Cùng lúc đó, từ chỗ rẽ cách phòng Kỷ Quan Lan không xa có một cô gái bước ra. Cô ta vừa đi vừa nhìn chằm chằm vào điện thoại đang phát một đoạn video, trên mặt lộ ra một nụ cười không mấy thiện cảm.
Cô nói rồi, chỉ là một nữ minh tinh tuyến mười tám làm sao có thể vượt qua cô để tiến tới vị trị nữ chính của《 Phượng Loan 》 được.
Cô liền nhớ tới nội dung bài đăng của Lạc Yên trên Weibo.
—— Sở Lạc Yên V: Đối với những lời chỉ trích về tôi, nếu mấy người có chứng cứ rõ ràng, rất hoan nghênh tới chửi rủa, còn nếu không có, làm phiền chú ý tới phát ngôn của mấy người một chút, nếu phải dùng đến pháp luật thì.....*mỉm cười*
Muốn chứng cứ cụ thể chứ gì? Cô đảo mắt nhìn xuống một lượt, có video này, xem cô ta còn muốn bao biện như thế nào!
Cô gái này chính là Phương Thư Vân, vì đã thua Lạc Yên trong cuộc tuyển vai nữ chính cho 《 Phượng Loan 》 nên phải diễn vai nữ phụ số 3.
Kỷ Quan Lan và Lạc Yên cũng không biết, khoảnh khắc bọn họ lén chạm mặt nhau đã bị người khác chụp được.
Lúc này bọn họ đang ở studio của 《 Phượng Loan 》.
Trên mạng hiện tại vẫn là sóng yên biển lặng. Không biết Phương Thư Vân nghĩ cái gì, cô ta cũng không lập tức đem tin đồn bôi đen Lạc Yên truyền ra ngoài, chắc hẳn là còn chuẩn bị một số thứ gì đó.
Kỷ Quan Lan diễn cùng Lạc Yên rất thuận lợi, hai người họ đối diễn hầu như chỉ cần một lần là qua, bất quá, họ bị những vai phụ khác ảnh hưởng mới phải quay thêm lần nữa.
Trong vô thức, qua một thời gian diễn chung, quan hệ Kỷ Quan Lan và Lạc Yên ngày càng trở nên thân mật.
Hai người thường xuyên bọn họ cùng nhau nói chuyện, chủ yếu vẫn là tập lời thoại với nhau.
Đương nhiên, bọn họ không phải lúc nào gặp cũng chỉ có tập lời thoại.
Ví dụ như hiện tại.
Lạc Yên một tay cầm kịch bản đọc, một tay cầm miếng bánh quy nhỏ thưởng thức.
Nhận thấy được ánh mắt từ người bên cạnh, cô vừa nghiêng đầu qua thì thấy Kỷ Quan Lan đang nhìn chằm chằm vào..... miếng bánh quy nhỏ trong tay cô.
Lạc Yên cười cười, đẩy hộp bánh về phía người kia, khẽ cười nói: "Có muốn ăn một miếng không?"
Trong ánh mắt của Kỷ Quan Lan hiện lên ý cười, hắn nói một câu cảm ơn, sau đó không khách khí cầm lấy một miếng bánh quy nhỏ.
Hừm, vẫn là hương vị giống như trước kia, xem ra đây là bánh cô ấy làm.
Bạch Thần đang ngồi ở dưới bóng cây, trong tay cầm một cái quạt to, một bên nhàn nhã quạt, một bên lải nhải cạnh Hà Sở Hi: "Cô bây giờ cứ tin tôi đi, tôi nói rồi, Tiểu Lam Tử đối với diễn viên yêu quý của cô có ý nghĩ không được an phận đâu......"
Hà Sở Hi tức giận bất bình trừng mắt nhìn hắn, lại liếc mắt một cái: "Anh biết anh ấy có ý nghĩ không an phận với nữ thần của tôi mà vẫn còn để hắn đóng tiếp bộ này, anh cố tình phải không?"
Bạch Thần thong thả ung dung nói: "Thời điểm cậu ta nhận lời đóng bộ này, tôi cũng không biết chuyện cậu ta thích Sở Lạc Yên. Hơn nữa tôi còn nhớ rõ rằng, Sở Lạc Yên là diễn viên đầu tiên làm Tiểu Lam Tử đuổi nữ chính.....
Hắn ngoài ý muốn mở lời giải thích cho Hà Sở Hi, hơn nữa chính bởi vì giải thích, cô ấy mới càng thêm bi phẫn, tình cảm này chính là do cô đưa Lạc Yên tới mà!
Cô không biết đâu, dù sao cô cũng không đem việc casting 《 Phượng Loan 》 nói ra, Lạc Yên cũng sẽ nghĩ cách để tiếp cận Kỷ Quan Lan, chẳng qua hiện tại là thuận thế mà làm thôi.
Hà Sở Hi hình như còn đang muốn nói cái gì nữa nhưng lại cảm thấy biểu tình như bây giờ mới là khôn khéo nhất.
Vừa đúng lúc thời gian nghỉ ngơi kết thúc, Bạch Thần đứng lên, chào hỏi mọi người trong đoàn phim, cô cũng chỉ có thể yên lặng cắn khăn tay nhỏ lén khóc thút thít.
Đồ quỷ ấu trĩ Kỷ Quan Lan kia vậy mà dám bắt cóc nữ thần nhà cô!
Người khác có thể không biết, nhưng cô còn không biết sao? Kỷ Quan Lan lấy đâu ra cái thứ gọi là hình tượng ôn nhuận như ngọc, tên kia ấu trĩ kia chỉ có độc miệng và độc miệng, Lạc Yên tỷ nhà cô lại là người hoàn mỹ, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, kỹ thuật diễn lại perfect, đối nhân xử thế cũng tốt! Tóm cái váy lại là tất cả phương diện đều rất hoàn mỹ nha!
Hà Sở Hi: Cảm giác hiện tại đau như một cây cải thìa bị heo ăn mất!