Mắt Xanh Mê Hoặc

Chương 10: Ánh Mắt Quen Thuộc

Edit: Quảng Hằng

Vắt hết óc Ngô tổng cũng không có thời gian để chơi đùa theo đuổi phụ nữ được nữa, bởi vì công ty của ông ta——– đã bị thu mua!!!

(He he, ai bảo động tay động chân vs chị làm chi, chưa đâu còn màn trừng phạt còn ghê rợn hơn cơ.)

《Truyền thông Thiên Tinh nay đã đổi chủ 》 !

《Tập đoàn Magnus của Na Uy tiến quân vào thành phố A làm rung động thị trường quảng cáo》 !

《Truyền thông Thiên Tinh gặp phải nguy cơ bị thu mua》 !

《 Thần bí danh tác, Thiên Tinh trêu chọc nhầm người 》 !

Các hãng truyền thông đều lấy cùng loại tiêu đề tuyên bố với tất cả mọi người tập đoàn Magnus Na Uy thu mua Thiên Tinh. Giới truyền thông hoàn toàn đổi mới, mà tất cả trang đầu của tạp chí đều đăng tin tức buổi trình diễn thời trang của tập đoàn này.

Mọi người đều đoán đây là một cách quảng cáo lăng xê, làm chấn động giới quảng cáo của thành phố A. Dù sao tập đoàn truyền thong Thiên Tinh vẫn luôn là lão đại dẫn đầu trong công nghệ quảng cáo ở thành phố này, có rất nhiều nhân tài tinh anh, và những nghệ sĩ nổi danh đương thời, lấy điện ảnh và quảng cáo do đài truyền hình này đầu tư chế tác, bày ra những tiết mục mới. Phát hành những đĩa hát lập nên nhiều thành tích. Rất nhiều hoạt động giải trí mới được xuất hiện trên truyền hình của tập đoàn này, bản quyền giao dịch chờ lĩnh vực đầu tư.

một thế lực khổng lồ, thâm căn, có chiều sâu trong giới giải trí và nhiều lĩnh vực hoạt động kinh tế khác như thế sao lại có thể dễ dàng tan rã, bị thu mua như thế?

Trong lúc mọi người đang tìm hiểu chủ tịch mới của Thiên Tinh, rất nhiều ánh mắt đều chuyển hướng về tập đoàn Magnus đến từ Na Uy đã tuyên bố thu mua công ty này.

Tập đoàn Magnus Na Uy là tập đoàn có tầm cỡ lớn trên thế giới. Nền kinh tế của công ty này trải rộng khắp toàn cầu, cổ phần này được khống chế bởi gia tộc Magnus. Tổng bộ ở thủ đô Na Uy, Magnus giao dịch với rất nhiều các lĩnh vực kinh doanh bao gồm hệ thống siêu thị, hệ thống các khách sạn lớn, IT điện tử…Hơn ba mươi hạng mục kinh doanh với nhiều hình thức khác nhau. Là tập đoàn có nhiều nhân viên nhất trên thế giới hiện nay. Cũng là doanh nghiệp đứng đầu nước Mỹ do tạp chí bình chọn 500 tập đoàn lớn nhất toàn cầu. Mà tổng tài đương nhiệm của tập đoàn Magnus vừa mới nhậm chức được nửa năm, Eden Mag­nus.

Tập đoàn Magnus hình thức kinh doanh tuy rộng lớn, nhưng từ trước đến nay chưa từng nhúng tay vào giới giải trí, lần thu mua này có phải là muốn nếm thử hình thức kinh doanh mới hay không? Đó là vấn đề mà giới truyền thông đang triển khai kịch liệt thảo luận.

"Bá " Tắt TV đi, bên trong lập tức an tĩnh lại, Ngải Đăng bưng chén rượu chậm rãi đưa đến trước mắt, trong chén rượu đang lay động hình thành một đám lốc xoáy, sóng ngầm mãnh liệt, bất tri bất giác xem ngây ngốc.

"Tổng tài" Phi Lực cúi đầu kêu một tiếng, "Theo thám tử điều tra được, ngôi biệt thự kia ở khu danh uyển Nam Sơn mười mấy năm nay đã qua tay bốn người chủ. Người chủ nhân đầu tiên đã khó có thể truy ra tung tích.”

Trở lại thành phố A, điều đầu tiên anh muốn làm đến danh uyển Nam Sơn, anh đã nghĩ Tiêu Tiêu có thể vẫn còn ở đó chờ anh, nhưng khi anh đến ngôi biệt thự giống như trong trí nhớ của anh, mới phát hiện hết thảy đều thay đổi, đã không sân chơi tràn đầy ánh nắng sáng, không có hố cát để xây nên những tòa lâu đài, đã không có một khu vườn đầy hoa thơm ngát, đã không có Tiêu Tiêu.

Đứng tần ngần trước ngôi biệt thự quen thuộc mà xa lạ nhìn thật lâu, giống như muốn tìm kiếm chút gì đó quen thuộc vẫn còn vương đọng lại ở đâu đó, nhất là bóng dáng của cô bé năm xưa.

Bàn tay của cô bé thật ấm, cười rất ngọt ngào, nụ cười xinh xắn mới đẹp làm sao, đôi mắt đẹp lung linh trong vắt.

Và cô gái trong buổi yến hội hôm ấy, có làn da trắng trong như sứ tinh khiết, trên người cô như có bóng dáng cuả Tiêu Tiêu ánh mắt tinh thuần mà ấm áp, đã làm anh không tự chủ được suy nghĩ, thầm muốn phá tan lớp băng vô hình đông cứng tim anh. Anh chú ý đến từng cử chỉ nhỏ của cô, vẻ kiên cường của cô, vẻ đẹp của cô, kiêu ngạo của cô, điềm tĩnh của cô, chậm rãi bị hấp dẫn, từ từ muốn tới gần.

** * *

Tấm biển quảng cáo Màu Xanh Của Biển- Blue của công ty Thần Điền đã hoàn thành!

Công ty truyền thông Thiên Tinh bắt đầu chuẩn bị quay tiếp phần 2 của đoạn quảng cáo, Loan Thần Thiên đang chuẩn bị cùng công ty truyền thông khác bàn bạc thì nhận được thiếp mời của tập đoàn Magnus.

Bọn họ tỏ vẻ nguyện ý tiếp tục đầu tư quay đoạn quảng cáo Màu Xanh Của Biển, hơn nữa đây là đoạn quảng cáo đầu tiên do tập đoàn Magnus đầu tư, nên có dự định vào tập thứ ba sẽ mời đạo diễn lừng danh Keira · Kerr của Hollywood đến đạo diễn.

Đây quả thật là một tin vui bất ngờ , có thể được tập đoàn Magnus ưu ái hợp tác đoạn quảng cáo này chính là một loại lăng xê vô hình. Ba ngày sau, quảng cáo chính thức khôi phục quay chụp.

Phần hai của đoạn quảng cáo đổi đến địa điểm trung tâm hội nghị quốc tế của thành phố A.Đây là trung tâm lớn của thành phố A, nơi diễn ra các hội nghị kinh tế cấp cao, là một trong mười kiến trúc lớn nhất đất nước. Nổi danh khắp cả trong và ngoài quốc tế, lấy nơi đây để làm chỗ quay quảng cáo đó là lần đầu tiên, người bình thường cho dù muốn đi vào bên trong cũng phải qua 3 khâu kiểm tra thân phận chặt chẽ.

Lần này không khí hiện trường quay chụp không giống như lúc trước, buổi sáng thật im ắng khác thường, cũng miễn các tin tức truyền thông đến tham quan, hay tìm cách bước vào bên trong. Mà đạo diễn của đoạn quảng cáo này phải hơn chin giờ mới đến, điều này chưa từng có. Nhân viên công tác lúc ban đầu có chút ngạc nhiên, sau lại mới nghe nói có thể là người phụ trách đầu tư muốn tới khảo sát tình huống, mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ.

《 Màu Xanh Của Biển 》 là tác phẩm đầu tiên đánh dấu tập đoàn Magnus tiến quân vào giới giải trí, đương nhiên phải chuẩn bị thật kĩ lưỡng.

Tiêu Tiêu đang ngồi ở hàng trên ghế, ngồi nghiêm túc học thuộc lời kịch, phần một nói về cô gái thiết kế sư trên Computer được công ty chọn dùng, ở buổi trình diễn thời trang long trọng trình bày sản phẩm của mình thiết kế với chủ tịch trên đài, cô từ lúc ban đầu khiếp đảm đến chậm rãi khôi phục tự tin bắt đầu chân thành nói, sau đó lại đang trong lúc lơ đảng nhìn thấy người nam nhân đã mang đến linh cảm trong sang tác của cô, nháy mắt trong lòng làm ra một loạt phản ứng.

Đạo diễn cũng không chỉ rõ phản ứng và biểu hiện nên có, nên lúc này Tiêu Tiêu thật khó khăn, dù sao không từng trải qua, sẽ rất khó biểu hiện ra ngoài, diễn luyện mấy lần, đều cảm thấy chưa đúng chỗ, trong lòng không khỏi có chút sợ hãi lát nữa khi xuất hiện trước ống kính sẽ dọa người.

Mười giờ sáng, đạo diễn bước ra ngoài đón người phụ trách đầu tư rốt cuộc đã tới. Phi Lực đi ra trước, đạo diễn nhiệt tình nghênh đón, Phi Lực chỉ lễ độ mỉm cười đáp lại, bước đến cửa xe, cung kính mở cửa xe.

Khi người nọ từ chiếc Mercedes-Benz dài màu đen đi ra thì đạo diễn ngây dại.

Mắt Xanh mê hoặc chương 10.2

Edit: Quảng Hằng

Ông ta chỉ gặp người có khuôn mặt tuấn mỹ lạnh như băng giống như Apollon này một lần trong buổi yến hội từ đằng xa, tổng tài chấp hành của tập đoàn Magnus - Ngải Đăng Magnus.

Khí chất cùng cao quý như vậy, gia tộc Magnus giống như cũng không phải người trong hiện thực, chỉ sinh sống ở trong truyền thuyết, tất cả truyền thuyết cũng thần bí giống như thần thoại, ngay cả ông ta chỉ thỉnh thoảng mới có thể ngẫu nhiên bắt được một chút tin tức từ trên TV hay tạp chí. Trong yến hội của xã hội thượng lưu ở Na Uy, chỉ có người có thân phận đặc biệt tôn quý mới có thể tiếp cận đến chung quanh gia tộc bọn họ, mà vị tổng tài mới nhậm chức này thường thường chỉ lộ diện không đến mười phút đã biến mất.

không nghĩ tới, quay chụp hôm nay tổng tài sẽ đích thân trình diện!

Ngải Đăng vừa xuống xe liền nghiêng mắt nhìn đến cô gái đằng xa đưa lưng về phía anh, cô yên tĩnh ngồi ở đó, cùng tiếng ồn ào của các máy móc thiết bị chung quanh không hợp nhau.

Tiêu Tiêu chậm rãi đi lên trên đài, hít một hơi thật sâu sau đó xoay người cúi đầu, ngẩng đầu nhìn với đám người quần chúng đứng ngoài xem diễn, nở một nụ cười như mùa đông hóa tuyết. Đứng trên đài chủ tịch, tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý nửa ngày, nhưng khi nhìn thấy nhiều người như vậy thì vẫn có chút khẩn trương.

Ngải Đăng ngồi ở hàng ghế, góc sáng sủa, nhìn cô gái mặc một bộ váy màu lam nhạt, đơn giản lại không mất phong nhã, trên gương mặt trang nhã, trang điểm thật nhẹ nhàng, gương mặt vỗn thanh lệ vẫn còn giữ nguyên nét non nớt ngây ngô đã hiện ra chút quyến rũ câu hồn nhiếp phách. Phong cách nổi bật hơn người nhan sắc khuynh quốc khuynh thành.. Đứng giữa mọi người khí chất của cô thật vượt xa, như tiên nữ mới hạ phàm không vướng chút bụi trần làm người đàn ông mất hồn phách, nhưng làm người khác khó quên nhất, đó là đôi mắt long lanh ánh nước của cô, sáng lấp lánh như ánh trăng, có thể mê đảo ngàn thế phù hoa, nụ cười nhẹ có thể mê hoặc hàng nghìn vạn người.

Đạo diễn bắt đầu tạo hình, làm ra yêu cầu dự định, biểu diễn với không khí không có bất cứ thứ gì quả thật là rất khó. Tay của Tiêu Tiêu gắt gao nắm chặt lấy váy của mình, nhìn chung quanh bốn phía, muốn giảm bớt chút cảm giác khẩn trương hiện tại, đột nhiên thấy anh đang ngồi ở hàng thứ hai một góc sáng sủa.

Tiêu Tiêu giống như nhớ lại lúc mới vừa gặp mặt trong buổi yến hội đó. Quen thuộc như vậy, làm người ta nghi hoặc như vậy, anh là ai vậy? Vì sao mình không thể khống chế như bị chìm vào trong đôi mắt của anh, giãy giụa mà không thoát, không thể quên được. Màu lam, lại là màu lam, trong đầu Tiêu Tiêu dần hiện ra cảnh tượng trong giấc mơ đã xuất hiện rất nhiều năm.

Sương mù, sương mù đầy trời dày đặc, ánh mắt màu lam, như ẩn như hiện.

"Em mang anh về nhà được không? Những thứ của em đang có sẽ tặng cho anh. . . . . ."

"Hi, Mắt xanh, chào buổi sáng"

"Ha ha, lâu đài đã xây xong rồi! Rất đẹp đúng hay không?"

. . . . . .

Ai? Là ai ở bên tai mình nói những thứ này? Nghe không rõ, thanh âm rất nhỏ thực ồn ào, nói cái gì, bọn họ đang nói cái gì?

"Ok——!"

Đạo diễn dẫn đầu dùng sức vỗ tay!

Tất cả mọi người ở hiện trường quay chụp giựt mình tỉnh lại.

Nhiệt liệt vỗ tay, châu đầu ghé tai ca ngợi!

Tất cả nhân viên công tác cùng quần chúng diễn viên đều vì biểu hiện như thế của Tiêu Tiêu mà phấn khích vỗ tay ủng hộ!

"Rất xuất sắc! Hoàn toàn đúng như cảm giác tôi muốn"

Đạo diễn sợ hãi nói, vừa rồi Angelia biểu diễn làm ông ta khiếp sợ, tuy rằng vừa mới bắt đầu có chút vấp váp, nhưng dần dần cô đã hoàn toàn tiến nhập cảm xúc ,đặc biệt tìm được nam nhân chính là ánh mắt đó, mê mang và may mắn mang theo một chút không muốn xa rời, hồn nhiên cùng mê hoặc kết hợp như vậy, làm cho ông ta luyến tiếc kêu chấm dứt.

Tiêu Tiêu giống như không nghe được câu nói của đạo diễn, tiếp tục nhìn Ngải Đăng không nhúc nhích, không khí kì quái giữa hai người rốt cuộc làm cho Phi Lực chú ý.

Phi Lực nhìn về phía Ngải Đăng.

Trong ánh mắt của Ngải Đăng mang theo một chút ý cười ấm áp, đó là anh chưa bao giờ thấy qua, tuy rằng cách thật sự xa, nhưng anh vẫn cảm thấy tâm tình dao động Ngải Đăng như cũ.

"Tổng tài, người xem này. . . . . ." Đạo diễn khom người hỏi.

"Tốt lắm" không nghĩ tới tổng tài thế nhưng trả lời của ông, còn nói tốt lắm, nội tâm đ*o diễn kích động không thôi.

Ngải Đăng lại liếc mắt nhìn Tiêu Tiêu một cái, xoay người đi ra ngoài.