Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Gia

Chương 19: Ngọc thạch

Dạo này thật lười, mấy ngày nay chẳng làm được Chương nào cả, hix.



“Ông chủ lấy khối kỳ lân kia cho ta xem.” Bạch Cảnh vừa vào cửa liền nói, ánh mắt nhìn chăm chăm vào kỳ lân trên giá đặt làm vật trưng bày tuyên truyền.

“Vị tiểu ca này thật biết hàng, kỳ lân này là vật từ thời Thanh Triều Khang Hi lưu truyền đến nay, nghe nói vốn có một đôi, bất quá hiện nay mới phát hiện một cái, chúng ta đặt trong cửa hàng vốn là để trưng bày, bất quá nếu ngươi thích ta mượn xuống cho ngươi xem.”

Bạch Cảnh nghe hắn nói trong lòng dâng lên mất mát, kỳ thật hắn sớm nên nghĩ đến, di vật của mẹ như thế nào lại xuất hiện trong này.

Ánh mắt của hắn tự nhiên không thể lừa gạt được mọi người, ông chủ đem kỳ lân từ trên giá xuống thấy hắn không có vui mừng như vừa rồi, tò mò trong lòng liền hỏi: “Chẳng lẽ tiểu ca đã thấy qua một cái khác?”

Bạch Cảnh gật gật đầu, thần sắc hơi có vẻ mịch lạc (thất lạc, tịch mịch chăng?): “Mẹ lưu lại cho ta một cái, đáng tiếc lại ném mất.”

Ông chủ thần sắc hiểu rõ, trong lòng hơi tiếc hận, xem ra bút sinh ý này không thể làm rồi bất quá hắn cũng không quá để ý, bọn họ làm nghề này, giao tiếp với người phi phú tức quý, ánh mắt nhìn người tự nhiên có vài phần, đó là cái chuẩn của mỗi người, dù không thể làm sinh ý, giao hảo cũng không tồi.

Thật cẩn thận dưa kỳ lân cho Bạch Cảnh, cười nói: “Thật là đáng tiếc, kỳ thật cái kỳ lân này tuy tỉ lệ không tồi, nhưng trên đuôi có một tỳ vết nhỏ, nếu không nói ra hay nhìn không cẩn thận sẽ không khác cái kỳ lân mất đi của nhà ngươi.”

Bạch Cảnh cầm lấy kỳ lân, lăn qua lộn lại nhìn, quả nhiên tại cái đuôi của kỳ lân nhìn thấy một cái khe, tuy nhỏ nhưng lại phá hủy toàn bộ kỳ lân hoàn mỹ, xem thì hoàn hảo nhưng cầm đến trên tay, giá trị lại mất một khoản, mà cái kỳ lân này cùng cái mẹ lưu lại đích thật có khác biệt, tuy thoạt nhìn giống nhau nhưng phương hướng nhác chân lại tương phản.

“Bán thế nào?” Bạch Cảnh thản nhiên hỏi, cầm kỳ lân trên tay thưởng thức, nhìn ông chủ hết hồn chỉ sợ hắn không cẩn thận một cái, khối ngọc này liền không bán nổi.

“Tiểu ca nếu muốn liền ba mươi vạn đi, khối ngọc này kỳ thật không có cái giá này, chỉ tiếc…”

Ông chủ còn chưa nói xong, Bạch Cảnh vung tay lên, ném thẻ qua: “Đi tính tiền đi.” Ba mươi vạn đích thực không mắc, tuy nói mua có chút lãng phí, nhưng coi như là có cái tưởng niệm, ít còn hơn không.

Ông chủ ngẩn người, thầm nghĩ mình nhìn không lầm, hoan hoan hỉ hỉ đem kỳ lân gói kỹ, cũng đưa danh thiếp của mình.

Bạch Cảnh nhận hộp cũng không mở ra xem, tùy ý gật đầu một cái, quần áo mùa đông dày, túi áo cũng lớn, để kỳ lân vào có vẻ còn dư dả.

Mấy người Lâm gia kinh ngạc một phen, dù là vợ chồng Lâm lão cũng hoảng sợ, ba mươi vạn a, đây là một số tiền không nhỏ, đối với người sống trên núi như bọn hắn mà nói, chính là một con số lớn bằng trời, nghĩ cũng không dám nghĩ, Lâm bà bà càng là mắng Bạch Cảnh bại gia, bất quá nhớ tới hắn từng nhắc đến di vật của mẹ, trong lòng cũng sáng tỏ vài phần, khó có được đứa nhỏ có tâm như vậy, bất quá ba mươi vạn, sách, Lâm bà bà trong lòng rất phức tạp, không nghĩ tới đứa nhỏ này tiêu tiền không chớp mắt tí nào.

Nhớ năm đó nàng và lão nhân du lịch cũng không dám tiêu tiền như nước như vậy a, chính nàng cũng không nghĩ, du lịch của nàng kia thật đúng là □, ai hỗn thật tốt, ai xui xẻo, nếu trên tay ai có tiền, ai là người phản bội, bằng không về sau bọn họ sao lại nản lòng thoái chí trở về trên núi sống qua ngày, đầu năm kia có thể cùng hiện tại so sánh sao? Dùng câu xã hội hiện tại thực lưu hành noi, Bạch Cảnh là cùng, ngoài tiền ra cái gì cũng không có.

Trên đường đi trở về, Bạch Cảnh đem kỳ lân vào không gian, hành trình Hoàng Sơn hôm nay rất vui vẻ, trừ bỏ mua được ngọc kỳ lân ra, làm hắn cao hứng nhất chính là chuyển biến của hai vợ chồng Lâm lão, không có tái lạm phát tâm đồng tình, thực tốt!

Kế tiếp bọn họ lại ở trong thành phố chơi vài ngày, Bạch Cảnh tiếp tục khóa giáo dục tư tưởng, hắn biết quan niệm của người không thể vì kỹ xảo của hắn mà triệt để thay đổi, hắn chỉ muốn hai người có cái dự phòng, đỡ phải sau khi mạt thế bị người đem đi bán, đến lúc đó, trong lòng Bạch Cảnh rõ ràng, giúp đỡ vợ chồng Lâm lão hắn nguyện ý, nhưng nếu bọn họ có tâm đồng tình hơn nữa, hắn khẳng định sẽ đặt quang gánh xuống mặc kệ.

Lúc trở về, trừ bỏ chỗ mọi người ngồi trong xe, đồ vật mua cơ hồ chiếm hết thùng xe, Bạch Cảnh ra tay hào phóng, cuối cùng vẫn là vợ chồng Lâm lão yêu cầu, mắt thấy năm mới càng ngày càng gần, hắn lúc này mới buông tha tâm tư tiếp tục mua sắm, bằng không, mấy người Lâm gia lau mồ hôi lạnh một phen, lần đầu tiên thấy người mua đồ như vậy, tiểu tâm can kia của bọn họ thật sự chịu không nổi, thật thật lĩnh hội một lần cái gì gọi là xài tiền như nước.

Chính là khi trở lại Song Khê trấn Bạch Cảnh cảm thấy khó khăn, nhiều đồ như vậy, như thế nào mang trở về.

Ba người Lâm gia không còn lời gì để nói, lúc mua hắn như thế nào không nghĩ tới vấn đề này, sau dưới sự đề nghị của Tào Lỗi, hắn và Vương Học Binh đi xe máy, đi ba lượt mới đem đồ vật dọn xong, mà cái này còn chưa tính đồ trên tay bọn họ, mấy người có nội công đồ vật trên tay thực nặng nhưng cũng không quá cố sức, từ Song Khê trấn đến thôn Mộc Trúc, đi một canh giờ liền tới, tốc độ so với xe máy còn nhanh hơn một ít, hiện tại thời tiết rất lạnh, tuyết đọng trên đường rất dày, đi xe máy cũng không tốt.

Sau khi trở về vợ chồng Lâm gia mới phát hiện, đồ vật Bạch Cảnh mua, trừ bỏ đồ dùng mừng năm mới ra, cơ hồ tất cả đều mua cho bọn họ, ngay cả Vương Học Binh và Tào Lỗi cũng không có mấy thứ gì, bản thân hắn mua một khối ngọc, Lâm bà bà lúc ấy không cao hừng, trong lòng Bạch Cảnh rất không hiểu, nên hắn đem vấn đề hỏi. Hắn cùng Tào Lỗi và Vương Học Binh vốn là không cầm mua thứ gì, đưa lễ vật cho Lâm bà bà bọn họ cũng là vì tạo niềm vui, Lâm bà bà vì cái gì lại không cao hứng.

Lâm bà bà trầm mặc nửa ngày liền ngộ, không tức giận cũng không giải thích, lời này muốn nàng nói như nhế nào, đứa nhỏ Bạch Cảnh từ nhỏ đã thiếu sự yêu thương, chưa từng có tặng quà cho ai, nhận quà cũng là việc đương nhiên nhưng Lâm gia xứng với hắn sao?



Vương Học Binh và Tào Lỗi trong lòng buồn cười, trước tới giờ chưa từng thấy qua thiếu gia đáng yêu như vậy.

Một trận ngược vất vả trôi qua, Lâm bà bà dặn dò Bạch Cảnh về sau không cần mua đồ như vậy tặng người, Bạch Cảnh giương cằm lên, thực ngạo khí đáp: “Đó là đương nhiên, ta còn chưa từng đưa lễ đâu.”

Lâm bà bà che mặt, không nói, khó được dịp đứa trẻ này có tâm, chính là phương thức biểu đạt không được, đối mặt với hậu lễ này đó, bọn họ cũng xin đành vui lòng nhận cho.

Chính là khi trở về phòng thấy giá cả, má ơi một bộ quần áo đều hơn một vạn, trong lòng bang bang nhảy loạn, có lòng muốn trả lại, nhưng nghĩ Bạch Cảnh giải thích, trả lại chỉ sợ làm đứa bé kia thương tâm, có chút dở khóc dở cười nhưng phần tâm ý này, bọn họ nhận.

Thời gian qua rất nhanh, vội vội vàng vàng đã tới năm mới, dán câu đối, bày ban thờ, đốt pháo, ăn bữa cơm đoàn viên, mấy ngày này Bạch Cảnh đều rất vui vẻ, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên hắn trải qua không khí ngày tết một năm.

Đến mười hai giờ đêm khuya, các hộ gia đình thôn Mộc Trúc tuy không nhiều lắm, nhưng từng nhà cũng bắt đầu đốt pháo và pháo hoa, lúc trước Bạch Cảnh lại mua không ít, nhìn không trung màu sắc rực rỡ, từng đóa từng đóa hoa năm màu phân tán nở rộ, lướt qua giây lát, một chút hỏa hoa lưu lại rơi từ trên không trung xuống, xinh đẹp, sáng lạn lại ngắn ngủi như vậy.

Cảnh đẹp như vậy, sang năm sợ là không thể thấy nữa, trong lòng Bạch Cảnh trầm xuống, tinh thần lực vẫn tiến triển thong thả như vậy, qua năm xong chỉ sợ hắn phải rời khỏi, thật đúng là luyến tiếc đâu.

Trở lại trong phòng, Bạch Cảnh nửa ngày cũng không thể ngủ yên, chợt nhớ tới kỳ lân hắn mua sau khi trở về còn chưa xem qua, điều động tinh thần lực đem kỳ lân lấy ra, trên mặt hộp còn có danh thiếp, Bạch Cảnh nhíu mày, đem danh thiếp vứt qua một bên, mở hộp ra, vừa thấy sắc mặt liền đen đi, trong hộp thế nhưng trống rỗng.

Bạch Cảnh lúc ấy đã nghĩ gọi điện thoại qua hỏi, chỉ là nghĩ lại thấy không đúng, không nói lúc trước ông chủ bỏ kỳ lân vào hắn nhìn thấy, chính là danh thiếp của người này, nếu ông chủ có tâm tư bất chính, khẳng định sẽ không cho hắn, còn có ba mươi vạn mà thôi cũng không nhiều, trai đồ cổ lớn như vậy hắn không tin chỉ vì một kỳ lân mà không để ý uy tín.

Bạch Cảnh không ngừng suy tư, kỳ lân không thể hư không mà biến mất, mà còn là ở trong không gian, nhớ tớ từng vật phẩm biến mất trong không gian, trong lòng Bạch Cảnh có một suy đoán, giải thích duy nhất chính là, kỳ lân và không gian có mối liên hệ nào đó.

Chính là điều này cũng không đúng a, kỳ lân kia tỉ lệ mặc dù tốt, nhưng cũng không tính là cực phẩm, chỉ là một khối đá vỡ mà thôi sao có thể so sánh với không gian được, Từ từ, đá vỡ? Ánh mắt Bạch Cảnh sáng lên, vẫn thạch là đá, tinh hạch là đá, ngọc thạch cũng là đá, mà chúng đều là loại đá có ẩn chứa năng lượng, ngọc thạch càng là ngưng tụ linh khí của trời đất, về phần vẫn thạch hiện Bạch Cảnh không biết, tinh hạch tuy bên trong hàm chứa đại lượng bệnh độc, nhưng cũng coi như một loại năng lượng, vận dụng tốt còn có thể kích phát tiềm năng trong thân thể….

Ngày đầu tiên của năm mới, Bạch Cảnh một khắc cũng không muốn chậm trễ, liền lái xe đi thị trấn, sau khi dạo một vòng phất hiện một cửa hàng ngọc khí cũng không có hoặc chính là không mở cửa, trong lòng thất vọng nhưng hắn cũng không buông tha, lại lái xe đi thành phố, nếu trong lòng đã có ý tưởng hắn nhất đinh phải kiểm chứng, trước không chú ý không phát hiện, nay hắn mới cảm giác được, sau khi kỳ lân biến mất không gian của hắn hình như càng trở nên trong suốt, không khí càng thêm thanh tân, tuy biến hóa rất nhỏ, không thể nhận ra, nhưng nếu tĩnh tâm nghiêm túc cảm ứng mà nói hắn vẫn có thể phát hiện.

Vào trong thành phố, Bạch Cảnh chọn một khu buôn bán tương đối gần đây, sau khi đi vào trực tiếp nơi bán trang sức, tuy rằng không có cửa hàng chuyên kinh doanh ngọc khí, nhưng có ngọc trụy, vòng ngọc cũng tốt, hắn hiện tại muốn chứng thật hắn nghĩ đúng hay không.

Mua một cái vòng ngọc, Bạch Cảnh nhanh chóng thanh toán, trở lại trên xe lập tức thu vào không gian, lúc lấy ra quả nhiên cái gì cũng không có, trong lòng Bạch Cảnh mừng như điên, lúc này buông lỏng tinh thần xâm nhập vào trong không gian, chỉ tiếc không cảm giác bất kì biến hóa nào, bất quá ngẫm lại vòng ngọc này mới hai vạn hắn cũng bình thường trở lại, kỳ lân không chỉ có niên đại chín mươi năm, chất ngọc cũng tốt nhất, vòng tay trên thị trường làm sao có thể so sánh.