Hai gương mặt giống nhau như đúc cùng nhau xuất hiện trên sân khấu. Tất cả người xem đều ngơ ngác. Chiều cao, dáng người, thậm chí giọng nói... không hề có chút khác biệt. Chỉ khác là một người mặc sườn xám, sắc mặt thối như đá; một người khác lại chỉ mặc áo thun đơn giản, cười tươi như gió xuân.
Khung bình luận điên cuồng cuộn trào.
"??? Tình huống này là thế nào vậy?"
"Tui hoa mắt hả? Hay là người này kỳ thật là chị em song sinh mà Tịch Tịch đã che giấu nhiều năm?"
"Please, song sinh cũng đâu giống đến thế, Văn Tâm và Văn Ý cũng là song sinh đấy."
"Đệt! Tình hình này là sao đây! Hơn nữa lại đột nhiên lên sân khấu như vậy, sao ta cứ có cảm giác hình như sắp xảy ra chuyện gì..."
"Có chuyện lớn rồi!"
Không chỉ khác giả mà thực tế ngay cả MC – người phụ trách dẫn dắt trên sân khấu đã làm nghề này nhiều năm rồi mà đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp này. Nhưng MC đã có kinh nghiệm dày dặn, tỉnh táo hơn người bình thường trong những tình huống đột ngột thế này, anh ta bước lên, đang định khéo léo khuyên Sở Tịch xuống sân khấu thì trong tai nghe truyền ra giọng nói hưng phấn của đạo diễn: "Mau mau mau! Đừng để cô ấy đi! Phỏng vấn đi!"
MC: "..." Không nói cũng biết, nhất định là rating chương trình lại bùng nổ rồi.
Ai ngờ, không đợi MC đưa micro lên, người "chị em của Sở Tịch" kia đã quen đường tự đến trước mặt anh ta, vỗ nhẹ lên vai anh ta: "Ngại quá anh An, có thể cho tôi năm phút không? Tôi nói xong sẽ xuống ngay."
Anh An? Cô ấy gọi anh ta như vậy... MC sửng sốt, mới ngây người chỉ nửa giây thì micro đã bị lấy đi.
"Khụ khụ!" Sở Tịch hắng giọng nói: "Đầu tiên phải nói xin lỗi mọi người."
"Aaaa căng thẳng đến mức tim sắp nhảy ra ngoài luôn."
"Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng tui vĩnh viễn ủng hộ Tịch Tịch."
"Nói đi cũng phải nói lại, sao tui càng nhìn càng thấy giống Tịch Tịch?"
"Sự cố hơn hai tháng trước đã khiến tôi tạm thời rời khỏi giới giải trí." Sở Tịch lấy mũ lưỡi trai và kính râm xuống, gương mặt không son phấn mà vẫn vô cùng tinh xảo xuất hiện trước ống kính, giọng nói bình tình lại tràn đầy sức mạnh: "Tôi vốn định nhân cơ hội này tĩnh dưỡng thật tốt một thời gian, không ngờ hôm nay lại bị buộc phải dùng cách này xuất hiện trước mặt mọi người."
Mọi người: ???
Sai lại thế này? Sao giọng điệu người này nói chuyện cứ như cô ấy mới là Sở Tịch thật sự vậy? Hơn nữa cô ấy còn nói hôm nay mình bị ép phải xuất hiện, vậy Sở Tịch trên sân khấu là ai, Sở Tịch tham gia các hoạt động gần đây là ai?
Vô số nghi vấn ùa ra, tất cả mọi người đều đợi Sở Tịch trên sân khấu cho bọn họ đáp án. Cũng có không ít người đưa mắt nhìn Tần Hứa Dương – người đại diện của Sở Tịch dưới khán đài, hắn ta cũng đâu phải nhân viên đoàn không tên tuổi gì.
Mặt Tần Hứa Dương đã đen như mây tích điện rồi. Ngay khi sự việc diễn ra hắn ta đã gọi cho đạo diễn và nhà sản xuất yêu cầu cưỡng chế đưa Sở Tịch xuống, nhưng đáp án nhận được lại không như ý hắn ta. Nhìn thấy tất cả mọi chuyện sắp được công bố thông qua livestream, Tần Hứa Dương lập tức lấy điện thoại ra nhắn cho Sở Tịch tin nhắn cảnh cáo cuối cùng: "Đừng làm mọi việc quá quyết tuyệt, cùng lắm thì chúng ta cá chết lưới rách."
Nhưng Sở Tịch trên sân khấu cảm nhận được điện thoại rung lên chỉ cười khẽ một tiếng, không thèm nhìn, thậm chí để phòng ngừa bị quấy rầy còn tắt nguồn.
Rốt cuộc "Sở Tịch" cũng nhịn không được hét lên: "Mấy người lầm gì vậy, sao lại để một đồ giả lên quấy nhiễu livestream?"
Đuôi mắt Văn Tâm khẽ nhướng: "Ai mới là đồ giả, tôi nghĩ mọi người đã rõ rồi."
Sự nhắc nhở của Văn Tâm khiến mọi người nhớ đến màn biểu diễn thảm họa của "Sở Tịch" vừa rồi. Dù sao thì kỹ thuật diễn của Sở Tịch đã lan truyền khắp trong giới, những đạo diễn và diễn viên từng hợp tác đều khen ngợi không dứt lời, dù có mới khỏi bệnh nặng hạ trình độ xuống thì cũng đâu thể xuống âm như vậy được. Lúc này đã dần có một số người xem hoàn hồn lại, có người còn to gan suy đoán: Hay là "Sở Tịch" vừa rồi là giả?
Không nói thì thôi, một khi ý nghĩ này xuất hiện, tất cả mọi việc đều rõ ràng ngay lập tức. Vì là giả nên dù cô ta có gương mặt giống hệt Sở Tịch vẫn không thể diễn ra được chút khí chất của Sở Tịch. Vì là giả nên dù cô ta mang tên của Sở Tịch nhưng mỗi một câu từ miệng cô ta đều lộ rõ bản chất nông cạn của cô ta. Vậy là kỹ thuật diễn thảm hại vừa rồi không phải là của Sở Tịch thật sự.
Đám fans của Sở Tịch giả chết nãy giờ lập tức sống dậy.
"Đã nói mà! Kỹ thuật diễn của Tịch Tịch không thể nào cay mắt như vậy được!"
"Aaa cái đồ giả này đúng là đáng chết mà, làm tui lúc nãy thiếu chút nữa tức khóc luôn, trả nước mắt đây đồ giả kia!"
"Đệt đệt, Kinh Sơn chết đi, Tần Hứa Dương chết đi, dám tìm người làm thế thân cho Tịch Tịch của chúng ta, một đám không biết liêm sỉ!"
Mà bên kia, những tin đồn ác ý mà Văn Tâm gánh chịu rốt cuộc cũng đã được sáng tỏ. Ban đầu khi Văn Tâm chọn "Sở Tịch" là đối tượng khiêu chiến, không bị nói rằng không biết tự lượng sức mình thì cũng nói là đồ không biết xấu hổ ăn theo, thừa dịp Sở Tịch vừa khỏi bệnh tùy ý giày xéo. Nhưng giờ, mọi người nhìn khung cảnh chị em tình thâm của Sở Tịch thực sự và Văn Tâm trên sân khấu... Tổng kết, chắc chắn là cả hai hợp tác diễn kịch rồi!
"Chẳng lẽ vì Văn Tâm muốn vạch trần đồ giả nên mới khiêu chiến với Sở Tịch?"
"Tui thấy tám phần là đúng rồi, mấy người không thấy chuyện đầu tiên Tịch Tịch làm khi lên sân khấu là ôm Tâm Tâm sao, tui thấy hai người này chắc chắn đã thông đồng với nhau rồi..."
"Hu hu! Tui đoán không sai mà! Hóa ra CP Tịch Tâm là thật!"
Trên sân khấu, Sở Tịch cầm micro, tiếp tục nói với giọng điệu nhẹ nhàng: "Về việc công ty Kinh Sơn giam cầm phi pháp và mạo danh thay thế tôi, tôi đã liên hệ phía cảnh sát xử lý, sau này sẽ giải thích rõ ràng với mọi người."
Khung bình luận lặng xuống. Hóa ra, không chỉ mạo danh mà còn cả giam cầm phi pháp. Khó trách một người ôn hòa như Sở Tịch lại chủ động lên sân khấu vạch trần người giả, đồng thời vạch trần kế hoạch của công ty Kinh Sơn. Không ngờ cô ấy lại bị giam cầm, mà fans thì lại chẳng hay biết gì, ủng hộ một đồ giả. Đồ giả vứt hoa fans tặng, còn nói là dị ứng với phấn hoa. Đồ giả còn thông đồng với công ty bán vé buổi sinh nhật vốn được miễn phí với giá trên trời, thậm chí băng đo cài tóc, đèn cổ vũ trên tay các fans đều là công cụ moi tiền của công ty và đồ giả.
Nếu không phải hôm nay Văn Tâm khiêu chiến "Sở Tịch", Sở Tịch thật đích thân lên sân khấu thì có lẽ mọi người sẽ không phát hiện cô ấy đang gặp khổ nạn. Cô gái bọn họ đặt trên đầu tim yêu thương lại bị ức hiếp như vậy... mà bọn họ, đã nói phải bảo vệ cô ấy thật tốt lại hoàn toàn không biết gì.
Sự im lặng kéo dài thật lâu, kết thúc là khởi nguồn của cơn phẫn nộ tột đỉnh. Ánh mắt của toàn thể fans tập trung lại trên người Tần Hứa Dương đang định trốn dưới sân khấu, nếu ánh mắt có thể giết người thì tên chó Tần kia đã bị lăng trì tám trăm lần rồi.
"Công ty chó má cút khỏi giới giải trí đi!"
"Chúc Kinh Sơn và đồ giả trăm năm hạnh phúc trong tù, cửa nhà tù bị hàn chết, chìa khóa cũng bị tên chó Tần nuốt luôn!"
"Lập tức báo cáo hàng giả trên Taobao đi, để cho công ty chó má kia đóng cửa luôn!"
Trong cơn hỗn loạn, có người còn dùng băng đô ném về phía Tần Hứa Dương. Tần Hứa Dương không né kịp, bị đập vào trán, cả người lảo đảo suýt nữa đã ngã ngửa. Có người đỡ hắn ta, đưa hắn ta đến một nơi tương đối an toàn. Tần Hứa Dương thảm hại đang muốn nói cảm ơn thì lại thấy người kia lấy thẻ chứng nhận trong túi áo ra: "Cảnh sát đây, có người trình báo anh liên quan đến vị án giam giữ phi pháp, mời anh phối hợp đi với chúng tôi tiếp nhận điều tra."
Hai tay Tần Hứa Dương siết chặt, sắc mặt xanh mét.
Livestream kết thúc, dưới sự hỗ trợ của Sở Tịch và Văn Tâm, những fans có mặt trực tiếp cũng ra về theo sự chỉ huy của nhân viên an ninh. Nhưng những fans vẫn còn lo lắng cho an toàn của Sở Tịch cứ dần dừ mãi dưới khán đài không chịu đi.
"Tịch Tịch có khỏe không? Có bị thương không? Tên chó Tần kia có làm gì chị không?"
Sở Tịch cười: "Không bị thương, ăn uống cũng tốt lắm."
Các fans lại khóc lóc xin lỗi: "Xin lỗi Tịch Tịch, chúng em đã không nhận ra người giả thay thế chị, là do chúng em quá ngốc, bị người khác lợi dụng."
"Không trách mọi người được, ngay từ đầu tôi cũng không nhận ra mà."
Các fans vẫn muốn ở lại với Sở Tịch thêm một lát.
"Tịch Tịch giải trừ hợp đồng đi, chúng em sẽ góp tiền lại đền bù hợp đồng cho chị, sau đó chúng em sẽ cùng nhau tố cáo công ty chó má kia đến táng gia bại sản luôn, để hắn ta đi ăn cơm tù chúng em mới vừa lòng!"
Sở Tịch ngại ngùng gãi gãi đầu: "Về điểm này thì... đã có một đại gia nói sẽ gánh tiền vi phạm hợp đồng cho tôi rồi."
Fans: "???" Đại gia nào, sao mấy cô không biết!
Thấy chương trình đã kết thúc mà trong studio vẫn còn đầy người, đạo diễn hơi khó xử tố khổ với MC thông qua tai nghe, MC chỉ biết dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Sở Tịch. Vì vậy, Sở Tịch cười cười: "Mọi người mau về nhà đi, chúng ta không thể làm phiền tổ chương trình thêm nữa, sau này gặp lại trên Weibo nhé~"
Thần tượng đã nói vậy, fans nào có đạo lý không nghe theo, vì thế mọi người đều vẫy tay chào Sở Tịch lưu luyến không rời, dặn dò Sở Tịch nhất định phải giữ an toàn.
Mười lăm phút sau, khán giả trong studio đã ra về hết, trên sân khấu chỉ còn lại MC, Văn Tâm, Sở Tịch và mấy vị khách mời khác cùng với các nhân viên. Tất cả mọi người đều vô cùng đồng cảm với chuyện Sở Tịch gặp phải.
"Sau này có cần giúp đỡ gì cô cũng đừng khách sáo."
Sở Tịch cảm ơn ý tốt của mọi người sau đó xoay người sang chỗ khác. Văn Tâm đứng đằng sau Sở Tịch, cô cong đuôi mắt sáng lấp lánh, khuôn mặt cười vô cùng đáng yêu nhìn Sở Tịch: "Tịch Tịch, em có thể gọi chị như vậy không?"
"Đương nhiên được." Nhưng tôi vẫn quen được cô gọi là Em gái hơn, Sở Tịch thầm nghĩ.
"Tuy đây là lần đầu tiên chúng ta chính thức gặp nhau, nhưng em lại cứ có cảm giác quen thuộc không thể nói nên lời."
Văn Tâm cười cười đi đến trước mặt Sở Tịch. Sở Tịch cho rằng cô muốn cho mình một cái ôm an ủi như những người khác, vì vậy cô ấy cũng vươn tay định nhân lúc ở hình người ôm Tâm Tâm một cái, để cho con mèo đen kia ghen chết luôn. Nhưng Văn Tâm lại chớp chớp mắt cười ranh mãnh với cô ấy, sau đó đưa cho cô ấy một thứ.
"Đói bụng không? Có muốn ăn chút không?"
"Hử?" Nhất thời Sở Tịch vẫn chưa phản ứng kịp, mãi đến khi cô ấy mở lòng bàn tay ra, có một viên chocolate Ferrero nằm gọn trong đó...