Bệ hạ vạn tuế vạn vạn tuế: Thoạt nhìn có vẻ rất ngon a, bệ hạ à, đêm khuya người còn phát cẩu lương, thật không có đạo đức T^T Mị muốn báo quan / tạm biệt/ tạm biệt / tạm biệt/
Bệ ha vạn phúc kim an: Ân, thật tốt! Bệ hạ, sao người thản nhiên làm như vậy, vậy đừng trách mị nhẫn tâm báo quan, mị bây giờ chính là tiểu u mê của Yên Yên hoàng hậu UwU
Tràn đầy ôn nhu: Yên Yên, tui có thể xuống được phòng bếp, lên được phòng khách nga! Tỷ có nghĩ tui rất thích hợp với ghế chính cung hem?
Mặc gió trời: Phi! Lầu trên thật không biết xấu hổ! Tôi mới là chính cung!!
Ps: Thật muốn ăn đồ ăn Yên Yên làm a ̄﹃ ̄
Thời gian lạnh xuân sam mỏng: Yên Yên lão công, tỷ có cần tìm một lão bà không? Tui sẽ bán manh, làm ấm giường mà @Sở Lạc Yên
Vân lấy thiển mặc: Phi! Lầu trên cút đê, Yên Yên rõ ràng là lão công của tôi!
Nam thù: Các người như vậy là không đúng rồi, người Yên Yên yêu rõ ràng là tôi, Yên Yên, em nói xem, ngày hôm qua em ôm tôi gọi tiểu bảo bối có phải hay không? @Sở Lạc Yên
Ngốc hề X: Món ăn thật đẹp mắt, Yên Yên cầu gả @Sở Lạc Yên
Hồ lô ngào đường: A a a a a a, bệ hạ có thể ăn cơm do Yên Yên làm kìa! Hâm mộ chết mất!
Sau khi Lạc Yên và Kỷ Quan Lan ở bên nhau, fan của hai người rất tự giác chú ý nhà còn lại. Cho nên, rõ ràng là Kỷ Quan Lan phát weibo nhưng phía dưới đa số lại là bình luận của fan nhà Lạc Yên.
Sau khi Kỷ Quan Lan đã phát weibo, mặc kệ fan ghen tị hay hâm mộ gì đó, vui vẻ thực hiện công việc to lớn nhất là ăn cơm.
Sau khi ăn xong, Kỷ Quan Lan tự giác đi rửa chén, nguyên bản hắn đối với việc rửa chén này không mấy quen thuộc. Nhưng sau khi được Lạc Yên chỉ dạy thì tiếp thu rất nhanh chóng.
Sau khi đem chén đũa rửa thật sạch sẽ, Kỷ Quan Lan rửa tay, vứt luôn cái lo lắng sẽ làm vỡ chén bát. Ra đứng ở phía sau Lạc Yên, ôm chặt cô, nhấc lên trên bồn rửa, bốn mắt chạm nhau.
Anh nhìn cô không nháy mắt, mở miệng nghiêm túc nói: "Yên Yên, sau này chén bát trong nhà, giao cho anh được không?"
Lời nói này có vẻ như một lời cầu hôn. Lạc Yên ngẩn người, sau đó liền nắm lấy tay, lay lay bờ vai hắn, "Đây là bộ dáng cầu hôn của anh sao? Hoa tươi đâu, nhẫn đâu?"
Cô vừa dứt lời, Kỷ Quan Lan liền móc ra một chiếc hộp nhỏ từ trong túi quần, vừa nhìn liền biết bên trong có gì.
Anh cầm tay Lạc Yên, trực tiếp đeo nhẫn vào ngón áp út của cô.
"Sau này sẽ bổ sung thêm hoa tươi, nhẫn tạm thời bàn giao trước cho em. "
Lạc Yên có chút dở khóc dở cười, nhịn không được lại lay hắn một chút " Làm gì có người nào như thế này a? Em còn chưa nói đồng ý hay không, anh đã đeo nhẫn cho em....."
Kỷ Quan Lan không quan tâm, ôm chặt cô, nói: " Anh mặc kệ, dù sao em cũng là của anh, em chỉ có thể gả cho anh. "
Nghe hắn bá đạo như vậy, Lạc Yên không có chút ý phản kháng nào, tùy ý để anh ôm vào trong lòng, mở miệng đầu hàng, nói: " Được, được, được, em là của anh "
Kỷ Quan Lan liền lộ ra nụ cười vừa lòng " Em đương nhiên là của anh "
Trong ánh đèn ấm áp, một đôi tuấn nam mỹ nữ ôm nhau, không khí triền miên vô hạn.
Việc cô đồng ý lời cầu hôn của Kỷ Quan Lan, Lạc Yên cũng không có nói cho Hạ Lan Hinh, không phải vì không muốn nói mà là vẫn chưa tìm được cơ hội, bởi vì cô đang chuẩn bị quay bộ điện ảnh đầu tiên.
Vào một buổi tối, khi 2 người đang nói chuyện, Lạc Yên mới nói với Kỷ Quan Lan rằng Hà Sở Hi đã tìm cho cô cơ hội thử vai trong một bộ điện ảnh sắp tới.
" 《 Đính ước 99 ngày 》? "
" Đúng vậy, làm sao thế? "
Lạc Yên thấy vẻ suy tư anh, liền nghi hoặc hỏi.
Kỷ Quan Lan cười cười, giải thích với cô, nói: " Không lâu trước đây, đạo diễn Lương liên hệ với anh, muốn anh đóng nam chính của 《 Đích ước 99 ngày 》.