Thẩm Mặc Bạch cũng không có thôi học rồi nhận tiếp quản tập đoàn, trong công ty có mấy đại cổ đông là bằng hữu của mẹ hắn, nhưng bọn họ cũng không có bởi vì tầng quan hệ này mà cố ý dung túng hắn, ngược lại họ rất nhiệt huyết đưa ra giải thích nhiều vấn đề, đối với sai lầm của Thẩm Mặc Bạch cũng không giả bộ nói không sao.
Thẩm Mặc Bạch biết bọn họ đang bồi dưỡng hắn, cũng không có bất mãn, ngược lại rất khiêm tốn thỉnh giáo. Năng lực học tập của hắn rất mạnh, chỉ với thời gian ngắn ngủi có rất nhiều chuyện có thể một mình đảm đương một phía, thủ đoạn ngày càng sấm rền gió cuốn, không chỉ có hoàn mỹ giải quyết Thẩm Diệp mà vấn đề cổ phiếu cũng được giải quyết, còn đàm phán thành công nhiều hợp đồng lớn, đem cổ phiếu ở vốn cơ sở nâng lên 2%, cổ đông cũng bởi vậy coi trọng hắn.
-
Hôm nay, nam chủ lại không có tới trường học, lỗ tai Phó Khuynh rốt cuộc cũng được thanh tịnh một hồi, con ngươi chăm chú trên giấy viết viết vẽ vẽ, lâu lâu ngáp một cái.
Thời gian cô rảnh đến phát ngốc càng ngày càng nhiều, kỹ thuật vẽ tranh càng ngày càng tăng, vẽ hồng vẽ táo giống như thật khiến cho người ta nhịn không được muốn gặm một ngụm.
"Bạn học Tống Khuynh, cậu có thời gian không?"
Nghe tiếng, Phó Khuynh ngẩng đầu, nháy mắt mông lung nhìn về phía người đi tới, thấy như thế nào cũng không bình thường? Luôn lâu lâu tới tìm cô hỏi chuyện, tính cách vô tư, ít khi nói cười đâu?
Có vấn đề sao không đi hỏi lão sư? Hắn ta khiến cô cảm thấy thực nhàm chán? Có thời gian phản ứng với hắn ta còn không bằng vẽ mấy quả táo!
Cô uể oải, rũ con ngươi xuống, đang nghĩ ngợi nên cự tuyệt thế nào, lời nói còn chưa có từ miệng thoát ra, chỉ nghe bùm một tiếng, cô còn chưa định thần lại, ngay sau đó liền thấy người trên mặt đất bò dậy, chỉ nghe một chút âm thanh vang lớn kia đã thấy thịt cả người đau ê ẩm.
Xoay người đem tầm mắt dừng ở "Người khởi xướng"" trước mặt, hắn mặc một thân tây trang màu đen cắt may khéo léo, đem hắn vốn đã cao 1 mét 8 nay người càng thêm thon dài cao ráo, ngoài cửa sổ ánh dương chiếu vào mặt hắn, ngũ quan càng thêm tinh xảo, cả người cùng mặt mày rực rỡ, khiến người ta càng thêm kinh ngạc.
Phó Khuynh không phải lần đầu tiên thấy hắn mặc tây trang, nhưng mỗi lầm xem đều sẽ bị hắn làm cho kinh diễm. Thế cho nên mỗi lần phục hồi tinh thần xong đều không tránh được bị hắn cười nhạo.
Người nọ không nói gì, lập tức đi đến bên cạnh cô, lời còn chưa nói đã trực tiếp đem cô bế lên theo kiểu công chúa, khiến cô chưa kịp định thần đã rơi vào một cái ôm ấm áp.
Phó Khuynh không nhịn xuống được kinh hô một tiếng.
Tả Tả mang vẻ mặt đầy bát quái dọn băng ghế nhỏ nhìn lên màn hình, trêu chọc tấm tắc nói:" Ký chủ, các ngươi đây là đang ở trước mặt tiểu bằng hữu tú ân ái, ảnh hưởng trầm trọng tới tâm tình độc thân của quý hồ tộc ta a."
Thần sắc Phó Khuynh cứng lại, khóe miệng run rẩy một chút, "Ta bỗng cảm thấy may mắn khi mình hôm nay không có mặc váy."
Mỹ nhân trong ngực Thẩm Mặc Bạch, mặt mày hơi thấp, liếc liếc mắt một cái trên mặt đất như cũ chính mình vẫn nghĩ không ra tên sinh vật này, tưởng tượng hình ảnh khi nãy liền cảm giác cả người máu đều đang chảy ngược?
Ngữ khí không mang theo một tia ấm áp, lạnh băng ứa ra khí lạnh, "Cô ấy, không phải là người mà mày có thể mơ tưởng."
Ngay sau đó, ánh mắt nhìn về thiếu nữ mặt mày vô hại trong lòng ngực, đáy mắt lạnh băng đều bị ôn nhu lưu luyến thay thế, lời nói mang theo ý câu nhân, "Bởi vì cô ấy là của tôi."
Thẩm Mặc Bạch ôm Phó Khuynh ước chừng ở vườn trường lắc lư ba vòng, mới đem cô thả xuống dưới.
Giáo thảo luôn luôn là chủ đề nóng khiến người khác chú ý, không đến năm phút đồng hồ, trên diễn đàn trường vì một cái tiêu đề 【 Tất cả nữ sinh trường trung học thành phố C bị thất tình 】mà khiến cả trường ồn ào khí thế ngất trời.
Mà hai người làm trò tú ân ái rải cẩu lương bị gọi đến văn phòng hiệu trưởng uống trà đàm đạo.
Chẳng qua trong văn phòng Thẩm Mặc Bạch làm bài kiểm tra tựa như đề thi đại học, tốc độ điền rất nhanh đã xong, chuẩn xác suất đạt tới 99%, hiệu trưởng cười đem hai người bọn họ mời ra ngoài. Công bố chỉ cần không chuyển trường, thường thường tới tham gia kiểm tra, thi đại học phát huy tốt, liền không cần nghĩ nhiều nữa.