Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ

Chương 82-1: Cái gì, vị hôn thê? 1

"Cô sẽ trở thành vị hôn thê của anh." Hiên Viên Liệt nhàn nhạt nói qua.

"Anh, anh làm sao bắt đầu hồ đồ! Tuy nhiên cuộc sống khác, nhưng cũng không thể dễ như trở bàn tay quyết định chung thân đại sự đâu?" Cô cố ý lớn tiếng nói qua, giống như là tận lực muốn Tiêu Tiêu nghe được.

Mà Tiêu Tiêu tự nhiên là một dáng vẻ không quan trọng, dù sao đây tất cả thế nào cùng anh đều không có quan hệ. Cái này chẳng qua là một trò chơi.

Mà Miêu Miêu lại cong miệng, bé là biết mẹ cùng chú không phải đùa thật, thế nhưng cũng không vũ nhục mẹ bé rồi. Kéo tay mẹ, rời xa vị cô nhỏ kia.

Tiến vào trong phòng, trong đại sảnh hào hoa càng để cho người líu lưỡi. Tiêu Tiêu cùng Miêu Miêu ngồi ở một bên cũng không có đi quấy rầy hai anh em ôn chuyện.

Ngẫu nhiên nhìn Hiên Viên Liệt, rất nhiều người đều không biết nguyên nhân gia tộc Hiên Viên Liệt là một trong Ngũ Đại Gia Tộc, cũng là bời vì Đế Quốc Hắc Dạ là anh chính mình tay trắng làm nên.

Ngẫm lại hiện tại Đế Quốc Hắc Dạ to lớn, thế lực chiếm cứ cả quốc gia, người đàn ông này... Nếu như... Lướt qua tính cách lãnh khốc, hỗn đản, vẫn là đáng giá thưởng thức. Bời vì vô luận người nào Đế Quốc Hắc Dạ nhấc lên đều biết thủ lĩnh là bên trên hắc đạo nổi bật!

Lúc này, Hiên Viên Tiểu Nha đột nhiên bu lại, ngồi vào bên người Miêu Miêu: "Miêu Miêu, đây là cô nhỏ đưa cho cháu lễ gặp mặt." Cô từ phía sau lấy ra một cái máy chơi game. Cái đồ vật này thế nhưng là sự âu yếm của cô, bình thường cũng không cho người khác đụng, nhưng là đưa cho cháu trai như vậy là chuyện khác.

Miêu Miêu lễ phép nói: "Cô nhỏ, cháu không có thể gặp một lần lại nhận lễ vật của cô, ý tốt của cô, Miêu Miêu nhận rồi." Ăn người, cầm đồ của người, Mộ Miêu Miêu ngoại trừ dì út của mẹ, cơ bản sẽ không thu đồ người khác.

Hiên Viên Tiểu Nha nhíu mày: "Thế nhưng là chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, dù sao cũng phải tặng cho cháu cái lễ vật đi."

"Không cần, cô nhỏ. Có thể nhìn thấy cô, cháu đã thật vui vẻ rồi." Lời khách sáo Mộ Miêu Miêu vẫn là sẽ nói vài lời. Tuy nhiên không thích vài người nhằm vào mẹ bé, nhưng là cũng nhìn ra được mẹ không thể cùng người nhà này trở mặt.

Hiên Viên Tiểu Nha thu hồi máy chơi game, tay nắm khuôn mặt Mộ Miêu Miêu: "Cái miệng nhỏ thật ngọt, tuyệt không giống anh trai lạnh băng."

Khóe miệng Mộ Miêu Miêu run lên: "A, a a a a." Cười cười xấu hổ, xong, nguy rồi, bé vốn cũng không phải là con ruột chú, có phải hẳn là biểu hiện ra tư thái nam tử hán lãnh băng hay không? Không phải vậy bị phơi bày coi như xong đời rồi.

Tại trong phòng khách ngồi một hồi rồi.

Lúc này Quản gia đi tới. Nho nhã lễ độ đối bốn người gật đầu nói: "Thiếu gia, lão gia phu nhân mời ngài đi lên lầu."

Quản gia nói hấp dẫn ánh mắt ba người, Hiên Viên Liệt đứng lên, Hiên Viên Tiểu Nha cũng tranh thủ thời gian đứng lên đi đến bên cạnh anh nói: "Anh, nguyên nhân cha mẹ muốn gặp anh, em cũng rõ ràng, cho nên... Một số chuyện, ngươi nhất định phải suy nghĩ kỹ." Nói qua, lườm Mộ Tiêu Tiêu.

Lời này rất rõ ràng, là người đều biết, Hiên Viên Tiểu Nha là muốn Hiên Viên Liệt thoái thác Mộ Tiêu Tiêu.

Con ngươi Hiên Viên Liệt băng lãnh, cũng không nói gì thêm, trực tiếp đi lên lâu. Đợi anh sau khi lên lầu, cô quay người nhìn về phía Mộ Miêu Miêu: "Miêu Miêu, cháu để chị khác dẫn cháu đi phía ngoài hoa viên chơi được không nào? Nơi thật đẹp đó."