Đa Dư lần nữa bưng cốc nước lên, đưa đến trước mắt cẩn thận quan sát lại.
Cô sẽ không nhớ nhầm, đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
Dùng miệng nhấp một ngụm, cả người Đa Dư chợt thấy không đúng, ngay sau đó cô ngửa đầu uống cạn nước.
Chỉ thấy cơ thể cô kích động đến mức run rẩy, mùi vị này, không sai, chính là mùi vị này, trong vị ngọt lại pha trộn mùi đạm đạm của cỏ thơm.
Trước khi trùng sinh, dị năng cô thức tỉnh là nước, uống vào chính là mùi vị này.
Lúc đó, cô bị vây trong một cửa hàng quần áo lớn, bên ngoài toàn là tang thi, cô may mắn tìm được ba miếng lương khô trong tủ lạnh, nhưng lại không có nước, kiên trì đằng đẵng năm ngày, trong lúc tuyệt vọng cô thức tỉnh dị năng hệ thủy.
Cuối cùng gặp được mười mấy người may mắn sống sót mới có thể thoát khỏi.
Nghĩ đến cô bé lĩnh đạo, trong mắt Đa Dư ngập trần cảm kích.
Lúc đó toàn thân cô hư nhược, giơ tay cũng mất sức, hơn một nửa trong số mười mấy người đều không đồng ý mang cô đi theo, vì cho rằng cô chỉ làm vướng chân thôi.
Cô bé đó chỉ nói một câu liền khiến đám người đó ngậm miệng lại.
“Các người đều là được tôi cứu, cứu chị ấy làm vướng chân, vậy mấy người thì sao?”
Về sau, cô luôn đi tìm cô bé ở vài căn cứ của người may mắn sống sót, đáng tiếc là chưa từng gặp được.
Chỉ có tên của cô bé là luôn khảm trong tâm trí cô.
Tiết Thiến, một cô bé có khuôn mặt trẻ con.
Đa Dư từ trong hồi ức thanh tỉnh lại, cười trào phúng.
Sống lại cô trở nên đa cảm hơn nhiều.
Nhìn cốc nước không trong tay, Đa Dư nhắm mắt lại, cả người chầm chậm thả lỏng, lực tập trung rất nhanh liền tập trung lại một chỗ.
Cô thấp thoáng thấy có ba điểm nhỏ trong não hải, ba điểm sáng rất mờ, màu lam, màu vàng kim, còn có một cái gần như trong suốt.
Cô thử chậm rãi tiến gần chúng, gần hơn, gần hơn, gần hơn.
Ba diểm sáng dường như phát hiện có người lại gần liền bất an lay động theo.
Đúng vào lúc Đa Dư cho rằng chúng muốn chạy, muốn nhào về phía trước.
Thì chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ba điểm sáng nhỏ trôi đến đong đưa trưa mắt cô.
Đa Dư cảm nhận được sự ỷ lại của chúng, tựa như người thân rất lâu gặp lại.
Cùng bọn chúng chơi đùa một lát, tư tưởng của cô liền trở về hiện thực.
Đa Dư từ từ bình phục lại tâm tình đang kích động, cô vậy mà lại là dị năng giả tam hệ.
Hệ thủy, hệ ánh sáng và hệ tinh thần, thật không thể tin được.
Trước trùng sinh cô chỉ thức tỉnh hệ thủy.
Lúc đó viễn cảnh xuất hiện cùng vừa nãy không giống nhau, có bảy điểm sáng, màu trắng, màu xanh, màu đỏ, màu lam, màu vàng, màu tím, màu đen.
Bọn chúng gặp cô liền chạy toán loạn, lúc đó không biết cô ra tay ngoài dự đoán hay như thế nào? Thân thủ bắt được quả cầu sáng màu lam chạy chậm nhất.
Sau đó tư tưởng cô liền quay về hiện thực, đợi đến lúc cô trở lại chỉ thấy quả cầu sáng nhỏ màu lam cô độc trôi dạt trong đó, nó không chủ động đến gần cô, cũng không để cô nắm bắt lại lần nữa.
Đa Dư lại nhìn cốc nước rỗng, trong lòng đầy tự tin.
Đây là lần đầu tiên cô dùng hệ thủy làm chủ tạo ra trước khi trùng sinh, cốc nước rỗng tuếch chậm rãi tràn đầy nước.
Dị năng không phải là ngươi thức tỉnh dị năng thuộc thuộc tính nào đó là có thể xuất chiêu, mà cần ngươi phải tự mình sáng tạo ra.
Ngươi cũng có thể quan sát người khác sử dụng các chiêu thức của dị dăng mà lĩnh ngộ, rồi biến thành của mình.