Miêu Ái Xuyên Không

Chương 20: Yến tiệc thời hiện đại


E hèm, mèo phải báo trước nha

1.Ai có tâm hồn "còn" trong sáng thì đừng coi phần làm mờ nha. Ai có tầm hồn hơi trong sáng thì coi vô tư :))

2.Đoạn Hot này ai thấy quen thì đừng quay ra hỏi tội mèo, mèo cóp mỗi truyện vài câu.

Tại Đường Uyển Viên, Thiên Hạo đang chăm sóc cho mãi tóc của cô.

" Anh biết không, anh rất đa tài đấy."

" Cảm ơn, tôi là trẻ mồ côi nên phải làm rất nhiều việc để theo học đại học… Mái tóc của cô rất đẹp."

" Cảm ơn." Được khen, Hứa Thanh có phần xấu hổ, cúi xuống nhìn vào chân mình.

" Quên chưa nói với cô một việc, Chiến Cơ lần trước mà cô gặp chính là Hoàng Thượng, người đã ra thánh chỉ giúp cô đó."

" Không thể nào? Là anh ta thật sao?"

….

Thiên Hạo đang cố tạo cho Hứa Thanh một diện mạo thật lộng lẫy. Tóc Hứa Thanh vừa mới tắm xong nên rất dễ vào nếp. Anh làm cho cô một kiểu tóc dạ hội bồng bềnh quý phái, với những điểm nhấn rất tinh tế. Vì ở thời cổ đại nên việc này tốn khá nhiều thời gian và công sức.

Hai người trong lúc đang cố gắng chỉnh trang thì nghe tiếng nha hoàn Hạnh Tử vào gọi. Hứa Thanh lấy và Thiên Hạo vội lấy áo choàng khoác vội bên ngoài rồi nhanh chóng theo chân Hạnh Tử. Là không biết đã đến giờ nào mà khách khứa đã đến rất đông, chủ yếu đều là các quan chức có địa vị khá cao trong triều đình và một khách mời đặc biệt, hoàng thượng Hàn Chiến Cơ.

Đồ ăn hôm nay ngoài những món thịnh soạn còn có thêm một rất lạ mà theo Thiên Hạo giải thích đó là sushi lươn. Hứa Thanh không khỏi bật cười, món sushi này dung thịt lươn sống, nếu không ăn quen thì không thể nào nuốt được.

Các vị quan khách ai cũng nhăn mặt đầu hàng, duy chỉ có Hàn Tuấn Phong bình thản nuốt xuống. Thật làm Hứa Thanh có chút không vui, cô đã rất hy vọng nhìn thấy cảnh hắn nôn ọe.

Yến tiệc bắt đầu, ba tiểu thiếp của Hàn Tuấn Phong thi nhau hiến vũ. Hứa Thanh nhìn mà lóa cả mắt, quả thực ba người này trông cũng… vậy mà… Còn múa đẹp hơn cả trên tivi, thật khiến người ta ganh tỵ, còn nữa, tên Hàn Tuấn Phong chết dẫm cứ dán mắt vào mà nhìn, đồ háo sắc.

" Đừng lo lắng."

" Này, không được xem thường tôi, người cần lo lắng là anh mới đúng."

Thiên Hạo nhìn cô cười, anh biết cô lo lắng nên mới đến trấn an, ngờ đâu còn bị cô chỉnh lại.

Nhìn thấy Hứa Thanh và Thiên Hạo đứng sát bên nhau quá lâu, Hàn Tuấn Phong đâm ra bực mình, dùng mắt ra lệnh cho ba tiểu thiếp lùi lại, quay mặt ra nhìn Hứa Thanh. Nàng có phần run đi vào phía sau bật máy, Thiên Hạo hiểu ý, cởi áo choàng ngoài ra tiến về phía trước.

Không ai không khỏi đưa hướng nhìn về phía anh: Thiên Hạo đã cắt tóc ngắn, đúng phong cách hiện đại. Trên người khoác một chiếc áo sơ mi trắng, chiếc quần kaki sang trọng và chiếc áo vest đã tôn lên toàn bộ vẻ đẹp cơ thể của anh.

Khúc dạo nhạc vang lên, từ góc khuất, một thiên sứ với chiếc mặt nạ che nửa mặt bước ra . Cô khoác trên mình một chiếc váy trắng tinh khôi nhưng không thiếu phần quyến rũ. Chiếc váy bó sát phía trên tôn lên vẻ đẹp cơ thể, chân váy bồng bềnh tôn lên dáng điệu thướt tha, dịu dàng. Chiếc váy quây đã vô tình để lộ ra những phần da thịt trắng nõn nà. Mái tóc xoăn bồng bềnh sang trọng khiến cô nổi bật giữa đám đông.

Thiên Hạo nhìn nàng bước ra, khom người xuống đưa một tay lên trước. Cô gái nhẹn nhàng nắm lấy bàn tay ấy, tong điêu nhạc, hai người cùng nhau khiêu vũ, xoay tròn. Sự ăn ý trong từng bước nhảy của họ khiến người ta cảm giác như cặp đôi trên sân khấu ấy đang hòa làm một….

Kết thúc điệu tango, Thiên Hạo nhẹ nhàng dùng tay gỡ chiếc mặt nạ của Hứa Thanh xuống, đặt lên má Hứa Thanh một nụ hôn. Hứa Thanh có chút giật mình nhưng cũng chỉ khẽ mỉm cười. Cả hai cùng quay lại cúi người chào. Những ánh mắt xung quanh vẫn không rời khỏi hai người mãi cho đến khi cả hai bước ra phía sau. Trong yến tiệc có hai nam nhân đã uống rượu tới say.

Hứa Thanh tại Đường Uyển viên vui vẻ tháo tóc, lần này thật khiến cho cô quá hạnh phúc rồi. Đã lâu lắm cô mới khiêu vũ, lại còn chọc tức được Hàn Tuấn Phong nữa. Nàng vốn định tìm Chiến Cơ nói lời cảm ơn, nhưng tiệc vừa tan thì không thấy bóng dáng hắn đâu cả.

" Cười vui đến vậy sao?"

Hứa Thanh giật mình quay lại, là Hàn Tuấn Phong, hắn say rượu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Trà Truyện

" Ngươi say rồi Hàn Tuấn Phong, đây không phải là phòng ngươi".

" Vậy sao, đây không phải là phủ của ta sao. Là phủ của của ta thì ta muốn ở đâu chẳng được." Hắn tiến đến ngày một sát Hứa Thanh, nàng sợ hướng về phía cửa.

" Được, vậy ngươi ở đây, ta qua chỗ khác."

Vũ Hứa Thanh, ngươi có biết hôm nay ngươi đã làm nên chuyện gì không, Nàng nấu cho hắn thức ăn kỳ quái, nuốt mà muốn ói, chuyện này cho qua đi, trước mặt ta dám cùng hắn nhảy múa ăn mặc khiêu khích. Hắn tuyệt đối không thể tha thứ, nghĩ đến việc nàng muốn cùng nam nhân khác… hắn căm phận dùng tay kéo nàng về phía hắn.

" Muốn tới chỗ của tên đáng chết đấy hả, Vũ Hứa Thanh, ngươi đừng mơ tưởng." Hắn giận dữ chiếm lấy môi nàng.

" Ngô…" mọi kháng nghị của Hứa Thanh đều bị hắn nuốt vào trong miệng…

Nghiến ngấu đôi môi mềm của nàng, giọng của hắn đã chuyển thành khàn khan" Hứa Thanh, nam nhân duy nhất có thể động vào ngươi chỉ có thể là ta."

Hứa Thanh vốn chúa ghét rượu, nhưng giờ đây hơi rượu từ trong miệng hắn lại cuốn hút nàng đến thế. Hơi thở của hắn, hương vị của hắn tràn ngập trong miệng nàng, khiến nàng mê say, làm cho bản thân nàng quên kháng cự.

Hôn ngày càng kịch liệt, thân thể hai người trở nên nóng bóng. Không,, lần trước nàng phản kháng yếu đến vậy không phải chỉ vì đói bụng…

Hứa Thanh chỉ bừng tỉnh khi nghe thấy tiếng rách, ôi không cái đầm trắng mác Chanel của cô gân 700 đô chứ ít gì. Hàn Tuấn Phong điên cuồng xé chiếc váy, bế Hứa Thanh lên giường. Hắn khựng lại giây lát, tại sao trên người nàng vẫn còn những món đồ lỳ quái vậy, trong thứ đồ như thế nàng còn quyến rũ gấp bội ( đừng ai bắt em miêu tả underwear nha >0<).

Hứa Thanh thấy hắn săm soi cơ thể mình, xấu hổ vội kẹo chắn che lấy người, bản thân thì nằm úp xuống giường. Một lúc không cảm nhận được động tĩnh gì, Hứa Thanh vén chăn lên nhìn, xung quanh tối om. Hắn đi rồi sao.

Không, lần này hắn không buông tha nàng dễ dàng như thế.

Ps: Khổ ải mênh mông, quay đầu cũng không có bờ, cách tốt nhất là ấn back từ đoạn này.

Hứa Thanh vừa nhổm ra lập tức bị Hàn Tuấn Phong ấn xuống giường, giữ chặt hai tay nàng phía trên, còn môi thì di chuyển từ cổ xuống dưới…

Hàn Tuấn Phong không biết phải cởi phần đồ còn lại trên người nàng như thế nào đành tiện tay xé luôn.

" Không…" Hứa Thanh thều thào, chính xác thì nàng cũng chẳng còn đủ sức để kháng cự nữa, hắn đã châm trên thân thể nàng vô số dục hỏa. Cảm giác vừa tê vừa buồn như bị điện giật từ ngực truyền xuống khiến toàn thân nàng run rẩy…

Dục vọng lên đến đỉnh điểm, Hàn Tuấn Phong di chuyển hạ thân, eo lưng vận sức thật mạnh, toàn bộ dục vọng xâm chiếm.

Một cơn đau như xé đôi người truyền đến khiến Hứa Thanh không khỏi kêu lên. Hắn sớm biết nếu dây dưa lâu nàng sẽ càng đau đớn chi bằng làm mau. Là hắn lần đầu tiên quan tâm đến cảm nhận của nữ nhân.

Hứa Thanh đứng người, cơn đau đã phá tan đi mọi dục vọng trong người. Nàng cảm nhận được hắn ở bên trong, cũng cảm nhận được hai tay hắn đang bấu chặt thành giường, bản thân đang cố kiềm chế.

Hàn Tuấn Phong cúi xuống, bá đạo hôn nàng. Thần trí nàng dần dần mê loạn, cơn đau cũng nhạt dần.

" Nàng là của ta."Lúc bắt đầu hắn còn khống chế tiết tấu, càng về sau càng mạnh mẽ…

Cảm giác tê liệt ập đến, tim nàng đập lên dữ dội. . Thế giới trước mắt nàng bắt đầu nhòa nhạt, vạn vật dường như đã cách tôi rất xa, xung quanh chỉ còn lại mùi vị của hắn, tiếng thở nặng nề của cả hai…

Có một nhân vật trong bỗng chốc cảm thấy bơ vơ: Tại sao hôm nay nàng không bế nó lên giường cùng ngủ…