Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 661: Khiếp sợ, người cá đen trong lồng sắt

Edit: Padu/Beta: RED, Bao, Trant

Tiểu Bát thấy Nam Tầm im re bèn an ủi: "Yên tâm yên tâm, đại Boss chỉ mổ xác thôi, vả lại nó là giống đực của chủng xấu nhất trong đám cùng loại - người cá đen nữa. Ngươi còn giãy đành đạch, lại đẹp thế này, chắc chắn đại Boss không nỡ giải phẫu đâu."

Nam Tầm:...

Tuy cô cũng cảm thấy không xảy ra khả năng anh sẽ phanh thây mình, nhưng cứ tưởng tượng đến cảnh giải phẫu rất có thể xảy ra là cả người không thỏa mái.

"Ta có vẻ hiểu hiểu tại sao Ngụy Xương là vai phản diện của thế giới này rồi. Một phe muốn mang người cá đi nghiên cứu khoa học, phe còn lại tất nhiên sẽ bảo vệ, kêu gọi nhân loại sống thân thiện với thiên nhiên. Ta đoán không sai chứ? Khí vận tử đối đầu với đại Boss vì người cá đúng không?"

Tiểu Bát trầm trồ: "Tầm nhà ta thật lợi hại! Đi làm biên kịch được rồi đấy, hổng lệch một ly luôn. Hết thảy đều bắt nguồn từ cái chết bất hạnh của người cá đen này. Sau khi viện nghiên cứu của đại Boss nghiên cứu suốt mười năm, một nhà khoa học trong đó rốt cuộc tách được một chuỗi ADN ngắn có thể kéo dài tuổi thọ từ cơ thể nó. Chỉ tiếc ngày vui ngắn chẳng tày gang, chuỗi ADN vừa tách ra không lâu đã biến dị.

Mắt thấy sắp phát hiện được thành quả khoa học vĩ đại nhất mọi thời đại, bọn họ đương nhiên không cam lòng bỏ cuộc, càng thèm khát nhiều người cá hơn để tiếp tục nghiên cứu..." Tiểu Bát thao thao bất tuyệt, tóm lại là đại Boss thấy hạng mục này rất có tiềm năng, có thể tạo phúc cho nhân loại gì gì đó, nhưng khí vận tử lại cảm thấy đây là chuyện cực kỳ tàn ác.

Mạch chính của thế giới bắt đầu từ khi khí vận tử phát hiện một nàng tiên cá xinh đẹp tuyệt trần, để rồi viết lên một giai thoại tình yêu đẹp đến não lòng có một không hai, rồi cuộc đại chiến giữa người vs. cá, vân vân và mây mây... Cuối cùng, khí vận tử giải cứu và thả nàng về biển khơi.

Nam Tầm hơi bất ngờ: "Nói như vậy thì mười năm nữa khí vận tử mới xuất hiện? Muộn thế cơ á?"

Tiểu Bát nói: "Thì có ai bảo khí vận tử và đại Boss phải xấp xỉ tuổi nhau đâu? Ngươi không thấy trong rất nhiều tiểu thuyết, Boss cuối đều vừa già vừa xấu à? Chẳng qua gia đưa ngươi đến thế giới này trước khi mạch truyện bắt đầu thôi."

Nam Tầm sửng sốt, rồi chợt bật cười: "Tiểu Bát, ngươi không sợ hả?"

Tiểu Bát khó hiểu: "Sợ cái gì?"

Nam Tầm: "Nếu ta tiêu trừ hết ác niệm của đại Boss trước khi khí vận tử xuất hiện, mạch chính thế giới này chẳng phải bị bóp méo hay sao?"

Tiểu Bát cười khà khà: "Cái này ngươi dạy ta mà? Có một số việc không nhất thiết phải do đại Boss làm. Trong nguyên thế giới, viện nghiên cứu của đại Boss có một nhà khoa học điên, loạt nghiên cứu đó đều do lão làm. Dựa vào độ điên của lão, dù không có đại Boss làm chỗ dựa, lão cũng nhất định sẽ có cách bắt giữ người cá để tiếp tục công trình vĩ đại của mình."

Nam Tầm tặc lưỡi: "Tiểu Bát, đúng là tu vi đột phá có khác, gan phình gớm hen."

Tiểu Bát hừ hừ: "Nào giờ vẫn rất lớn, không thì sao mang ngươi xuyên nhiều thế giới vậy được?"

...

Người cá trong ngực im thin thít làm Ngụy Xương có chút lo lắng, anh nào biết thanh niên như đi vào cõi thần tiên thực ra đang tám nhảm với Tiểu Bát.

Do trạng thái người cá nhỏ không ổn định, Ngụy Xương ôm cô suốt dọc đường, xe lăn mặc Phương Hằng đẩy.

"Đừng sợ, đừng sợ, không sao." Ngụy Xương vỗ về lưng người cá, không ngừng trấn an cô. Vẻ phấn kích vừa rồi của cô làm tia lo lắng ẩn dưới đáy lòng anh lại trồi lên.

Giám đốc Triệu của Trung tâm đấu giá dẫn mọi người tới khu vực phòng tiếp người ủy thác. Mỗi người đều có một phòng riêng, ngoài cửa có vệ sĩ canh gác.

Mấy người tới căn phòng hệ thống phòng vệ cực kỳ tiên tiến tại nơi hẻo lánh nhất. Giám đốc Triệu ấn một đống mật mã phức tạp, cửa mới tự động mở ra.

Chờ tất cả đều đi vào, ông ta tức khắc khóa trái cửa.

Người ủy thác họ Vương diện âu phục tươm tất ra đón, song, làn da thô ráp ngăm đen của lão đã tiết lộ thân phận ngư dân. Đây chính là người bắt được người cá mà giám đốc Triệu nhắc tới.

"Giám đốc Triệu, đến lượt bảo bối của tôi rồi ư? Không phải bảo để đến cuối buổi đấu giá sao?" Lão Vương hỏi.

Lão chú ý thấy mấy người phía sau giám đốc Triệu, lòng nảy sinh nghi ngờ. Vì khiếp đảm mà ánh mắt có hơi lảng tránh.

Khí độ Ngụy Xương bất phàm, trong ngực còn ôm một cô bé xinh đẹp khiến người ta không dời nổi mắt, cùng với vệ sĩ Phương Hằng cao lớn ở phía sau. Tất cả đều khiến người ủy thác cảm thấy có lẽ đã xảy ra biến chuyển gì nghiêm trọng.

Để lén vận chuyển người cá tới đây, lão phải tốn rất nhiều công sức. Một khi có thể bán đấu giá ở nơi này, chắc chắn sẽ vớ được một khoản tiền khổng lồ, nửa đời sau thỏa sức ăn chơi chè chén. Đã đến thời khắc mấu chốt, nhất định không thể xảy ra sai sót!

...

Nam Tầm ngửi được hơi thở quen thuộc của đồng loại, không khỏi giãy giãy trong ngực Ngụy Xương. Anh vội ôm chặt cô, thấp giọng dỗ: "Đừng nóng, đừng nóng, chú mang cưng đi gặp nó ngay đây."

Giám đốc Triệu giới thiệu: "Đây là ông chủ club chúng tôi, ngài ấy muốn xem con người cá kia trước."

Họ Vương nghe nói người trước mắt là ông chủ, mặt mày lập tức lộ vẻ hưng phấn. Nghe đồn ông chủ bọn họ thường không hay nhúng tay vào việc ở club nên lão cứ tưởng giám đốc Triệu là to nhất, không ngờ bảo bối của lão ấy vậy lại câu được cả ông chủ tới!

"Vâng, vâng, mời ngài đi với tôi." Họ Vương vội nói, rồi dẫn bọn họ tới trước một thứ được phủ vải đen.

Hơi thở của nó càng ngày càng nồng, Nam Tầm không khỏi chuyển động yết hầu, giao lưu với đồng loại bằng sóng âm cao tần được phát ra từ độ rung nơi cổ họng. Thế nhưng đối phương không đáp lại.

Tiểu Bát nhắc nhở: "Hình như bị tiêm thuốc gì đó, ngất mất rồi."

Lúc này, họ Vương tiến lên xốc miếng vải đen, lộ ra thứ bên trong. Đến Nam Tầm thấy cũng phải trợn tròn mắt, miễn bàn người khác.

Trước mắt là bồn nước hình vuông, trong bồn có một cái lồng sắt đen. Trong lồng sắt...

Thực sự có một người cá!

Người cá trong truyện cổ tích thường cho chúng ta ấn tượng tốt đẹp, nhưng nhìn sinh vật kia, phản ứng đầu tiên của họ là... quá xấu.

Xấu khủng khiếp!

Nó hẳn là giống đực, bởi ngực phẳng lì; thân trên quả thực hệt con người, chẳng qua làn da rất khác biệt, phần cánh tay và trước ngực toàn là vảy đen như được phủ thêm lớp chiến giáp. Vây cá với chất sừng cứng cáp chạy dọc từ đỉnh đầu xuống sống lưng dường như bị thứ gì đó đâm nát nên thiếu mất một mảng to. Vảy đen ở ngực cũng bị tróc ra một tảng lớn.1

Trên người nó có rất nhiều miệng vết thương bị nước ngâm trắng bệch, bốc mùi hôi tanh.

So với phần thân trên, thân dưới của nó lại tương đối bình thường: đuôi cá giống Nam Tầm, chỉ khác ở chỗ vảy đen và phía cuối đuôi, tức vây đuôi lớn và sắc bén hơn. Mặt mày nó có đường nét từa tựa con người nhưng trán cao hơn nhiều, đỉnh mày nhô cao, nước da cũng xám xanh khó coi, vành tai có màng rất lớn, không phải trong suốt mà là màu đen bắt mắt.+

Giờ phút này, nó nhắm nghiền mắt, lẳng lặng thoi thóp dựa trong lồng.