Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh

Chương 246

Trở lại Tiên Hương tửu lâu, Trần Hạc liền kêu Tuyết Lệ thu thập một số ngọc giản về luyện chế pháp khí. Tuyết Lệ sau khi biết Trần Hạc đã là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ cũng kinh ngạc đến ngây người, tốc độ tu luyện này đối với cô mà nói quả thật không thể tưởng tượng nổi, năm đó khi cô mới gặp Trần Hạc, đối phương cũng chỉ là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, trước khi xuất phát khỏi Thạch Ngưu Đảo vừa mới ngưng kết Kim Đan, hiện giờ bất quá chỉ mới mười năm trôi qua, đã chuẩn bị luyện chế pháp khí để độ thiên lôi hóa Anh, tốc độ như vậy so sánh với khi từ Trúc Cơ đến Kim Đan, còn nhanh hơn nhiều.

Nếu không phải cô đã tiến cấp đến Kim Đan sơ kỳ, đồng thời đã nuốt đan dược mấy năm, tu vi vẫn luôn không có tiến triển gì lớn, chỉ sợ cũng sẽ cho rằng Kim Đan thực sự dễ dàng tiến cấp như thế. Nhưng đối với Tuyết Lệ, năm đó Trần Hạc mang cô và tộc nhân đi qua vùng hải vực nguy hiểm rộng lớn, mấy độ thoát vây trong lúc nguy hiểm, những điều này đã sớm lưu lại kính nể thật sâu nơi đáy lòng của cô và tộc nhân rồi, hơn nữa Tiên Hương tửu lâu vang danh Vân Mộng Trạch, tất cả đều nhờ Trần Hạc, thậm chí còn thần hóa y, cho rằng y không gì không làm được, vì vậy bất kể Tuyết Lệ hay tộc nhân đều tiếp nhận dễ dàng.

Tuyết Lệ cũng bắt đầu phái người tra tìm một số ngọc giản về luyện chế pháp khí kháng thiên lôi ở Vân Mộng Trạch, so với pháp khí thành phẩm, ngọc giản rẻ hơn nhiều, dù sao chỉ cần phục chế một chút là có phương pháp luyện chế, nhưng pháp khí thành phẩm được luyện ra lại không dễ vậy, dựa vào tên tuổi hiện tại của Tiên Hương lâu và nhân mạch của Tuyết Lệ, không quá nửa tháng đã thu thập được lượng lớn phương pháp luyện chế pháp khí hiếm có.

Lúc này Trần Hạc đang ngồi xếp bằng trong mật thất, trước mặt được đặt một đống ngọc giản to to nhỏ nhỏ, mới có cũ có, y đang kiểm tra. Ngọc giản tuy nhiều, nhưng tốc độ kiểm tra của y cực nhanh, chỉ chốc lát sau ngọc giản đã được phân tách ra, cấp thấp vô dụng chiếm hơn phân nửa, trong đó có tác dụng chỉ không đến một phần mười, mà trong một phần mười đó đại thể đều dùng xương sừng tinh hoa của yêu thú thượng cổ cấp cao hiếm có để luyện, hiện tại căn bản không chỗ nào tìm được, trong một phần mười lại mất đi phân nửa, còn lại tuy rằng uy lực không nhỏ, nhưng một số nguyên liệu luyện chế, dựa vào kiến thức của y cũng mới nghe lần đầu, sợ rằng muốn tìm được đủ chúng nó cũng phải vài chục năm, hắc báo đã là yêu thú cấp bảy, cách hóa hình chỉ kém một cấp, lại làm sao có thể chờ được mấy chục năm.

Vung lên tay áo bào, ngọc giản không nhiều còn lại lại mất đi bảy tám phần mười, sau cùng chọn chọn lựa lựa chỉ để lại ba tấm ngọc giản. Nguyên liệu chủ yếu trong đó vốn y đã có, hoặc không khó tìm, một tấm là Thiên La Thuẫn, thuẫn này được đặt là Thiên La, là lấy từ bốn chữ ‘Thiên La Địa Võng’, ở Võ Quốc, thuẫn này cũng là bảo vật phòng ngự cực kỳ hiếm có, đồng thời trên ngọc giản ghi chép, nó có thể chống đỡ được ba thành uy lực của thiên lôi, nghĩ chắc sẽ có chút tác dụng. Trần Hạc nhìn kỹ nguyên liệu, cần lượng lớn Lam Kim, vật này tuy hi hữu, nhưng cũng không phải không lấy được chút nào. Trước đây khi phiêu dạt nơi đáy biển, đào được hai mạch khoáng, một chỗ trong đó có một số Lam Kim, Trần Hạc biết nguyên liệu đó hiếm thấy liền thu hết, lúc này đã phát huy được công dụng, chẳng qua sợ rằng số lượng không đủ, chỉ đành đến phố chợ mua thêm một chút. Nguồn:

Sau đó là Bát Quái Lôi Bàn, có thể hấp thu lực lượng thiên lôi, chính là pháp bảo thuộc tính lôi hiếm có, mà khéo chính là nguyên liệu Thiên Lôi Thạch quý nhất, y phát hiện được một khối trong túi trữ vật của sư huynh nữ tu họ Tiết ở động phủ yêu tu, có lẽ viên đá đó là vật ở động phủ yêu tu, đồng thời là một khối không nhỏ, vừa vặn có thể dùng để luyện chế. Nguyên liệu phụ trợ khác tuy cũng trân quý, nhưng tốn linh thạch là có thể mua được, không có vấn đề gì.

Kế đó y nhìn về phía tấm cuối cùng, cũng là tấm ngọc giản pháp khí có uy lực rất mạnh, Ngũ Hành Tán, chiếc dù này thuộc quẻ ngũ hành, tương hợp với thuộc tính linh căn của y, khi sử dụng sẽ có thể càng thuận buồm xuôi gió. Hơn nữa nguyên liệu không có cái nào mà không phải là tinh thạch ngũ hành hiếm thấy, đổi thành tu sĩ khác, muốn gom đủ nhiều tinh thạch ngũ hành như vậy luyện chế thành một thanh pháp khí dạng chiếc dù, chỉ sợ táng gia bại sản cũng không luyện được, dù là Nguyên Anh lão tổ cũng phải thu gom gần trăm năm mới có thể luyện thành một chiếc.

Nhưng đối với Trần Hạc mà nói lại lấy được không phí công sức, hiện trong tay y, thứ khác không có, tinh thạch lại có tận mấy túi trữ vật, những tinh thạch màu sắc rực rỡ trên bức tường đại điện động phủ yêu tu sớm đã bị y cậy xuống, yêu tu kia xây dựng đại điện đó có lẽ vì muốn bày Ngũ Hành Trận nào đó, dùng tinh thạch hội tụ linh khí đất trời để tu luyện, vì vậy ngũ hành đều đầy đủ, sau cùng để y chiếm tiện nghi, điền no túi. Nguyên nhân chính vì tinh thạch hiếm có, vì vậy y không nóng lòng bán đi, nghĩ có một ngày luyện chế pháp khí sẽ dùng đến.

Kế đó y lần lượt lấy ra linh thạch mà Ngũ Hành Tán cần, số lượng này cực khổng lồ, tinh thạch trong tay y tuy nhiều, nhưng trải linh thạch ngũ hành ra tính toán, cũng chỉ có thể miễn cưỡng luyện được ba chiếc. Nếu tu sĩ độ thiên lôi khác lấy được ba chiếc Ngũ Hành Tán vậy tuyệt đối sẽ mừng rỡ như điên, nhưng Trần Hạc lại khẽ nhíu mi. Nếu một mình y thì quả thực đủ rồi, nhưng còn có hắc báo, Thiên Lôi Kiếp của yêu thú còn mạnh hơn nhân tu, nhất là yêu thú biến dị.

Vì vậy ba chiếc Ngũ Hành Tán, quả thực có chút chưa đủ dùng. Kế đó y nhìn về phía Bát Quái Lôi Bàn và Thiên La Thuẫn, chỉ có thể luyện chế thêm mấy chiếc của hai loại này, chỉ cần có thể giảm bớt hai ba thành uy lực thiên lôi vào thời khắc mấu chốt, có lúc sẽ có thể giữ được tánh mạng. Trên thực tế, y hoàn toàn có thể tu luyện thêm mười năm nữa, dựa vào đài sen Ngũ Linh, cho dù không ăn linh đan cũng có thể đến Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn, sau đó nước chảy thành sông ăn Nguyên Anh Đan, đến lúc đó tiến cấp cũng có sáu bảy phần nắm chắc.

Lúc này y vừa mới đến Kim Đan hậu kỳ mà đã suy nghĩ đến việc hóa Anh, kỳ thực bất kể đối với tâm tình hay tu vi mà nói đều không thích hợp, nhưng không có cách nào, y nhìn hắc báo ngủ trên mặt đất, ánh mắt lộ ra chút sốt ruột. Đây cũng là chuyện ngoài dự liệu của y. Trước đó cho nó ăn hơn một trăm mảnh hỏa lân của Hắc Yểm Thú, nó hấp thu vô cùng tốt, trong đó chỉ lãng phí một chút năng lượng, mấy năm nay phần lớn cũng đã tiêu hóa hết, nhưng nhiêu đó không đủ để khiến nó một lúc tiến cấp được đến cấp tám.

Tuy nhiên hai năm nay ở nơi động phủ trăm tầng trên, Trần Hạc dùng đài sen Ngũ Linh, mặt ngoài xem ra y hấp thu linh khí nhiều nhất, thực tế y bất quá chỉ là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, tiến cấp đến hậu kỳ tuy cần lượng lớn linh khí, nhưng vì thân thể và linh căn hạn chế, hấp thu cũng có hạn, linh khí mà đài sen Ngũ Linh ngưng tụ vượt xa lượng mà y có thể hấp thu, không được hấp thu nên chỉ có thể tụ mà không tan trong động phủ, vừa vặn hắc báo ở bên cạnh. Kinh mạch cốt cách của yêu thú rất khác con người, chúng nó mặc dù sinh ra linh trí ngu dốt, nhưng có mất tất có được, thân thể chúng được linh khí đất trời ưu ái, thọ mệnh dài lâu, hơn nữa kinh mạch hắc báo đã sớm được y dùng lượng lớn dị quả thuộc tính hỏa đặt căn cơ tốt khi còn bé rồi, kinh mạch rộng gấp ba yêu thú khác, hấp thu linh khí vừa nhiều lại nhanh.

Lại thêm trong cơ thể nó có ba giọt máu chân long, những linh khí mà y không cách nào hấp thu hết đều bị nó hấp thu toàn bộ vào trong cơ thể. Đây cũng là nguyên nhân vì sao hai đệ tử kia đo thấy tổng số linh khí nơi động phủ trăm tầng trên ít hơn ngày xưa một chút, Trần Hạc một mình một tầng, linh khí trong động phủ đủ để dùng, không có khả năng hút hết một thành linh khí trên tổng bình quân trăm tầng, trung kỳ tiến cấp đến hậu kỳ cũng không cần nhiều như vậy, hơn phân nửa trong đó đều bị hắc báo hấp thu, điều này cũng dẫn đến nó bắt đầu lại lấy việc ngủ để luyện hóa linh khí tràn đầy trong cơ thể, hấp thu một đoạn thời gian như vậy sợ rằng sẽ tới cấp bảy đỉnh phong, nếu ngày sau nuốt thêm Hỏa Liên cửu phẩm nữa, hóa hình sẽ có tám chín phần mười.

Mà dựa vào tu vi chỉ có Kim Đan hậu kỳ của mình, muốn trợ giúp nó một tay trong Thiên Lôi Kiếp, quả thực là si tâm vọng tưởng, thậm chí cách gần, sẽ có thể bị thiên lôi đánh cho hồn phi phách tán. Đây cũng là nguyên nhân vì sao y nóng lòng sớm ngày hóa Anh như thế, chỉ khi tu vi của mình tới Nguyên Anh Kỳ, mới có thể đứng cách gần hắc báo, vào thời khắc mấu chốt giúp chút sức, mà không phải nóng lòng như lửa đốt chỉ có thể đứng xa nhìn.