ngày thật đúng là long trời lở đất!
Thẳng đến khi tới bên cạnh xe, Lệ Mạc Sâm mới buông cậu nhóc xuống, nhưng mà sợ cậu bé vừa chạm chân xuống đất liền chạy mất, Lệ Mạc Sâm vẫn cứ vẫn duy trì tư thế xách theo cổ áo cậu bé.
Cậu bé rốt cuộc là làm loạn đã mệt, cái miệng nhỏ thở phì phì: "Lệ Mạc Sâm, Ba đây là bạo lực! Con muốn tố cáo ba! Con không cần daddy như vậy!"
"Muốn hay không muốn daddy như ba, còn cần phải có sự đồng ý của con sao?" Lệ Mạc Sâm hừ lạnh một tiếng: "Ở thành phố Kinh Hải này, ba chính là pháp luật!"
Cậu nhóc ở tại chỗ hừ hừ vài tiếng, ngượng ngùng xoắn xít chui vào xe, Lệ Mạc Sâm ngồi ở bên cạnh cậu bé, cạch một tiếng đóng cửa xe lại.
"Lệ Mạc Sâm đại khốn kiếp, vì sao ngay từ đầu ba không nói cho con biết ba là GAY, như vậy thì con sẽ không theo ba về nhà, cũng không cần người daddy như vậy, con mới khôn phải là đứa trẻ không có mommy như vậy.."
"Con muốn mommy, con muốn mommy.. hu hu hu, Lệ Mạc Sâm, ba trả mommy cho con.."
Cậu nhóc vừa lên xe, sau khi đóng cửa liền vừa khóc lóc vừa oán giận, giống như có bao nhiêu oán niệm..
Lệ Mạc Sâm vất vả cả một ngày, rốt cuộc muốn ở trên xe nhắm mắt dưỡng thần một lúc, kết quả cậu bé ồn ào như vậy, ồn ào đến mức anh không cách nào tĩnh tâm được!
"Hứa Đông, đem miệng nó bịt lại cho tôi!"
Lệ Mạc Sâm bực bội cực kỳ!
Nhưng Hứa Đông không dám, trong lòng thầm nghĩ giáo dục con trai.. sao lại có thể bạo lực như thế.
Cậu nhóc lại hự vài tiếng, thấy sắc mặt daddy thật khó coi, khóc lóc một hồi, liền yên lặng câm miệng.
Lúc về tới Lệ gia, Lệ Mạc Sâm không đợi xuống xe, liền thấy cậu nhóc đẩy ra cửa xe chạy vào biệt thự, Lệ Mạc Sâm vội đuổi theo, đi được hai bước chợt nhớ tới bánh kem nhỏ trên xe.
"Mạc Sâm, xảy ra chuyện gì vậy Hữu Hữu sao lại thở phì phì chạy về liền lên lầu luon như vậy?"
Chu Tuyết Vân đang cùng giúp việc thu xếp cơm chiều, kết quả đầu tiên là thấy cháu nội thở phì phì mà lên lầu, lại thấy con trai sắc mặt xanh mét. Lệ Mạc Sâm không nói lời nào, đem bánh kem đặt ở trên bàn, xoay người liền lên lầu, chuẩn bị dùng lực mở cửa ra!