Mạt Thế Triệu Hồi Sư Thâm Uyên

Chương 3: 3 Chương 2-2


Tên xăm mình không cách nào diễn tả cảm giác hiện tại, rõ ràng đối phương càng giống một con chim non, lại làm hắn có cảm giác tim đập nhanh.
Đối phương không cần thông qua chiến đấu để chứng minh, một động tác, một câu nói, hay chỉ là một ánh mắt nhẹ nhàng bâng quơ, cũng khiến cho cả người tên xăm mình không được tự nhiên.
Tên xăm mình sao có thể nghĩ đến, sự hờ hững của Trần Phong sớm đã hòa tan vào trong xương cốt, được hình thành do sinh tồn ở tận thế mười mấy năm, chứng kiến vô số tử vong cùng hủy diệt.
......
Đây là một căn phòng chuyên vứt xác hoặc khuyết tật sau mỗi trận đấu, trong đó chất đống bảy tám thi thể tàn khuyết của các con chó, có con đã chết hoặc đang hấp hối, giống như rác rưởi bị vứt bỏ ở trong phòng, máu tươi, nội tạng, óc, gian phòng tràn ngập hơi thở tử vong.
"Tìm được rồi!"
Trần Phong nhìn chung quanh một vòng, thân thể bỗng nhiên cứng đờ, đồng tử co lại, đôi tay hắn có chút lạnh băng, tuy rằng chỉ liếc mắt một cái, hắn lại có thể khẳng định, đó chính là thứ hắn muốn tìm kiếm.
Một chó Ngao* suy yếu.

(*:Ngao tây tạng, tên một giống chó)
Trên người nó giống như bị lột sống, đại bộ phận da lông bị kéo xuống, chỉ còn lại có thân thể huyết nhục mơ hồ, nhưng cho dù như vậy, nó lại mở to hai tròng mắt, giống như không cam lòng cứ như vậy chết đi, toát ra sự âm trầm lạnh lẽo.
Trần Phong sẽ không bao giờ quên ánh mắt này,
Đồng tử trắng bệch che kín tơ máu màu xanh lục, thoạt nhìn giống như mạng nhện, chỉ cần nhìn vào nó cả người đã lạnh run, cảm thấy hít thở không thông.
Chó địa ngục.
Đây là hung thú đã mang lại vô tận khủng hoảng cho thành phố J.

"Tôi lấy nó."
Trần Phong ngữ khí vô dung hoài nghi, ở xăm mình nam quái dị ánh mắt hạ, hắn đạt được này chỉ đem chết chi vật.

......!
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Tuyệt Kỹ Cứu Tông Môn - Thức Thứ Nhất: Chơi Xỏ Lá
2.

Ngoan Ngoãn Học Cách Làm Chồng Em
3.

Tiền Truyện Côn Sơn Ngọc
4.

Thiên Thần Trong Ác Quỷ
=====================================
Khoảng cách tận thế còn có một giờ.
Phòng trống.
Trần Phong mặt không biểu tình nhìn con chó sắp tắt thở trước mặt, ai có thể nghĩ đến con chó nhìn thê thảm trước mắt, không đến một giờ sẽ biến thành ác mộng của mọi người.
Đồ ăn, nước uống, một ít dụng cụ sơ cứu đơn giản.
Tuy những thứ này vô dụng đối với con chó đã được vận mệnh an bài trước này, nhưng Trần Phong lại không muốn bại lộ khi chưa đến thời khắc mấu chốt, sơ cứu đơn giản vẫn phải có.
Đối với con chó Ngao mà nói, ngay từ đầu nó rất bài xích đối với Trần Phong, nhưng sau một lúc lâu, nhìn thấy đối phương thật sự muốn cứu nó thì ánh mắt kiêng kị, cảnh giác, âm trầm, bực bội dần dần chuyển sang ỷ lại, tiếp nhận, thả lỏng cùng cảm ơn.
Cảm ơn.
Đây là đặc thù theo bản năng của sinh vật có trí tuệ.
Tiềm năng cực kỳ to lớn.

Loại này có năng lực khác hẳn với các đồng loại khác, có lẽ đây là thứ giúp nó trở thành tinh anh trong hung thú.

Con Ngao hiển nhiên đã coi Trần Phong như phao cứu sinh, trở thành niềm hy vọng giúp nó sống sót.

Độ hảo cảm được gia tăng không ít.
Nói đơn giản một ít, Trần Phong đạt được hảo cảm của NPC, sau khi phó bản tận thế mở ra, hắn có được hảo cảm của "Chó địa ngục" hoàn toàn có thể sống bình an dưới sự che chở của đối phương, thậm chí có có thể sai khiến nó.

Đây cũng không phải chuyện đùa.


Trong mạt thế không thiếu một ít kẻ may mắn là con cưng của trời, ven đường nhặt được một con thú nhỏ suy yếu sau đó đem về nuôi nấng, nhưng ai có thể nghĩ đến, con thú nhỏ này lại có được thiên phú kinh người, tốc độ trưởng thành cực nhanh làm người khác phải líu lưỡi, chẳng những bảo vệ chủ nhân ở mạt thế không lo, còn trực tiếp giúp chủ đi vào hàng ngũ cao thủ.
Thật hiển nhiên, hiện giờ Trần Phong cũng có được loại cơ duyên này.
Trần Phong đứng trên mặt đất, nhìn đồng hồ trên cổ tay, tích...!Tích...12 giờ đã điểm...
"Ong..."
Một âm thanh vang lên, đó là động tĩnh do không gian bị biến dạng phát ra, cũng là còi hiệu đầu tiên đại biểu cho một thời đại mới.

Tận thế chính thức buông xuống!
Gần như là trong nháy mắt, thân thể con Ngao bất đầu xảy ra biến hóa, thân thể nó bỗng nhiên run rẩy, ngay sau đó cơ thể tăng trưởng nhanh chóng, miệng vết thương vỡ toang cả người bao vây trong một tầng máu đỏ nâu, đồng tử cũng chuyển sang màu đỏ có lẽ vì đột biến quá nhanh khiến mắt nó cũng chảy máu, nhìn vào nó gây cho người ta một cảm giác cực kỳ kh ủng bố cùng quỷ dị, trên người còn tản ra năng lượng cực nóng.
Vết thương của nó phục hồi cực kỳ nhanh.

Gien khởi động lại? Hoặc là một lực lượng không biết tên? Tóm lại, chỉ trong vài phút thời gian, con Ngao thê thảm trước mặt đã hoàn toàn biến đổi thành một loại trạng thái hoàn toàn mới.
Tuy rằng nó vẫn còn rất suy yếu, và thân hình nó chưa to đến 5 mét, nhưng khí thế đã cực kỳ hung hãn.
Mà làm người ngạc nhiên, ánh mắt hung thú nhìn về phía Trần Phong không có sự tàn nhẫn của kẻ săn mồi, mà là ỷ lại cùng thân thiết, trong lòng Trần Phong nhấc lên sóng gió to lớn, rốt cuộc cũng không thể bảo trì bình tĩnh, bởi vì tận thế buông xuống, khóe miệng cứng đờ rốt cuộc đã hiện ra một đường cong.
Giây tiếp theo.
Hắn giơ xẻng ở góc tường lên đánh thật mạnh vào đầu chó địa ngục.
"Bang!"
"Bang!"
Ánh mắt Trần Phong u ám, đứng ở trong phòng trống trải, mặc cho xẻng trong tay liên tục đánh vào đầu chó địa ngục, một cái, hai cái, ba cái...
Chó địa ngục vừa mới tiến hóa đang vô cùng suy yếu, hiện giờ nó còn cần một ít thời gian mới có thể trở thành ác mộng nhân gian.
Chẳng qua...
Nó không có khả năng nhìn thấy cảnh tượng kia.
Lạch cạch.

Chất lỏng đỏ tươi nhỏ giọt trên mặt đất.
Máu.
Từng giọt rơi trên mặt đất, vết thương trên người chó địa ngục vốn dĩ đã khép lại, lại lần nữa vỡ tan, mặc dù vậy Trần Phong vẫn như cũ không dừng tay.
Đánh càng sâu...
Nụ cười trên miệng hắn càng nở rộ.

Âm thanh kịch liệt chấn động vẫn liên tục vang lên.

Đầu chó địa ngục bị đánh bẹp, máu tươi cùng óc trộn lẫn vào nhau, mùi hương gây mũi ngập tràn trong phòng...
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột.
Đôi tay Trần Phong có chút run rẩy, nhìn thi thể hung thú vừa có hảo cảm với mình, thậm chí hoàn toàn có thể thuần hóa, trong mắt hắn không có một chút áy náy cùng xin lỗi nào: "Tận thế vô tình, ở trước mặt lợi ích, dù là tình thân cũng tùy lúc từ bỏ, huống chi là loại không có một chút căn cứ tình cảm nào này?"
Đã chết.
So sánh với sự tồn tại của chó địa ngục, thi thể trước mắt mới là thứ Trần Phong thật sự muốn.
Cùng lúc đó, không gian chấn động làm Trần Phong cảm thấy một luồng lực lượng vừa xa lạ vừa quen thuộc xuất hiện.

Cùng thời gian, thân thể hắn cũng xảy ra biến hóa.
Cuối cùng nhìn thoáng qua thi thể trên mặt đất, Trần Phong nửa quỳ ở trên đất, giây tiếp theo hắn chạm tay vào thi thể, vẻ mặt hắn cực kỳ nghiêm túc, giọng nói lạnh lẽo: "Khu vực chôn sâu cùng hắc ám dưới nền đất hư thối, theo minh ước cổ xưa, lắng nghe lời kêu gọi của ta, đánh vỡ giới hạn thời không, đồng minh đến từ vực sâu...!Xuất hiện đi...".