Sau khi nói những lời kia, lỗ tai Kỷ Quan Lan ngay lập tức phiếm hồng, hoàn toàn không còn cái gì gọi là lý trí, gọi là bình tĩnh như người ta đồn đại. Lạc Yên vốn nghĩ là bản thân làm phiền hắn, lại cảm nhận được bàn tay đang nắm chặt tay cô đổ mồ hôi lạnh, cô bỗng nhiên bật cười.
"Ở bên anh thì có lợi ích gì không?"
Kỷ Quan Lan theo bản năng liệt kê ra toàn bộ ưu điểm: "Gia thế nhà anh rất tốt, kỹ thuật diễn tốt, tướng mạo cũng rất đẹp mắt, dáng người cũng không tồi......"
"Xì ——" Lạc Yên nhịn không được cười lớn, không nghĩ tới hắn sẽ hành xử như vậy...... Đồ ngốc đáng yêu!
Bất giác cô lại nhớ tới lần đầu tiên thấy hắn, lúc ấy cô dựa theo bản năng mà nghĩ đã đụng phải một ảnh đế giả.
Không phải đúng sao? Kỷ Quan Lan trong mắt mọi người luôn là một người ôn nhuận như ngọc, bình tĩnh cơ trí. Nhưng sau khi quen biết hắn, Lạc Yên lại chỉ thấy một cái ảnh đế siêu tự luyến, ấu trĩ, độc miệng... ừm.... có lẽ hiện tại còn cần thêm từ ngốc nghếch đáng yêu.
Kỷ Quan Lan nhìn thấy cô cười, cũng ý thức được mình đang làm chuyện ngu xuẩn mức nào, miễn cưỡng giả vờ chỉnh trang lại bộ dáng, mở miệng hỏi: "Như vậy, câu trả lời của em là gì...?"
"Câu trả lời là...... Em nguyện ý!"
Nghe được lời nói của Lạc Yên, ánh mắt Kỷ Quan Lan sáng bừng lên, không kìm được bế cô lên xoay mấy vòng tại chỗ.
Lạc Yên bị bế lên xoay mòng mòng mấy vòng, đầu váng mắt hoa, vội vàng duỗi tay vỗ vỗ hắn, "Ai nha, đừng xoay nữa, em đau đầu......"
Kỷ Quan Lan lúc này mới dừng hành động do hưng phấn quá mức của mình, nhưng tay hắn vẫn ôm chặt cô trong ngực: "Em cũng thích anh đúng không?" Hắn muốn nghe cô tự mình nói ra!
Lạc Yên lại làm bộ trầm tư không nói, giống như vẫn còn do dự, đến tận lúc hắn lộ ra sự nôn nóng, cô mới bật cười, nói: "Anh nói đúng!"
Không đợi hắn lộ ra vẻ mặt cao hứng, cô nói tiếp: "Ít nhất thì...... Anh rất đẹp trai a!"
Kỷ Quan Lan ngay lập tức ỉu xìu. Bảo hắn ít nhất thì rất đẹp trai, chẳng lẽ hắn không có ưu điểm nào khác sao?
Chỉ là khi thấy được cô cười trộm, hắn liền biết mình bị chơi khăm, nhịn không được nghiến răng, cúi đầu, hạ giọng nói: "Thật ra dáng người của anh cũng không tồi, em muốn nhìn qua một lượt hay không?"
"Lưu manh!" Gương mặt Lạc Yên lập tức phiếm hồng, cố gắng đẩy hắn ra nhưng không đẩy được, chỉ có thể ném cho hắn một cái ánh mắt ghét bỏ, nhận lại nụ cười đắc ý của hắn: "Với vợ mình mà không lưu manh là rất có vấn đề."
"Ai là vợ của anh, thật không biết xấu hổ!" Lạc Yên âm thầm thêm vào danh sách cái nhìn về Kỷ Quan Lan mấy chữ da mặt dày.
Kỷ Quan Lan lập tức dùng vẻ mặt nghiêm túc nói: "Em chính là vợ của anh, chẳng lẽ em không nghĩ tới việc gả cho anh? Yên Yên, không lấy kết hôn là mục đích thì chỉ là chơi đùa thôi, em chỉ muốn chơi đùa với anh thôi sao?"
"......" Lạc Yên nhịn không được lườm hắn một cái, nói chứ hắn thật sự rất.....
Hai người cười đùa một trận, Kỷ Quan Lan mới trả lại điện thoại cho cô, thuận tiện kể lại scandal cho cô, cuối cùng an ủi nói: "Em không cần lo lắng, vụ tai tiếng đó đã giải quyết ổn thỏa rồi, người phụ nữ kia cũng không có gan đủ lớn để làm phản lần nữa đâu."
Lạc Yên không nghĩ tới chỉ trong hai ngày ngắn ngủi đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, lướt qua các tin tức trên mạng, cô dễ dàng nhìn thấy thông báo Weibo của Kỷ Quan Lan.
Kỷ Quan Lan ngồi ở bên cạnh cô, nhất cử nhất động của cô đều nằm trong mắt hắn, phát hiện cô nhìn thấy thông báo Weibo của mình. Nghĩ tới lời tỏ tình của mình đã thành công, hắn nhịn không được muốn đem chuyện này nói cho toàn thế giới.